“Thiếu Cảnh.” Trác Thích Nghiễn nhiệt tình hôn cậu, rải lên người cậu rất nhiều hôn ngân, ngón tay ở mật huyệt cường ngạnh đâm vào, không nhanh không chậm trong dũng đạo tìm kiếm, cảm nhận.
“Ngô ngô….không….” Diệp Thiếu Cảnh vặn vẹo nghĩ muốn tránh đi, nhưng cậu càng giãy dụa càng ma xát vách tràng nhiều hơn, xâm nhập trong cơ thể càng sâu, nhất thời giãy dụa trở nên vô lực.
Lúc Trác Thích Nghiễn liếm hút điểm nhỏ nổi lên trước ngực cậu, cũng không tỏa ra bất luận khí tức nào, chỉ còn hơi thở vì vui thích mà gấp gáp, hiển nhiên hắn đang rất hưng phấn, dục vọng cũng cường liệt đứng lên. Thân thể cường tráng bá đạo áp cậu, da thịt cùng da thịt kề cân, nhiệt độ nóng bỏng làm cậu run rẩy, càng làm cậu hoảng sợ chính là thứ kích cỡ khủng bố có thể xé rách thân thể cậu kia đang không ngừng cọ cọ trên đùi cậu.
Diệp Thiếu Cảnh sợ hãi, bất lực chỉ có thể nằm im chờ chết, cảm thấy không còn gì có thể tệ hơn lúc này, một cỗ mãnh liệt xúc động nhượng cậu cố mở miệng: “Nếu anh yêu cầu có thể tìm nữ nhân….”
“Em muốn tôi tìm người khác, cho rằng tôi muốn sao?” Trác Thích Nghiễn nắm cằm cậu đối diện mình, từ trên cao nhìn xuống, chặt chẽ đè lên thân nam nhân.
Diệp Thiếu Cảnh trần trụi nằm trên giường, bị bắt phải nghênh thị ánh mắt hắn, đáy mắt hắn đầy tơ máu lóe tia nguy hiểm làm da đầu cậu bất giác run lên, muốn hạ lệnh toàn thân thoát chạy…. nhưng hai chân có dùng sức thế nào cũng bị chặn, hai chân bị tách rộng ra, ngón tay rút khỏi mật huyệt, một dị vật nóng bỏng trướng lớn mãnh liệt xỏ xiên qua thân thể cậu, mập hợp bất ngờ làm nội tràng bị bất ngờ khuếch trương tới cực hạn.
“….” Diệp Thiếu Cảnh há miệng nhưng không thể phát ra âm thanh gì, toàn bộ thân thể chỉ toàn là đau đớn nhu bị xe nghiền nát, cánh môi run rẩy, thân thể cường tráng ướt đẫm mồ hôi, nhìn qua hơi yếu ớt nhưng rất gợi cảm.
Ánh mắt Trác Thích Nghiễn nóng rực nhìn cậu, nhẹ nhàng hôn hai má cậu, ánh mắt chiếm hữu dục vọng lớn nhưng lại đong đầy yêu thương, tựa như người dưới thân là bảo vật vô cùng trân quý, ánh mắt ôn nhu làm người ta mặt đỏ tim đập: “Thiếu Cảnh, em là của tôi, trừ em ra, tôi sẽ không làm cùng người khác.” Vài chữ cuối cùng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi phát ra.
Kế tiếp đối với Diệp Thiếu Cảnh không thể nghi ngờ là ác mộng nơi địa ngục. thân thể bị chiếm hữu không lưu tình, răng Trác Thích Nghiễn vẫn gặm cắn nơi cổ cậu, đôi môi không ngừng liếm hút day day nhũ tiêm đã sưng đỏ, đôi tay thon dài kháp trụ vòng eo, khí quan hung hăng như dã thú trà đạp thân thể cậu, điên cuồng không kiềm chế.
“Không…không cần….” Diệp Thiếu Cảnh khó chịu thở dốc.
Trác Thích Nghiễn vốn định ôn nhu đối đãi cậu, nhưng lý trí vì xỏ xuyên qua thân cậu mê hồn mà mất hết, hoàn toàn không thể khống chế, nhiệt độ nóng ấm bức người cùng khoái cảm mãnh liệt bao trụ hắn, kích thích chôn sâu trong người cậu càng bừng bừng phấn chấn.
Mặt mũi Diệp Thiếu Cảnh trắng bệch, rõ ràng cảm nhận được cự vật giống đực bành trướng cực đại trong thân di chuyển, dũng đạo mềm mại bị ma sát muốn nứt ra, giống như còn chưa đủ, cố gắng tiến sâu trong thân cậu, ngay từ đầu đã không để ý tới cảm thụ của cậu, phía sau càng ngày càng cuồng dã, mất đi tiết tấu mà trừu sáp, rút ra gần hết lại mãnh liệt sáp nhập, thật sâu mà cắm vào chỗ sâu nhất trong khối thân thể này….
“Nha…không cần nữa….ngô….” Diệp Thiếu Cảnh đau đớn rên rỉ, da thịt rắn chắc phập phồng, ướt đẫm, hỗn hợp tơ máu và dịch thể từ nơi mập hợp không ngừng thấm xuất, ra giường lam sắc từ từ ướt đẫm nổi bật.
Biết được cậu lần đầu cùng nam nhân quan hệ, Trác Thích Nghiễn lại càng hưng phấn không khống chế được tần suất, vuốt ve thân mình cứng ngắc, cúi người liếm láp mồ hôi trên trán cậu cùng đôi môi lúc nào cũng hấp dẫn hắn.
Cậu nghiêng đầu tránh đi, lại bị nhéo tóc kéo lại, hung hăng ngăn chặn môi, chiếc lưỡi mềm dẻo tiến vào khám phá vòm miệng mê người, tham lam chiếm cứ khám phá mọi ngóc ngách, rồi cuối cùng quấn lấy chủ nhân nơi đây, liếm hút, cọ sát, lôi kéo như muốn nuốt luôn cậu vào bụng.
“Lúc hôn em không được tránh!” Trác Thích Nghiễn rời môi nắm cằm cậu ra lệnh.
“Ngôi…..buông…..ra….” Diệp Thiếu Cảnh ngô ngô phát ra âm thanh thống khổ, bị đồng tính đặt dưới thân tùy ý xâm phạm đã mất thể diện lắm rồi, không thể tưởng tượng được còn muốn bị hôn sâu, hôn là hành vi của tình nhân nhưng hắn và cậu….
“Tôi thích nên mới hôn em, đừng lộ biểu tình như vậy.” Trác Thích Nghiễn nhìn thấu cảnh khốn cùng của Diệp Thiếu Cảnh, cường ngạnh ngăn chặn thân thể lộn xộn của cậu, hắn vẫn liên tục va chạm thắt lưng, tuần hoàn nguyên thủy dục vọng, thô bạo va chạm thân thể cậu, hít thở không thông, khoái cảm trong thân thể bùng nổ như sóng thần ngày càng mãnh liệt….
Diệp Thiếu Cảnh bị hắn làm cho thần trí mê loạn, thân thể cùng lý trí cơ hồ tách ra, tùy ý hắn cuồng loạn lay động thân thể, địa phương mập hợp hé ra hợp vào phát ra âm thanh *** mỹ, thừa nhận bộ vị dục vọng của hắn, hai chân vì bị xỏ xuyên mà run rẩy, đôi đồng mâu tối đen vì khuất nhục mà nổi lên một tầng sương mù ướt át, cậu vô thanh vô tức ẩn nhẫn, tự nói với mình rằng thống khổ này rất nhanh sẽ qua, cùng nam nhân quan hệ coi như cơn ác mộng là được rồi.
Nhưng Trác Thích Nghiễn giống như ác ma cứ không ngừng trêu chọc cậu, muốn cậu bảo trì thanh tỉnh để nhỡ kỹ những chuyện phát sinh đêm nay, thỉnh thoảnh dừng trên cánh môi sưng đỏ, phả bên tai hơi thở nóng rực, vô ý làm cậu không được tự nhiên.
“Thân thể em nóng quá, có cảm nhận tôi trong cơ thể em không?” Trác Thích Nghiễn vừa liếm mồ hôi ở cổ cậu, vừa nhịp nhịp ra vào tại nơi chặt chẽ tương liên, tự nói với cậu chuyện chiếm hữu.
“Câm miệng!” Diệp Thiếu Cảnh xấu hổ giãy dụa.
Trác Thích Nghiễn áp chế cậu, cúi đầu nhìn khí quan thô trướng ra vào đều đặn, không kích thích gì sánh kịp, khé liếm vành tai mẫn cảm, trực tiếp dùng lực mạnh mẽ tàn bạo hơn tiến nhập bên trong.
“A…” âm thanh rên rỉ của Diệp Thiếu Cảnh phát ra từ xoang mũi.
Đồng mâu Trác Thích Nghiễn càng tối sầm, thắt lưng kiên cường dẻo dai liên tục đong đưa, áo sơ mi đã tuột xuống tận hông, ***g ngực lõa lồ rộng lớn phập phồng phát ra mị lực giống đực.
Diệp Thiếu Cảnh nhắm mắt không thèm nhìn hắn.
“Mở mắt ra nhìn anh.” Trác Thích Nghiễn chế trị gò má hắn, không chớp mắt nhìn khuôn mặt ủng hồng, nặng nề đỉnh nhập thân thể, cuối cùng mở mắt ra, vừa xấu hổ vừa giận dữ trừng hắn, hắn mỉm cười giang hai tay gắt gao ôm chặt cậu vào lòng. <ins class="adsbygoogle"
“Ngô ngô….không….” Diệp Thiếu Cảnh vặn vẹo nghĩ muốn tránh đi, nhưng cậu càng giãy dụa càng ma xát vách tràng nhiều hơn, xâm nhập trong cơ thể càng sâu, nhất thời giãy dụa trở nên vô lực.
Lúc Trác Thích Nghiễn liếm hút điểm nhỏ nổi lên trước ngực cậu, cũng không tỏa ra bất luận khí tức nào, chỉ còn hơi thở vì vui thích mà gấp gáp, hiển nhiên hắn đang rất hưng phấn, dục vọng cũng cường liệt đứng lên. Thân thể cường tráng bá đạo áp cậu, da thịt cùng da thịt kề cân, nhiệt độ nóng bỏng làm cậu run rẩy, càng làm cậu hoảng sợ chính là thứ kích cỡ khủng bố có thể xé rách thân thể cậu kia đang không ngừng cọ cọ trên đùi cậu.
Diệp Thiếu Cảnh sợ hãi, bất lực chỉ có thể nằm im chờ chết, cảm thấy không còn gì có thể tệ hơn lúc này, một cỗ mãnh liệt xúc động nhượng cậu cố mở miệng: “Nếu anh yêu cầu có thể tìm nữ nhân….”
“Em muốn tôi tìm người khác, cho rằng tôi muốn sao?” Trác Thích Nghiễn nắm cằm cậu đối diện mình, từ trên cao nhìn xuống, chặt chẽ đè lên thân nam nhân.
Diệp Thiếu Cảnh trần trụi nằm trên giường, bị bắt phải nghênh thị ánh mắt hắn, đáy mắt hắn đầy tơ máu lóe tia nguy hiểm làm da đầu cậu bất giác run lên, muốn hạ lệnh toàn thân thoát chạy…. nhưng hai chân có dùng sức thế nào cũng bị chặn, hai chân bị tách rộng ra, ngón tay rút khỏi mật huyệt, một dị vật nóng bỏng trướng lớn mãnh liệt xỏ xiên qua thân thể cậu, mập hợp bất ngờ làm nội tràng bị bất ngờ khuếch trương tới cực hạn.
“….” Diệp Thiếu Cảnh há miệng nhưng không thể phát ra âm thanh gì, toàn bộ thân thể chỉ toàn là đau đớn nhu bị xe nghiền nát, cánh môi run rẩy, thân thể cường tráng ướt đẫm mồ hôi, nhìn qua hơi yếu ớt nhưng rất gợi cảm.
Ánh mắt Trác Thích Nghiễn nóng rực nhìn cậu, nhẹ nhàng hôn hai má cậu, ánh mắt chiếm hữu dục vọng lớn nhưng lại đong đầy yêu thương, tựa như người dưới thân là bảo vật vô cùng trân quý, ánh mắt ôn nhu làm người ta mặt đỏ tim đập: “Thiếu Cảnh, em là của tôi, trừ em ra, tôi sẽ không làm cùng người khác.” Vài chữ cuối cùng, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi phát ra.
Kế tiếp đối với Diệp Thiếu Cảnh không thể nghi ngờ là ác mộng nơi địa ngục. thân thể bị chiếm hữu không lưu tình, răng Trác Thích Nghiễn vẫn gặm cắn nơi cổ cậu, đôi môi không ngừng liếm hút day day nhũ tiêm đã sưng đỏ, đôi tay thon dài kháp trụ vòng eo, khí quan hung hăng như dã thú trà đạp thân thể cậu, điên cuồng không kiềm chế.
“Không…không cần….” Diệp Thiếu Cảnh khó chịu thở dốc.
Trác Thích Nghiễn vốn định ôn nhu đối đãi cậu, nhưng lý trí vì xỏ xuyên qua thân cậu mê hồn mà mất hết, hoàn toàn không thể khống chế, nhiệt độ nóng ấm bức người cùng khoái cảm mãnh liệt bao trụ hắn, kích thích chôn sâu trong người cậu càng bừng bừng phấn chấn.
Mặt mũi Diệp Thiếu Cảnh trắng bệch, rõ ràng cảm nhận được cự vật giống đực bành trướng cực đại trong thân di chuyển, dũng đạo mềm mại bị ma sát muốn nứt ra, giống như còn chưa đủ, cố gắng tiến sâu trong thân cậu, ngay từ đầu đã không để ý tới cảm thụ của cậu, phía sau càng ngày càng cuồng dã, mất đi tiết tấu mà trừu sáp, rút ra gần hết lại mãnh liệt sáp nhập, thật sâu mà cắm vào chỗ sâu nhất trong khối thân thể này….
“Nha…không cần nữa….ngô….” Diệp Thiếu Cảnh đau đớn rên rỉ, da thịt rắn chắc phập phồng, ướt đẫm, hỗn hợp tơ máu và dịch thể từ nơi mập hợp không ngừng thấm xuất, ra giường lam sắc từ từ ướt đẫm nổi bật.
Biết được cậu lần đầu cùng nam nhân quan hệ, Trác Thích Nghiễn lại càng hưng phấn không khống chế được tần suất, vuốt ve thân mình cứng ngắc, cúi người liếm láp mồ hôi trên trán cậu cùng đôi môi lúc nào cũng hấp dẫn hắn.
Cậu nghiêng đầu tránh đi, lại bị nhéo tóc kéo lại, hung hăng ngăn chặn môi, chiếc lưỡi mềm dẻo tiến vào khám phá vòm miệng mê người, tham lam chiếm cứ khám phá mọi ngóc ngách, rồi cuối cùng quấn lấy chủ nhân nơi đây, liếm hút, cọ sát, lôi kéo như muốn nuốt luôn cậu vào bụng.
“Lúc hôn em không được tránh!” Trác Thích Nghiễn rời môi nắm cằm cậu ra lệnh.
“Ngôi…..buông…..ra….” Diệp Thiếu Cảnh ngô ngô phát ra âm thanh thống khổ, bị đồng tính đặt dưới thân tùy ý xâm phạm đã mất thể diện lắm rồi, không thể tưởng tượng được còn muốn bị hôn sâu, hôn là hành vi của tình nhân nhưng hắn và cậu….
“Tôi thích nên mới hôn em, đừng lộ biểu tình như vậy.” Trác Thích Nghiễn nhìn thấu cảnh khốn cùng của Diệp Thiếu Cảnh, cường ngạnh ngăn chặn thân thể lộn xộn của cậu, hắn vẫn liên tục va chạm thắt lưng, tuần hoàn nguyên thủy dục vọng, thô bạo va chạm thân thể cậu, hít thở không thông, khoái cảm trong thân thể bùng nổ như sóng thần ngày càng mãnh liệt….
Diệp Thiếu Cảnh bị hắn làm cho thần trí mê loạn, thân thể cùng lý trí cơ hồ tách ra, tùy ý hắn cuồng loạn lay động thân thể, địa phương mập hợp hé ra hợp vào phát ra âm thanh *** mỹ, thừa nhận bộ vị dục vọng của hắn, hai chân vì bị xỏ xuyên mà run rẩy, đôi đồng mâu tối đen vì khuất nhục mà nổi lên một tầng sương mù ướt át, cậu vô thanh vô tức ẩn nhẫn, tự nói với mình rằng thống khổ này rất nhanh sẽ qua, cùng nam nhân quan hệ coi như cơn ác mộng là được rồi.
Nhưng Trác Thích Nghiễn giống như ác ma cứ không ngừng trêu chọc cậu, muốn cậu bảo trì thanh tỉnh để nhỡ kỹ những chuyện phát sinh đêm nay, thỉnh thoảnh dừng trên cánh môi sưng đỏ, phả bên tai hơi thở nóng rực, vô ý làm cậu không được tự nhiên.
“Thân thể em nóng quá, có cảm nhận tôi trong cơ thể em không?” Trác Thích Nghiễn vừa liếm mồ hôi ở cổ cậu, vừa nhịp nhịp ra vào tại nơi chặt chẽ tương liên, tự nói với cậu chuyện chiếm hữu.
“Câm miệng!” Diệp Thiếu Cảnh xấu hổ giãy dụa.
Trác Thích Nghiễn áp chế cậu, cúi đầu nhìn khí quan thô trướng ra vào đều đặn, không kích thích gì sánh kịp, khé liếm vành tai mẫn cảm, trực tiếp dùng lực mạnh mẽ tàn bạo hơn tiến nhập bên trong.
“A…” âm thanh rên rỉ của Diệp Thiếu Cảnh phát ra từ xoang mũi.
Đồng mâu Trác Thích Nghiễn càng tối sầm, thắt lưng kiên cường dẻo dai liên tục đong đưa, áo sơ mi đã tuột xuống tận hông, ***g ngực lõa lồ rộng lớn phập phồng phát ra mị lực giống đực.
Diệp Thiếu Cảnh nhắm mắt không thèm nhìn hắn.
“Mở mắt ra nhìn anh.” Trác Thích Nghiễn chế trị gò má hắn, không chớp mắt nhìn khuôn mặt ủng hồng, nặng nề đỉnh nhập thân thể, cuối cùng mở mắt ra, vừa xấu hổ vừa giận dữ trừng hắn, hắn mỉm cười giang hai tay gắt gao ôm chặt cậu vào lòng. <ins class="adsbygoogle"
Danh sách chương