Nụ hôn Kỷ Xuân Sơn áp xuống vừa mạnh mẽ vừa không để người ta kháng cự. Đầu óc Thẩm Hòe Tự đột nhiên rơi vào hỗn loạn, anh đưa tay chạm vào giữa vùng bụng dưới hai người cầm lấy vật nóng bỏng chưa cần an ủi đã bừng bừng phấn chấn của Kỷ Xuân Sơn.
Trong thời gian này anh chưa từng nghiêm túc cân nhắc chuyện tái hợp với Kỷ Xuân Sơn, thái độ phản đối của mẹ là một nhẽ, mặt khác anh quả thật không thể nắm chắc bản thân có thể chịu đựng nổi nếu hắn biến mất một lần nữa hay không.
Thế nhưng ngay sau đó anh đã không còn thời gian tự hỏi những vấn đề vụn vặt kia nữa, bởi vì một ngón tay bọc gel bôi trơn vừa đột ngột đâm vào thân thể mình. Đi cùng với cảm giác khó chịu khi dị vật xâm lấn còn có cơn đau đớn xông thẳng lên đỉnh đầu. Thẩm Hòe Tự kêu lên một tiếng, cơ bắp toàn thân căng chặt.
"Đau lắm à?" Kỷ Xuân Sơn hối hận vì mình quá lỗ mãng, không tiếp tục cử động ngón tay nữa mà cúi đầu hôn lên mồ hôi lạnh trên trán anh, dịu dàng an ủi, "Để tôi làm chậm một chút."
Thẩm Hòe Tự hít sâu vài lần, vội lắc đầu: "Không sao, chỉ là... cảm giác hơi kỳ lạ."
Kỷ Xuân Sơn không nói nữa mà chậm rãi chuyển động ngón tay, vừa cùng anh hôn lưỡi vừa tranh thủ thăm dò thân thể, mãi đến khi sờ phải một điểm cưng cứng hơi nhô lên liền dùng đầu ngón tay xoa xoa ấn ấn.
"Đừng..." Cảm giác tê dại từ tuyến tiền liệt khuếch tán ra toàn thân, kích thích mãnh liệt xa lạ tựa như một tia chớp nháy mắt xuyên thấu thân thể Thẩm Hòe Tự, anh bấu chặt cổ tay Kỷ Xuân Sơn, nhíu mày nói, "Đừng... đừng ấn chỗ đó..."
"Ưm..." Kỷ Xuân Sơn dừng động tác trên tay, hôn dọc theo cổ anh xuống dưới, hôn qua cơ ngực ngậm lấy đầu v* đứng thẳng, dùng đầu lưỡi mềm mại liếm láp trêu chọc.
Tiếng thở dốc của Thẩm Hòe Tự đột ngột gia tăng, trong nháy mắt phân tâm đó Kỷ Xuân Sơn lại chèn thêm một ngón tay nữa, vừa động đậy ngón tay vừa thong thả cọ xát lên điểm mẫn cảm. Làn da trắng nõn của người dưới thân được kiên nhẫn khai thác dần dần ửng màu hồng phấn, thân thể vô thức ưỡn lên phối hợp theo từng nhịp chuyển động.
Kỷ Xuân Sơn nhẫn nhịn đến mướt mồ hôi trán, đến khi lối vào có thể thuận lợi chèn được ba ngón tay mới rút ra. Tầm mắt hắn khóa chặt vào ngón tay dính đầy chất lỏng dính dớp và thân thể trần trụi bên dưới, si mê nỉ non: "Thân thể em, mỏng manh, yếu ớt, giống như pha lê vậy..."
Vành tai Thẩm Hòe Tự đỏ bừng, nghẹn giọng phàn nàn: "Đã dặn là... là đừng đọc lời thoại trong phim hoạt hình rồi mà."
"Đâu phải em không xem hoạt hình." Kỷ Xuân Sơn cắm ngón tay vào mái tóc ẩm ướt của anh, nhìn thẳng đôi mắt bị hơi nước vây kín, đột nhiên dùng ngữ khí khẳng định đặt câu hỏi, "Tại sao lại mua truyện tranh, tại sao lại mua đĩa blu-ray, tại sao phải đi xem lần đầu công chiếu."
Thẩm Hòe Tự sửng sốt, sau đó mỉm cười cong mắt.
Người này đúng là rất thích trò biết rồi còn cố hỏi.
Nhưng đáp án mười ba năm trước không có cơ hội nói ra, bây giờ dù Kỷ Xuân Sơn có hỏi một trăm lần, một ngàn lần, anh cũng tình nguyện chính miệng trả lời.
"Bởi vì... em muốn hiểu thêm về anh." Anh vươn tay lau sạch mồ hôi trên trán Kỷ Xuân Sơn, lại nhìn vào đôi mắt tràn ngập yêu thương, "Kỷ Xuân Sơn, vì em yêu anh."
Kỷ Xuân Sơn nhắm mắt, yên lặng mỉm cười.
Hắn từng ngã vào một hầm băng lạnh lẽo gần nhiệt độ 0 tuyệt đối trong một đêm hè quang đãng.
Trái tim hắn từng rơi vỡ tan tác trên nền gạch đá cùng một chiếc bình thủy tinh.
Lòng hắn từng đau như dao cắt, ngũ tạng nóng như thiêu đốt chờ đợi một mối tình vô vọng trong rất nhiều năm dài dòng cô độc.
Hiện giờ, rốt cuộc hắn đã nhận được câu trả lời mình hằng mong đợi.
Hắn trét dịch bôi trơn lên khắp dương v*t, dịu dàng vô hạn đâm tiến vào thân thể tình yêu duy nhất của cuộc đời mình.
- -------------------
Lời tác giả:
"Đặc biệt là trái tim cậu... mỏng manh, yếu ớt giống như pha lê." ——《EVA》, Nagisa Kaworu (nói với Shinji)
Độ 0 tuyệt đối: -273.15℃
- --
Nhân tiện chèn thêm một tin tức:
Vào lúc 6 giờ 00 ngày 9 tháng 1 năm 2023 theo giờ Bắc Kinh, tên lửa đẩy Trường Chinh 7A đã khai hỏa và cất cánh từ Bãi phóng Vũ trụ Văn Xương, nâng vệ tinh thực tiễn số 23 lên thẳng bầu trời, sau đó vệ tinh đi vào quỹ đạo đã định từ trước và xem như phóng thành công, đạt được "Khởi đầu tốt đẹp" cho các vụ phóng tên lửa vào vũ trụ năm 2023 của Cục Hàng không vũ trụ Trung Quốc.
Lần phóng này là lần phóng thứ 459 của loạt tên lửa Trường Chinh.
Trong thời gian này anh chưa từng nghiêm túc cân nhắc chuyện tái hợp với Kỷ Xuân Sơn, thái độ phản đối của mẹ là một nhẽ, mặt khác anh quả thật không thể nắm chắc bản thân có thể chịu đựng nổi nếu hắn biến mất một lần nữa hay không.
Thế nhưng ngay sau đó anh đã không còn thời gian tự hỏi những vấn đề vụn vặt kia nữa, bởi vì một ngón tay bọc gel bôi trơn vừa đột ngột đâm vào thân thể mình. Đi cùng với cảm giác khó chịu khi dị vật xâm lấn còn có cơn đau đớn xông thẳng lên đỉnh đầu. Thẩm Hòe Tự kêu lên một tiếng, cơ bắp toàn thân căng chặt.
"Đau lắm à?" Kỷ Xuân Sơn hối hận vì mình quá lỗ mãng, không tiếp tục cử động ngón tay nữa mà cúi đầu hôn lên mồ hôi lạnh trên trán anh, dịu dàng an ủi, "Để tôi làm chậm một chút."
Thẩm Hòe Tự hít sâu vài lần, vội lắc đầu: "Không sao, chỉ là... cảm giác hơi kỳ lạ."
Kỷ Xuân Sơn không nói nữa mà chậm rãi chuyển động ngón tay, vừa cùng anh hôn lưỡi vừa tranh thủ thăm dò thân thể, mãi đến khi sờ phải một điểm cưng cứng hơi nhô lên liền dùng đầu ngón tay xoa xoa ấn ấn.
"Đừng..." Cảm giác tê dại từ tuyến tiền liệt khuếch tán ra toàn thân, kích thích mãnh liệt xa lạ tựa như một tia chớp nháy mắt xuyên thấu thân thể Thẩm Hòe Tự, anh bấu chặt cổ tay Kỷ Xuân Sơn, nhíu mày nói, "Đừng... đừng ấn chỗ đó..."
"Ưm..." Kỷ Xuân Sơn dừng động tác trên tay, hôn dọc theo cổ anh xuống dưới, hôn qua cơ ngực ngậm lấy đầu v* đứng thẳng, dùng đầu lưỡi mềm mại liếm láp trêu chọc.
Tiếng thở dốc của Thẩm Hòe Tự đột ngột gia tăng, trong nháy mắt phân tâm đó Kỷ Xuân Sơn lại chèn thêm một ngón tay nữa, vừa động đậy ngón tay vừa thong thả cọ xát lên điểm mẫn cảm. Làn da trắng nõn của người dưới thân được kiên nhẫn khai thác dần dần ửng màu hồng phấn, thân thể vô thức ưỡn lên phối hợp theo từng nhịp chuyển động.
Kỷ Xuân Sơn nhẫn nhịn đến mướt mồ hôi trán, đến khi lối vào có thể thuận lợi chèn được ba ngón tay mới rút ra. Tầm mắt hắn khóa chặt vào ngón tay dính đầy chất lỏng dính dớp và thân thể trần trụi bên dưới, si mê nỉ non: "Thân thể em, mỏng manh, yếu ớt, giống như pha lê vậy..."
Vành tai Thẩm Hòe Tự đỏ bừng, nghẹn giọng phàn nàn: "Đã dặn là... là đừng đọc lời thoại trong phim hoạt hình rồi mà."
"Đâu phải em không xem hoạt hình." Kỷ Xuân Sơn cắm ngón tay vào mái tóc ẩm ướt của anh, nhìn thẳng đôi mắt bị hơi nước vây kín, đột nhiên dùng ngữ khí khẳng định đặt câu hỏi, "Tại sao lại mua truyện tranh, tại sao lại mua đĩa blu-ray, tại sao phải đi xem lần đầu công chiếu."
Thẩm Hòe Tự sửng sốt, sau đó mỉm cười cong mắt.
Người này đúng là rất thích trò biết rồi còn cố hỏi.
Nhưng đáp án mười ba năm trước không có cơ hội nói ra, bây giờ dù Kỷ Xuân Sơn có hỏi một trăm lần, một ngàn lần, anh cũng tình nguyện chính miệng trả lời.
"Bởi vì... em muốn hiểu thêm về anh." Anh vươn tay lau sạch mồ hôi trên trán Kỷ Xuân Sơn, lại nhìn vào đôi mắt tràn ngập yêu thương, "Kỷ Xuân Sơn, vì em yêu anh."
Kỷ Xuân Sơn nhắm mắt, yên lặng mỉm cười.
Hắn từng ngã vào một hầm băng lạnh lẽo gần nhiệt độ 0 tuyệt đối trong một đêm hè quang đãng.
Trái tim hắn từng rơi vỡ tan tác trên nền gạch đá cùng một chiếc bình thủy tinh.
Lòng hắn từng đau như dao cắt, ngũ tạng nóng như thiêu đốt chờ đợi một mối tình vô vọng trong rất nhiều năm dài dòng cô độc.
Hiện giờ, rốt cuộc hắn đã nhận được câu trả lời mình hằng mong đợi.
Hắn trét dịch bôi trơn lên khắp dương v*t, dịu dàng vô hạn đâm tiến vào thân thể tình yêu duy nhất của cuộc đời mình.
- -------------------
Lời tác giả:
"Đặc biệt là trái tim cậu... mỏng manh, yếu ớt giống như pha lê." ——《EVA》, Nagisa Kaworu (nói với Shinji)
Độ 0 tuyệt đối: -273.15℃
- --
Nhân tiện chèn thêm một tin tức:
Vào lúc 6 giờ 00 ngày 9 tháng 1 năm 2023 theo giờ Bắc Kinh, tên lửa đẩy Trường Chinh 7A đã khai hỏa và cất cánh từ Bãi phóng Vũ trụ Văn Xương, nâng vệ tinh thực tiễn số 23 lên thẳng bầu trời, sau đó vệ tinh đi vào quỹ đạo đã định từ trước và xem như phóng thành công, đạt được "Khởi đầu tốt đẹp" cho các vụ phóng tên lửa vào vũ trụ năm 2023 của Cục Hàng không vũ trụ Trung Quốc.
Lần phóng này là lần phóng thứ 459 của loạt tên lửa Trường Chinh.
Danh sách chương