Thật không ngờ đội đấu với bọn họ trận cuối cùng phân định hạng nhất, hạnh nhì lại là lớp 10A3. Cái bọn đầu óc ngu si này vậy mà tứ chi rất phát triển nhỉ. Vừa ra sân đám mất dạy kia đã rất phách lối, chân đi hai hàng ngửa mặt nhìn đời bằng lỗ mũi. Cái tên mập kia lại ngựa quen đường cũ dường như không biết trời cao đất dày là gì :
- A! Bạn học Mạnh Trường. Bọn này chơi bóng không biết nương tay là gì đâu. Lát nữa thua đừng có mà khóc đấy.
Hai người đều không trả lời. Đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn. Không cần thiết phải nói chuyện với người ngu.
Tiếng còi vang lên - trận đấu chính thức bắt đầu. Có thể đấu đến trận cuối lớp kia hẳn cũng phải có thực lực. Có mấy tên Hữu Giang đã từng gặp trong mấy trận đấu lớn, nhỏ hồi còn học cấp hai. Cả đội không một ai giám lơ là khinh địch. Những trận trước Trần Mạnh Trường có thể thuận lợi ném rổ như vậy cũng là nhờ có sự hậu thuẫn của Hữu Giang ở phía sau. Trận này đội kia hẳn đã nhận ra phong cách chơi bóng của bọn họ, liên tục kèm chặt Hữu Giang khiến cho cậu hoàn toàn không thể thể hiện được khả năng của mình. Cứ mỗi lần cậu đón được bóng là lại có hai tên một tên xô đẩy tên kia cướp mất. Bọn chúng còn động tay động chân thúc khuỷu tay vào hông cậu. Hữu Giang cũng bị xô đẩy đến mấy lần. Nhưng vấn đề là tên trọng tài mắt mù lại làm như không thấy vẫn tiếp tục trận đấu. Năm nay không biết nhà trường nghĩ gì mà lại để một học sinh lớp 12 làm trọng tài. Tên này 8-9 phần là bị lớp kia mua chuộc rồi. Bây giờ đã gần trưa. Nắng lên số học sinh xem thi đấu giảm đi đáng kể. Bọn họ cũng không mặn mà nhìn xuống sân nữa nên căn bản không thấy được hành động của học sinh A3 kia. Hiệp đầu tiên lớp A3 chiến thắng với tỉ số 3 : 1
Hai phút giữa hiệp cả đội vừa chán nản vừa tức giận ngồi trên mặt đất :
Mẹ nó! Tên trọng tài kia bị mù à? Được rồi ! Đừng tức giận nữa. Có tức giận cũng không giải quyết được gì. Chuyện quan trọng là hiệp sau đánh thế nào?
Tôi và Hữu Giang bị ghim chặt quá. Không phát huy được.
- ...
Hiệp tiếp theo, đội kia vừa đắc thắng cực kỳ ngông nghênh, lại càng không để ai vào mắt.
Vẫn như trận trước bọn họ vẫn chơi xấu liên tục đẩy người của lớp A1. Cậu vừa bắt được bóng bên cạnh tức thì xuất hiện thêm hai người chỉ trực cản đầu cậu. Nhưng cậu cũng không hành động theo lẽ thường, không đáp lên rổ mà xoay người đáp thẳng vào đầu tên đang kè kè bên cạnh Hữu Giang. Quả bóng đập trúng rồi nảy ra rơi vào tay Giang đại ca một cú ném cực đẹp vào đính. Mà đích chính là mặt cái tên liên tục đẩy Mạnh Trường. Trọng tài lúc này mới ngẩn người ra, thổi còi :
Phạm luật! Không được sử dụng bạo lực giữa các tuyển thủ.
Ha! Bây giờ thì không mù nữa rồi à? Trần Mạnh Trường đi đến, nở nụ cười chuyên nghiệp:
Xin lỗi nhé! Bọn tôi chơi rất gà ném không được chuẩn. Chỉ là vô tình đụng trúng bọn họ thôi. Bọn họ cũng không biết đường né ra.
Hữu Giang khoanh tay đứng một bên, ánh mắt sắc lẹm:
Quy định là không chạm tay vào người đội kia. Bọn tôi đâu có động. Nếu bắt bóng, né bóng cũng không làm được thì chịu thua mẹ đi. Tốn thời gian.
Trọng tài : ...
Dù có tức giận đến mấy thì vẫn phải tiếp tục trận đấu. Bây giờ bọn họ kèm Hữu Giang hay Mạnh Trường thì cũng liên tục phải để ý đằng sau nếu không sẽ rất dễ ăn bóng. Cũng vì vậy mà để lộ rất nhiều sơ hở. Lại thêm những người còn lại cũng rất ham vui học theo hai người đem bóng đi chọi đối thủ không hề nể nang gì trọng tài. Hiệp 2 và hiệp 3 rất nhanh đã xong. Lớp A1 dẫn trước với tỉ số 12: 3
Trần Mạnh Trường cực kỳ vui vẻ vì trả được mối thù, khích lệ các anh em:
Lát nữa mấy cậu cứ chơi cho thoả thích là được với tỉ số này có cho bọn họ đứng ném không cũng không san bằng được.
Cái này cũng không phải nói quá. Từ sau hiệp 2 đội bóng bên kia đã thay người, tên mập cũng không dám lên nữa. Bọn họ cũng không phải là người không biết nặng nhẹ. Đối với những người chơi tử tế họ cũng không chơi cái kiểu vừa rồi. Vừa nãy ném họ cũng tránh những chỗ hiểm hầu như chỉ ném vào lưng và vai.
Không còn nghi ngờ gì nữa hạng nhất thuộc về lớp A1 tỉ số 18 : 3
Lên lớp chỉ còn lác đác vài học sinh tập luyện cho văn nghệ, đội dự bị, ... Tính cả đội bóng lại cũng chưa đến 15 người. Thầy chủ nhiệm đã đi mua cơm trưa về cho bọn họ. Nhìn đồng hồ đã 12 giờ tất cả thống nhất ở lại. Buổi chiều còn thi đấu cá nhân chạy nước rút nữa nhưng Hữu Giang và Mạnh Trường đều không tham gia nên ăn uống xong liền về nhà cũng không có ý định ở lại cổ vũ. Lớp bọn họ có quan hệ khá tốt với lớp A2 nên những người ở lại mượn chìa khóa rồi ngủ trưa luôn ở trường . Nói đúng hơn là có quan hệ tốt với tất cả các lớp trừ kẻ thù không đội trời chung là lớp A3 .
Buổi chiều A1 còn giành thêm được 2 giải trong cuộc thi chạy nước rút 100m. Giải nhất là alpha Vũ Thanh Hà, giải nhì là lớp phó thể dục. Lần này thì không còn ai dám nói lớp bọn họ là lũ mọt sách yếu ớt nữa rồi. A1 chính là những thiếu niên nhiệt huyết không chỉ trong học tập mà còn trong cả những hoạt động tập thể mang tính đoàn kết.
Cho dù là trận đấu giữa trưa không có mấy học sinh ở lại xem nhưng cũng đừng coi thường độ nổi tiếng của hai học sinh cá biệt lớp A1. Từ các video quay lại từ fan của hai người có người soi ra được không ít chi tiết thành viên của đội bên kia cố ý gây thương tích cho đội A1. Điều này đã gây ra một trận náo động không nhỏ trên các hội nhóm, diễn đàn trường. Ầm ĩ đến mức nhà trường phải điều tra, xử phạt một số học sinh bao gồm cả học sinh lớp 12 được giao chức trọng tài kia. Lớp A1 và A3 không ưa nhau từ đầu năm hầu như ai ai cũng biết nhưng đến nỗi ngầm đánh nhau ngay trước mũi giáo viên như này thì đúng là... Để hai lớp trên cùng một hành lang ngày ngày chạm mặt nhau thế này kiểu gì cũng có ngày xảy ra chuyện. Về sau nhà trường quyết định chuyển lớp A3 sang toà nhà phụ hai lớp " anh ở đầu sông em cuối sông " hằng ngày mỗi lớp đi một hướng cũng không còn chạm mặt nhau nữa. Tất nhiên đó là những chuyện của sau này.
- A! Bạn học Mạnh Trường. Bọn này chơi bóng không biết nương tay là gì đâu. Lát nữa thua đừng có mà khóc đấy.
Hai người đều không trả lời. Đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn. Không cần thiết phải nói chuyện với người ngu.
Tiếng còi vang lên - trận đấu chính thức bắt đầu. Có thể đấu đến trận cuối lớp kia hẳn cũng phải có thực lực. Có mấy tên Hữu Giang đã từng gặp trong mấy trận đấu lớn, nhỏ hồi còn học cấp hai. Cả đội không một ai giám lơ là khinh địch. Những trận trước Trần Mạnh Trường có thể thuận lợi ném rổ như vậy cũng là nhờ có sự hậu thuẫn của Hữu Giang ở phía sau. Trận này đội kia hẳn đã nhận ra phong cách chơi bóng của bọn họ, liên tục kèm chặt Hữu Giang khiến cho cậu hoàn toàn không thể thể hiện được khả năng của mình. Cứ mỗi lần cậu đón được bóng là lại có hai tên một tên xô đẩy tên kia cướp mất. Bọn chúng còn động tay động chân thúc khuỷu tay vào hông cậu. Hữu Giang cũng bị xô đẩy đến mấy lần. Nhưng vấn đề là tên trọng tài mắt mù lại làm như không thấy vẫn tiếp tục trận đấu. Năm nay không biết nhà trường nghĩ gì mà lại để một học sinh lớp 12 làm trọng tài. Tên này 8-9 phần là bị lớp kia mua chuộc rồi. Bây giờ đã gần trưa. Nắng lên số học sinh xem thi đấu giảm đi đáng kể. Bọn họ cũng không mặn mà nhìn xuống sân nữa nên căn bản không thấy được hành động của học sinh A3 kia. Hiệp đầu tiên lớp A3 chiến thắng với tỉ số 3 : 1
Hai phút giữa hiệp cả đội vừa chán nản vừa tức giận ngồi trên mặt đất :
Mẹ nó! Tên trọng tài kia bị mù à? Được rồi ! Đừng tức giận nữa. Có tức giận cũng không giải quyết được gì. Chuyện quan trọng là hiệp sau đánh thế nào?
Tôi và Hữu Giang bị ghim chặt quá. Không phát huy được.
- ...
Hiệp tiếp theo, đội kia vừa đắc thắng cực kỳ ngông nghênh, lại càng không để ai vào mắt.
Vẫn như trận trước bọn họ vẫn chơi xấu liên tục đẩy người của lớp A1. Cậu vừa bắt được bóng bên cạnh tức thì xuất hiện thêm hai người chỉ trực cản đầu cậu. Nhưng cậu cũng không hành động theo lẽ thường, không đáp lên rổ mà xoay người đáp thẳng vào đầu tên đang kè kè bên cạnh Hữu Giang. Quả bóng đập trúng rồi nảy ra rơi vào tay Giang đại ca một cú ném cực đẹp vào đính. Mà đích chính là mặt cái tên liên tục đẩy Mạnh Trường. Trọng tài lúc này mới ngẩn người ra, thổi còi :
Phạm luật! Không được sử dụng bạo lực giữa các tuyển thủ.
Ha! Bây giờ thì không mù nữa rồi à? Trần Mạnh Trường đi đến, nở nụ cười chuyên nghiệp:
Xin lỗi nhé! Bọn tôi chơi rất gà ném không được chuẩn. Chỉ là vô tình đụng trúng bọn họ thôi. Bọn họ cũng không biết đường né ra.
Hữu Giang khoanh tay đứng một bên, ánh mắt sắc lẹm:
Quy định là không chạm tay vào người đội kia. Bọn tôi đâu có động. Nếu bắt bóng, né bóng cũng không làm được thì chịu thua mẹ đi. Tốn thời gian.
Trọng tài : ...
Dù có tức giận đến mấy thì vẫn phải tiếp tục trận đấu. Bây giờ bọn họ kèm Hữu Giang hay Mạnh Trường thì cũng liên tục phải để ý đằng sau nếu không sẽ rất dễ ăn bóng. Cũng vì vậy mà để lộ rất nhiều sơ hở. Lại thêm những người còn lại cũng rất ham vui học theo hai người đem bóng đi chọi đối thủ không hề nể nang gì trọng tài. Hiệp 2 và hiệp 3 rất nhanh đã xong. Lớp A1 dẫn trước với tỉ số 12: 3
Trần Mạnh Trường cực kỳ vui vẻ vì trả được mối thù, khích lệ các anh em:
Lát nữa mấy cậu cứ chơi cho thoả thích là được với tỉ số này có cho bọn họ đứng ném không cũng không san bằng được.
Cái này cũng không phải nói quá. Từ sau hiệp 2 đội bóng bên kia đã thay người, tên mập cũng không dám lên nữa. Bọn họ cũng không phải là người không biết nặng nhẹ. Đối với những người chơi tử tế họ cũng không chơi cái kiểu vừa rồi. Vừa nãy ném họ cũng tránh những chỗ hiểm hầu như chỉ ném vào lưng và vai.
Không còn nghi ngờ gì nữa hạng nhất thuộc về lớp A1 tỉ số 18 : 3
Lên lớp chỉ còn lác đác vài học sinh tập luyện cho văn nghệ, đội dự bị, ... Tính cả đội bóng lại cũng chưa đến 15 người. Thầy chủ nhiệm đã đi mua cơm trưa về cho bọn họ. Nhìn đồng hồ đã 12 giờ tất cả thống nhất ở lại. Buổi chiều còn thi đấu cá nhân chạy nước rút nữa nhưng Hữu Giang và Mạnh Trường đều không tham gia nên ăn uống xong liền về nhà cũng không có ý định ở lại cổ vũ. Lớp bọn họ có quan hệ khá tốt với lớp A2 nên những người ở lại mượn chìa khóa rồi ngủ trưa luôn ở trường . Nói đúng hơn là có quan hệ tốt với tất cả các lớp trừ kẻ thù không đội trời chung là lớp A3 .
Buổi chiều A1 còn giành thêm được 2 giải trong cuộc thi chạy nước rút 100m. Giải nhất là alpha Vũ Thanh Hà, giải nhì là lớp phó thể dục. Lần này thì không còn ai dám nói lớp bọn họ là lũ mọt sách yếu ớt nữa rồi. A1 chính là những thiếu niên nhiệt huyết không chỉ trong học tập mà còn trong cả những hoạt động tập thể mang tính đoàn kết.
Cho dù là trận đấu giữa trưa không có mấy học sinh ở lại xem nhưng cũng đừng coi thường độ nổi tiếng của hai học sinh cá biệt lớp A1. Từ các video quay lại từ fan của hai người có người soi ra được không ít chi tiết thành viên của đội bên kia cố ý gây thương tích cho đội A1. Điều này đã gây ra một trận náo động không nhỏ trên các hội nhóm, diễn đàn trường. Ầm ĩ đến mức nhà trường phải điều tra, xử phạt một số học sinh bao gồm cả học sinh lớp 12 được giao chức trọng tài kia. Lớp A1 và A3 không ưa nhau từ đầu năm hầu như ai ai cũng biết nhưng đến nỗi ngầm đánh nhau ngay trước mũi giáo viên như này thì đúng là... Để hai lớp trên cùng một hành lang ngày ngày chạm mặt nhau thế này kiểu gì cũng có ngày xảy ra chuyện. Về sau nhà trường quyết định chuyển lớp A3 sang toà nhà phụ hai lớp " anh ở đầu sông em cuối sông " hằng ngày mỗi lớp đi một hướng cũng không còn chạm mặt nhau nữa. Tất nhiên đó là những chuyện của sau này.
Danh sách chương