Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_
"Nói cái gì?" Dạ Chu không có ý định tránh đi, "Cứ nói thẳng."
Dạ Diễm cũng hiểu Dạ Chu sẽ không tránh đi. Hắn quyết định áp dụng kế lui binh, lúc này không thể tùy tiện động chạm Đường Quả, lỡ bị Dạ Chu phát hiện là ăn đủ.
Không phải vạn bất đắc dĩ, không thể dùng âm mưu thủ đoạn. Muốn dùng cũng phải lên kế hoạch thật tốt, tránh để Dạ Chu phát hiện.
"Ta muốn dùng một cái lò luyện đan cực phẩm đổi lấy cái Đường nhị tiểu thư có được trong đại hội luyện dược."
Dạ Diễm lấy lò luyện đan cực phẩm ra, hắn nghĩ rằng Đường Quả sẽ chấp nhận, "Hoan Nhi rất thích cái lò đó nhưng ngại mở miệng, không biết Đường nhị tiểu thư có muốn đổi hay không?"
"Nếu còn có yêu cầu khác, Đường nhị tiểu thư cứ nỏi, chỉ cần bổn vương có thể làm được."
Điều kiện hậu hĩnh, nhưng ánh mắt của Dạ Diễm đã bán đứng hắn. Hắn rõ ràng không muốn Đường Quả có yêu cầu khác, bộ dáng âm ngoan cực kì.
Đường Quả và Dạ Chu nhìn nhau, ánh mắt cũng y hệt, nhìn Dạ Diễm kiểu, ngươi bị ngu à.
"Kì." Đường Quả cười.
Dạ Chu âm dương quái khí nói tiếp, "Quái."
Quần chúng ăn dưa vây xem: Sao đếi? Đường Quả lấy lò luyện đan ra, nó đã khôi phục lại dáng vẻ mới mẻ. Đáy mắt Dạ Diễm hiện lên ý cười, hắn biết là người ta sẽ không từ chối.
Vừa nghĩ xong hắn đã thấy lò luyện đan rung lên, nháy mắt đã thay đổi vẻ ngoài. Hắn thầm nghĩ, không đúng. Đường Quả mở miệng.
"Thất hoàng tử, ngươi coi ta là đồ đần à?"
"Coi như ngươi thích chị cả ta cũng không thể lợi dụng thân phận hoàng tử đổi một cái lò luyện đan cực phẩm với vài cái điều kiện để lấy một cái thần khí đúng không?"
Lời vừa nói ra, xung quanh xôn xao, cái gì cơ?
Thất hoàng tử dùng lò luyện đan cực phẩm để đổi lấy lò luyện đan thần khí trong tay đích tiểu thư Đường gia?
Quá đáng.
Không nghĩ ra thất hoàng tử lại là người như vậy. Đây không phải trắng trợn cướp bóc thì là gì?
Mặt Dạ Diễm đã sưng lên. Âm lượng của Đường Quả khá lớn, kéo mọi người vây quanh nhìn hắn. Sắc mặt hắn biến hóa thành con tắc kè.
Giọng nói, ánh mắt khinh bỉ khiến hắn nóng bừng lên.
Lớn đầu rồi nhưng hắn chưa từng mất mặt như bây giờ.
Hắn cảm thấy Đường Quả muốn trả thù hắn. Cái đồ chơi kia sao lại có thể là thần khí? Thần khí mới như vậy à?
"Đường nhị tiểu thư đừng nói đùa. Luyện dược sư đã xem xét qua, đó chỉ là lò luyện đan cực phẩm. Ta đổi với ngươi không có hại gì."
Những lời này là hắn đã lấy ra bình tĩnh cả đời để nói.
"Thất hoàng tử, ngươi muốn dùng cực phẩm để đổi lấy thần khí, mơ đẹp quá nhỉ." Đường Quả cười lạnh, "Ta sẽ không đổi. Ta sợ ngươi quá, nhất định phải bán đấu giá cái lò luyện đan này. Ngươi muốn nó thì đi chuẩn bị nguyên thạch đi. Ngươi thích chị cả như thế, chắc hẳn sẽ mua nhỉ?"
Nói xong, cô còn tiếc nuối lắc đầu, "Tính thất hoàng tử quá bá đạo, ta rất sợ. Nếu như ta còn giữ cái lò này, dễ mà có ngày đột tử chết đầu đường."
Ánh mắt Dạ Diễm bừng bừng lửa giận, nhưng hắn không dám nói gì.
"Em họ, em có thể giữ lại, ta bảo vệ em."
"Không được, quá áp lực." Đường Quả phủ nhận, "Anh họ không thể dính ta không rời được. Bán đồ đi yên tâm hơn. Sau này đừng ai nói ta có lò luyện đan thần khí nữa, ta bán rồi."
Dạ Chu: Thật ra ta có thể bám dính một tấc không rời.
Quần chúng ăn dưa: Tự dưng thấy thương thương đích tiểu thư nhà họ Đường là thế nào nhỉ?
_______
Editor: A Chu: *mode bám dính: on*