Editor: Tuna

Đôi mắt lạnh lẽo của Đường Cảnh khẽ quét qua người cô ột chút, mở miệng nói:

“ Đừng nói bừa, đây là do công việc thôi.”

An Mộc biểu môi, có quỷ mới tin Hứa Lộ đối với anh không có hứng thú!

“ Lần trước ở phim trường, ai đó làm đổ bình dấm, tôi cũng bị trúng đạn lây, anh vẫn còn phủ nhận sao?”

Đường Cảnh liếc cô một cái, nhàn nhạt giải thích:

“ Hứa Lộ là người không tồi, chỉ là không quản được miệng mồm, cô ấy ghét nhất là quy tắc ngầm, lần trước đối xử với cô như vậy cũng là do hiểu nhầm thôi.”

Đấy!

Xem bộ dáng này của Đường Cảnh, thực đúng là quá tin tưởng cách làm người của Hứa Lộ a.

Nhưng mà, An Mộc vẫn không thể nào thích cô ta, ánh mắt của cô ấy…..không đơn thuần.

Tại phòng khách của Đường gia.

Sau khi Đường Cảnh cùng An Mộc xuống xe, liền tới trước mặt mọi người.

“ Xem bọn họ kìa, đúng là trời sinh một cặp mà!”

Bà Đường đang ngồi kế bên Đường lão phu nhân, mẹ ruột của Đường Canhr nghe thấy thế thì quay sang nhìn Đường lão phu nhân, sau đó lại nhìn hai người đang tiến về phía này, trên mặt liền hiện lên vẻ không vui.

Hứa Lộ đem thần sắc của cả hai người ấy thu hết vào trong mắt, ánh mắt trầm xuống, giả vờ kinh ngạc nói:

“ A? Ki không phải là Đường Hạ sao?”

Bà Đường nghe thấy thế thì liền nghi hoặc nói:

“ Cái gì Đường Hạ?”

Hứa Lộ tủm tĩm cười nói:

“ Bác gái, nhất định là do bác gần đây không xem qua bộ phim ‘Đông Hoa công chúa’, Đường Hạ chính là nữ diễn viên chính trong bộ phim đó, không ngờ, mọi người cũng quen biết a!”

Hứa Lộ làm ra vẻ mặt ‘ thì ra là thế’”

“ Nói đi cũng phải nói lại, một người mới vừa mới bắt đầu sự nghiệp lại có thể đóng vai chính. Cháu vốn còn tưởng là do cô ấy dùng quy tắc ngầm, thì ra là thế này!”

Nghe được chuyện Đường Hạ là một diễn viên, sắc mặt bà Đường liền tối lại. Nghe Hứa Lộ nói câu tiếp thì sắc mặt bà khôn thể khó coi hơn nữa. Bà Đường không phải là dạng phu nhân nhà giàu không bước chân khỏi cửa, bà ở xí nghiệp của Đường gia nhận chức tổng giám đốc, Đường gia có đầu tư cho ‘ Đông Hoa công chúa’hay không bà hiểu rất rõ.

Nhưng nếu không phải Đường gia hậu thuẫn phía sau, An Mộc ở Phong gia đã chịu đủ chèn ép, làm như thế nào mà có thể liên hệ được với đoàn phim, còn lấy được vai chính? Lúc con trai bà muốn tiến vào ngành giải trí bà đã cảm thấy không bằng lòng, nếu con dâu tương lai còn là người của giới giải trí……

Sắc mặt bà Đường đen lại.

Cố tình, Hứa Lộ còn nói:

“ Lúc ở đoàn phim a, Đường Cảnh liền một mực cưng chiều, từ khi quen biết cho tới giờ còn chưa từng thấy anh ấy có được lúc ôn nhu như vậy, hai người họ là thanh mai trúc mã, cảm tình thân thiết, có phải là do cũng nhau lớn lên?”

Bà Đường không thèm chú ý đến lời nói công kích ngầm của cô ta, cười tủm tĩm nói:

“ CŨng không hẳn, chỉ là lúc nhỏ cũng thường xuyên chơi đùa với nhau!”

Nhưng từ khi An Mộc lên mười, hai người họ cũng không có gặp lại!

Sắc mặt bà Đường đầy vẻ khó chịu, chẳng lẽ mấy năm qua, An Mộc đều qua lại với con trai bà.?

Thật đúng là!

Lúc đó trên người cô ta vẫn mang hôn ước, vậy mà vẫn dám qua lại với con trai bà!

Phía bên kia, khi An Mộc cùng Đường Cảnh đi vào phòng liền nhìn thấy ba người đang ngồi trên sô pha, An Mộc tũm tỉm chào hỏi:

“ Cháu chào bà ngoại! Con chào mợ!”

Đường lão phu nhân ngoắt ngoắt An Mộc:

“ Ai da, con bé này, mau lại đây, để ngoại nhìn xem có hay không lại gầy đi a?”

An Mộc lại gần ngồi bên cạnh Đường lão phu nhân, đang định nói vài câu cùng bà Đường thì thấy bà ấy đột nhiên đứng dậy:

“ Tôi còn có chút chuyện, mọi người cứ từ từ tán gẫu nhé.”

Nói xong liền trực tiếp đi lên lầu.

Để lại An Mộc đang cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Trong ánh mắt của Hứa Lộ ngập tràn ý cười, đứng lên nhìn về phía Đường Cảnh:

“ Đường Cảnh, anh rảnh không? Chúng ta cùng nhau bàn bạc một chút chuyện đi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện