Tựa hồ không ai ngờ được Trương Giai Minh nắm chứng cứ phạm tội của Dương Thiên Hoa, không ai biết hắn lấy được chứng cứ ở đâu ra, nhưng có một điều khẳng định được, mấy mươi năm làm quan cẩn thận của Dương Thiên Hoa đã hỏng trong vụ này rồi.

Ngày Dương Thiên Hoa bị song quy, Lâm Tuyền đang ở Frankfurt thảo luận hạng mục điện gió với Cty Stambachr, qua gần một năm điều tra, xác định Thuận Nghĩa có cơ sở lập hạng mục điện gió, một khi thực thi hạng mục này, sẽ hình thành hành lang điện gió dài 40 km dọc bờ biển, quy mô hơn đầu tư điện gió ở Thông Nam gấp 6 lần, đạt tới 4.4 tỷ. Hạng mục này một khi khởi công, hiệu ích kinh tế sản sinh đủ kéo tất cả chỉ sổ kinh tế của Thuận Nghĩa lên vài bậc.

Tuy có người sẽ đánh giá đây là hạng mục chính tích Liên hợp Tĩnh Hải làm vì Cảnh Thiên Sương, nhưng trên lịch sử phát triển của Liên hợp Tĩnh Hải dù có liên quan tới bước tiến của một số quan viên, nhưng tuyệt đối không hi sinh lợi ích của bản thân, tài hoa của Lâm Tuyền khiến Liên hợp Tĩnh Hải luôn kiếm được con đường đôi bên cùng có lợi.

Nếu không có vụ án Trương Thiên Hoa, mọi chuyện sẽ phát triển theo quỹ tích thuận lợi, nhưng lúc nãy quỹ tích đó bị bẽ gãy.

Ngày 18 tháng 4, bầu trời Frankfurt có mưa nhỏ, Lâm Tuyền ở trong sân khách sạn, đây là kiến trúc truyền thống của Đức, ở thành phố công nghiệp như Frankfurt căn nhà thế này không còn nhiều, dùng làm khách sạn càng ít.

Trương Văn Phong tuy luôn mồm nhấn mạnh phải giữ tổ chức kỷ luật không tiết lộ tình tiết vụ án, song chỉ một ngày mà những người liên quan đều biết, bao gồm cả công ty Stambachr.

Steve Phùng đại biểu của Stambachr liên hệ với Liên hợp Tĩnh Hải trong ba năm qua, ông ta mời Lâm Tuyền tới cty Stambachr thăm quan thời gian dài:

- Ngài Tiểu Stambachr cho rằng anh Lâm là nhân vật am hiểu quy tắc cuộc chơi, nếu có vùng trời rộng hơn, sẽ có phát triển lớn hơn nữa.

Nghe Trương Tiểu Bân phiên dịch xong, Lâm Tuyền chỉ con chim nhỏ trên tường:

- Chỉ bay thôi, chẳng lẽ có thể bay tới mặt trăng? Cám ơn ngài Stambachr, tôi sẽ suy nghĩ kỹ càng.

Steve Phùng đi rồi, Lâm Tuyền hỏi Trương Tiểu Bân:

- Anh cho rằng tôi có nên nhận lời mời này không? - Tình hình trong nước rất phức tạp, lại có tin đồn bộ giám sát muốn đào sâu hơn.

Trương Tiểu Bân cẩn thận nói:

- Còn có tiếp nhận hay không, hẳn tổng giám đốc tự có phán đoán rồi.

Lâm Tuyền cười lớn:

- Đại bộ phận cổ phần của Liên hợp Tĩnh Hải thuộc về Quỹ Lâm Thị tại Hà Lan, tôi không về cũng chẳng sao. Nhưng tôi lập ủy viên hội ở trên Liên hợp Tĩnh Hải không phải vì đường lui cho bản thân, để chứng minh việc này, tôi phải về.

- Nghiệp vụ bên Đức cũng rất nặng, tổng giáp đốc có thể xử lý xong nghiệp vụ bên này hãy về, tôi nghĩ khi đó vụ án Dương Thiên Hoa cơ bản đã xong.

- Nghe anh nói như thế, xem ra rất nhiều người hi vọng tôi tạm ở ngoài.

Lâm Tuyền lắc đầu:

- Liên hệ với trong nước cho tôi, lúc này ở ngoài không phải là quyết định tồi, song bọn họ quá xem thường Lâm Tuyền này rồi.

Dương Thiên Hoa bị song quy vào đêm 18 tháng 4, không chỉ ông ta mà con cả Dương Côn, con thứ Dương Luân, con út Dương Oánh cũng bị đưa đi điều tra. Tuy chưa có thêm tin tức gì, nhưng kỷ ủy làm tới mức này chứng tỏ có chứng cứ chắc chắn.

Lâm Tuyền gọi điện thoại video với Phương Nam, thấy sắc mặt cô không tốt, an ủi:

- Em sẽ về thật nhanh, mọi người đừng vì vụ án đò mà rồi loạn.

- Cảnh Thiên Sương đã bị yêu cầu tạm dừng toàn bộ chúc vụ, về tỉnh điều tra.

Phương Nam lo lắng nói:

- Còn yêu cầu Cảnh Thiên Sương khai báo tài sản lần nữa, xem ra bọn họ đúng là định bới móc sâu hơn...

- Đừng suy nghĩ lung tung, kỷ ủy muốn làm rõ vấn đề cũng là có lý, chị theo em bao năm, em làm bao nhiêu chuyện xấu, bụng dạ có bao nhiêu mưu mô, chị còn không rõ à?

- Lúc này rồi cậu còn tâm tình mà nói đùa à?

Phương Nam nóng ruột nói:

- Người ta lấy kính lúp soi, không vấn đề cũng thành vấn đề, cậu cứ muốn về làm gì?

- Không về vấn đề càng không nói rõ được, không về chị sẽ lo lắng gầy đi, em sẽ đau lòng.

Lâm Tuyền cố làm ra vẻ thoải mái, đúng là nếu có kẻ muốn phóng đại vấn đề thì sẽ rất nghiêm trọng:

- Xem ra vấn đề sẽ phức tạp hóa, chị cho Thư Nhã biết phần nào đi, đừng để cô ấy lo nghĩ, hiện giờ em còn chưa già tới 70 tuổi, dù gặp chút trở ngại vẫn gánh được.

- Cậu bàn với ông ngoại đi, ở phương diện này ông ngoại có kinh nghiệm.

Lâm Tuyền gật đầu:

- Được, tình hình ở công ty có ổn định không?

- Tạm ổn, chúng tôi quyết định để Cố Lương Vũ lên kiến nghiệp chủ trì, còn các công ty khác không ảnh hưởng mấy, chủ yếu tin tức quá hữu hạn.

Một lúc sau Khổng Lập Dân, Lạc Ích Đồng, Từ Kiến, Lưu Hoa Đông, Chu Vân Thiên, Trương Bích Quân, Thiệu Binh ...v.. Đều tập trung trong phòng họp tại tổng bộ Liên hợp Tĩnh Hải, chẳng nói những lời cổ động tinh thần, Lâm Tuyền chỉ nói sớm nhất tới tối mai y mới có thể về Tĩnh Hải.

Khổng Lập Dân ở trên mà hình mặt mày nghiêm trọng:

- Khả năng chúng ta phải trải qua một cơn bão kiểm toán.

- Mặc dù tiểu nhân kia tạo sóng gió gì, Liên hợp Tĩnh Hải có thể vượt qua khảo nghiệm.

Lâm Tuyền bình tĩnh nói:

- Tốt.

Khổng Lập Dân cười đầy hào khí:

- Mai mà về kịp tôi mời cậu đi ăn khuya, cậu về vội vàng như thế, phải có chút gì đó.

6 giờ chiều ngày 20 tháng 4, Lâm Tuyền xuống máy bay ở ngoại ô Kiến Nghiệp, ra đón có Cố Lương Vũ và Quý Vĩnh. Tuy có liên hệ với trong nước qua điện thoại và mạng internet, song luôn làm người ta cảm giác không chân thực, Lâm Tuyền tự tin là dựa vào quan sát và đánh giá tỉ mỉ của y với người khác.

Được Cố Lương Vũ an bài, Lâm Tuyền gặp mặt Trương Thanh Sơn, Trương Thanh Sơn phát tích liên hệ mật thiết tới Liên hợp Tĩnh Hải, Dương Thiên Hoa, có muốn tránh cũng không kịp.

- Kỷ ủy và bộ giám sát thậm chí không báo tình huống tỉ mỉ cho bí thư Cố, xem ra họ không tin tỉnh.

Cố Hiến Chương không đề cập tới gặp mặt, Lâm Tuyền không lỗ mãng, song trong lòng hơi thất vọng, chỉ ở lại Kiến Nghiệp ăn bữa cơm lót dạ với Trương Thanh Sơn liền về Tĩnh Hải ngay trong đêm. Chưa kịp đi ăn khuya với Khổng Lập Dân đã bị Cảnh Nhất Dân gọi tới.

Lâm Tuyền có chút bất an, tới số 5 đường Hoa Viên không lái thẳng vào nhà mà dừng xe trước cửa đi bộ vào, Cảnh Nhất Dân đừng trong vườn, thấy Lâm Tuyền không nói gì cả, đi thẳng vào trong, Lâm Tuyền cũng im lặng theo vào thư phòng.

Sắc mặt Cảnh Nhất Dân rất tệ, nhìn y chằm chằm:

- Thiên Sương và Dương Oánh báo tài sản lên có tới 15 triệu là sao? Dương Oánh rốt cuộc có bao nhiêu lương bổng ở Liên hợp Tĩnh Hải.

- Không tỉnh cổ phần, lương mỗi năm khoảng 1 triệu 2, cụ thể cháu không nhớ.

- Cháu làm thế khiến người ta chửi sau lưng chú.

Cảnh Nhất Dân cầm tờ báo trên bàn lên, giọng bi thương:

- Cháu bảo người ta nhìn Cảnh Nhất Dân này ra sao?

Lâm Tuyền cầm báo lên, đó là bản mẫu chưa phát hành , tiêu đề không ngờ là :" Phát hiện đại tham ở Đông Hải, con cái đại tham gia tài hàng chục triệu", y hít sâu một hơi, không ngờ chuyện nghiêm trọng như thế.

Không nói tới hai người anh của Dương Oánh, tài sản bị đóng băng của vợ chồng Cảnh Thiên Sương bao gồm cổ phiếu, tiền mặt, nhà cửa hơn 30 triệu, so với số tiền một năm trước Cảnh Thiên Sương báo lên trước khi làm huyện trưởng đã tăng gấp đôi, số tăng này chủ yếu nhờ sự hồi sinh của TTCK năm 2006, nhưng tài sản tích lũy trước đó phải qua một quá trình kiểm toán cực kỳ phức tạp mới có thể làm rõ vấn đề. Bất kể là thanh bạch hay không, truyền thông tung tin này là trái quy tắc, có kẻ đã tiết lộ tin tức nội bộ, tờ báo kia cũng thông minh không nói tên tuổi cụ thể, nhưng ý đồ ám chỉ rõ ràng, chưa nói tới ảnh hưởng đến tiền đồ của Cảnh Thiên Sương, ngay công tác của Cảnh Nhất Dân ở Tĩnh Hải cũng rơi vào bị động.

Đây chỉ là bước đầu tiên của bọn chúng, bước thứ hai là nhắm thẳng vào Liên hợp Tĩnh Hải.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện