Tất cả mọi người ngẩn ngơ.





Sắc mặt hai người Vũ Chấn Phương, Mệnh Thanh Sam vô cùng khó coi.



Ở ngay trước mắt bọn họ.



Hai người Vũ Hàm Hương và Hàn Cao Cách lại tự bạo?



"Hai tên khốn kiếp này làm sao dám!"



Vũ Chấn Phương giận dữ hét.

Advertisement



Vũ Hàm Hương.



Hàn Cao Cách.



Đều là nhân vật thiên kiêu của Hàn Mị tộc, quan trọng hơn Vũ Tử Vi nhiều.



Cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong đó.

Advertisement





Nhân vật tương lai nhất định có thể thành Đế thành Tôn.



Lần này hao phí biết bao sức lực tới đây, kết quả hai người còn chết! "Tần Ninh, ngươi nói không giữ lời".



Vũ Chấn Phương phẫn nộ quát.



"Haha!"



Tần Ninh cười lạnh trả lời: "Ta nói không giữ lời như thế nào?"



"Ta đã thả người rồi, do các ngươi không trông nom tốt, để người ta tự bạo, liên quan cái rắm đến ta?"



"Ngươi!"



Mệnh Thanh Sam lạnh lẽo nói: "Đừng nhiều lời với hắn!"



Tên này đang đùa bỡn bọn họ.



"Trực tiếp tấn công đi!"



Mệnh Thanh Sam khẽ nói: "Chém giết toàn bộ những người này, như vậy đám Dịch Tu Hiển, Đào Tu Nhiên mới sẽ không bại lộ".



"Nếu bọn họ bại lộ, tam đại tông đến tính sổ sẽ là phiền toái rất lớn. Hiện tại, chúng ta vẫn chưa có năng lực chính diện đối kháng với ba bá chủ!"



Vũ Chấn Phương vung tay lên, quát: "Tấn công!"



"Chém tận giết tuyệt!"



"Một tên cũng không để lại!"



Trong nháy mắt.



Vô số bóng người liều chết xung phong từ bốn phương tám hướng.



Tần Ninh cười nói: "Hiện tại ai giết ai còn chưa biết đâu!"



Bỏ lại một câu.



Tần Ninh đột nhiên vỗ một chưởng xuống mặt đất.



"Lên!"



Quát khẽ một tiếng.



Vù... Trong phút chốc, lấy Tần Ninh làm trung tâm, hay nói đúng hơn là lấy Luyện Tâm Thạch lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh làm trung tâm.



Từng vầng sáng chầm chậm dập dờn bay lên.















chapter content

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện