“Không sao.” Diệp Thiếu Cảnh không để ý lắm, cảm giác Kỳ Dực cũng không khó ở chung.

Kỳ Dực đem một phần văn kiện đưa cho cậu: “Ông chủ đem mọi công việc của cậu toàn quyên giao cho tôi, sau này tôi sẽ phụ trách toàn bộ công tác của cậu.”

Diệp Thiếu Cảnh mở văn kiện ra, bên trong có con dấu của ông chủ và Cẩm Đường, đồng ý chuyển giao mọi công tác cho Kỳ Dực, Diệp Thiếu Cảnh nhìn nhìn nói: “Sau này làm phiền anh.”

Kỳ Dực mỉm cười lại đưa cho cậu một tập tài liệu khác: “Đây là những câu hỏi sẽ có trong họp báo, cậu xem qua đi.”

“Vâng.” Diệp Thiếu Cảnh tiếp nhận văn kiện, cẩn thận xem, phát hiện Kỳ Dực thực đồng dạng sấm rền gió cuốn, anh ta nói toàn bộ lịch trình cho cậu biết, còn có những vấn đề phóng viên sẽ hỏi, thậm chí còn chuẩn bị cả cách trả lời.

Sau khi đã nhớ hết, anh ta đưa cậu sang phòng hóa trang, để An Lục trang điểm cho cậu. hôm nay An Lục vẫn ăn mặc phong cách y như lúc đầu gặp mặt, lần thứ nhìn thấy Diệp Thiếu Cảnh nhãn tình sáng lên, xấu hổ kéo Diệp Thiếu Cảnh nói.

“Anh hôm nay thật đẹp trai.”

“Cám ơn.”

“Tôi sẽ xem phim của anh.”

“Cảm ơn.”

Hai người ôn thanh ấm ngữ đối thoại khiến người khác thẹn thùng. Kỳ Dực trong vòng luẩn quẩn này lăn lộn khoảng 7, 8 năm, vừa thấy An Lục liên biết chuyên gia trang điểm này thích nam sắc, anh không dấu vết mà tách Diệp Thiếu Cảnh và An Lục ra, lại thúc giục sắc mặt Diệp Thiếu Cảnh không tốt khiến An Lục trang điểm

“Làm phiền cậu đẩy nhanh tốc độ, chúng tôi còn nhiều việc phải làm”

Sau khi Diệp Thiếu Cảnh sửa soạn xong đã bị Kỳ Dực đưa tới phòng VIP, chờ bạn diễn và nhà sản xuất tới.

Trong Phòng VIP rất nhiều người, phần lớn staff đều lấy diễn viên nhà mình làm trung tâm, cùng bọn họ nói chuyện với game.

Giám chế Thượng Ảnh Trình Hạo Nam lần này là người tổ chức xuyên qua mọi người, nói cho các diễn viên biết sắp xếp bước đi trên thảm đỏ, Diệp Thiếu Cảnh đi cùng Lâm Tú Nhi sẽ bước đi đầu tiên, sau đó là các diễn viên rồi tới đoàn người mẫu, các nhân vật quan trọng cuối cùng là đạo diễn cùng nhà sản xuất.

Diệp Thiếu Cảnh ngồi trên sô pha nghiêm túc nghe, Lâm Tú Nhi vừa tới phòng nghỉ đã nhìn thấy cậu, cao hứng tới gần chào hỏi, thấy cậu lạnh lùng không để ý, liền vươn tay bắt lấy tay cậu, gọi một câu: “Thiếu Cảnh…”

Câu thứ 2, sóng mắt chuyển, làm nũng nói một câu: “Chuyện đêm đó, em đặc biệt xin lỗi anh, em không biết nhân phẩm của Lục Triển Đình nên mới rủ anh đi cùng.” Thoạt nhìn cô rất đơn thuần, nhẹ nhàng, chỉ cần một cái chớp mắt hay một chút nũng nịu cũng đã là vũ khí của phụ nữ, khiến cho đại đa số nam nhân phải nhún nhường bất giác mà sủng nịnh.

Duy độc Diệp Thiếu Cảnh rút tay ra, không kiên nhẫn mà nói: “Không sao.”

Đêm đó không ai biết Trác Thích Nghiễn bị thương, Lâm Tú Nhi sau khi ngất thì được trợ lý đưa về, tỉnh lại chắc đã rõ Lục Triển Đình là loại người gì, nhưng lúc đó cậu chỉ nghĩ tới Trác Thích Nghiễn bị thương liền không quan tâm phản ứng của Lâm Tú Nhi nữa.

Lâm Tú Nhi ngồi bên cạnh cậu, cúi đầu lấy trong túi xách, nhiệt tình đưa cơm trưa cho Diệp Thiếu Cảnh: “Hoạt động chiều nay diễn ra khá lâu, trước ăn chút gì đi.”

“Tôi đã ăn rồi.” Diệp Thiếu Cảnh không tiếp nhận, lại đem lực chú ý tới lịch trình, trên đó có viết 7h tối sẽ có tiệc rượu, cậu hỏi Lâm Tú Nhi: “Tiệc rượu tối nay cô đi không?”

“Nhà sản xuất nói diễn viên bắt buộc phải đi.” Lâm Tú Nhi ăn cơm nghịch ngợm nói với Diệp Thiếu Cảnh: “Sẽ không kéo dài lâu đâu, xong việc liền trốn về là được.”

Diệp Thiếu Cảnh lặng yên không nói, không nghĩ tới tối lại có tiệc rượu, rất muốn từ chối, nhăn mi lại, cuối cùng lấy điện thoại ra nhắn tin cho Trác Thích Nghiễn, rất nhanh nhận được tin hồi đáp nói không sao, cậu tắt di động, hỏi trợ lý Trình Hạo Nam: “Còn chưa bắt đầu sao?”

Trợ lý vội àng chạy tới nói: “Xin chờ chút nữa.”

“Diễn viên còn chưa tới hết à?” Lâm Tú Nhi chen vào hỏi, nhìn quanh một vòng, hiểu ra: “Eries chưa tới?”

“Đúng vậy.” Eries là diễn viên phụ quan trọng nhất, cũng phải có mặt trong buổi họp báo hôm nay, hiện tại phóng viên truyền hình đều đã có mặt đông đủ, Eries còn chưa xuất hiện.

“Mau gọi điện thoại thúc giục, không thể vì mình cậu ta mà bắt mọi người phải chờ.”

“Đã gọi rồi, cậu ấy rất nhanh sẽ tới.”

Khoảng 20p sau Eries vẫn chưa tới, ban tổ chức chủ động yêu cầu điều chỉnh lại, một lần nữa lịch trình bố trí lại có sự thay đổi, Trình Hạo Nam nói thầm Eries chắc sẽ đến, không thể một lần nữa điều chỉnh sắp xếp được, trước hết cứ để Diệp Thiếu Cảnh và Lâm Tú Nhi lên sân khấu, rồi kéo dài thời gian, để Vương đạo diễn một mình đi trên thảm đỏ, lại an bài Eries cùng Mạt Mạn Ny đi cuối cùng.

17h30’ họp báo tuyên bố bắt đầu.

Bộ phim ‘Thanh Thành’ là một trong những bộ phim khó có được Hoàn Á và Thượng Ảnh hợp tác giám chế đầu tư, không chỉ kịch bản hay, thành viên tổ chế tác chuyên nghiệp, bộ phim từ lúc lên chương trình tới khi khởi quay đều được giới truyền thông cùng khán giả chú ý, bộ phim được chương trình tối qua trên đài truyền hình quốc gia đánh giá khen ngợi, đây là một trong những bộ phim đứng top được khán giả mong chờ nhất trong năm nay, đẩy rating của bộ phim lên cao nhất.

Trong phòng bệnh, Trác Thích Nghiễn buông văn kiện trong tay, nói Hạng Thanh Uyên bật TV, quản gia bên cạnh bọn họ tự giác mà châm thêm trà, hai người tạm thời buông công việc xuống.

Đài truyền cùng mạng Internet đều có trực tiếp về buổi họp báo, quy mô tuyên truyền rất lớn, các đài truyền hình đều có truyền hình trực tiếp, các fan hâm mộ bị dàn diễn viên sáng như sao hấp dẫn, tiếp theo đó là nội dung vở kịch rời mới bắt đầu comment ý kiến của mình.

Hết thảy sắp xếp xong, ánh mắt mọi người lại tập trung lên sân khấu. tại nơi họp báo không khí rất náo nhiệt, hai bên thảm đỏ tập trung rất nhiều khí giả, phóng viên và fan mê điện ảnh, bọn họ giơ cao poster hình thần tượng của mình, tâm tình kích động đứng chờ từ sáng tới tối, đối với bọn họ được nhìn thấy thần tượng trên thảm đỏ đã là hạnh phúc lớn lao.

End 62 <ins class="adsbygoogle"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện