" Sao?" Lăng U ngu ngơ hỏi lại.
" Đồ ngốc, váy này chỉ dành cho người đang mang thai thôi." Kỷ Hà nhăn mặt kéo cô vào trong phòng.
Hắc Vô Thường liếc nhìn xung quang, cố thu nhỏ sự tồn tại của bản thân. Váy bầu thì sao? Dù gì chẳng có lúc phải dùng đến.
" Tiểu Hắc, anh tặng cho tôi váy bầu là ý gì đây?" Lăng U thay đồ xong liền tức giận nói.
Hắc Vô Thường cười ha ha hai tiếng không biết nói gì, đây chỉ là lỗi quy trình khi cưa Kỷ Hà mà thôi. Ngược lại Kỷ Hà cũng tức giận không kém, bản thân thay anh ta thử cả chục bộ đồ, mệt lả cả người, cuối cùng lại thành công cốc.
" Được rồi, trước sau gì chẳng phải dùng, chỉ là vấn đề thời gian thôi." Quân Mạc Phàm đứng dậy ôm lấy eo cô hờ hững nói.
Lăng U nghe xong đỏ mặt đấm nhẹ anh một cái, cô mới không thèm mang thai con của anh đâu.
Cuối cùng mọi người quyết định sẽ ăn lẩu cá ở nhà Lăng U. Lăng Thiên xung phong đi siêu thị mua đồ, lúc về lại không chỉ mang thức ăn mà còn dẫn theo Bạch Vô Thường.
Trong đêm tối, Quân Mạc Phàm đưa tay tính nhẩm một chút, xong liền quay ra nhìn người đang ngủ trong lòng, không kìm được cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
Hôm sau, Lăng U nhận được tin nhắn của Bạch Vô Thường thì hí hửng không thôi, lần trước đọc dở thật sự là tò mò.
Ở đó, người phàm ấy gặp được tri kỷ của mình là Bạch Vô Thường. Hai người họ nói chuyện với nhau rất hợp nhưng trái tim cô ấy lại không thuộc về Bạch Vô Thường. Diêm Vương đại nhân quan tâm yêu thương có ấy, sủng cô ấy lên tận trời, trái tim bị tổn thương của cô ấy được ủ ấm lại, cô ấy yêu Diêm Vương đại nhân. Rồi lần lượt những người tổn thương cô ấy kiếp trước đều bị nhận quả báo, Bạch Vô Thường từng nghĩ bản thân sẽ chúc phúc cho cô ấy cả đời. Cô ấy mang thai con của Diêm Vương đại nhân, cả U Minh vui như trẩy hội, Diêm Vương đại nhân hạ lệnh phải hầu hắn thật kỹ cô ấy, sai Bạch Vô Thường đến làm cô ấy vui vẻ, ngay đến cá ở sông Vong Xuyên cũng cho cô ấy câu lên ăn. Nhưng cô ấy chỉ là phàm trần, sao có thể xứng với người đứng đầu U Minh, cho dù cô ấy đang có thai thì Diêm Vương đại nhân vẫn bị Thiên giới ép phải thú công chúa Thiên tộc làm thê.
Lăng U đọc đến đây không hiểu sao thấy khó chịu trong lòng. Quân Mạc Phàm vào phòng thấy mặt cô nhăn nhó nhìn vào máy tính liền lại gần.
" Em đang đọc cái gì vậy?"
" Không có gì, chỉ là tiểu thuyết trên mạng thôi." Lăng U giật mình vội vàng gấp máy tính cười nói.
Quân Mạc Phàm cũng không để ý xoa nhẹ đầu cô rồi về chỗ. Lăng U lén nhìn anh, hành động của anh ngày càng làm cho cô thêm bối rối.
" Đồ ngốc, váy này chỉ dành cho người đang mang thai thôi." Kỷ Hà nhăn mặt kéo cô vào trong phòng.
Hắc Vô Thường liếc nhìn xung quang, cố thu nhỏ sự tồn tại của bản thân. Váy bầu thì sao? Dù gì chẳng có lúc phải dùng đến.
" Tiểu Hắc, anh tặng cho tôi váy bầu là ý gì đây?" Lăng U thay đồ xong liền tức giận nói.
Hắc Vô Thường cười ha ha hai tiếng không biết nói gì, đây chỉ là lỗi quy trình khi cưa Kỷ Hà mà thôi. Ngược lại Kỷ Hà cũng tức giận không kém, bản thân thay anh ta thử cả chục bộ đồ, mệt lả cả người, cuối cùng lại thành công cốc.
" Được rồi, trước sau gì chẳng phải dùng, chỉ là vấn đề thời gian thôi." Quân Mạc Phàm đứng dậy ôm lấy eo cô hờ hững nói.
Lăng U nghe xong đỏ mặt đấm nhẹ anh một cái, cô mới không thèm mang thai con của anh đâu.
Cuối cùng mọi người quyết định sẽ ăn lẩu cá ở nhà Lăng U. Lăng Thiên xung phong đi siêu thị mua đồ, lúc về lại không chỉ mang thức ăn mà còn dẫn theo Bạch Vô Thường.
Trong đêm tối, Quân Mạc Phàm đưa tay tính nhẩm một chút, xong liền quay ra nhìn người đang ngủ trong lòng, không kìm được cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
Hôm sau, Lăng U nhận được tin nhắn của Bạch Vô Thường thì hí hửng không thôi, lần trước đọc dở thật sự là tò mò.
Ở đó, người phàm ấy gặp được tri kỷ của mình là Bạch Vô Thường. Hai người họ nói chuyện với nhau rất hợp nhưng trái tim cô ấy lại không thuộc về Bạch Vô Thường. Diêm Vương đại nhân quan tâm yêu thương có ấy, sủng cô ấy lên tận trời, trái tim bị tổn thương của cô ấy được ủ ấm lại, cô ấy yêu Diêm Vương đại nhân. Rồi lần lượt những người tổn thương cô ấy kiếp trước đều bị nhận quả báo, Bạch Vô Thường từng nghĩ bản thân sẽ chúc phúc cho cô ấy cả đời. Cô ấy mang thai con của Diêm Vương đại nhân, cả U Minh vui như trẩy hội, Diêm Vương đại nhân hạ lệnh phải hầu hắn thật kỹ cô ấy, sai Bạch Vô Thường đến làm cô ấy vui vẻ, ngay đến cá ở sông Vong Xuyên cũng cho cô ấy câu lên ăn. Nhưng cô ấy chỉ là phàm trần, sao có thể xứng với người đứng đầu U Minh, cho dù cô ấy đang có thai thì Diêm Vương đại nhân vẫn bị Thiên giới ép phải thú công chúa Thiên tộc làm thê.
Lăng U đọc đến đây không hiểu sao thấy khó chịu trong lòng. Quân Mạc Phàm vào phòng thấy mặt cô nhăn nhó nhìn vào máy tính liền lại gần.
" Em đang đọc cái gì vậy?"
" Không có gì, chỉ là tiểu thuyết trên mạng thôi." Lăng U giật mình vội vàng gấp máy tính cười nói.
Quân Mạc Phàm cũng không để ý xoa nhẹ đầu cô rồi về chỗ. Lăng U lén nhìn anh, hành động của anh ngày càng làm cho cô thêm bối rối.
Danh sách chương