“Y Y, chị cả con đâu?” Mẹ Tần đã pha xong hai ly nước đường đỏ đãi khách.

“Bị con đuổi đi rồi ạ, ai muốn chiêu đãi chị ta.” Thẩm Y Y nói thẳng.

Mẹ Tần sửng sốt: “Thế này cũng không được tốt lắm đâu.”

“Không sao đâu ạ, chị ta đến khuyên con quay về dập đầu tạ lỗi với mẹ chị ta nên không cần mời chị ta vào đâu ạ. Cũng không thèm nhìn xem bản thân mình đã sống thành thế nào còn muốn đến khuyên con? Con bị váng đầu mới phải nhảy vào hố lửa nhà họ Thẩm kia.” Thẩm Y Y nói.

“Nhưng cũng đã đến đây, dù sao vẫn nên để người ta vào nhà uống ly nước.” Mẹ Tần nhìn con dâu mình nói.

Thẩm Y Y nắm tay bà nói: “Con biết mẹ muốn tốt cho con, mẹ nghĩ đến mặt mũi cho con nhưng cũng bởi vì con biết mẹ yêu thương con nên con mới không thể dây dưa dài dòng với nhà họ Thẩm nữa. Nhà họ Thẩm là ổ sâu hút máu, con cắt đứt sớm yên tĩnh sớm. Nhà họ Tần chúng ta là nhà trong sạch, tuyệt đối đừng để những yêu ma quỷ quái này bước vào.”

Nhớ đến biểu cảm “em đã sai vô cùng, em sẽ hối hận” của Thẩm Vãn Vãn vừa rồi, Thẩm Y Y càng thấy chán ghét không thôi. Cô lập tức đứng lên, bưng một chậu nước tạt đến chỗ Thẩm Vãn Vãn đã đứng, cọ rửa qua một lần.

“Xúi quẩy đi đi!”

Mẹ Tần: “…”

Con dâu hung dữ quá! Thế nhưng vì sao bà lại thích con dâu thế này hơn? Thẩm Vãn Vãn quay về nhà họ Thẩm.



Mẹ Thẩm còn nằm trên giường rên hừ hừ.

Trước kia là bà ta giả vờ nhưng lần này là thật sự. Bà ta cảm thấy tim mình rất đau, kiểu đau đớn vô cùng kia.

Một ngàn ba trăm đồng! Đứa con gái đáng chết kia làm sao nuốt nổi số tiền đó? Không căng bụng nghẹn chết sao?

“Biết trước nó là đứa con gái phản nghịch như vậy, trước đây nên nhấn nó vào thùng nước tiểu để nó chết đuối đi cho rồi.” Mẹ Thẩm nói lời độc ác.

Thẩm Vãn Vãn đã quay về đúng vào lúc này.

“Mẹ, mẹ đỡ hơn chút nào chưa?”

Mẹ Thẩm vừa nhìn thấy chị ta đã lập tức nhìn về phía sau của chị ta, bà ta không khỏi nói: “Thẩm Y Y không trở về chung với con sao?”

Sở dĩ Thẩm Vãn Vãn biết được chuyện này là vì mẹ Thẩm bảo Thẩm Nhị Cương đi làm vào buổi sáng, tiện đường đến nói cho chị ta nghe, nói chị ta là chị cả nên phải thuyết phục Thẩm Y Y phải trả lại hơn một ngàn đồng tiền kia.”

“Em gái còn có việc bận rộn nên… Nên không trở lại.” Thẩm Vãn Vãn yếu ớt nói.

Mẹ Thẩm mắng: “Bận cái gì mà bận? Nó có thể bận bịu cái gì chứ? Người ta làm phu nhân nhà giàu còn không rảnh rỗi như nó. Con hãy thành thật nói cho mẹ biết, có phải nó muốn đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Thẩm không?”

Thẩm Vãn Vãn vội vàng khuyên: “Mẹ, mẹ đừng để trong lòng! Em gái cũng vì bị Đại cương và Mỹ Vân đánh nên mới đau lòng, nghĩ quẩn như thế, chờ qua một thời gian nữa sẽ tốt lên thôi. Con sẽ khuyên nhủ em ấy, mẹ yên tâm, nhất định con sẽ khuyên bảo em ấy trả lại số tiền hơn một ngàn đồng này.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện