Dịch: 707DefenderOfJustice

Giọng nam? Là anh ‘Người Treo Ngược’ hay ‘Mặt Trời’ nhỏ? Klein ngắm nhìn sắc trời âm u ngoài cửa sổ, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh ngay bên cạnh, khóa trái cửa lại, đi bốn bước ngược chiều kim đồng hồ, tiến lên phía trên màn sương xám.

Trong mảnh không gian thần bí, cung điện nguy nga cổ xưa sừng sững trong tĩnh lặng, tầng tầng lớp lớp thanh âm nam tính vang vọng không ngừng.

Klein liếc một cái, xác nhận lời cầu khẩn đến từ ‘Mặt Trời’ nhỏ.

Hắn vừa ngồi vào vị trí ‘Kẻ Khờ’, vừa đưa tay phải tới, phát ra linh tính, chạm vào ngôi sao đối ứng đỏ thẫm.

Đột nhiên, tiếng cầu khẩn trở nên đầy đủ rõ ràng, chồng từng lớp một, Klein nhanh chóng nhận ra ‘Mặt Trời’ đang giải thích chuyện gì:

Người cựu đội trưởng tiểu đội thăm dò đã gặp Amon ở căn phòng ngay sát vách đột nhiên mất khống chế, lại còn quỷ dị xuyên qua phong ấn tìm tới phòng của cậu, may sao thành Bạch Ngân lại cực kỳ cẩn trọng về việc này, phòng bị nghiêm ngặt, nếu không đã xảy ra thảm kịch.

‘Mặt Trời’ cho rằng đối phương mất khống chế mà không có nguyên nhân là bất khả thi, cậu suy đoán ra hai khả năng. Một là đường tắt phi phàm của mình phù hợp với nhu cầu của hậu duệ Thần Thái Dương Cổ Đại, hai là có khả năng đối phương đã nhận ra tụ hội Tarot, nhận ra ‘Kẻ Khờ’ bí mật lôi kéo người.

Nếu là vế trước, hắn đã không đợi đến tận hôm nay, đợi đến tận khi tụ hội Tarot kết thúc mới mất khống chế… Tỷ lệ cao là nguyên nhân ở vế sau… Hừm, đây là lần đầu tiên mình gặp một kẻ có thể phát giác ra những vấn đề liên quan đến màn sương xám… Amon kia thật đáng sợ! Khó trách vào Kỷ thứ Tư, gia tộc bọn họ lại tự xưng là “Kẻ Nghịch Thần”, kể cả chỉ nguyên cái họ thôi cũng đã là điều cấm kỵ… Klein vô thức nhìn về phía ngôi sao đỏ thẫm và cụ thể hóa hình ảnh đang khẩn cầu đối ứng, cẩn thận quan sát hình ảnh mơ hồ của ‘Mặt Trời’ nhỏ xem có tồn tại dị thường nào không.

—Klein chắc chắn Amon kia tuyệt đối sẽ không bị thanh trừ đơn giản như vậy, dù Thủ lĩnh của thành Bạch Ngân đã nói hắn không phải là bản thể, cũng không phải không có khả năng hắn còn sống!

Trừ phi hắn không ngờ rằng lại có cường giả của thành Bạch Ngân một mực giám sát mình bằng vật phẩm thần kỳ, nhưng điều này khả thi sao? Khi hắn quyết định khiến người cựu đội trưởng tiểu đội thăm dò bị mất khống chế và lặng im xuyên qua phong ấn, chắc chắn hắn đã có kế hoạch…

Suy nghĩ linh tinh, ánh nhìn của Klein vừa mới hướng về phía hình ảnh khẩn cầu, đột nhiên đông cứng lại.

Thân thể của ‘Mặt Trời’ đang bị bọc kín bởi một thân ảnh trong suốt mà mờ ảo!

Hắn có tay có chân, nhưng lại giống như mãng xà, vặn vẹo quấn quanh ‘Mặt Trời’, đầu thì dựa vào sau đầu ‘Mặt Trời’!

Bên trong hình ảnh mờ mịt, hắn mặc một chiếc áo choàng cổ điển màu đen, đội mũ mềm chóp nhọn, trên gương mặt đeo chiếc kính độc nhãn làm từ thủy tinh.

‘Mặt Trời’ không hề nhận ra gì cả!

…Klein suýt nữa thì thở dốc ra tiếng, bị thủ đoạn quỷ dị của đối phương dọa phát sợ.

Hắn lờ mờ hiểu ra được mục đích của đối phương:

Sống nhờ trong linh thể của ‘Mặt Trời’, chờ đến lần tụ hội Tarot tiếp theo, thần không biết quỷ không hay đột nhập lên phía trên màn sương xám, cứ như virus, như ngựa Trojan!

Đến lúc ấy, không chừng quyền kiểm soát mảnh không gian thần bí này của mình sẽ bị cướp đoạt… Quả thực là một “Kẻ Nghịch Thần”! Còn may, còn may ‘Mặt Trời’ nhỏ vẫn rất ngây ngô thẳng thắn, lập tức hướng tới mình báo cáo chuyện này. Mà nhờ thông qua ngôi sao đỏ thẫm tương ứng, mượn nhờ lực lượng phía trên màn sương xám, mình mới có thể phát hiện ra trạng thái kỳ lạ của cậu ta… Klein hít vào một hơi thật sâu, cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.

Giờ này, khắc này, hắn nhất định phải phản ứng lại, hoặc là nhanh chóng nghĩ ra biện pháp bài trừ Amon ra khỏi thân thể ‘Mặt Trời’, hoặc là tạm thời bài trừ ‘Mặt Trời’ ra khỏi tụ hội Tarot.

Nhìn lại mình, từ năng lực phi phàm của “Ảo Thuật Gia”, “Tên Hề” và “Thầy Bói” cho đến các loại vật phẩm còi đồng Azcot, Thẻ bài “Hắc Hoàng Đế”, Con Mắt Đen Kịt, Trâm Ngực Thái Dương rồi Bình Độc Tố Sinh Học, Klein đều không thể tìm được biện pháp nào đối phó với Amon kia.

Đối phương đương nhiên là từ Danh sách 4 trở lên, hơn nữa thủ đoạn vô cùng quỷ dị, có thể giấu giếm được vật phẩm thần kỳ có quyền năng bậc nhất của thành Bạch Ngân và “Kẻ Săn Ma” cường đại, tuyệt đối không thể bị thanh trừ bởi đồ vật hay năng lực thông thường!

Suy nghĩ một lát, lại nhìn quanh một vòng, Klein phát hiện ra, có khả năng giải quyết được Amon—chỉ có màn sương xám, chỉ có mảnh không gian thần bí này.

Nhất định phải có biện pháp khuấy động được lực lượng của nó… Nghi thức hiến tế và ban thưởng trước đó chính là ví dụ… Với mạch suy nghĩ đó, Klein đưa mắt nhìn về phía “Cuốn sách bí mật”.

Thứ này bắt nguồn từ cuốn thư tịch nói về thần bí học của Vua Pháp Sư cổ đại Karaman, ghi chép không ít nghi thức quỷ bí trợ giúp khẩn cầu hướng về phía Mặt Trăng.

Mà Klein trước đó đã đọc qua, nhớ mang máng trong đó có vài thứ thích hợp với tình hình hiện giờ.

Đương nhiên, phải chỉ hướng về phía ‘Kẻ Khờ’, phần đối ứng cũng phải sửa đi vài chỗ, cũng không biết sẽ có tác dụng gì không nữa, chỉ còn nước ôm hi vọng mà thử đại thôi… Klein lật giở cuốn sách, tầm mắt dừng lại tại một nghi thức:

“Lễ Tế Trăng Máu.”

Nghi thức ma pháp này rõ ràng có chút khác biệt với thứ đơn giản Klein từng học khi trước, vận dụng nguyên tố vào mật khế.

Trình tự là, đầu tiên sử dụng một vật liệu giàu linh tính, tốt nhất là máu của Người Phi Phàm, trải một tấm da thuộc của động vật, viết xuống đó tôn danh đối tượng của mật khế, vẽ các ký hiệu biểu tượng và mật hiệu ma pháp tương ứng, nếu cần thiết, nên cân nhắc thêm thời gian và không gian đặc biệt.

Hoàn thành bước này, người chủ trì nghi thức bố trí một tế đàn, cầm tấm da thuộc kia lên, không ngừng tụng niệm tôn danh, cũng lan tràn linh tính thấm vào tấm da thuộc, dần phát tán ra, từng chút một hình thành nên mối liên kết ẩn với thực thể vĩ đại đối ứng, sẽ nhận được sự trợ giúp nhất định hoặc kinh nghiệm tinh thần tương ứng.

Kết quả cuối cùng của nghi thức này không được xác định, phải xem thực thể vĩ đại kia cho cái gì, hoặc là phụ thuộc vào điểm khác biệt của bản thân, thông qua mối liên kết ẩn có thể nhận được tri thức hoặc năng lực khác biệt.

Loại nghi thức khá mơ hồ và chủ quan này vừa vặn giúp cho Klein có thể thao túng được không gian. Nếu ngay từ đầu lập trường của hắn là quyết liệt thanh trừ Amon, đối phương tất sẽ chống trả, tạo ra nguy hiểm ngoài ý muốn.

Nếu đối tượng mật khế mà cùng loại với “Chúa Sáng Thế Chân Thực” và “Hiền Giả Ẩn Dật”, nghi thức kết thúc trong việc phát điên là chuyện bình thường… Klein lẩm bẩm, cụ thể hóa giấy bút, bắt đầu chỉnh sửa lại Lễ Tế Trăng Máu, biến nó thành nghi thức mật khế hướng về ‘Kẻ Khờ’.

Đầu tiên, hắn thay tôn danh bằng ba câu “Vị vua Hoàng Hắc” kia. Tiếp theo là đổi biểu tượng ký hiệu thành biểu tượng phía sau lưng ghế của ‘Kẻ Khờ’—đó là một ký hiệu đặc biệt được tạo nên từ biểu tượng bí ẩn “Con mắt không tròng” và biểu tượng biến hóa “Sợi dây vặn vẹo”.

Kế tiếp là thiết kế ra mật hiệu ma pháp dựa vào biểu tượng ký hiệu cùng với tri thức thần bí học, đây là bước khó khăn nhất, một khi phạm sai lần, toàn bộ nghi thức sẽ phát sinh biến hóa khó mà dự liệu.

Cuối cùng là sửa chữa lại bố trí của tế đàn, làm nó gần với “‘Kẻ Khờ’”, gần với “Vị vua Hoàng Hắc” hơn.

Sau một hồi bận rộn, Klein đã có một nghi thức mật khế mới, nhưng không biết nó có sản sinh ra hiệu quả của một nghi thức mật khế thật không.

Hắn cẩn thận kiểm tra đi kiểm tra lại, sau khi xác nhận rằng không còn sai sót gì mới lan tràn linh tính ra, trầm thấp đáp lại ‘Mặt Trời’ nhỏ bé:

“Ta biết.”

“Ta có việc giao cho ngươi.”

“Thử nghiệm xem nghi thức này có hữu hiệu hay không.”



‘Mặt Trời’ Dereck đang trong giấc mộng say sưa choàng tỉnh, trước mắt cậu là màn sương xám vô biên, là ‘Kẻ Khờ’ cao cao tại thượng, bên tai văng vẳng từng lời nói cao xa, hư ảo.

Cậu biết rằng ngài ‘Kẻ Khờ’ thỉnh thoảng sẽ khiến các thành viên của tụ hội Tarot làm một vài thử nghiệm, giống như muốn nghiệm chứng điều gì, nên chuyện này đối với cậu cũng không có gì đáng ngạc nhiên, liền xoay người ngồi dậy, tìm da thuộc của quái vật và các loại thảo dược kỳ lạ.

Về phần miêu tả của nghi thức là dùng vật liệu giàu linh tính, Dereck không lãng phí thời gian đến tháp tròn hay chợ đen mua, trực tiếp cầm Rìu Gió Lốc lên, cắt một vệt trên cánh tay.

Cậu lẳng lặng dùng chính máu mình làm mực, viết lên tấm da quái vật thuộc gồ ghề tôn danh ‘Kẻ Khờ’ và những biểu tượng, ký hiệu, mật hiệu ma pháp tương ứng.

Một lúc sau, cậu buông cây bút lông chim có đầu nhọn nhuốm máu xuống, trông thấy tấm da thuộc có rất nhiều ký hiệu thần bí, màu sắc đỏ tươi rực rỡ mang lại cảm giác khó tả cùng hương vị yêu dị.

Sau khi xử lý vết thương trên tay, Dereck với sắc mặt tái nhợt nhanh chóng bố trí xong một tế đàn đơn giản, cầm tấm da thuộc ghi kín các từ ngữ và ký hiệu bằng máu đỏ lên, nắm chặt trong lòng bàn tay.

Cậu nhìn ánh nến chập chờn trước mặt, nhắm mắt lại, cúi đầu xuống, không ngừng tụng niệm tôn danh đối tượng:

“ ‘Kẻ Khờ’ không thuộc về thời đại này, chúa tể thần bí phía trên màn sương xám, vị vua Hoàng Hắc chấp chưởng vận may.”



Linh tính Dereck chậm rãi chảy xuống, ngấm vào tấm da thuộc, những từ ngữ và mật hiệu ma pháp phía trên đó nhanh chóng sáng lên, đỏ rực đến dọa người.

Lúc này, khi đã tiến vào trạng thái minh tưởng, cậu chỉ cảm thấy tinh thần đã phát tán một chút, bay bổng trên cao vô tận, tiếp xúc với sương mù xám trắng, tiếp xúc với thực thể bí ẩn vĩ đại.



Phía trên màn sương xám, trong cung điện nguy nga như nơi ở của Người Khổng Lồ.

Nhận thấy ‘Mặt Trời’ không hề trì hoãn lập tức chuẩn bị nghi thức, Klein liền ở lại ngồi đợi.

Đột nhiên, hắn cảm giác toàn bộ không gian thần bí rung lên nhè nhẹ, màn sương mù xám trắng đang đứng yên bỗng trôi nổi!

Ngôi sao đỏ thẫm đối ứng với ‘Mặt Trời’ khi thì tỏa ra ánh sáng chói lọi, khi lại gieo rắc những tia sáng hư ảo như thủy triều.

Vô số tia sáng ngưng tụ lại, biến thành một thân ảnh mơ hồ của ‘Mặt Trời’, người đang trong tư thế cầu nguyện, mắt nhắm lại, đầu cúi xuống, chờ đợi một chút liên kết ẩn với thực thể vĩ đại, nhằm đạt kinh nghiệm tinh thần kỳ diệu.

Trên người cậu, thân ảnh trong suốt vẫn đang chăm chú quấn chặt vào như con mãng xà, nhưng cái đầu đã ngửa hẳn về đằng sau, nhìn lên trên cao, chiếc kính độc nhãn thủy tinh lóe lên tia sáng.

Hắn đang tìm liên hệ bí ẩn kỳ diệu… Hắn hẳn đã nhận ra đây là nghi thức mật khế, nhưng lại không làm gì để ngăn chặn nó, là vì muốn tìm đến mối liên hệ sao? Klein bỗng gợi lên ý tưởng này, cùng lúc cảm giác màn sương mù xám trắng và không gian bí ẩn phía trên nó đồng thời gợn nên từng đợt sóng sức mạnh!

Tuy nhiên, lúc này Klein lại tạm thời không thể kết hợp những lực lượng này với linh tính của mình, nhằm tạo ra hiệu ứng phi phàm để có thể thanh trừ được Tà Linh, trừ khi có một nghi lễ tương ứng khác.

Rất hiển nhiên, điều này là bất khả thi, hắn không có cách nào đồng thời cử hành cả hai nghi thức!

Nhanh chóng nhìn lướt qua khu vực trước mặt mình, ánh mắt Klein dừng lại ở Trâm Ngực Thái Dương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện