- Có phải bị phát hiện không? Cù Tĩnh mỉm cười.

- Anh đánh giá anh ta cao quá rồi! Chỉ có thể là một sự trùng hợp, những quan chức chính phủ như bọn họ không có nhiều người hiểu về máy tính lắm đâu.

Duệ Quân lắc đầu.

- Anh ta có thể làm cho mọi việc trở nên thần bí như vậy, sợ rằng không phải là một nhân vật bình thường. Em ở lại đây tiếp tục phá giải đi, anh phải đi gặp ông chủ.

Nữa giờ sau, tại văn phòng của Ủy Ban Kỷ Luật Lý Hồng nghe được Duệ Quân báo cáo, Lý Hồng liền đưa ra chỉ thị:

- Tiếp tục theo dõi, tạm thời không được bứt dây động rừng!

Đợi Duệ Quân rời khỏi, cô mới vội vàng chạy tới Ủy ban nhân dân tỉnh.

Trương Nhất Phàm vừa bước ra từ phòng họp, sau khi nhìn thấy Lý Hồng, chỉ nói một câu.

- Vào văn phòng rồi nói.

- Tình hình chính là như vậy, hiện tại tôi bảo bọn họ đừng động đến anh ta, tiếp tục theo dõi.

Lý Hồng ngồi đối diện Trương Nhất Phàm, báo cáo tình hình.

- Du Đoan Dương???

Nghe được tin tức này, Trương Nhất Phàm cũng hơi bất ngờ một chút, hắn vuốt cằm, đi qua đi lại trong văn phòng.

- Nếu đây chỉ là hành động của một mình Du Đoan Dương, vậy chứng tỏ tất cả chỉ là trùng hợp. Lỡ như anh ta làm theo lệnh của người khác, e rằng tình hình sẽ còn tồi tệ hơn chúng ta tưởng tượng.

Lý Hồng nói:

- Bây giờ em càng ngày càng nghi ngờ về đối nhân xử thế của phó bí thư Bàng.

- Chưa chắc, bây giờ có rất nhiều thư ký lãnh đạo, hoặc người bên cạnh họ, thường là ở dưới cái mác lãnh đạo làm ra những việc không nhìn thấy được. Theo phân tích và phán đoán của tôi, phóbí thư Bàng sẽ chỉ âm thầm thúc đẩy tốc độ bại lộ của toàn bộ sự việc và đưa bí thư Lục vào chỗ chết. Ông ta không có lý do gì để sai người tặng hoa cho cô, làm cái loại ảo giác này để mê hoặc cô, đánh lạc hướng cô. Hai người này, hình như có chút bất đồng.

Lý Hồng nói:

- Nhưng nghĩ ngược lại thì có chút không đúng? Cho dù là ai đứng phía sau thao túng, động cơ và mục đính của kẻ đó chắc chắn là có liên quan tới lợi ích. Phó Bí thư Bàng sao lại gây sức ép, ông ta cũng không thể đi tiếp, điều này đã được định trong Hội đồng nhân dân, ông ta làm vậy có ý nghĩa gì sao?

Phân tích từ động cơ, không thể nói rõ, cũng không có cách nào giải thích hành vi này. Trương Nhất Phàm liền nói:

- Trước tiên đừng động vào Du Đoan Dương, đợi kết quả từ Cục Công an thành phố đã, phỏng chừng chúng ta sẽ có phát hiện mới.

- Cũng chỉ biết như vậy!

Lý Hồng đứng dậy, gấp vở lại rồi bỏ đi.

Trương Nhất Phàm sắp xếp và phân tích lại toàn bộ sự việc.

Từ lúc hắn và Lý Hồng đến Giang Hoài, lúc mới bắt đầu, vì mục tiêu phát triển Giang Hoài, xảy ra xung đột với Lục Chính Ông. Dẫn đến Lục Chính Ông tại hội nghị thường ủy, quyết định cuối cùng, không ai đứng ra nói giúp Trương Nhất Phàm.

Như vậy cũng khiến Trương Nhất Phàm ý thức được uy lực của Lục thị, cha vợ nói đúng, con người Lục Chính Ông này không hề đơn giản, phải cẩn thận với ông ta nhiều hơn. Lúc đó Đổng Chính Quyền đánh giá ông ta chính là ham muốn quyền lực quá lớn, không dụi được hạt cát trong mắt.

Gây ấn tượng sâu sắc cho Trương Nhất Phàm là lúc Lục Chính Ông dẫn đoàn khảo sát đi châu Âu, những việc không yên tâm ở nhà, lại bàn giao cho bí thư Bàng, bất kể việc lớn hay nhỏ, nhất định phải báo cáo với ông ta, đặc biệt là vấn đề bổ nhiệm nhân sự, không thể làm qua loa được.

Nhưng mà vào chính lúc này, một chuỗi sự việc ngoài ý muốn bất ngờ xảy ra. Đầu tiên là có người đẩy Phó bí thư Cao ra, sau đó lại tố cáo Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang, dẫn đến một cuộc khủng hoảng cho cán bộ Giang Hoài.

Tin tức này đến tai Lục Chính Ông ở châu Âu, ông ta biết có người ở sau lưng làm hại ông ta, lập tức ngưng hạng mục khảo sát, đoàn khảo sát phải quay về Giang Hoài. Rồi Trưởng ban thư ký lại tự bỏ trốn.

Một cuộc khủng hoảng lớn hơn nữa đã xảy ra, Lục Chính Ông lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, là Trương Nhất Phàm đã cứu ông ta.

Trong toàn bộ sự việc, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Chu Nhất Lai, là một người có biểu hiện khá tích cực, không lẽ Chu Nhất Lai là người đứng sau thao túng tất cả sự việc này hay sao.

Trương Nhất Phàm thận trọng suy xét, nếu Lục Chính Ông bị hạ bệ, người được lợi nhiều nhất là ai?

Đương nhiên, đứng mũi chịu sào, mọi người đều cho rằng mình chính là người đứng sau giở trò, chơi trò thủ đoạn chính trị, bởi vị lúc đầu Lý Hồng thấy Giang Hoài trở thành thiên hạ của Lục Thị, cô ấy đã quyết định mở ra một khe nứt.

Một nơi bất kỳ nào cũng đều không cho phép có hiện tượng này, cái loại cường thế này của Lục Chính Ông, nếu không phá vỡ sẽ dẫn đến hậu họa khôn lường. Lý Hồng làm như vậy là có hai dụng ý: Một là kiểm soát và khống chế quyền lực, hai là giúp Trương Nhất Phàm xây dựng uy tín.

Hai mục đích này trước mắt trên cơ bản đã thực hiện được, Trương Nhất Phàm giống như mục tiêu để mọi người chỉ trích. Tuy là không ai nói ra, nhưng trong lòng họ chắc chắn là có phán đoán như vậy. Lợi ích duy nhất chính là một số lập trường không kiên định, hoặc là vốn dĩ có một số cán bộ phản ứng dữ dội, bắt đầu dựa vào Trương Nhất Phàm. Điểm này đã không còn nghi ngờ gì nữa.

Đạt được mục đích là một chuyện khác, lấy tính cách của hai người, tuyệt đối không cho phép bản thân bị người khác lợi dụng.

Nếu người này mà bị tra ra như vậy, xem ra tên đó chết chắc rồi.

Hiện tại thì Trưởng ban thư ký trốn đi cũng đã rõ ràng, dựa vào lời khai của Kim Tử Quang và Lục Thiên Trường, trong mấy năm nay, Lục Thiên Trường có thể thăng chức nhanh chóng như vậy, leo lên chức Phó Chủ tịch thường trực thành phố, không thể thiếu công của Trưởng ban thư ký.

Hôm qua mới mở cuộc họp, chính là để thảo luận vấn đề này.

Khi Ủy ban kỷ luật đưa ra những vấn đề này, cùng thảo luận với Trương Nhất Phàm, Lục Chính Ông, Bí thư Bàng, sắc mặt của Lục Chính Ông thật sự không được tốt. Trưởng ban thư ký là người nghe lời ông ta nhất, làm chuyện yên tâm nhất, lại là người mình thích nhất.

Đến địa vị của Âu Dương Tam Hào cũng không bằng ông ta, nhưng tại sao lại là Trưởng ban thư ký, người thân tín nhất của mình, đẩy Lục Thiên Trường lên đầu sóng ngọn gió.

Đương nhiên, Trưởng ban thư ký nâng đỡ Lục Thiên Trường, cũng là vì lợi ích của ông ta, ai có thể ngờ về sau sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Giống như chuyện này, Lục Chính Ông không nói, cấp dưới cũng sẽ tự động suy nghĩ, cân nhắc để lấy lòng ông chủ lớn này.

Chuyện của Lục Thiên Trường và Kim Tử Quang cuối cùng cũng đã xác định được rồi, Kim Tử Quảng có thể cũng sẽ phải chịu hình phạt, Lục Thiên Trường có thể bị khai trừ khỏi Đảng, công chức, còn phải đối mặt với 3 – 5 năm tù giam.

Vì hai người đã âm thầm tham ô tài khoản công, cưỡng chế một số ngân hàng cho vay, để tạo thuận lợi cho nhóm bất động sản. Các nhà đầu tư khai thác ở Giang Hoài đã xây dựng một khu lợi nhuận nhỏ, ít hơn nhiều so với thủ đoạn lang sói của nhóm bất động sản tay trắng.

Bọn họ đã lợi dụng các mối quan hệ và quyền lực để mượn tiền ngân hàng, hết lần này đến lần khác thổi phồng lên. Hiện tại thì Viện kiểm sát đã tham gia vào việc này, bắt đầu điều tra chuyện của nhóm bất động sản.

Cục diện Giang Hoài, gần như đã bị phá vỡ rồi.

Lịch sử thiên hạ của Lục Thị chính là một đi không trở lại, Giang Hoài bây giờ mơ hồ đang xuất hiện cục diện ba chân, trừ Lục Chính Ông và Trương Nhất Phàm ra, bí thư Bàng cũng đã lộ đầu ra rồi. Đây là cục diện chưa từng xuất hiện trong mấy năm trở lại đây của Giang Hoài.

Giang Hoài chia làm ba thiên hạ, cuộc đua quyền lực đã rơi vào tình thế nhạy cảm.

Cục trưởng cục công an thành phố Khương vội vàng tới gặp chủ tịch tỉnh Trương, tình tiết vụ án cuối cùng đã có tiến triển.

Dựa vào chứng cứ mà Ủy ban kỷ luật chuyển giao qua, chuyện này chắc chắn có thế lực hắc ám nhúng tay vào, hơn nữa người giúp đỡ kế hoạch của cả sự việc này rất có tiếng tăm ở Giang Hoài. Bọn họ liên quan đến các sòng bạc ngầm, ktv, trung tâm giải trí, còn có dịch vụ đòi nợ thuê, là một tổ chức khổng lồ, cục công an thành phố đã âm thầm bố trí, gửi những người này đi. Cục trưởng đến đây chính là để báo cáo tình hình.

Nhưng lại sợ dính vào một số người, vì vậy nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trương Nhất Phàm cho anh ta ý kiến.

- Chuyện này tạm thời mọi người đừng làm lớn chuyện, cũng đừng báo lên cấp trên, tìm cơ hội để đánh một trận ra trò, một lưới bắt hết bọn người này, như vậy có thể làm được mà không làm kinh động người phía sau.

Đây là kế “Minh tu sạn đạo, ám hộ Trần Thương”, dương đông kích tây, làm tê liệt đối thủ.

Nếu không Cục công an thành phố điều tra dưới danh nghĩa là tai nạn xe cộ, kẻ thao túng phía sau nghe được tin đồn, nhất định sẽ có hành động bất thường, tiêu hủy đầu mối. Nghe được kiến nghị của chủ tịch Trương, cục trưởng Giang có chút hưng phấn.

Đồng thời trong lòng cảm thán, sao mình lại không nghĩ ra chứ? Mục tiêu làm lãnh đạo vẫn còn rất xa, xem toàn bộ vấn đề. Vì thế ông ta vội vàng cáo từ, chuẩn bị một kế hoạch đánh úp bất ngờ.

Trương Nhất Phàm thông báo cho Trương Tuyết Phong, trong thời gian này cần phải tăng cường chú ý, có lẽ sẽ có được thu hoạch không ngờ, chỉ cần bên Cục thành phố hành động, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của một số người. Chờ bọn họ lộ ra sơ hở, nhóm Tia Chớp sẽ thừa thắng xông lên, bắt kẻ thao túng đằng sau, trả lại cho Giang Hoài sự bình yên.

Bô trí một tấm lưới lớn, từ từ giăng ra ở Giang Hoài.

Rốt cuộc ai sẽ rơi vào tay ai? E rằng không thể biết được đáp án.

Trương Nhất Phàm vẽ mấy cái vòng tròn lên giấy.

Chu Nhất Lai, bí thư Bàng, hai người này chính là trọng điểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện