Edit: Ochibi
Hắn không biết đã làm sai nơi nào, vẫn luôn chống cự chủ tịch không tha.
“Từng phó giám đốc, mong cậu biết tôn trọng. Tôi đã nói qua, đây là do đối phương yêu cầu!”
“Không, chủ tịch, tôi không phải không tôn trọng ý ngài! Tôi chỉ cảm thấy, chuyện này không có khả năng……”
“Cậu đang hoài nghi tôi sao?”
“Không có không có mà……”
“Từng phó giám đốc. Theo tôi thấy, tính cách cậu thiếu kiên nhẫn như vậy, vị trí tổng giám đốc có lẽ cũng sẽ ngồi không được đâu!”
“Không, sẽ không……!”
Tằng Vân Lượng khóc không ra nước mắt, hắn không phải vẫn luôn rất thuận lợi sao? Tại sao đột nhiên thành như vậy?
Là ai ở sau lưng chỉnh hắn?
Sau khi hắn trở về, Từ Như Ý đang ngồi ở trên sô pha đọc tạp chí. Nhìn thấy hắn, cô nhẹ nhàng cười.
Từ Như Ý: “Anh về rồi.”
Tằng Vân Lượng trong lòng khói mù nháy mắt chuyển biến tốt đẹp. Còn may, trong nhà còn có cái đẹp mắt, tuy rằng bên ngoài bị suy sụp, nhưng về nhà có thể nghe được một tiếng an ủi.
“Ừ.” Hắn trả lời.
Từ Như Ý đứng lên, thay một đôi dép lê màu đỏ. Giọng cô nhỏ nhẹ, “Anh đại diện ký hợp đồng tốt đẹp rồi? Chúng ta đi chúc mừng một chút.”
Tằng Vân Lượng sắc mặt đại biến, lập tức rất khó nhìn.
“Anh……”
Hợp đồng đúng là ký thành công, nhưng mà bị người khác nhặt tiện nghi. Hắn vất vả hơn hai tháng trời, lại có thể làm áo cưới cho người khác!
“Đi thôi, hôm nay quả là ngày vui vẻ!” Từ Như Ý xách túi lên, tươi cười phá lệ rạng rỡ.
Chỉ cần là chuyện Tằng Vân Lượng xui xẻo, đều đáng để cô chúc mừng.
Tằng Vân Lượng không muốn nhắc lại, hơn nữa từ ngày đó về sau Từ Như Ý không hề nấu cơm, toàn do hắn lo liệu. Lúc này còn tâm tình mà nấu sao?
Đi theo ra ngoài, Tằng Vân Lượng nhìn Từ Như Ý mang ra một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp màu đỏ. Đây là xe giới hạn, giá ít nhất mấy trăm vạn!
Hắn kinh ngạc đến không khép miệng được: “Xe này…… là ở đâu ra?”
Từ Như Ý mở cửa xe, đối với hắn hơi mỉm cười, “nhặt.”
“……” Tằng Vân Lượng bị nghẹn.
“Gạt anh đó. Là em đem nhà cho vay, mượn nợ để mua. Đẹp sao?”
“Cái, cái gì?” Tằng Vân Lượng mở to hai mắt.
“Không phải anh nói, anh sắp thăng chức thành tổng giám đốc à? Em tưởng chúng ta sẽ đổi nhà lớn hơn. Cái này cũng đâu đáng bao nhiêu.”
“Em……” Tằng Vân Lượng tức giận đến nỗi trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi!
Không sai, nếu hắn là người ký hợp đồng, thuận lợi thăng chức, mấy cái đó đều không phải nói chơi.
Nhưng vấn đề là hiện tại là không có! Hắn nghĩ đến, lần này ở trên công ty.
Người ký đơn thành công là bà con xa thân thích của chủ tịch! Hắn vui vẻ nửa ngày, cuối cùng là giúp người khác bận việc!
Chuyện mất mặt như vậy, hắn ngại nói ra! Hồi trước, trước mặt Như Ý hắn hào khí vạn trượng, lời thề son sắt.
“Như Ý, loại này xe bảo dưỡng rất mắc, sẽ là gánh nặng của chúng ta.”
“Không sao cả, mẹ còn tiền tiết kiệm mà? Chúng ta lấy ra xài trước, sau này bù lại cũng được.”
Tằng Vân Lượng rốt cuộc không thể nói hắn thăng chức thất bại, nhưng lại để tâm lời Từ Như Ý nói.
Hắn đi đến nơi mẹ Tằng.
“Vân Lượng, cô gái kia thế nào?” Bởi vì đã lâu không thấy Mã Oánh, mẹ Tằng kỳ quái.
“Ai chứ?”
“Là Mã Oánh! Cô ta có con của con, đừng làm cô ta chạy.”
Tằng Vân Lượng lắc đầu, hắn lo bản thân chưa xong, hơi đâu quản những người khác?
“Con không biết.”
Mẹ Tằng đành từ bỏ, xem ra, Mã Oánh nhiều nhất giận dỗi bà, đứa trẻ và cô ta tự nhiên sẽ trở về thôi.
“Mẹ. Lần này con tới, là tìm mẹ lấy tiền.”
19/11/2019
Hắn không biết đã làm sai nơi nào, vẫn luôn chống cự chủ tịch không tha.
“Từng phó giám đốc, mong cậu biết tôn trọng. Tôi đã nói qua, đây là do đối phương yêu cầu!”
“Không, chủ tịch, tôi không phải không tôn trọng ý ngài! Tôi chỉ cảm thấy, chuyện này không có khả năng……”
“Cậu đang hoài nghi tôi sao?”
“Không có không có mà……”
“Từng phó giám đốc. Theo tôi thấy, tính cách cậu thiếu kiên nhẫn như vậy, vị trí tổng giám đốc có lẽ cũng sẽ ngồi không được đâu!”
“Không, sẽ không……!”
Tằng Vân Lượng khóc không ra nước mắt, hắn không phải vẫn luôn rất thuận lợi sao? Tại sao đột nhiên thành như vậy?
Là ai ở sau lưng chỉnh hắn?
Sau khi hắn trở về, Từ Như Ý đang ngồi ở trên sô pha đọc tạp chí. Nhìn thấy hắn, cô nhẹ nhàng cười.
Từ Như Ý: “Anh về rồi.”
Tằng Vân Lượng trong lòng khói mù nháy mắt chuyển biến tốt đẹp. Còn may, trong nhà còn có cái đẹp mắt, tuy rằng bên ngoài bị suy sụp, nhưng về nhà có thể nghe được một tiếng an ủi.
“Ừ.” Hắn trả lời.
Từ Như Ý đứng lên, thay một đôi dép lê màu đỏ. Giọng cô nhỏ nhẹ, “Anh đại diện ký hợp đồng tốt đẹp rồi? Chúng ta đi chúc mừng một chút.”
Tằng Vân Lượng sắc mặt đại biến, lập tức rất khó nhìn.
“Anh……”
Hợp đồng đúng là ký thành công, nhưng mà bị người khác nhặt tiện nghi. Hắn vất vả hơn hai tháng trời, lại có thể làm áo cưới cho người khác!
“Đi thôi, hôm nay quả là ngày vui vẻ!” Từ Như Ý xách túi lên, tươi cười phá lệ rạng rỡ.
Chỉ cần là chuyện Tằng Vân Lượng xui xẻo, đều đáng để cô chúc mừng.
Tằng Vân Lượng không muốn nhắc lại, hơn nữa từ ngày đó về sau Từ Như Ý không hề nấu cơm, toàn do hắn lo liệu. Lúc này còn tâm tình mà nấu sao?
Đi theo ra ngoài, Tằng Vân Lượng nhìn Từ Như Ý mang ra một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp màu đỏ. Đây là xe giới hạn, giá ít nhất mấy trăm vạn!
Hắn kinh ngạc đến không khép miệng được: “Xe này…… là ở đâu ra?”
Từ Như Ý mở cửa xe, đối với hắn hơi mỉm cười, “nhặt.”
“……” Tằng Vân Lượng bị nghẹn.
“Gạt anh đó. Là em đem nhà cho vay, mượn nợ để mua. Đẹp sao?”
“Cái, cái gì?” Tằng Vân Lượng mở to hai mắt.
“Không phải anh nói, anh sắp thăng chức thành tổng giám đốc à? Em tưởng chúng ta sẽ đổi nhà lớn hơn. Cái này cũng đâu đáng bao nhiêu.”
“Em……” Tằng Vân Lượng tức giận đến nỗi trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi!
Không sai, nếu hắn là người ký hợp đồng, thuận lợi thăng chức, mấy cái đó đều không phải nói chơi.
Nhưng vấn đề là hiện tại là không có! Hắn nghĩ đến, lần này ở trên công ty.
Người ký đơn thành công là bà con xa thân thích của chủ tịch! Hắn vui vẻ nửa ngày, cuối cùng là giúp người khác bận việc!
Chuyện mất mặt như vậy, hắn ngại nói ra! Hồi trước, trước mặt Như Ý hắn hào khí vạn trượng, lời thề son sắt.
“Như Ý, loại này xe bảo dưỡng rất mắc, sẽ là gánh nặng của chúng ta.”
“Không sao cả, mẹ còn tiền tiết kiệm mà? Chúng ta lấy ra xài trước, sau này bù lại cũng được.”
Tằng Vân Lượng rốt cuộc không thể nói hắn thăng chức thất bại, nhưng lại để tâm lời Từ Như Ý nói.
Hắn đi đến nơi mẹ Tằng.
“Vân Lượng, cô gái kia thế nào?” Bởi vì đã lâu không thấy Mã Oánh, mẹ Tằng kỳ quái.
“Ai chứ?”
“Là Mã Oánh! Cô ta có con của con, đừng làm cô ta chạy.”
Tằng Vân Lượng lắc đầu, hắn lo bản thân chưa xong, hơi đâu quản những người khác?
“Con không biết.”
Mẹ Tằng đành từ bỏ, xem ra, Mã Oánh nhiều nhất giận dỗi bà, đứa trẻ và cô ta tự nhiên sẽ trở về thôi.
“Mẹ. Lần này con tới, là tìm mẹ lấy tiền.”
19/11/2019
Danh sách chương