Chu Lăng đột nhiên nghe Ngô Ngôn nói Lý Binh Khang sẽ không gọi điện đến báo, lại kinh ngạc lại là tức giận, cần phải phát hỏa, nhìn xem chung quanh người đến người đi, đành phải đè thấp âm thanh nói: "Anh làm gì nha? Bọn em là bạn học... "

Ngô Ngôn ngẩn người, cẩn thận suy nghĩ ý tứ trong lời nói của cô, giải thích nói: "Không phải, anh không phải... "

"Không là cái gì?"Cho dù anh có việc không thế tới, có thể gọi điện thoại báo, thế nào việc tới tay lại không có thời gian sờ đến?Anh như thế nào lại không nói trước cho em một tiếng, ngược lại so với em còn ra tay nhanh hơn?"Chu Lăng nói. 

Trước kia Chu Lăng thường nghe nói thấy là làm chồng hoặc làm bạn trai sẽ không cho vợ, bạn gái quá thân thiết với đàn ông kể cả bạn bè, chỉ cần cùng đàn ông khác vui đùa vài câu, là người chồng hoặc bạn trai liền tức giận, lại không nghĩ rằng Ngô Ngôn cũng như thế. "Tiểu Lăng trở về anh sẽ giải thích. "

Ngô Ngôn quay đầu nhìn mọi người xung quanh, thấp giọng nói. Chu Lăng đang muốn rống vài câu em cùng cậu ta không có chuyện mờ ám gì, lại không có lén lút sau anh làm cái chuyện gì... Linh tinh. 

Đột nhiên bị ông xã là bội đội đặc chủng che miệng lại, trợn tròn mắt nhìn Ngô Ngôn. Ngô Ngôn hướng cô gật gật đầu, lôi kéo cô đi về. 

Đi đến con đường nhỏ ở tiểu khu, nhìn xem chung quanh không có ai, thế này mới đè thấp âm thanh nói: "Lý Binh Khang là làm cái gì em biết không? Là bán nước, làm gián điệp, tham ô nhận hối lộ... Nga, cậu ta không phải làm quan. "

Ngô Ngôn dở khóc dở cười: "Anh không phải là ở cục công an, cũng không phải viện kiểm sát. Người kia bạn học tham gia tổ chức võ trang buôn lậu thuốc phiện, đã bị bọn anh và cảnh sát phá hủy toàn bộ tổ chức sau đó cậu ta trốn thoát. Anh không thể xác định được cậu ta có nghe thấy nhận ra giọng nói của anh không, sợ cậu ta tìm tới em cùng ba mẹ trả thù, thứ hai cũng giúp thành phố J bắt cậu ta về quy án. "

Chu Lăng gật gật đầu, cô là biết bộ đội đặc chủng trừ bỏ tập kích quấy rối phản động, ám sát, bắt cóc, hoạt động kiểm soát, tình báo... Bảo vệ tổ quốc. 

Ngày thường còn giúp cảnh sát đối phó một ít vũ trang buôn lậu thuốc phiện, Lý Binh Khang lại thuộc cuối cùng loại tình huống này. Nghĩ Nghĩ, cô có chút kinh ngạc: "Các anh lợi hại như vậy, cậu ta như thế nào lại trốn thoát?"

Ngô Ngôn cười khổ: "Người này, bạn học của em không hề đơn giản, cậu ta cũng đã từng làm lính trinh sát, đối với nguy hiểm độ mẫn cảm cực cao, cho nên lại không tiến vào vòng vây của bọn anh, mà là ẩn nấp. "

Chu Lăng nghĩ tới, hẳn là đi làm sau hai năm liền đi lính, lúc ấy một người bạn học còn nghị luận mất vài ngày, chẳng qua lúc đó cô đang học đại học cuối năm thứ ba, chuẩn bị sang năm thứ bốn, nên mỗi ngày phải đến thư viện đọc sách ôn thi, nên không chú ý đến chuyện này. 

Không nghĩ tới người này thế nhưng có thể lên làm trinh sát, càng không nghĩ tới cậu ta lại đi buôn thuốc phiện... Cô nặng nề mà thở dài: "Cậu ta như vậy mà bỏ buôn bán, không biết nghĩ như thế nào mà lại đi buôn lậu thuốc phiện? Quả nhiên là lòng người khó đoán?" 

Trước kia quan hệ của hai người cũng tốt, cô thật là vì cậu ta mà cảm thấy tiếc hận cùng khổ sở. Cậu ta đây thuộc tổ chức võ trang buôn lậu thuốc phiện, cũng không biết bị phán ngồi tù bao lâu. 

Ngô Ngôn lắc đầu, anh chỉ phụ trách bắt người, còn về hình phạt thì anh không có quan hệ, cậu ta buôn lậu thuốc phiện hại nhiều người như vậy, cho dù bị sử tử hình cũng không oan. 

Anh thấy sắc mặt Chu Lăng không được tốt, liền dời đề tài: "Bây giờ chuyện tình đã rõ, em ở nhà cũng gần một tháng, không bằng ngày mai chúng ta cùng nhau trở về chứ?"

"Ngày mai?Cũng không biết mua... "Chu Lăng nói còn chua dứt lời, đột nhiên cảm giác cả người mình ngã đi qua hướng Ngô Ngôn, cái trán nạng nề mà đập vào ngực anh, cứng rắn làm cho đầu óc cô choáng váng, không đợi cô phản ứng lại, cô liền cảm thấy người mình tựa hồ xoay tròn lên, sau đó dựa vào cái gì, thân thể khó khăn đứng vững lên ngẩng đầu nhìn đã xảy ra việc gì, liền thấy Ngô Ngôn cùng một người đánh nhau. 

Không như lúc trước ở nhà ga thoải mái thu thập mấy người kia, cô tuy rằng không hiểu lắm, nhưng cũng nhìn ra được đối phương so với Ngô Ngôn cũng không hề yếu thế. Mà người kia chính là Lý Binh Khang. 

Chu Lăng gắt gao che miệng lại, tuy rằng cô lo lắng sợ Ngô Ngôn bị thương, nhưng nếu Lý Binh Khang bị thương cô cũng sẽ khổ sở, tốt xấu gì cũng là bạn học vài năm, lại thường xuyên liên lạc... 

Lại nói tiếp, nủa năm trước không có gọi điện thoại đến cho cô, sẽ không phải là thuốc phiện chứ?Lý Binh Khang rốt cục cũng không phải là đối thủ của Ngô Ngôn, bị anh bắt tay vào ấn cánh tay trên mặt đất, rút dây thắt lưng ra, cũng không biết anh làm như thế nào, đã đem người trói chặt. 

Chu Lăng xem hai người tự hồ cũng không bị thương, nhẹ nhàng thở ra, lại có chút xấu hổ, không biết có nên hay không cùng Lý Binh Khang chào hỏi. Lý binh khang bị dẫn theo đứng lên, thấy Chu Lăng như vậy, cười nhạo nói: "Cậu cũng không cần như vậy, nếu tôi đã lựa chọn con đường này, thì sẽ không sợ bị bắt. "

Thế này Chu Lăng mới nhìn về phía cậu ta, thở dài: "Cậu an phận việc buôn bán như vậy không tốt sao? Vì sao lại muốn đi buôn lậu thuốc phiện? Hại chết bao nhiêu người, làm cho bao nhiêu gia đình tan nát?"

"Chính gia đình mình còn quản không được, làm sao còn quản đến gia đình người khác?" Lý Binh Khang giống như nghe được lời nói buồn cười, nở nụ cười trong chốc lát sau nói như vậy một câu, không để ý cô chỉ hướng Ngô Ngôn nói, "Đi thôi ". 

"Tiểu Lăng, em về trước đi, anh đem cậu ta về cục công an. "Chu Lăng xoa xoa đầu, nhìn Ngô Ngôn bắt tay ấn Lý Binh Khang một bên trên vai dần dần đi xa. 

Ngô Ngôn sau khi trở về đem sự tình sơ lược nói cho cô, chuyện này cũng không cần phải giữ bí mật nhiều, đại khái nói cho cô cũng không tính là để lộ bí mật. Nguyên lai thời điểm hai năm trước em gái của Lý Binh Khang làm việc ở thành phố G, bị người ta dụ dỗ, đâm ra nghiện ngập, chẳng những đem tiền tiết kiệm mấy năm qua tiêu hết, còn làm mất công việc. 

Vì tiếp tục hút thuốc phiện, cô liền đi làm gái, thời điểm bị Lý binh khang tìm thấy được, người cũng đã bị nhiễm bệnh. Anh em bọn họ lúc nhỏ không có cha, khi biết được con gái bị nhiễm bệnh người mẹ liền ngã bệnh. Hai người cùng nhau nằm viện chữa bệnh, hơn nữa bệnh lại phát hết ra ngoài như nở hoa, mà lúc đó lại là thời kỳ khủng hoảng kinh tế, nên cũng ảnh hưởng đến công ty mậu dịch nhỏ của Lý Binh Khang, cậu ta bị phá sản. 

Tiền trong tay đều trả nợ hết, mẹ và em gái nằm ở bệnh viện, mỗi ngày đều thúc giục cậu ta trả tiền viện phí, bằng không sẽ dừng thuốc, thậm chí đuổi ra bệnh viện, cậu ta đành phải đi vay tiền chung quanh. 

Nhưng người tính không bằng trời tính, nhưng kẻ trước kia cậu ta vẫn hay giúp đỡ, đến lúc cùng đường đi nhờ vả lại, nhưng lại một đồng tiền cũng không mượn được. Vay tiền không được, dựa vào làm công kiếm tiền lại chỉ đủ bọn họ một nhà ba người ăn cơm, cuối cùng lý Binh Khang hướng về phía thuốc phiện. 

Cậu ta hận thuốc phiện, nhưng trước mắt thân thể của mẹ và em gái chỉ có thể dựa vào thuốc phiện. Ỷ vào mình từng là lính trinh sát, cậu ta bị chiến hữu kéo vào Y quốc làm một đội buôn lậu thuốc phiện. 

Cái kia lão đại rất trọng dụng cậu ta, cảm thấy phương pháp làm việc của cậu ta rất tinh tế, đầu óc nhanh nhạy, lại làm qua lính trinh sát, võ công cũng tốt, chủ động cho cậu ta vay tiền, còn tìm bện viện tốt cho mẹ cậu ta và em gái chữa bệnh. 

Một khi đã cầm tiền của người ta rồi, thì phải báo đáp nên cậu ta bán mạng làm việc cho lão đại. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện