Cảnh sát của bộ giám sát lấy La Chí Cương làm đầu, ông ta có kinh nghiệm phong phú trong việc điều tra vụ án hình sự trong đại, hỏi chi tiết việc bắt giữ do cảnh sát Tĩnh Hải và Kiến Nghiệp phối hợp. Trước khi ông ta xuống đây, bộ đã họp khẩn cấp, vụ nổ súng này rất có thể liên quan tới vụ án tài sản quốc hữu thất thoát, ông ta đọc kỹ tài liệu có lời khai của Trần Minh Hành, bài trừ khả năng Trần Minh Hành muốn che giấu chân tướng, nói như vậy cái chết của Trương Giai Minh liên quan tới âm mưu sâu xa hơn.
Còn về phần Trương Giai Minh câu kết với tập đoàn Thẩm Thị lợi dụng những tờ báo thiếu trách nhiệm công kích tập đoàn Lệ Cảnh không nằm trong phạm vi điều tra, song La Chí Cương nghĩ tới một khả năng, do bài báo kia đã phá vỡ các quy tắc ngầm, rất có thể sự việc hai bên câu kết bại lộ, Thẩm Thị khả năng sai người giết Trương Giai Minh che giấu liên quan, nhưng Trương Giai Minh lại bị giết trong sân vườn biệt thự Thẩm gia, giả thiết này lại không đứng vững.
Rốt cuộc là ai, đây là hành vi khiêu khích cảnh sát hay chỉ là sự trùng hợp? Hay hung thủ biết được hành tung của Trương Giai Minh từ cảnh sát, nghĩ như thế La Chí Cương thấy lạnh lưng, giết người diệt khẩu ngay trước khi cảnh sát bắt người, phạm vi nghi can không lớn, nhưng ảnh hưởng thì phải xem xét.
Trương Giai Minh rốt cuộc nắm được điểm yếu của ai? Năm 2004 Trương Quyền vẫn còn là thị trưởng Tĩnh Hải, ở tầng cấp đó nắm trong tay tử huyệt của vài người là rất bình thường.
Phụ trách điều tra vụ án này ở phía tỉnh là phó sở trưởng sở cảnh sát tỉnh Giang Đào, bộ giám sát nhanh chóng cử người xuống như thế làm ông ta rất khó chịu, thế này rõ ràng là bộ giám sát không tin tỉnh. La Chí Cương tìm hiểu tình hình từ phía cảnh sát Tĩnh Hải thì ông ta chỉ ngồi đó nheo mắt quan sát.
- Sở trưởng La.
La Chí Cương đột nhiên quay sang nói với Giang Đào:
- Tôi có thể gặp mấy người đương sự khác không, bọn họ có liên quan tới sự kiện báo XX, có lẽ tìm được manh môi khác từ phía họ.
- Không kiểm tra hiện trường trước sao? Giang Đào mở mắt ra:
- Ồ không, các đồng chí ở tỉnh đã làm rất tỉ mỉ rồi, trước khi trời tối tôi bỏ thời gian xem qua một chút là được.
Giang Đào chỉ khẽ hừ một tiếng, không nói gì nữa, các người không tin chúng tôi thì cũng đừng mong chúng tôi phối hợp.
Lục Trọng Đạt, Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh tới cục công an hỗ trợ điều tra được 18 tiếng, đến giờ chưa rõ tình hình cụ thể của công ty. Buổi sáng gọi điện cho Hạ Gia Phú, biết vụ án nổ súng không do tỉnh điều tra, mà do bộ giám sát trực tiếp phái người phá án, tin tức bọn họ câu kết với Trương Giai Minh công khai, tức là đã đắc tội với toàn bộ thế lực tỉnh Đông Hải này rồi, tuy người bộ điều tra xuống có thể thở phào đôi chút, song tình hình tiếp theo vẫn rất nguy ngập.
- Bộ trưởng Hạ và phó bộ trưởngTrương của chúng tôi gửi lời hỏi thăm các vị.
La Chí Cương mỉm cười nói:
Giang Đào thấy La Chí Cương trắng trợn nói thế biết ông ta hàm ý nhắc nhở mình chỗ dựa của Thẩm Thị bên trên, lòng thầm cười nhạt, Thẩm Thị có thế lực ở TW thì sao nào? Đã đắc tội với cả tỉnh Đông Hải rồi còn muốn làm ra vẻ ta đây là quý tộc lâu đời à? Ngay cả người không liên quan như Giang Đào còn cực kỳ phản cảm với việc làm của Thẩm Thị nữa là, cứ cho là song gió này qua đi thì về sau Thẩm Thị làm thế nào vãn hồi cục diện, nếu không chỉ có cách rời khỏi Đông Hải thôi.
Lục Trọng Đạt gật đầu:
- Vậy phiền sở trưởng La cho tôi gửi lời cám ơn, không biết tới khi nào chúng tôi mới kết thuc hiệp trợ điều tra?
La Chí Cương nhìn Giang Đào, Giang Đào ngoảnh mặt đi không đáp, một người phụ trách khác của tỉnh không muốn làm không khí quá căng, nói:
- Hiện chỉ có ông Lục, bà Lục và ông Thẩm có thể cung cấp tài liệu kỹ càng hơn, vả lại anh Thẩm Nhạc con bà Lục có quan hệ mật thiết với người chết, chúng tôi hi vọng từ liên hệ trong quá khứ của các vị phát hiện ra manh mối giúp đỡ quá trình điều tra.
La Chí Cương dù sao chỉ là quan viên bộ giám sát phái xuống với danh nghĩa đốc thúc vụ án, công tác điều tra chủ yếu vẫn do tỉnh phụ trách, sở công an tỉnh đã tỏ rõ lập trường, những kẻ Thẩm gia này có quan hệ rối rắm với người chết, huống hồ Thẩm Nhạc có hiềm nghi trực tiếp trong vụ án cái chết của Trương Quyền. La Chí Cương không thể nói gì, Thẩm Thị dính líu vào bài báo kia đúng là thiếu lý trí, khiến toàn bộ tỉnh Đông Hải phẫn nộ rồi, tuy báo XX chỉ nhắm vào thành phố Tĩnh Hải, nhưng đào bới sâu hơn vụ án Trương Quyền có trời mới biết sẽ đụng chạm tới lão đại nào, đây là hành vi phá hỏng quy tắc ngầm, làm người ta không giận sao được. La Chí Cương trầm ngâm, nghe phó bộ trưởng Trương giới thiệu thì Lục Trọng Đạt không giống người làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.
Cuộc nói chuyện không thu được mấy kết quả, không rõ có phải vì đám Giang Đào có mặt bên cạnh không, La Chí Cương quyết định xem hiện trường, Giang Đào nói địa chi xong rồi thôi, cũng chẳng thèm phái người đưa đi, thái độ bất hợp tác ra mặt.
Nửa đường La Chí Cương nhận được cú điện thoại của cấp dưới, thực chất ông ta đã biết sẽ không được chào đón ở Đông Hải, nên chia hai nhóm một đi tới tỉnh ủy làm việc, một âm thầm điều tra.
- Chúng tôi tới hai nơi ở đầu tiên của Trương Giai Minh thì mọi giấy tờ tài liệu đã bị đốt hết, đến nơi thứ ba tìm được một số tài liệu hết sức trọng yếu, liên quan tới một vị thường ủy tỉnh Đông Hải …
…………
Trước đó sở công an tỉnh chưa tiến hành thẩm vấn đám người Lục Trọng Đạt, chỉ ném bọn họ ở một chỗ, cho gọi đúng hai cuộc điện thoại liên hệ với bên ngoài, Lục Trọng Đạt gọi điện cho Hạ Gia Phú, ba nhà Hạ Thẩm Lục là thế giao, năm xưa Lục Trọng Đạt xuống nông thôn cùng một nơi với Hạ Gia Phú, có tình hữu nghị sâu sắc, trong quá trình phát triển của tập đoàn Thẩm Thị, được Hạ Gia Phú giúp đỡ, bọn họ cũng có qua có lại, hình thành quan hệ phức tạp.
Thẩm Thị lần này định sẵn không thoát khỏi vòng xoáy, làm sao tránh tổn thất không cần thiết, đành gửi gắm hi vọng vào thượng tầng, khiến người ở tỉnh không thể giở trò được.
Cuộc điện thoại thứ hai thông báo cho luật sư, có điều thái độ trên tỉnh rất cứng rắn, dù La Chí Cương tới, cũng không hề thay đổi.
Đám Lục Trọng Đạt bị giam giữ tới 6 giờ chiều mới được thả đi, tới lúc này Lục Trọng Đạt mới biết Trương Giai Minh không ngờ làm ra chuyện ngu xuẩn mưu sát cha đổ tội cho ngời khác, chỉ thầm mong Thẩm Nhạc không có liên quan gì. Trương Giai Minh trở về do Thẩm Nhạc liên hệ muốn thoát khỏi hiểm nghi cũng khó.
Tìm hiểu thêm càng khiếp sợ, thì ra Trương Giai Minh vừa mới trở về đã bị cảnh sát Tĩnh Hải giám thị, như thế cái chết của Trương Quyền đã nằm trong sự điều tra của bọn họ, nhưng lại chần chừ không bắt, mùi cạm bẫy quá rõ ràng.
Lục Trọng Đạt rùng mình, nghĩ ra vì sao Lâm Tuyền không đồng ý hòa giải, nếu trong tay mình có kỳ chiêu đẩy đối phương vào chỗ chết, sao chịu hòa giải? Cái chết của Trương Giai Minh tuy là sự bất ngờ nho nhỏ, nhưng chắc không gây trở ngại cho hành động của y. Dù sao y đã thành công đẩy Thẩm Thị về phía đối địch với toàn bộ quan trường tỉnh Đông Hải rồi, còn kéo cả Thẩm Thị vào vụ mưu sát Trương Quyền. Nếu không có chút bất ngờ nhỏ này, sáng mai thôi giới truyền thông điên cuồng công kích Thẩm Thị, nhưng giờ chút bất ngờ đó trước khi vụ án được điều tra ra, giới truyền thông phải giữ im lặng.
Do người trực tiếp liên hệ với Trương Giai Minh là Thẩm Nhạc, đám Lục Trọng Đạt không biết rõ tình hình cụ thể, nên cuộc điều tra triển khai không thuận lợi. La Chí Cương nói có chuyện gấp phải về bộ xác minh, báo kế quả sau, có điều đám Giang Đào, Vương Hiểu Dương cũng chẳng ngại ngồi đợi kết quả.
Còn về phần Trương Giai Minh câu kết với tập đoàn Thẩm Thị lợi dụng những tờ báo thiếu trách nhiệm công kích tập đoàn Lệ Cảnh không nằm trong phạm vi điều tra, song La Chí Cương nghĩ tới một khả năng, do bài báo kia đã phá vỡ các quy tắc ngầm, rất có thể sự việc hai bên câu kết bại lộ, Thẩm Thị khả năng sai người giết Trương Giai Minh che giấu liên quan, nhưng Trương Giai Minh lại bị giết trong sân vườn biệt thự Thẩm gia, giả thiết này lại không đứng vững.
Rốt cuộc là ai, đây là hành vi khiêu khích cảnh sát hay chỉ là sự trùng hợp? Hay hung thủ biết được hành tung của Trương Giai Minh từ cảnh sát, nghĩ như thế La Chí Cương thấy lạnh lưng, giết người diệt khẩu ngay trước khi cảnh sát bắt người, phạm vi nghi can không lớn, nhưng ảnh hưởng thì phải xem xét.
Trương Giai Minh rốt cuộc nắm được điểm yếu của ai? Năm 2004 Trương Quyền vẫn còn là thị trưởng Tĩnh Hải, ở tầng cấp đó nắm trong tay tử huyệt của vài người là rất bình thường.
Phụ trách điều tra vụ án này ở phía tỉnh là phó sở trưởng sở cảnh sát tỉnh Giang Đào, bộ giám sát nhanh chóng cử người xuống như thế làm ông ta rất khó chịu, thế này rõ ràng là bộ giám sát không tin tỉnh. La Chí Cương tìm hiểu tình hình từ phía cảnh sát Tĩnh Hải thì ông ta chỉ ngồi đó nheo mắt quan sát.
- Sở trưởng La.
La Chí Cương đột nhiên quay sang nói với Giang Đào:
- Tôi có thể gặp mấy người đương sự khác không, bọn họ có liên quan tới sự kiện báo XX, có lẽ tìm được manh môi khác từ phía họ.
- Không kiểm tra hiện trường trước sao? Giang Đào mở mắt ra:
- Ồ không, các đồng chí ở tỉnh đã làm rất tỉ mỉ rồi, trước khi trời tối tôi bỏ thời gian xem qua một chút là được.
Giang Đào chỉ khẽ hừ một tiếng, không nói gì nữa, các người không tin chúng tôi thì cũng đừng mong chúng tôi phối hợp.
Lục Trọng Đạt, Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh tới cục công an hỗ trợ điều tra được 18 tiếng, đến giờ chưa rõ tình hình cụ thể của công ty. Buổi sáng gọi điện cho Hạ Gia Phú, biết vụ án nổ súng không do tỉnh điều tra, mà do bộ giám sát trực tiếp phái người phá án, tin tức bọn họ câu kết với Trương Giai Minh công khai, tức là đã đắc tội với toàn bộ thế lực tỉnh Đông Hải này rồi, tuy người bộ điều tra xuống có thể thở phào đôi chút, song tình hình tiếp theo vẫn rất nguy ngập.
- Bộ trưởng Hạ và phó bộ trưởngTrương của chúng tôi gửi lời hỏi thăm các vị.
La Chí Cương mỉm cười nói:
Giang Đào thấy La Chí Cương trắng trợn nói thế biết ông ta hàm ý nhắc nhở mình chỗ dựa của Thẩm Thị bên trên, lòng thầm cười nhạt, Thẩm Thị có thế lực ở TW thì sao nào? Đã đắc tội với cả tỉnh Đông Hải rồi còn muốn làm ra vẻ ta đây là quý tộc lâu đời à? Ngay cả người không liên quan như Giang Đào còn cực kỳ phản cảm với việc làm của Thẩm Thị nữa là, cứ cho là song gió này qua đi thì về sau Thẩm Thị làm thế nào vãn hồi cục diện, nếu không chỉ có cách rời khỏi Đông Hải thôi.
Lục Trọng Đạt gật đầu:
- Vậy phiền sở trưởng La cho tôi gửi lời cám ơn, không biết tới khi nào chúng tôi mới kết thuc hiệp trợ điều tra?
La Chí Cương nhìn Giang Đào, Giang Đào ngoảnh mặt đi không đáp, một người phụ trách khác của tỉnh không muốn làm không khí quá căng, nói:
- Hiện chỉ có ông Lục, bà Lục và ông Thẩm có thể cung cấp tài liệu kỹ càng hơn, vả lại anh Thẩm Nhạc con bà Lục có quan hệ mật thiết với người chết, chúng tôi hi vọng từ liên hệ trong quá khứ của các vị phát hiện ra manh mối giúp đỡ quá trình điều tra.
La Chí Cương dù sao chỉ là quan viên bộ giám sát phái xuống với danh nghĩa đốc thúc vụ án, công tác điều tra chủ yếu vẫn do tỉnh phụ trách, sở công an tỉnh đã tỏ rõ lập trường, những kẻ Thẩm gia này có quan hệ rối rắm với người chết, huống hồ Thẩm Nhạc có hiềm nghi trực tiếp trong vụ án cái chết của Trương Quyền. La Chí Cương không thể nói gì, Thẩm Thị dính líu vào bài báo kia đúng là thiếu lý trí, khiến toàn bộ tỉnh Đông Hải phẫn nộ rồi, tuy báo XX chỉ nhắm vào thành phố Tĩnh Hải, nhưng đào bới sâu hơn vụ án Trương Quyền có trời mới biết sẽ đụng chạm tới lão đại nào, đây là hành vi phá hỏng quy tắc ngầm, làm người ta không giận sao được. La Chí Cương trầm ngâm, nghe phó bộ trưởng Trương giới thiệu thì Lục Trọng Đạt không giống người làm ra loại chuyện ngu xuẩn này.
Cuộc nói chuyện không thu được mấy kết quả, không rõ có phải vì đám Giang Đào có mặt bên cạnh không, La Chí Cương quyết định xem hiện trường, Giang Đào nói địa chi xong rồi thôi, cũng chẳng thèm phái người đưa đi, thái độ bất hợp tác ra mặt.
Nửa đường La Chí Cương nhận được cú điện thoại của cấp dưới, thực chất ông ta đã biết sẽ không được chào đón ở Đông Hải, nên chia hai nhóm một đi tới tỉnh ủy làm việc, một âm thầm điều tra.
- Chúng tôi tới hai nơi ở đầu tiên của Trương Giai Minh thì mọi giấy tờ tài liệu đã bị đốt hết, đến nơi thứ ba tìm được một số tài liệu hết sức trọng yếu, liên quan tới một vị thường ủy tỉnh Đông Hải …
…………
Trước đó sở công an tỉnh chưa tiến hành thẩm vấn đám người Lục Trọng Đạt, chỉ ném bọn họ ở một chỗ, cho gọi đúng hai cuộc điện thoại liên hệ với bên ngoài, Lục Trọng Đạt gọi điện cho Hạ Gia Phú, ba nhà Hạ Thẩm Lục là thế giao, năm xưa Lục Trọng Đạt xuống nông thôn cùng một nơi với Hạ Gia Phú, có tình hữu nghị sâu sắc, trong quá trình phát triển của tập đoàn Thẩm Thị, được Hạ Gia Phú giúp đỡ, bọn họ cũng có qua có lại, hình thành quan hệ phức tạp.
Thẩm Thị lần này định sẵn không thoát khỏi vòng xoáy, làm sao tránh tổn thất không cần thiết, đành gửi gắm hi vọng vào thượng tầng, khiến người ở tỉnh không thể giở trò được.
Cuộc điện thoại thứ hai thông báo cho luật sư, có điều thái độ trên tỉnh rất cứng rắn, dù La Chí Cương tới, cũng không hề thay đổi.
Đám Lục Trọng Đạt bị giam giữ tới 6 giờ chiều mới được thả đi, tới lúc này Lục Trọng Đạt mới biết Trương Giai Minh không ngờ làm ra chuyện ngu xuẩn mưu sát cha đổ tội cho ngời khác, chỉ thầm mong Thẩm Nhạc không có liên quan gì. Trương Giai Minh trở về do Thẩm Nhạc liên hệ muốn thoát khỏi hiểm nghi cũng khó.
Tìm hiểu thêm càng khiếp sợ, thì ra Trương Giai Minh vừa mới trở về đã bị cảnh sát Tĩnh Hải giám thị, như thế cái chết của Trương Quyền đã nằm trong sự điều tra của bọn họ, nhưng lại chần chừ không bắt, mùi cạm bẫy quá rõ ràng.
Lục Trọng Đạt rùng mình, nghĩ ra vì sao Lâm Tuyền không đồng ý hòa giải, nếu trong tay mình có kỳ chiêu đẩy đối phương vào chỗ chết, sao chịu hòa giải? Cái chết của Trương Giai Minh tuy là sự bất ngờ nho nhỏ, nhưng chắc không gây trở ngại cho hành động của y. Dù sao y đã thành công đẩy Thẩm Thị về phía đối địch với toàn bộ quan trường tỉnh Đông Hải rồi, còn kéo cả Thẩm Thị vào vụ mưu sát Trương Quyền. Nếu không có chút bất ngờ nhỏ này, sáng mai thôi giới truyền thông điên cuồng công kích Thẩm Thị, nhưng giờ chút bất ngờ đó trước khi vụ án được điều tra ra, giới truyền thông phải giữ im lặng.
Do người trực tiếp liên hệ với Trương Giai Minh là Thẩm Nhạc, đám Lục Trọng Đạt không biết rõ tình hình cụ thể, nên cuộc điều tra triển khai không thuận lợi. La Chí Cương nói có chuyện gấp phải về bộ xác minh, báo kế quả sau, có điều đám Giang Đào, Vương Hiểu Dương cũng chẳng ngại ngồi đợi kết quả.
Danh sách chương