- Duệ Quân, có tra ra được lai lịch của người gọi đến không
Duệ Quân lắc đầu:
- Số điện thoại này chỉ gọi cho một mình chị, hơn nữa thời gian cuộc gọi quá ngắn, không đủ một phút, sau đó cũng không có gọi lại thêm lần nào nữa. Lão đại, nếu như tôi đoán không sai, số điện thoại này là số đối phương mới mua, theo tôi nghĩ, gã sẽ còn gọi lại nữa.
Duệ quân lần này đã đoán sai rồi, số điện thoại này sau khi gọi một lần thì không còn liên lạc với Lý Hồng nữa.
Điều này làm cho Lý Hồng cảm thấy rất bất ngờ, rốt cuộc là ai gọi đến? Tự nhiên tặng hai trăm ngàn làm quà gặp mặt, lại không đưa ra yêu cầu gì, vậy mục đích của việc tặng quà là gì? Chờ đợi trong hai ngày, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì, Lý Hồng ngược lại không còn sốt ruột nữa.
Lấy tĩnh chế động, đối phương không có khả năng vô duyên vô cớ vứt bỏ hai trăm ngàn này.
Nếu thực sự không ai đến nhận, vậy cũng tốt, số tiền này sẽ xung vào công quỹ.
Ai cũng không ngờ, đến ngày thứ ba, thư ký của Lý Hồng vào nói:
- Bí thư Lý, có người tặng hoa cho cô
Một bó hoa hồng đỏ, kiều diệm rực rỡ, làm cho thư ký rất kích động, theo Bí thư Lý lâu như vậy, cuối cùng cũng thấy có người tặng hoa cho cô ấy.Cô thư ký cười tươi, còn xúc động hơn cả việc mình được nhận hoa.
Lý Hồng nhíu mày:
- Ai tặng vậy?
Thư ký cười thần bí:
- Có phải là người trong lòng không?
Lý Hồng nghiêm túc nói:
- đừng có nói đùa, đem nó vứt đi.
Người tặng hoa tuyệt đối không phải là Trương Nhất Phàm, chỉ cần không phải là Trương Nhất Hàm tặng, tất cả đều có thể vứt đi.
Thư ký cảm thấy có chút đáng tiếc:
- Xem thử là ai tặng?
Trong bó hoa hồng có một tấm thiệp “ trên thế giới này mỗi người đều có một sở thích khác nhau, sở thích của tôi là sưu tầm mỹ nữ, công chúa điện hạ, chúc mừng em nhập cuộc chơi”
Trên tấm thiệp không có ghi tên, chữ trên tấm thiệp cũng không giống là viết tay, có thể là đánh máy. Thư ký nhìn những dòng chữ này, gương mặt lập tức biến sắc. Không ngờ lại có người dám nói như vây với Bí thư Lý, đúng là điên rồi.
Sưu tầm mỹ nữ, lại còn là Bí thư Lý? Còn không phải có bệnh sao?
Cái người sưu tầm mỹ nữ rốt cuộc là ai?
Nhìn thấy sắc mặt thư ký tái mét, Lý Hồng nghi ngờ hỏi:
- viết cái gì vậy?
Thư ký có chút sợ hãi: - Cái này …, tôi đem hoa đi vứt. Hiển nhiên, người tặng hoa không phải là người trong lòng của Bí thư Lý, nói không chừng còn là một tên biến thái.
- Đưa đây!
Lý Hồng đột nhiên trở nên lạnh lùng, thư ký lập tức đưa tấm thiệp cho cô ấy.
“Trên thế giới này mỗi người đều có một sở thích khác nhau, sở thích của tôi là sưu tầm mỹ nữ, công chúa điện hạ, chúc mừng em ra nhập cuộc chơi”
Lý Hồng xem xong, không khỏi mỉm cười:
-Thú vị, công chúa điện hạ, chúc mừng em ra nhập cuộc chơi? Tiểu Văn à, tấm thiệp để lại, bó hoa tặng em đấy!
A——Văn Tĩnh hoảng sợ Ồ, không, không. không——tên này biến thái như vậy, cũng không biết là đang suy tính điều gì, cô có chút sợ hãi mà đem bó hoa ra ngoài vứt đi.
Lúc quay trở lại, Lý Hồng hỏi cô nói, người tặng hoa có phải là tặng nhầm người hay không
Văn Tĩnh nói:
- không giống, cái này giống khiêu khích hơn.
Lý Hồng chỉ vào cô ấy: - Cô nói đúng đấy, muốn sưu tầm chúng ta, còn phải xem gã có bản lĩnh này hay không
Một tiếng sau, Lý Hồng nhận được điện thoại của Duệ Quân:
- Tôi đã phái người điều tra tiệm hoa này, ông chủ tiệm hoa nói, bó hoa này là có người đặt trên mạng, họ chỉ mang hoa gửi đến địa chỉ mà khách hàng yêu cầu.
Đặt hoa trên mạng, cũng phải có thông tin để lại, có thể tra được không?
Duệ Quân nói:
- tôi đã kêu Cù Tĩnh điều tra, nhưng chỉ dựa vào thông tin này chúng ta chỉ có thể điều tra được địa chỉ trên hòm thư, tôi sẽ thử xem sao, nếu Cù Tĩnh có tin tức gì, tôi sẽ lập tức thông báo cho cô biết.
Liên tục ba ngày, Lý Hồng đều nhận được một bó hoa hồng cùng một tấm thiệp với dòng chữ giống nhau.
Cù Tĩnh không tìm được địa chỉ ip của đối phương thông qua mạng, bởi vì đối phương sử dụng ip động.
Tuy nhiên, cô rất nhanh đã từ những địa chỉ ip động này phát hiện ra một số manh mối.
Địa chỉ ba lần đặt hàng trên mạng đều tập trung tại hai tỉnh Giang Hoài và Giang Hạ, Có hai lần là dùng địa chỉ ở Giang Hoài đặt hoa, một lần là dùng địa chỉ ở Giang Hạ đặt.Cù Tĩnh đem những tin tức này nói cho Duệ Quân biết, Duệ Quân liền phái người đi điều tra, những địa chỉ này đều là những ip cao cấp, có nơi là quán cà phê, có nơi là câu lạc bộ cao cấp.
Hắn lập tức nhân ra một điều, đối phương không phải là sử dụng ip động, mà là thường hay ra vào những nơi cao cấp.
Lần tặng hoa cuối cùng là hôm nay, như vậy có nghĩa là người này đang ở Giang Hạ, vì vậy Duệ Quân lập tức gọi một người thuộc tổ chức Gió Tây:
- Lang Hổ, anh lập tức đến Giang Hạ một chuyến, điều tra xem hôm nay có những người nào đến qua quán cà phê trên đường Giang Hạ xx?
Lang Hổ tên thật là Hàn Nguyệt Vượng, biệt danh Lang Hổ, vốn là một tay đua xe, bốn năm trước gia nhập vào tổ chức gió tây, là một trợ thủ đắc lực của tổ chức gió tây, Lang Hổ nhận được mệnh lệnh, lập tức xuất phát đi đến Giang Hạ.
Trương Nhất Phàm biết được tin tức này lập tức đi đến phòng ủy ban kỷ luật.
Hắn có lý do nghi ngờ người tặng tiền và tặng hoa là cùng một người, hơn nữa hắn còn rất nhanh đã nghĩ tới Châu Thế Vinh, chẳng lẽ là y sao?
Nhưng hôm nay, Trương Tuyết Phong có gặp qua Châu Thế Vinh, y không thể xuất hiện ở Giang Hạ, vậy người tặng hoa rốt cuộc là ai?
Trương Nhất Phàm cầm tấm thiệp suy nghĩ.
Chủ nhiệm Long của phòng giám sát đi vào: Lý thư ký, chủ tịch tỉnh Trương cũng ở đây sao?
Hai người gật gật đầu, chủ nhiệm Long nói: đã có tung tích của Phó chủ tịch Cao. Thì ra, gã và Phục Linh Lung tại thôn bên cạnh còn có một căn nhà, trong căn phòng tìm được hai triệu tiền mặt, theo như lời gã nói thì số tiền còn lại đã được họ sử dụng hết khi đi du lịch, mua sắm và những khoản chi phí khác.
Lý Hồng nghe báo cáo xong biết rồi, anh ra ngoài trước đi.
Chủ nhiệm Long, Lý Hồng và Trương Nhất Phảm cùng nói:
- Về chuyện này, anh cảm thấy thế nào.
Khi hai người phát hiện không ngờ mình ăn ý như vậy, đều không khỏi nhìn nhau cười “giấu đầu hở đuôi”
Bắt đầu làm việc Lục Chính Ông lập tức tổ chức hội nghị thường vụ thảo luận về vụ án của phó chủ tịch Cao.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, lại ngay trong ngày kỷ niệm 30 năm, mọi người đương nhiên nhĩ rằng đây là kết quả mà Lục Chính Ông gây ra. Trong cuộc hội nghị, không có sôi nổi như mọi người nghĩ, ai cũng chỉ lo giữ lấy thái độ của mình.
Sau khi tan họp, Phó bí thư Bàng đến văn phòng của Lý Hồng.
Là lãnh đạo tỉnh ủy, phó bí thư Bàng đương nhiên quan tâm đến tiến trình của vụ án. Ngay khi ngồi xuống, liền hỏi:
- Bí thư Lý, vụ án cùa phó chủ tịch Cao, khi nào thì trình lên viện kiểm sát?
Lý Hồng nói:
- Vẫn còn nhiều vấn đề chưa điều tra rõ ràng, tôi nghĩ là còn phải cần thêm một ít thời gian
Phó bí thư Bàng nói:
-Tết âm lịch này cô cũng vất vả rồi, ý của tôi và Bí thư Lục là có thể kết thúc sớm thì cứ kết thúc, Giang Hoài vừa mới xảy ra vụ việc của chủ tịch tỉnh Trường Chinh, mọi người đều cần phải bình tỉnh, lấy ổn định là quan trọng nhất.
Biết Lục Chính Ông cũng có ý này, Lý Hồng hiểu được, cô gật đầu:
-Cám ơn phó bí thư Bàng quan tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành thủ tục, đem chuyển vụ án của phó chủ tịch Cao sang viện kiểm sát.
Phó bí thư Bàng ngồi ở ủy ban kỷ luật một lát liền đứng dậy rời khỏi.
Ông cho Lý Hồng biết ý tứ của Lục Chính Ông, không hy vọng sự việc nghiêm trọng hơn.
Lý Hồng suy nghĩ một hồi, quyết định làm theo ý của Lục Chính Ông, cô gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm
- anh nghĩ sao?
Trương Nhất Phàm trả lời:
- Tôn trọng ý kiến của tỉnh ủy đi.
Vậy được, cứ quyết định như vậy.
Sau khi tan tầm, Lý Hồng về đến nhà, vừa mới ngồi xuống liền nhận được một cuộc điện thoại lạ, cô dám khẳng định, số điện thoại này chưa bao giờ gọi cho cô, vừa mới nhấc máy, cô đã nghe được tiếng nói của đối phương
- Bí thư Lý, vụ án của Cao phó thị trưởng không thể kết thúc như vậy được.
- Anh là ai?
Lý Hồng cảnh giác hỏi.
Đối phương hình như không có biểu hiện gì:
- Vụ án của Cao phó thị trưởng chỉ là một phần nhỏ. Hai trăm ngàn kia, không phải tiền không sạch sẽ, đó là số tiền tôi muốn mời mọi người uống trà, cô không nhận thì thôi, còn giao ra tiền của bọn họ, có phải là quá không tình nghĩa không? Cận thận họ oán hận cô
Lý Hồng nói:
- anh còn biết gì nữa? ra đây đi, chúng ta giáp mặt nói chuyện.
- Vậy thì không cần, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, trong Giang Hoài, Cao phó thị trưởng chỉ là một nhân vật nhỏ, một quân tốt, tên họ Triệu mới là con cá lớn.
- Họ Triệu? Người anh chỉ là ai?
tút tút tút…
Lúc Lý Hồng hỏi lại thì điện thoại đã tắt máy.
Duệ Quân lắc đầu:
- Số điện thoại này chỉ gọi cho một mình chị, hơn nữa thời gian cuộc gọi quá ngắn, không đủ một phút, sau đó cũng không có gọi lại thêm lần nào nữa. Lão đại, nếu như tôi đoán không sai, số điện thoại này là số đối phương mới mua, theo tôi nghĩ, gã sẽ còn gọi lại nữa.
Duệ quân lần này đã đoán sai rồi, số điện thoại này sau khi gọi một lần thì không còn liên lạc với Lý Hồng nữa.
Điều này làm cho Lý Hồng cảm thấy rất bất ngờ, rốt cuộc là ai gọi đến? Tự nhiên tặng hai trăm ngàn làm quà gặp mặt, lại không đưa ra yêu cầu gì, vậy mục đích của việc tặng quà là gì? Chờ đợi trong hai ngày, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì, Lý Hồng ngược lại không còn sốt ruột nữa.
Lấy tĩnh chế động, đối phương không có khả năng vô duyên vô cớ vứt bỏ hai trăm ngàn này.
Nếu thực sự không ai đến nhận, vậy cũng tốt, số tiền này sẽ xung vào công quỹ.
Ai cũng không ngờ, đến ngày thứ ba, thư ký của Lý Hồng vào nói:
- Bí thư Lý, có người tặng hoa cho cô
Một bó hoa hồng đỏ, kiều diệm rực rỡ, làm cho thư ký rất kích động, theo Bí thư Lý lâu như vậy, cuối cùng cũng thấy có người tặng hoa cho cô ấy.Cô thư ký cười tươi, còn xúc động hơn cả việc mình được nhận hoa.
Lý Hồng nhíu mày:
- Ai tặng vậy?
Thư ký cười thần bí:
- Có phải là người trong lòng không?
Lý Hồng nghiêm túc nói:
- đừng có nói đùa, đem nó vứt đi.
Người tặng hoa tuyệt đối không phải là Trương Nhất Phàm, chỉ cần không phải là Trương Nhất Hàm tặng, tất cả đều có thể vứt đi.
Thư ký cảm thấy có chút đáng tiếc:
- Xem thử là ai tặng?
Trong bó hoa hồng có một tấm thiệp “ trên thế giới này mỗi người đều có một sở thích khác nhau, sở thích của tôi là sưu tầm mỹ nữ, công chúa điện hạ, chúc mừng em nhập cuộc chơi”
Trên tấm thiệp không có ghi tên, chữ trên tấm thiệp cũng không giống là viết tay, có thể là đánh máy. Thư ký nhìn những dòng chữ này, gương mặt lập tức biến sắc. Không ngờ lại có người dám nói như vây với Bí thư Lý, đúng là điên rồi.
Sưu tầm mỹ nữ, lại còn là Bí thư Lý? Còn không phải có bệnh sao?
Cái người sưu tầm mỹ nữ rốt cuộc là ai?
Nhìn thấy sắc mặt thư ký tái mét, Lý Hồng nghi ngờ hỏi:
- viết cái gì vậy?
Thư ký có chút sợ hãi: - Cái này …, tôi đem hoa đi vứt. Hiển nhiên, người tặng hoa không phải là người trong lòng của Bí thư Lý, nói không chừng còn là một tên biến thái.
- Đưa đây!
Lý Hồng đột nhiên trở nên lạnh lùng, thư ký lập tức đưa tấm thiệp cho cô ấy.
“Trên thế giới này mỗi người đều có một sở thích khác nhau, sở thích của tôi là sưu tầm mỹ nữ, công chúa điện hạ, chúc mừng em ra nhập cuộc chơi”
Lý Hồng xem xong, không khỏi mỉm cười:
-Thú vị, công chúa điện hạ, chúc mừng em ra nhập cuộc chơi? Tiểu Văn à, tấm thiệp để lại, bó hoa tặng em đấy!
A——Văn Tĩnh hoảng sợ Ồ, không, không. không——tên này biến thái như vậy, cũng không biết là đang suy tính điều gì, cô có chút sợ hãi mà đem bó hoa ra ngoài vứt đi.
Lúc quay trở lại, Lý Hồng hỏi cô nói, người tặng hoa có phải là tặng nhầm người hay không
Văn Tĩnh nói:
- không giống, cái này giống khiêu khích hơn.
Lý Hồng chỉ vào cô ấy: - Cô nói đúng đấy, muốn sưu tầm chúng ta, còn phải xem gã có bản lĩnh này hay không
Một tiếng sau, Lý Hồng nhận được điện thoại của Duệ Quân:
- Tôi đã phái người điều tra tiệm hoa này, ông chủ tiệm hoa nói, bó hoa này là có người đặt trên mạng, họ chỉ mang hoa gửi đến địa chỉ mà khách hàng yêu cầu.
Đặt hoa trên mạng, cũng phải có thông tin để lại, có thể tra được không?
Duệ Quân nói:
- tôi đã kêu Cù Tĩnh điều tra, nhưng chỉ dựa vào thông tin này chúng ta chỉ có thể điều tra được địa chỉ trên hòm thư, tôi sẽ thử xem sao, nếu Cù Tĩnh có tin tức gì, tôi sẽ lập tức thông báo cho cô biết.
Liên tục ba ngày, Lý Hồng đều nhận được một bó hoa hồng cùng một tấm thiệp với dòng chữ giống nhau.
Cù Tĩnh không tìm được địa chỉ ip của đối phương thông qua mạng, bởi vì đối phương sử dụng ip động.
Tuy nhiên, cô rất nhanh đã từ những địa chỉ ip động này phát hiện ra một số manh mối.
Địa chỉ ba lần đặt hàng trên mạng đều tập trung tại hai tỉnh Giang Hoài và Giang Hạ, Có hai lần là dùng địa chỉ ở Giang Hoài đặt hoa, một lần là dùng địa chỉ ở Giang Hạ đặt.Cù Tĩnh đem những tin tức này nói cho Duệ Quân biết, Duệ Quân liền phái người đi điều tra, những địa chỉ này đều là những ip cao cấp, có nơi là quán cà phê, có nơi là câu lạc bộ cao cấp.
Hắn lập tức nhân ra một điều, đối phương không phải là sử dụng ip động, mà là thường hay ra vào những nơi cao cấp.
Lần tặng hoa cuối cùng là hôm nay, như vậy có nghĩa là người này đang ở Giang Hạ, vì vậy Duệ Quân lập tức gọi một người thuộc tổ chức Gió Tây:
- Lang Hổ, anh lập tức đến Giang Hạ một chuyến, điều tra xem hôm nay có những người nào đến qua quán cà phê trên đường Giang Hạ xx?
Lang Hổ tên thật là Hàn Nguyệt Vượng, biệt danh Lang Hổ, vốn là một tay đua xe, bốn năm trước gia nhập vào tổ chức gió tây, là một trợ thủ đắc lực của tổ chức gió tây, Lang Hổ nhận được mệnh lệnh, lập tức xuất phát đi đến Giang Hạ.
Trương Nhất Phàm biết được tin tức này lập tức đi đến phòng ủy ban kỷ luật.
Hắn có lý do nghi ngờ người tặng tiền và tặng hoa là cùng một người, hơn nữa hắn còn rất nhanh đã nghĩ tới Châu Thế Vinh, chẳng lẽ là y sao?
Nhưng hôm nay, Trương Tuyết Phong có gặp qua Châu Thế Vinh, y không thể xuất hiện ở Giang Hạ, vậy người tặng hoa rốt cuộc là ai?
Trương Nhất Phàm cầm tấm thiệp suy nghĩ.
Chủ nhiệm Long của phòng giám sát đi vào: Lý thư ký, chủ tịch tỉnh Trương cũng ở đây sao?
Hai người gật gật đầu, chủ nhiệm Long nói: đã có tung tích của Phó chủ tịch Cao. Thì ra, gã và Phục Linh Lung tại thôn bên cạnh còn có một căn nhà, trong căn phòng tìm được hai triệu tiền mặt, theo như lời gã nói thì số tiền còn lại đã được họ sử dụng hết khi đi du lịch, mua sắm và những khoản chi phí khác.
Lý Hồng nghe báo cáo xong biết rồi, anh ra ngoài trước đi.
Chủ nhiệm Long, Lý Hồng và Trương Nhất Phảm cùng nói:
- Về chuyện này, anh cảm thấy thế nào.
Khi hai người phát hiện không ngờ mình ăn ý như vậy, đều không khỏi nhìn nhau cười “giấu đầu hở đuôi”
Bắt đầu làm việc Lục Chính Ông lập tức tổ chức hội nghị thường vụ thảo luận về vụ án của phó chủ tịch Cao.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, lại ngay trong ngày kỷ niệm 30 năm, mọi người đương nhiên nhĩ rằng đây là kết quả mà Lục Chính Ông gây ra. Trong cuộc hội nghị, không có sôi nổi như mọi người nghĩ, ai cũng chỉ lo giữ lấy thái độ của mình.
Sau khi tan họp, Phó bí thư Bàng đến văn phòng của Lý Hồng.
Là lãnh đạo tỉnh ủy, phó bí thư Bàng đương nhiên quan tâm đến tiến trình của vụ án. Ngay khi ngồi xuống, liền hỏi:
- Bí thư Lý, vụ án cùa phó chủ tịch Cao, khi nào thì trình lên viện kiểm sát?
Lý Hồng nói:
- Vẫn còn nhiều vấn đề chưa điều tra rõ ràng, tôi nghĩ là còn phải cần thêm một ít thời gian
Phó bí thư Bàng nói:
-Tết âm lịch này cô cũng vất vả rồi, ý của tôi và Bí thư Lục là có thể kết thúc sớm thì cứ kết thúc, Giang Hoài vừa mới xảy ra vụ việc của chủ tịch tỉnh Trường Chinh, mọi người đều cần phải bình tỉnh, lấy ổn định là quan trọng nhất.
Biết Lục Chính Ông cũng có ý này, Lý Hồng hiểu được, cô gật đầu:
-Cám ơn phó bí thư Bàng quan tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành thủ tục, đem chuyển vụ án của phó chủ tịch Cao sang viện kiểm sát.
Phó bí thư Bàng ngồi ở ủy ban kỷ luật một lát liền đứng dậy rời khỏi.
Ông cho Lý Hồng biết ý tứ của Lục Chính Ông, không hy vọng sự việc nghiêm trọng hơn.
Lý Hồng suy nghĩ một hồi, quyết định làm theo ý của Lục Chính Ông, cô gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm
- anh nghĩ sao?
Trương Nhất Phàm trả lời:
- Tôn trọng ý kiến của tỉnh ủy đi.
Vậy được, cứ quyết định như vậy.
Sau khi tan tầm, Lý Hồng về đến nhà, vừa mới ngồi xuống liền nhận được một cuộc điện thoại lạ, cô dám khẳng định, số điện thoại này chưa bao giờ gọi cho cô, vừa mới nhấc máy, cô đã nghe được tiếng nói của đối phương
- Bí thư Lý, vụ án của Cao phó thị trưởng không thể kết thúc như vậy được.
- Anh là ai?
Lý Hồng cảnh giác hỏi.
Đối phương hình như không có biểu hiện gì:
- Vụ án của Cao phó thị trưởng chỉ là một phần nhỏ. Hai trăm ngàn kia, không phải tiền không sạch sẽ, đó là số tiền tôi muốn mời mọi người uống trà, cô không nhận thì thôi, còn giao ra tiền của bọn họ, có phải là quá không tình nghĩa không? Cận thận họ oán hận cô
Lý Hồng nói:
- anh còn biết gì nữa? ra đây đi, chúng ta giáp mặt nói chuyện.
- Vậy thì không cần, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, trong Giang Hoài, Cao phó thị trưởng chỉ là một nhân vật nhỏ, một quân tốt, tên họ Triệu mới là con cá lớn.
- Họ Triệu? Người anh chỉ là ai?
tút tút tút…
Lúc Lý Hồng hỏi lại thì điện thoại đã tắt máy.
Danh sách chương