Edit: Ochibi

Chủ tịch nói xong, cảnh sát đã tiến vào, còng tay Tằng Vân Lượng.

Tằng Vân Lượng: “Không phải như thế……”

Chủ tịch may mắn. Người gọi điện thoại tới nói, nghe được Tằng Vân Lượng mua bút ghi âm, nói hắn muốn trả thù người đã hại hắn không có cách thăng chức, cho nên mới đề phòng hắn.

Tằng Vân Lượng bị bắt, 30 vạn kia, đương nhiên bị tịch thu toàn bộ.

Từ Như Ý đi xem hắn, cô chỉ hỏi: “Sao lại thế này?”

“Như Ý, anh bị oan!” Tằng Vân Lượng vội vàng muốn bắt lấy tay cô.

Trong nhà chủ tịch đã sớm có người mai phục, bút ghi âm kia hắn chưa từng thấy qua, rõ ràng là vu oan hãm hại!

Tằng Vân Lượng lúc này nghĩ, đây là âm mưu của chủ tịch, nhất định là ông ta qua cầu rút ván*!

(*Qua cầu rút ván: ám chỉ những người vô ơn, bội nghĩa.)

Hắn sẽ không nghi ngờ Từ Như Ý, bởi vì cô không hề biết hắn không được đại diện ký hợp đồng! Cô không có khả năng nghĩ đến hắn sẽ đi hối lộ lãnh đạo!

“Đừng có gấp.” Từ Như Ý đem tay không dấu vết thu hồi, cầm một tờ đơn ra, “Tằng Vân Lượng, em biết anh vô tội. Nhưng cơ quan tư pháp đang điều tra anh, họ thấy tiền anh có lai lịch bất chính……”

“Như Ý, tiền chúng ta có bao nhiêu chính, em rõ nhất còn gì!”

Hắn lần đầu tiên bị oan uổng thật! Hắn làm rất nhiều chuyện sai, nhưng đều lấy cớ hoặc lý do để tránh thoát. Ngược lại đây không phải do hắn làm, lại bị buộc tội lên người, giải thích kiểu gì cũng không được!

“Em rõ mà. Nhưng em là vợ của anh, em không có quyền biện minh cho anh. Chúng ta giờ chỉ có thể giữ tài sản còn lại không bị xâm hại.”

“Phải làm sao bây giờ? Như Ý, anh nghe em hết!”

“Ký tờ đơn này đi. Anh đem nhà, xe với số dư trên danh nghĩa của em, chúng ta ly hôn giả, đến lúc đó không tra ra được cái gì, anh cũng vô tội.”

“Như vậy…… Thật sự tốt sao?”

Từ Như Ý nhìn hắn, đôi mắt sâu thẳm: “Anh không tin em?”

Tằng Vân Lượng lập tức lắc đầu: “Sao có thể, Như Ý, anh tin! Người anh có thể tin tưởng hiện tại, cũng chỉ có mỗi em thôi!”

“Vậy được, anh ký đi. Trong khoảng thời gian này, em sẽ giúp anh tìm chứng cứ, tìm luật sư tốt nhất. Lỡ như có tính toán sai, anh bị phán ngồi tù…… Em vẫn sẽ chờ anh!”

Nghe được một câu cuối cùng, Tằng Vân Lượng cảm động tột đỉnh, “Như Ý……”

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +10, độ hảo cảm hiện tại là 80, đối với Mã Oánh là 30, phi thường không tồi nha! 】

Từ Như Ý cười, “Được. Giờ không phải thời điểm nói chuyện này, chúng ta trước tiên thắng vụ kiện đã, chứng minh anh trong sạch rồi hẵn nói.”

Tằng Vân Lượng ký tên, luôn cả chuyển nhượng nhà cùng với thủ tục ly hôn. Tuy rằng trong lòng có chút bất an, nhưng hắn vẫn tin Từ Như Ý sẽ không phản bội hắn.

Từ Như Ý làm hắn ký xuống công văn, trước tiên chính là bán nhà và xe.

Chiếc xe thể thao kia, dĩ nhiên không phải cô mượn nợ bất động sản đổi lấy, cô sớm đã có hơn một ngàn vạn tài chính. Ngay cả ngôi nhà này cũng chẳng phải thứ cô muốn.

Thứ cô muốn, là Tằng Vân Lượng còn hai bàn tay trắng mà thôi!

Tằng Vân Lượng nôn nóng chờ lại chờ mãi, mong rồi mong mãi, cuối cùng cũng không chờ được gì.

“Không có khả năng! Như Ý sẽ không bỏ tôi!” Hắn kêu to.

“Bớt tự cho mình đúng đi!” Cảnh ngục nhìn hắn cười, “Anh không phải dùng tiền vào việc phạm tội mới áy náy, chủ động nhường gia sản sao? Cho phép anh ở bên ngoài bao dưỡng tình nhân, người khác có cần thiết chờ anh sao?”

“Cái gì? Mày nói cái gì?”

“Buông tay, buông tay ra!” Cảnh ngục cầm cảnh côn, đánh mạnh tay hắn.

Tằng Vân Lượng ăn đau, đành phải buông ra. “Cảnh sát, cầu xin anh nói cho tôi, đây là có chuyện gì?”

22/11/2019
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện