Cho dù là bốn tông môn lớn cũng không muốn đắc tội con cháu Lệ vương.  

Nhưng ông ta sợ không?  

Nếu là lúc trước, chắc chắn có sợ, sợ muốn chết.  

Nhưng hiện giờ...  

Sợ cái đếch gì?  

Tần Ninh đã chứng minh rất nhiều lần, mặc dù có động vào lão tử Thiên Vương thì Thanh Vân tông cũng không sợ.  

“Giết!”  

Lý Dương Chiêu vung tay lên, năm người đồng loạt xông ra.  

Hơi thở của cảnh giới Thông Thiên khiến người ta kiêng dè.  

Lệ Việt lúc này điên lắm rồi. Tùy tiện va phải một tông môn mà lại có cả cảnh giới Hóa Thần lẫn Thông Thiên, đúng là không thể tin nổi.  

Từ lúc nào mà cảnh giới Thông Thiên và Hóa Thần ở vùng đất Cửu U lại không còn quý hiếm như vậy chứ?  

Tần Ninh đứng ở phía sau, thản nhiên nhìn mọi chuyện.  


Giành truyền thừa với hắn?  

Đúng là muốn chết.  

Hai người Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên mới hiểu ra, Tần Ninh nhường, là cố ý.  

Truyền thừa đó có lẽ chỉ mình Thiên Linh Lung sở hữu linh lung tâm mới tiếp nhận nổi, những người khác đi lên sẽ phát điên.  

“Đại ca giỏi quá!”  

Kiếm Tiểu Minh lúc này bật ngón tay cái: “Ta cứ tưởng đại ca thay tính đổi nết, chịu để cho người khác trèo lên đầu lên cổ cơ đấy!”  


Tần Ninh nhìn Kiếm Tiểu Minh, cười mắng: “Ngươi tưởng rằng ta nhìn thấy con cháu Lệ Vương thì sợ hãi à?”  

“Không thể nào!”  

Kiếm Tiểu Minh cười khì khì nói: “Ca có biết sợ bao giờ đâu cơ chứ!”  

“Đúng vậy!”  

Tôm cát nhỏ cũng cười phụ họa: “Tần đại gia có sợ ai trên chín trời chín đất này đâu? Ai dám đến gây sự với Tần đại gia thì chính là tìm cái chết mà. Đừng nói là bây giờ, dù là mấy chục vạn năm qua, Tần...”   

“Ừm?”  

Nhìn vẻ mặt của Tần Ninh, tôm cát nhỏ lập tức cười ha ha: “Mấy chục vạn năm qua, cũng chỉ có Cửu U Đại Đế là có thể sánh được với Tần đại gia mà thôi”.  

Tôm cát nhỏ giật thót mình, suýt thì lộ hết cả ra.  

Cũng may, cũng may.  


Mà nhìn ở một góc độ khác, Tần Ninh không muốn lộ ra thân phận cũng là một sự bảo vệ với bọn họ.  

 

Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên đã sớm quen với bản lĩnh nịnh hót của vị đại nhân Hà Tôn này rồi. So với nguyên soái Thương Hư thì hơn nhiều lần lắm, chỉ có Vũ tam gia là còn ngang bằng.  

“Khốn kiếp!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện