Editor: Phong Nguyệt

Chỉ đăng trên truyenwiki1.com _phongnguyetnguyet_

"Nghe nói tiểu thư dòng chính của nhà họ Đường đạt giải nhất đại hội luyện dược."

"Giải nhất là một cái lò luyện đan thượng phẩm."

"Các ngươi tối cổ quá, cái lò luyện đan đó là thần khí."

"Ngươi cũng tối cổ quá, đích tiểu thư nhà họ Đường đang muốn bán đấu giá cái thần khí đó đấy."

Mọi người kinh ngạc, nhao nhao hỏi lí do.

"Còn sao nữa." Người này đã chứng kiến mọi chuyện ngày đó, cảm thán, "Có người ép chứ làm sao. Đích tiểu thư nhà họ Đường tuy ngày thường kiêu căng nhưng mà cũng không dám đắc tội thất hoàng tử. Thất hoàng tử đây lại vì đại tiểu thư nhà họ Đường, muốn dùng lò luyện đan cực phẩm đổi lấy thần khí, nhuần nhuyễn ỷ thế hiếp người."

"Đích tiểu thư nhà họ Đường thấy mình không trêu vào được, dứt khoát bán luôn, miễn cho tương lai đột tử chết đầu đường."

...

Một đồn mười, mười đồn trăm, cũng chẳng biết là ai bắt đầu. Tóm lại, chuyện đã đồn khắp Tiên Bình.

"Lúc trước đại tiểu thư nhà họ Đường muốn có một gốc linh thảo ngàn năm của một gia tộc nào đấy, nhưng mà người ta không chịu bán. Cuối cùng thất hoàng tử cường thế xuất hiện, bọn họ vì an nguy mà buộc phải bán đi, còn phải bán với giá thấp."

"Này đã là gì? Có người nghi ngờ trình độ luyện dược của đại tiểu thư nhà họ Đường, Thất hoàng tử trực tiếp phá luôn chiêu bài của người ta."

"Nói nhỏ cho mấy người nghe nè, có tiểu thư gia tộc nào đấy thầm mến thất hoàng tử, đi gặp đại tiểu thư nhà họ Đường hai lần, sau bị thất hoàng tử làm cho cửa nát nhà tan, hôm qua mới dời Bình Thành đi đấy."

"Vãi đái, thất hoàng tử hung dữ đến thế cơ à?"

...

"Ai đồn?"

Dạ Diễm u ám, "Tra, nhất định phải tra ra ai dám đối nghịch với ta."

"Nhất là mấy huynh đệ không yên phận của ta."

Ngay lúc này tại nhà họ Đường.

"Thần khí thật?" Đường Hạo Huy không tin nổi, thần khí nói bán là bán, "Mang thần khí về, ngươi không thể bảo vệ thì có nhà họ Đường ta bảo vệ."

Đường Hoan cũng không tin nổi. Ả nhìn Đường Quả như nhìn thấy đồ đần. Kiếp trước Đường Quả biết là thần khí còn giấu kín như bưng, căn bản là không có ai biết.

Mãi sau thực lực đã không ai bằng rồi mới có truyền thuyết Đường Quả lấy được thần khí như thế nào, ả ở hậu trạch cũng nghe nói đến.

Đường Quả đời này vẫn có được thần khí, nhưng không ngờ là không giấu đi tự xài mà lại mang tới phòng đấu giá bán.

"Mang về?"

Đường Quả cười, "Vậy xin hỏi nhà họ Đường chủ, mang về rồi để làm gì?"

"Đương nhiên là cho Hoan Nhi dùng." Đường Hạo Huy nói không suy nghĩ, "Ngươi dù gì cũng đã muốn mang đi bán rồi, không bằng cho Hoan Nhi, có thể vật tận sử dụng."

"Haha, ý gì đây? Ta dùng bản lĩnh để có được thần khí, cho nàng ta?" Đường Quả nheo mắt, "Thất hoàng tử còn biết phải dùng lò luyện đan thượng phẩm để lừa đổi với ta, tính ra vẫn có chút lương tâm. Mà ông, ông là cha ruột ta lại muốn tay trắng cầm về?"

Đường Quả trừng mắt, "Hay là ta không phải con ruột?"

Đường Hạo Huy bị nói đến tái mặt. Lão ta cũng biết là lão ta bất công. Nhưng lão ta thực sự nghĩ như vậy. Con thứ của lão ta quá cao ngạo quái đản, lão ta không thích nổi.

Lão ta thích con cả thì đã sao, Đường Quả là đích nữ thì thế nào, dù gì lão ta cũng không ưng, đồ tốt đương nhiên phải để lại cho Hoan Nhi.

"Thần khí không thể mang về. Nếu ông chiều chị cả đến thế, mai thần khí bán đấu giá thì tự đi mua đi, nhà họ Đường không thiếu linh thạch."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện