Nếu nói trước đây các tướng lĩnh chỉ chú ý đến chức vụ của Vương Trạch Vinh, trong lòng cũng không tôn trọng mấy nhưng bây giờ bọn họ phải có sự thay đổi.
Bọn họ mới đầu cũng cho rằng việc Vương Trạch Vinh đấu với các chiến sĩ chính là một hành vi làm mất thân phận, thể diện.
Nhưng biểu hiện rất xuất sắc của Vương Trạch Vinh trong cuộc thi làm mọi người hiểu được ý đồ tại sao hắn làm như vậy. Hắn đây là muốn dùng cách này để mua chuộc lòng người.
Thường Chính Lý thở dài nói:
- Xem Bí thư Vương đó, rất xuất sắc.
Dương Úy Lâm cũng nói:
- Nói thật việc Bí thư Vương tập huấn như thế nào tôi không rõ mấy. Bây giờ xem ra Bí thư Vương còn chuyên nghiệp hơn chiến sĩ của chúng ta. Có Bí thư Vương làm người dẫn đoàn có thể nói rất chính xác.
Chiêm Lâm nói:
- Rất nhiều lãnh đạo quân đội người nước ngoài cho rằng lãnh đạo quân đội Trung Quốc chúng ta không bằng bọn họ. Bây giờ cho bọn họ gặp Bí thư Vương.
Hai người vốn đã dựa vào Vương Trạch Vinh nên lấy cơ hội khen Vương Trạch Vinh.
Sau khi thấy được năng lực của Vương Trạch Vinh, một người hơn 40 tuổi mà đánh bại tất cả các chiến sĩ bộ đội đặc chủng, nó đủ để nói rõ Vương Trạch Vinh hoàn toàn xứng đáng khi làm lãnh đạo quân đội.
Đặc biệt một số tướng lĩnh lại đang nghĩ Vương Trạch Vinh nếu xuất sắc như vậy, hai người Dương Úy Lâm cùng Chiêm Lâm cũng đều khâm phục Vương Trạch Vinh, như vậy không lâu nữa Vương Trạch Vinh sẽ có được hai đơn vị rất mạnh trong quân đội, căn cơ trong quân đội của Vương Trạch Vinh sẽ nhanh chóng hình thành.
Vương Trạch Vinh không quan tâm các vị tướng lĩnh nghĩ gì. Hắn đứng đó nhìn các chiến sĩ.
Hắn biết mình đã thể hiện năng lực và có hiệu quả. Ví dụ như lãnh đạo Nga không phải thường xuyên tiến hành thi đấu với chiến sĩ sao? Đây là biện pháp nhanh chóng ngưng tụ lòng người.
Quân đội so sánh chính là dũng khí, năng lực, nếu mình có năng lực thì phải thể hiện cho mọi người biết.
Lúc này các chiến sĩ đã không còn khinh thường như trước, bọn họ khi nhìn Vương Trạch Vinh đều lộ vẻ kính trọng.
Từng cặp mắt nhìn vào Vương Trạch Vinh, bọn họ thấy Vương Trạch Vinh cũng bẩn như mình.
Điều này lại làm các chiến sĩ có chút cảm động. Đây là Lãnh đạo trung ương đầu tiên thi đấu chung với bọn họ.
Vương Giai Văn đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh rồi lớn tiếng nói:
- Nghiêm.
Mặc dù các chiến sĩ vẫn mệt nhưng nghe khẩu lệnh đều đứng thẳng lại.
- Chào.
Vương Giai Văn nói.
Tất cả chiến sĩ đều giơ tay chào Vương Trạch Vinh.
Các chiến sĩ vào lúc này kính chào Vương Trạch Vinh như vậy nói rõ uy tín của Vương Trạch Vinh đã xâm nhập vào trong lòng bọn họ.
Trong quân đội kính phục người mạnh.
Vương Trạch Vinh là Lãnh đạo trung ương có thể làm như vậy, hắn hoàn toàn vứt bỏ quan niệm cấp bậc, không coi mọi người là binh lính. Như vậy chứng tỏ Vương Trạch Vinh luôn công bằng với tất cả mọi người.
Các tướng lĩnh thấy chuyện này cũng giật mình. Vương Trạch Vinh không ngờ thoáng cái được trăm chiến sĩ kính phục.
Mọi người đều nhìn ra được các chiến sĩ đây là thật lòng kính trọng Vương Trạch Vinh, đây là kính trọng người mạnh. Nếu muốn các chiến sĩ tinh anh trong quân đội kính nể như vậy là điều không dễ dàng gì.
Nhìn các chiến sĩ, mọi người còn biết mỗi một người trong bọn họ ra ngoài đều có thể làm lãnh đạo cấp quân đoàn. Cứ như vậy thì uy tín của Vương Trạch Vinh trong quân đội sẽ càng lúc càng cao.
- Thưa các đồng chí, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ là đội trưởng dẫn mọi người đi thi đấu. Vừa nãy tôi đã thể hiện năng lực của mọi người, mọi người cho rằng tôi có thể làm đội trưởng được không? Vương Trạch Vinh đột nhiên hỏi.
- Có.
Tất cả chiến sĩ cùng đồng thanh đáp.
Bị Vương Trạch Vinh dành phần thắng, các chiến sĩ đều rất xấu hổ. Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, lại nghĩ tới đây là đội trưởng của mình, mình có thua cũng là bình thường, mọi người cũng cảm thấy được an ủi không ít.
Bành Bộ Thuân lúc này đi tới trước mặt mọi người rồi trầm giọng nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh vì chứng minh mình là đội trưởng đủ tư cách nên đã dùng hành động chứng minh năng lực của mình. Bắt đầu từ bây giờ đồng chí Vương Trạch Vinh là đội trưởng của mọi người. Tôi hy vọng đoàn Trung Quốc sẽ dành thành tích xuất sắc trong đại hội lần này.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng giơ tay chào các chiến sĩ rồi đi theo tướng lĩnh rời đi.
Trong thời gian này Vương Trạch Vinh cũng học một vài lễ nghi quân đội nên chào khá đúng chuẩn.
Trăm chiến sĩ một lần nữa nghiêm chào hắn.
Vương Trạch Vinh biết biểu hiện hôm nay của mình cũng sẽ được nhiều tướng lĩnh cao cấp tán thành.
Hắn làm như vậy không phải là đột nhiên nghĩ ra. Hắn biết mình muốn dung nhập vào trong là không dễ. Vì thế hắn phải có hành động vượt lẽ thường, dùng chuyện người khác không thể làm để được mọi người tán thành hắn.
Bây giờ đã có kết quả, Vương Trạch Vinh quan sát thì thấy nhiều tướng lĩnh có quan khí bắt đầu thay đổi phương hướng đôi chút, độ thiện cảm đối với hắn cũng tăng lên rõ rệt.
Lãnh đạo vừa đi, trăm chiến sĩ cũng giải tán.
- Có người giỏi như vậy sao?
- Nhìn Bí thư Trịnh đeo ba lô trên lưng mà tôi tưởng là bên trong không có gì.
Các chiến sĩ khá khâm phục Vương Trạch Vinh. Một người hơn 40 tuổi mà còn có thể thắng hết bọn họ, bọn họ không phục sao được.
Một chiến sĩ đi tới xách thử balo vừa nãy Vương Trạch Vinh đeo rồi nói:
- Là thật.
- Sao vậy.
Một chiến sĩ khác nói.
- Tôi không ngờ túi này lại là thật, cứ tưởng là giả thôi.
Cũng có vài chiến sĩ khác lên thử, thử xong đều lộ vẻ ngạc nhiên.
Ai cũng nghĩ trang bị của Vương Trạch Vinh không nặng nhưng giờ cầm mới biết của Vương Trạch Vinh giống hệt mọi người.
Lúc thi đều nhìn Vương Trạch Vinh chạy, thấy Vương Trạch Vinh chạy mà như không có đeo gì trên lưng, vậy mà bây giờ lại biết đó là thật.
Vương Giai Văn nói:
- Thưa các đồng chí, trước đây chúng ta đều cho rằng mình giỏi, cho rằng mình là tinh anh ở trong quân đội, bây giờ xem ra chúng ta mới là ếch ngồi đáy giếng. Bí thư Vương mới là người giỏi, việc này làm cho tôi cũng xấu hổ. Có đội trưởng như vậy chính là niềm kiêu hãnh của chúng ta. Bắt đầu từ bây giờ ai còn dám nói mình giỏi thì xem tôi xử lý như thế nào.
Câu này làm mọi người đều nóng mặt, một chiến sĩ nói:
- Bí thư Vương tập luyện như thế nào mà lại giỏi hơn chúng ta chứ?
Một chiến sĩ khác nói:
- Tôi đã nhìn qua thì thấy Bí thư Vương thi xong mà không tốn bao sức.
Người khác tự hào nói:
- Có đội trưởng như vậy thì lần này đoàn chúng ta sẽ càng dễ dành được vinh quang.
….
Xx tắm xong đi ra thấy mọi người đang chờ mình nên cười nói:
- Tôi làm mọi người phải đợi rồi.
Bành Bộ Thuân nói:
- Bí thư Vương đúng là cao thủ, việc này nói ra thì trước có ai tin. Làm tất cả chiến sĩ giỏi nhất thua cuộc đúng là làm quân nhân như tôi thấy xấu hổ.
Mọi người đều cười phá lên khi Bành Bộ Thuân nói thế.
Thường Chính Lý cười nói:
Lão Bành, lời này của anh không đúng rồi. Bây giờ Bí thư Vương cũng là trong quân đội, sao có thể nói là Bí thư Vương làm chúng ta mất mặt được vì thua chứ?
Bành Bộ Thuân cười ha hả nói:
- Câu này đúng, là tôi nói sai. Đúng thế, đồng chí Vương Trạch Vinh cũng là quân nhân.
Thông qua việ này Vương Trạch Vinh cũng càng hòa hợp hơn với các vị lãnh đạo quân đội.
Nếu nói ai vui nhất bây giờ thì đó chính là người Vương Hệ trong quân đội. Thấy Vương Trạch Vinh lợi dụng việc này mà xác lập được uy tín của hắn trong quân, mọi người đều biết bắt đầu từ bây giờ không ai dám coi thường Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh có thân phận là ủy viên Bộ Chính trị, lại vừa thể hiện năng lực của mình xong, tin rằng không lâu nữa chuyện hôm nay sẽ truyền khắp toàn quân. Đến lúc ấy Vương Trạch Vinh sẽ chính thức làm tâm điểm chú ý, người dựa vào hắn sẽ nhiều lên.
Bọn họ mới đầu cũng cho rằng việc Vương Trạch Vinh đấu với các chiến sĩ chính là một hành vi làm mất thân phận, thể diện.
Nhưng biểu hiện rất xuất sắc của Vương Trạch Vinh trong cuộc thi làm mọi người hiểu được ý đồ tại sao hắn làm như vậy. Hắn đây là muốn dùng cách này để mua chuộc lòng người.
Thường Chính Lý thở dài nói:
- Xem Bí thư Vương đó, rất xuất sắc.
Dương Úy Lâm cũng nói:
- Nói thật việc Bí thư Vương tập huấn như thế nào tôi không rõ mấy. Bây giờ xem ra Bí thư Vương còn chuyên nghiệp hơn chiến sĩ của chúng ta. Có Bí thư Vương làm người dẫn đoàn có thể nói rất chính xác.
Chiêm Lâm nói:
- Rất nhiều lãnh đạo quân đội người nước ngoài cho rằng lãnh đạo quân đội Trung Quốc chúng ta không bằng bọn họ. Bây giờ cho bọn họ gặp Bí thư Vương.
Hai người vốn đã dựa vào Vương Trạch Vinh nên lấy cơ hội khen Vương Trạch Vinh.
Sau khi thấy được năng lực của Vương Trạch Vinh, một người hơn 40 tuổi mà đánh bại tất cả các chiến sĩ bộ đội đặc chủng, nó đủ để nói rõ Vương Trạch Vinh hoàn toàn xứng đáng khi làm lãnh đạo quân đội.
Đặc biệt một số tướng lĩnh lại đang nghĩ Vương Trạch Vinh nếu xuất sắc như vậy, hai người Dương Úy Lâm cùng Chiêm Lâm cũng đều khâm phục Vương Trạch Vinh, như vậy không lâu nữa Vương Trạch Vinh sẽ có được hai đơn vị rất mạnh trong quân đội, căn cơ trong quân đội của Vương Trạch Vinh sẽ nhanh chóng hình thành.
Vương Trạch Vinh không quan tâm các vị tướng lĩnh nghĩ gì. Hắn đứng đó nhìn các chiến sĩ.
Hắn biết mình đã thể hiện năng lực và có hiệu quả. Ví dụ như lãnh đạo Nga không phải thường xuyên tiến hành thi đấu với chiến sĩ sao? Đây là biện pháp nhanh chóng ngưng tụ lòng người.
Quân đội so sánh chính là dũng khí, năng lực, nếu mình có năng lực thì phải thể hiện cho mọi người biết.
Lúc này các chiến sĩ đã không còn khinh thường như trước, bọn họ khi nhìn Vương Trạch Vinh đều lộ vẻ kính trọng.
Từng cặp mắt nhìn vào Vương Trạch Vinh, bọn họ thấy Vương Trạch Vinh cũng bẩn như mình.
Điều này lại làm các chiến sĩ có chút cảm động. Đây là Lãnh đạo trung ương đầu tiên thi đấu chung với bọn họ.
Vương Giai Văn đi tới trước mặt Vương Trạch Vinh rồi lớn tiếng nói:
- Nghiêm.
Mặc dù các chiến sĩ vẫn mệt nhưng nghe khẩu lệnh đều đứng thẳng lại.
- Chào.
Vương Giai Văn nói.
Tất cả chiến sĩ đều giơ tay chào Vương Trạch Vinh.
Các chiến sĩ vào lúc này kính chào Vương Trạch Vinh như vậy nói rõ uy tín của Vương Trạch Vinh đã xâm nhập vào trong lòng bọn họ.
Trong quân đội kính phục người mạnh.
Vương Trạch Vinh là Lãnh đạo trung ương có thể làm như vậy, hắn hoàn toàn vứt bỏ quan niệm cấp bậc, không coi mọi người là binh lính. Như vậy chứng tỏ Vương Trạch Vinh luôn công bằng với tất cả mọi người.
Các tướng lĩnh thấy chuyện này cũng giật mình. Vương Trạch Vinh không ngờ thoáng cái được trăm chiến sĩ kính phục.
Mọi người đều nhìn ra được các chiến sĩ đây là thật lòng kính trọng Vương Trạch Vinh, đây là kính trọng người mạnh. Nếu muốn các chiến sĩ tinh anh trong quân đội kính nể như vậy là điều không dễ dàng gì.
Nhìn các chiến sĩ, mọi người còn biết mỗi một người trong bọn họ ra ngoài đều có thể làm lãnh đạo cấp quân đoàn. Cứ như vậy thì uy tín của Vương Trạch Vinh trong quân đội sẽ càng lúc càng cao.
- Thưa các đồng chí, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ là đội trưởng dẫn mọi người đi thi đấu. Vừa nãy tôi đã thể hiện năng lực của mọi người, mọi người cho rằng tôi có thể làm đội trưởng được không? Vương Trạch Vinh đột nhiên hỏi.
- Có.
Tất cả chiến sĩ cùng đồng thanh đáp.
Bị Vương Trạch Vinh dành phần thắng, các chiến sĩ đều rất xấu hổ. Nghe Vương Trạch Vinh hỏi, lại nghĩ tới đây là đội trưởng của mình, mình có thua cũng là bình thường, mọi người cũng cảm thấy được an ủi không ít.
Bành Bộ Thuân lúc này đi tới trước mặt mọi người rồi trầm giọng nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh vì chứng minh mình là đội trưởng đủ tư cách nên đã dùng hành động chứng minh năng lực của mình. Bắt đầu từ bây giờ đồng chí Vương Trạch Vinh là đội trưởng của mọi người. Tôi hy vọng đoàn Trung Quốc sẽ dành thành tích xuất sắc trong đại hội lần này.
Vương Trạch Vinh lúc này cũng giơ tay chào các chiến sĩ rồi đi theo tướng lĩnh rời đi.
Trong thời gian này Vương Trạch Vinh cũng học một vài lễ nghi quân đội nên chào khá đúng chuẩn.
Trăm chiến sĩ một lần nữa nghiêm chào hắn.
Vương Trạch Vinh biết biểu hiện hôm nay của mình cũng sẽ được nhiều tướng lĩnh cao cấp tán thành.
Hắn làm như vậy không phải là đột nhiên nghĩ ra. Hắn biết mình muốn dung nhập vào trong là không dễ. Vì thế hắn phải có hành động vượt lẽ thường, dùng chuyện người khác không thể làm để được mọi người tán thành hắn.
Bây giờ đã có kết quả, Vương Trạch Vinh quan sát thì thấy nhiều tướng lĩnh có quan khí bắt đầu thay đổi phương hướng đôi chút, độ thiện cảm đối với hắn cũng tăng lên rõ rệt.
Lãnh đạo vừa đi, trăm chiến sĩ cũng giải tán.
- Có người giỏi như vậy sao?
- Nhìn Bí thư Trịnh đeo ba lô trên lưng mà tôi tưởng là bên trong không có gì.
Các chiến sĩ khá khâm phục Vương Trạch Vinh. Một người hơn 40 tuổi mà còn có thể thắng hết bọn họ, bọn họ không phục sao được.
Một chiến sĩ đi tới xách thử balo vừa nãy Vương Trạch Vinh đeo rồi nói:
- Là thật.
- Sao vậy.
Một chiến sĩ khác nói.
- Tôi không ngờ túi này lại là thật, cứ tưởng là giả thôi.
Cũng có vài chiến sĩ khác lên thử, thử xong đều lộ vẻ ngạc nhiên.
Ai cũng nghĩ trang bị của Vương Trạch Vinh không nặng nhưng giờ cầm mới biết của Vương Trạch Vinh giống hệt mọi người.
Lúc thi đều nhìn Vương Trạch Vinh chạy, thấy Vương Trạch Vinh chạy mà như không có đeo gì trên lưng, vậy mà bây giờ lại biết đó là thật.
Vương Giai Văn nói:
- Thưa các đồng chí, trước đây chúng ta đều cho rằng mình giỏi, cho rằng mình là tinh anh ở trong quân đội, bây giờ xem ra chúng ta mới là ếch ngồi đáy giếng. Bí thư Vương mới là người giỏi, việc này làm cho tôi cũng xấu hổ. Có đội trưởng như vậy chính là niềm kiêu hãnh của chúng ta. Bắt đầu từ bây giờ ai còn dám nói mình giỏi thì xem tôi xử lý như thế nào.
Câu này làm mọi người đều nóng mặt, một chiến sĩ nói:
- Bí thư Vương tập luyện như thế nào mà lại giỏi hơn chúng ta chứ?
Một chiến sĩ khác nói:
- Tôi đã nhìn qua thì thấy Bí thư Vương thi xong mà không tốn bao sức.
Người khác tự hào nói:
- Có đội trưởng như vậy thì lần này đoàn chúng ta sẽ càng dễ dành được vinh quang.
….
Xx tắm xong đi ra thấy mọi người đang chờ mình nên cười nói:
- Tôi làm mọi người phải đợi rồi.
Bành Bộ Thuân nói:
- Bí thư Vương đúng là cao thủ, việc này nói ra thì trước có ai tin. Làm tất cả chiến sĩ giỏi nhất thua cuộc đúng là làm quân nhân như tôi thấy xấu hổ.
Mọi người đều cười phá lên khi Bành Bộ Thuân nói thế.
Thường Chính Lý cười nói:
Lão Bành, lời này của anh không đúng rồi. Bây giờ Bí thư Vương cũng là trong quân đội, sao có thể nói là Bí thư Vương làm chúng ta mất mặt được vì thua chứ?
Bành Bộ Thuân cười ha hả nói:
- Câu này đúng, là tôi nói sai. Đúng thế, đồng chí Vương Trạch Vinh cũng là quân nhân.
Thông qua việ này Vương Trạch Vinh cũng càng hòa hợp hơn với các vị lãnh đạo quân đội.
Nếu nói ai vui nhất bây giờ thì đó chính là người Vương Hệ trong quân đội. Thấy Vương Trạch Vinh lợi dụng việc này mà xác lập được uy tín của hắn trong quân, mọi người đều biết bắt đầu từ bây giờ không ai dám coi thường Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh có thân phận là ủy viên Bộ Chính trị, lại vừa thể hiện năng lực của mình xong, tin rằng không lâu nữa chuyện hôm nay sẽ truyền khắp toàn quân. Đến lúc ấy Vương Trạch Vinh sẽ chính thức làm tâm điểm chú ý, người dựa vào hắn sẽ nhiều lên.
Danh sách chương