Trung niên giận giữ nói:
- Cũng vì đám huyện nha hại chết chúng ta. Tên quan huyện kia bảo là đã tìm ra nguồn gốc của quái dị quấy rối trong thành. Tin tức bảo không có quái dị cấp cao nào chỉ là một đám cấp thấp quái dị, không nghĩ đến lúc đến nơi thì bị quái dị phục kích. Mà quái dị ở đó càng mạnh hơn trong tình báo, ta là người may mắn sống sót duy nhất. Vết tích trong thành chính là lúc chúng ta chạy trốn quái dị gây ra.
Mập Mạp nhíu mày hỏi:
- Cũng vì vậy mà các ngươi kéo xác đồng bạn đến đây đòi lại công đạo? Trung niên gật đầu.
Nhất Thành hiểu rõ mọi việc, hắn nói với trung niên họ Bàng kia:
- Có vẻ người của ngươi đến rồi, ngươi trở lại trong đó đi.
Tên trung niên kia nhìn thấy một nhóm người đi đến liền gật đầu trở lại trước huyện nha. Nhất Thành đứng đó xem náo nhiệt, quan sát kĩ đám người mới đến kia, có vẻ không đơn giản. Thực lực cũng rất cao, đặc biệt là một vị trung niên và một thanh niên đi đầu trong đó.
Nhất Thành quay sang hỏi Mập Mạp:
- Ngươi biết hai người đi đầu trong đám người đó không?
Mập Mạp nói:
- Bọn họ là người của Liên Minh Pháp Sư Tự Do, người trung niên đi đầu thì ta không biết. Nhưng tên thanh niên kia chính là thiên tài của Liên Minh Pháp Sư Tự Do gọi là Do Pháp.
Nhất Thành hiếu kỳ hỏi:
- Liên Minh Pháp Sư Tự Do này là thế nào?
- Liên Minh Pháp Sư Tự Do là do các pháp sư không môn, không phái thành lập. Bọn họ nhận nhiệm vụ, thu tiền và tài nguyên để tu luyện. Rất nhiều pháp sư tự do cấp cao đều tập trung tại liên minh này. Thế lực bọn chúng trải dài trên Tây Đại Lục, vì đây toàn là pháp sư tự do nên không ai ngăn cản bọn họ hoạt động trên địa bàn thế lực của mình.
Nghe Mập Mạp nói thì Nhất Thành khá là hiểu. Đám người này có mạnh có yêu, chủ yếu là giải quyết nhân gian nhiệm vụ! Nhiệm vụ gì cũng nhận để kiếm tài nguyên tu luyện.
Thanh niên kia thấy mấy xác chết thì nhíu mày hỏi:
- Tên quan huyện kia đâu?
Họ Bàng liền nói:
- Hắn còn bên trong, chưa đi ra?
Vừa dứt lời thì một tên mập trong huyện nha ục ịch chạy ra. Phía sau là một tên gia sư cầm quạt. Tên mập vội vàng nói:
- Các vị pháp sư, việc này không liên quan đến ta. Tin tình báo sai, ta cũng bị gạt.
Thanh niên Do Pháp nhíu mày nói:
- Ngươi là quan huyện?
Tên mập vội vàng gật gật đầu nói:
- Phải phải!
Thanh niên Do Pháp hừ lạnh:
- Tin tình báo của ngươi sai, hại rất nhiều pháp sư liên minh tử nạn. Ngươi nói việc này không liên quan đến ngươi thì đến ai? Ngươi nên biết, có thù thì tất báo, dùng mạng ngươi bồi thường cho bọn hắn.
Mới nói xong, cánh tay hắn lửa cháy hừng hừng, vỗ xuống đầu tên quan huyện. Nhất Thành bên kinh kinh ngạc, không nghỉ tên Do Pháp này điên cuồng như vậy. Không hỏi lí lẽ liền giết, hắn thật sự đủ cuồng.
Tiểu Tiểu định xuất thủ thì một bóng người lướt nhanh qua bên người hắn, lao nhanh hướng về tên Do Pháp và Quan Huyện kia, dùng một cây quạt chặn bàn tay Do Pháp đang vỗ xuống. Cánh quạt kia nhìn rất bình thường nhưng trong đó lại kèm theo phong thuộc tính khá mạnh mẽ, va chạm xảy ra nhưng ai cũng không chịu nhường ai. Sau cùng thì mỗi người phải lùi một bước mới thu lại pháp lực của mình.
Đúng lúc này, phía sau lưng ba người Nhất Thành đột ngột vang lên một giọng nói:
- Mập Ca Ca
Một giọng nói non nớt ngọt lịm vang lên khiến ba người Nhất Thành kinh ngạc quay đầu. Nhất Thành quay lại thì thấy một thiếu nữ và một tiểu oa đáng yêu cực kỳ đang đứng phía sau cách không xa bọn hắn.
Mập Mạp thấy hai người này thì cười nói:
- Tỷ Tỷ trở lại rồi sao? Tiểu Oa Oa, tỷ tỷ mới về đã bắt nàng dẫn đi chơi hả?
Tiểu Oa Oa chu cái mỏ nhỏ của mình cực kỳ dễ thương nói:
- Mập ca ca cả ngày chỉ ở trong nhà chạy tới chạy lui không làm được gì. Rất vô dụng, lại không chịu dẫn ta đi chơi, còn bị đánh trọng thương nữa. Tỷ tỷ hôm nay về đã dẫn ta đi chơi, Mập Ca Ca kém hơn tỷ tỷ xa... Sau này đừng nói mình là pháp sư nữa nghe.
Mập Mạp gãi gãi đầu không thể nói gì hơn. Đúng là như tiểu Oa Oa nói, hắn cảm thấy mình rất vô dụng. Bên kia tỷ tỷ trách mắng tiểu Oa Oa:
- Không được nói Mập Ca Ca như vậy.
Nàng nhìn Mập Mạp nói:
- Tỷ tỷ hôm nay mới về, đến nơi thì thấy Tiểu Oa Oa đang chơi một mình nên dẫn nó đi dạo. Tỷ tỷ cũng lâu rồi không đi dạo Biên Băng Thành. Có vẻ tình hình trong gia tộc hay trong thành đều phức tạp như nhau nhỉ?
Mập Mạp gật đầu:
- Tình hình trong tộc rất rắc rối! Hy vọng sẽ tìm được cách giải quyết.
- Nghe nói đệ bị thương, có sao không?
- Đệ không sao! Vết thương đã sắp lành hẳn, chỉ cần nghỉ ngơi là tốt rồi!
Bên kia, Nhất Thành thấy Tiểu Oa Oa nhìn cây kẹo đường trên tay mình thì cười hỏi:
- Muốn ăn không?
Tiểu Oa Oa gật gật đầu.
Nhất Thành cười nói:
- Vậy nói sao để Ca Ca cho tiểu Oa Oa một cây đây?
- Cũng vì đám huyện nha hại chết chúng ta. Tên quan huyện kia bảo là đã tìm ra nguồn gốc của quái dị quấy rối trong thành. Tin tức bảo không có quái dị cấp cao nào chỉ là một đám cấp thấp quái dị, không nghĩ đến lúc đến nơi thì bị quái dị phục kích. Mà quái dị ở đó càng mạnh hơn trong tình báo, ta là người may mắn sống sót duy nhất. Vết tích trong thành chính là lúc chúng ta chạy trốn quái dị gây ra.
Mập Mạp nhíu mày hỏi:
- Cũng vì vậy mà các ngươi kéo xác đồng bạn đến đây đòi lại công đạo? Trung niên gật đầu.
Nhất Thành hiểu rõ mọi việc, hắn nói với trung niên họ Bàng kia:
- Có vẻ người của ngươi đến rồi, ngươi trở lại trong đó đi.
Tên trung niên kia nhìn thấy một nhóm người đi đến liền gật đầu trở lại trước huyện nha. Nhất Thành đứng đó xem náo nhiệt, quan sát kĩ đám người mới đến kia, có vẻ không đơn giản. Thực lực cũng rất cao, đặc biệt là một vị trung niên và một thanh niên đi đầu trong đó.
Nhất Thành quay sang hỏi Mập Mạp:
- Ngươi biết hai người đi đầu trong đám người đó không?
Mập Mạp nói:
- Bọn họ là người của Liên Minh Pháp Sư Tự Do, người trung niên đi đầu thì ta không biết. Nhưng tên thanh niên kia chính là thiên tài của Liên Minh Pháp Sư Tự Do gọi là Do Pháp.
Nhất Thành hiếu kỳ hỏi:
- Liên Minh Pháp Sư Tự Do này là thế nào?
- Liên Minh Pháp Sư Tự Do là do các pháp sư không môn, không phái thành lập. Bọn họ nhận nhiệm vụ, thu tiền và tài nguyên để tu luyện. Rất nhiều pháp sư tự do cấp cao đều tập trung tại liên minh này. Thế lực bọn chúng trải dài trên Tây Đại Lục, vì đây toàn là pháp sư tự do nên không ai ngăn cản bọn họ hoạt động trên địa bàn thế lực của mình.
Nghe Mập Mạp nói thì Nhất Thành khá là hiểu. Đám người này có mạnh có yêu, chủ yếu là giải quyết nhân gian nhiệm vụ! Nhiệm vụ gì cũng nhận để kiếm tài nguyên tu luyện.
Thanh niên kia thấy mấy xác chết thì nhíu mày hỏi:
- Tên quan huyện kia đâu?
Họ Bàng liền nói:
- Hắn còn bên trong, chưa đi ra?
Vừa dứt lời thì một tên mập trong huyện nha ục ịch chạy ra. Phía sau là một tên gia sư cầm quạt. Tên mập vội vàng nói:
- Các vị pháp sư, việc này không liên quan đến ta. Tin tình báo sai, ta cũng bị gạt.
Thanh niên Do Pháp nhíu mày nói:
- Ngươi là quan huyện?
Tên mập vội vàng gật gật đầu nói:
- Phải phải!
Thanh niên Do Pháp hừ lạnh:
- Tin tình báo của ngươi sai, hại rất nhiều pháp sư liên minh tử nạn. Ngươi nói việc này không liên quan đến ngươi thì đến ai? Ngươi nên biết, có thù thì tất báo, dùng mạng ngươi bồi thường cho bọn hắn.
Mới nói xong, cánh tay hắn lửa cháy hừng hừng, vỗ xuống đầu tên quan huyện. Nhất Thành bên kinh kinh ngạc, không nghỉ tên Do Pháp này điên cuồng như vậy. Không hỏi lí lẽ liền giết, hắn thật sự đủ cuồng.
Tiểu Tiểu định xuất thủ thì một bóng người lướt nhanh qua bên người hắn, lao nhanh hướng về tên Do Pháp và Quan Huyện kia, dùng một cây quạt chặn bàn tay Do Pháp đang vỗ xuống. Cánh quạt kia nhìn rất bình thường nhưng trong đó lại kèm theo phong thuộc tính khá mạnh mẽ, va chạm xảy ra nhưng ai cũng không chịu nhường ai. Sau cùng thì mỗi người phải lùi một bước mới thu lại pháp lực của mình.
Đúng lúc này, phía sau lưng ba người Nhất Thành đột ngột vang lên một giọng nói:
- Mập Ca Ca
Một giọng nói non nớt ngọt lịm vang lên khiến ba người Nhất Thành kinh ngạc quay đầu. Nhất Thành quay lại thì thấy một thiếu nữ và một tiểu oa đáng yêu cực kỳ đang đứng phía sau cách không xa bọn hắn.
Mập Mạp thấy hai người này thì cười nói:
- Tỷ Tỷ trở lại rồi sao? Tiểu Oa Oa, tỷ tỷ mới về đã bắt nàng dẫn đi chơi hả?
Tiểu Oa Oa chu cái mỏ nhỏ của mình cực kỳ dễ thương nói:
- Mập ca ca cả ngày chỉ ở trong nhà chạy tới chạy lui không làm được gì. Rất vô dụng, lại không chịu dẫn ta đi chơi, còn bị đánh trọng thương nữa. Tỷ tỷ hôm nay về đã dẫn ta đi chơi, Mập Ca Ca kém hơn tỷ tỷ xa... Sau này đừng nói mình là pháp sư nữa nghe.
Mập Mạp gãi gãi đầu không thể nói gì hơn. Đúng là như tiểu Oa Oa nói, hắn cảm thấy mình rất vô dụng. Bên kia tỷ tỷ trách mắng tiểu Oa Oa:
- Không được nói Mập Ca Ca như vậy.
Nàng nhìn Mập Mạp nói:
- Tỷ tỷ hôm nay mới về, đến nơi thì thấy Tiểu Oa Oa đang chơi một mình nên dẫn nó đi dạo. Tỷ tỷ cũng lâu rồi không đi dạo Biên Băng Thành. Có vẻ tình hình trong gia tộc hay trong thành đều phức tạp như nhau nhỉ?
Mập Mạp gật đầu:
- Tình hình trong tộc rất rắc rối! Hy vọng sẽ tìm được cách giải quyết.
- Nghe nói đệ bị thương, có sao không?
- Đệ không sao! Vết thương đã sắp lành hẳn, chỉ cần nghỉ ngơi là tốt rồi!
Bên kia, Nhất Thành thấy Tiểu Oa Oa nhìn cây kẹo đường trên tay mình thì cười hỏi:
- Muốn ăn không?
Tiểu Oa Oa gật gật đầu.
Nhất Thành cười nói:
- Vậy nói sao để Ca Ca cho tiểu Oa Oa một cây đây?
Danh sách chương