Ưu Lục mệt mỏi suy tính kế hoạch đột nhập nhà kho mà Song Song đang bị bắt giữ. Ly rượu đỏ đã vơi đi không ít. Bao nhiêu tàn thuốc rải rác trên sàn nhà.

"- Lão đại, có người muốn gặp, nói là có cách cứu Song tiểu thư." - Lữ Hiên từ bên ngoài tiến vào.

Cánh cửa được mở ra, một cô gái bước vào trong. Gương mặt diễm lệ trắng trẻo ngước lên, nở một nụ cười. Ưu Lục lịch sự chào hỏi:

"- Không biết cô là...?"

"- Khưu Mạn. Tôi là... bạn Song Song."

Ưu Lục hoài nghi, Song Song có rất ít bạn. Hơn nữa anh chưa bao giờ thấy người này. Như hiểu được Ưu Lục nghĩ gì, Khưu Mạn nhếch đôi môi lên một cách mỹ miều:

"- Tôi và Song Song là bạn làm ăn, rất ít tiếp xúc." - Khưu Mạn nói dối không chớp mắt, cô biết nếu như để Ưu Lục biết mình yêu Song Song, sẽ có hậu quả đến thế nào. Ưu Lục đương nhiên không nhìn ra tâm tư của Khưu Mạn, chỉ tiếp tục hỏi:

"- Cô muốn cứu vợ tôi?"

"- Tôi có cách. Chỉ cần anh cho tôi mượn khoảng hai người được huấn luyện tốt. Mạo hiểm một chút, đi qua thông đạo bí mật nằm dưới nhà kho của Sở gia, vô hiệu hoá hệ thống điều khiển bom. Có thể thành công."

Ưu Lục nghe xong phương thức mà Khưu Mạn đưa ra, thầm suy nghĩ, tuy chỉ cần mạo hiểm đi qua thông đạo kia, có hơi mất sức, nhưng còn hơn liều mạng xông vào. Nhưng thông đạo bí mật kia là như thế nào, tại sao cô gái này lại biết. Anh đem hoài nghi trong lòng ra hỏi:

"- Thông đạo bí mật?"

"- Tôi nhìn qua nhà kho của Sở gia, phát hiện có bức tường kì lạ, tìm hiểu liền biết đó là thông đạo ngầm. Nhưng ngay Sở Thiết Lãnh cũng không biết nhà kho lại có thông đạo này."

"- Tốt." - Ưu Lục tăng hảo cảm với Khưu Mạn, liền truyền lệnh qua Lữ Hiên - "Điều Lạc Viên và Lạc Đường đi cùng Khưu Mạn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện