Nhan Thanh choáng váng, không nghĩ tới Cừu Chí Phong còn có chiêu này.

Nếu muốn tách ra chỗ ngồi? Vậy chẳng phải suối nguồn tin tức tố của cậu chẳng còn sao?

Hiện tại ngồi cùng nhau cậu còn muốn dán lấy Lý Chuẩn, nếu tách ra, cậu sợ ngày nào mình cũng theo bản năng đi cọ cọ hắn mất......

Nhan Thanh bị ảo tưởng của chính mình doạ giật nảy mình, vừa định nói gì đó thì đã bị một người mới vào cửa đánh gãy.

Lý Chuẩn đi vào, chen vào văn phòng cá nhân của Cừu Chí Phong, trong tay còn ôm một xấp vở bài tập.

Hắn không phải là lớp phó bộ môn, chắc chắn là đoạt việc của người ta, lấy cớ đến đây.

Lý Chuẩn đi vào, đặt vở bài tập lên bàn Cừu Chí Phong, nói: "Thầy Cừu, em không đồng ý đổi chỗ ngồi."

Cừu Chí Phong ngây ngốc nhìn hắn làm một loạt động tác quen thuộc, nói: "Em..... Sao em lại đến đây đưa bài tập, lớp phó bộ môn đâu?"

"Lớp phó bộ môn bị tiêu chảy nên em giúp cậu ấy đưa bài tập đến đây."

Nhan Thanh: “……”

Cừu Chí Phong: “……”

Nội tâm hai người: Tin cậu mới là lạ đó. 

Cừu Chí Phong nhìn thấy Lý Chuẩn liền cảm thấy đau đầu, gã cố ý gọi riêng Nhan Thanh vào đây chính là muốn tách khỏi Lý Chuẩn, ai ngờ người này lại tìm cớ đến đây. 

Nhìn thấy Lý Chuẩn, Cừu Chí Phong lại nhớ tới việc đối mặt với ba ba hắn lần thăm hỏi gia đình kia, bối cảnh đối phương sâu không lường được, không thể biết bối cảnh của hắn làm gã vô cùng cảnh giác.

Từ lần thăm hỏi gia đình qua đi, gã cố ý muốn tra chút tin tức về Lý Chuẩn, nhưng dù gã có nỗ lực như thế nào, vận dụng tài nguyên bao nhiêu thì cũng chỉ biết được chút da lông mà đối phương cố ý tiết lộ.

Vì không thể điều tra ra cái gì, gã càng không dám động đến hắn.

Ngay cả Nhan Thanh, nếu không phải bởi vì có Nhan Quyết chống lưng, tín nhiệm gã thì gã cũng không dám trêu chọc.

Nhưng Nhan Quyết quá để ý tương lai của Nhan Thanh, để ý thành tích của cậu, cũng khiến gã có cơ hội dùng Nhan Thanh để nịnh bợ anh.

Chỉ cần Nhan Quyết còn cần gã hỗ trợ giáo dục Nhan Thanh, vậy gã liền tự tin nhờ Nhan Quyết về công việc của em trai mình trong quân khu. 

Em trai gần đây luôn lải nhải công tác vất vả, muốn để em trai có công việc nhẹ nhàng hơn chút, dù sao cũng sắp thi đại học, thi xong thì gã cũng chẳng còn liên hệ nào với Nhan Thanh nữa, gã giờ chỉ có thể nhanh chóng vuốt mông ngựa Nhan Quyết, lôi kéo làm quen. 

Vốn dĩ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, bỗng nhiên nhảy ra một biến cố tên Lý Chuẩn.

Người này cũng không biết mắt mù hay sao mà không nhìn thấy Omega ưu tú còn độc thân là Bạch Dương, cố tình cứ đi theo đuổi một Alpha không thể sinh con cho mình. 

Nhan Thanh ngoại trừ có cái túi da xinh đẹp thì còn có điểm nào tốt sao?

Cừu Chí Phong ở suy nghĩ đắn đo trong lòng, nói: "Nghe nói hai em muốn thi đại học Đế đô, nhưng Đế đô không có dễ thi như vậy. Bây giờ sắp đến kỳ thi đại học, thầy tách hai em ra cũng vì suy nghĩ cho hai em, để các em đặt tâm tư vào việc học."

Cừu Chí Phong bày ra bộ dáng thầy tốt, một lòng suy nghĩ về tiền đồ của học sinh.

Trong lòng lại muốn mắng chết hai người.

Nếu mắng chửi người có thể hóa thành viên đạn thì thân thể Nhan Thanh và Lý Chuẩn sớm đã vỡ nát.

“Đặc biệt là Nhan Thanh, đến bây giờ thành tích của em vẫn chưa khởi sắc, một tháng cuối cùng này nếu không nỗ lực thì thật sự sẽ không đậu đâu." Cừu Chí Phong thở dài một hơi, lời nói thấm thía.

Trong lòng lại điên cuồng diss Nhan Thanh không biết tự lượng sức mình, không nhìn rõ thực lực của bản thân, mỗi lần thi đều là hạng nhất đếm ngược, vậy mà còn dám có dũng khí thi vào đại học tốt nhất?

Đại khái là do kém quá nên chọn đại mục tiêu đi?

Ở trong mắt Cừu Chí Phong, Nhan Thanh xem đại học Đế đô là mấy đại học chất lượng thấp mà ai cũng được nhận.

Tuy Cừu Chí Phong vẫn nỗ lực khống chế biểu cảm, nhưng ánh mắt ngẫu nhiên sẽ toát ra sự châm chọc vào Nhan Thanh, hai người cũng nhìn thấy rõ ràng.

Nhan Thanh siết chặt tay, theo bản năng muốn cãi lại, nhưng cậu phát hiện miệng mình mở ra, nhưng thanh âm phản bác lại không nói ra được.

Cậu muốn nói chờ xem, nếu cậu thi đậu thì hy vọng Cừu Chí Phong sẽ vì câu nói hôm nay mà cúi đầu xin lỗi mình.

Lời nói sắp xếp rõ ràng trong lòng, nhưng đến bên miệng lại không ra tiếng.

Rất nhanh Nhan Thanh nghĩ đến việc cốt truyện lại cưỡng chế. 

Không biết có phải do cậu hay ở cạnh Lý Chuẩn không mà rất lâu rồi không thấy cốt truyện cưỡng chế như này.

Không nghĩ tới, ở ngay lúc này, cốt truyện rác rưởi lại lần nữa đột nhiên sống lại.

Tức chết bố rồi!

Nhan Thanh bởi vì tức giận, càng dùng sức siết chặt tay, nhưng cổ họng như nghẹn lại, không thể nói ra được gì.

Giống như là bị người điểm huyệt câm, nhưng lại không giống, bởi vì những lời khác cậu có thể nói ra một cách hoàn chỉnh.

"Thầy Cừu, bởi vì thành tích Nhan Thanh không tốt nên bọn em càng không thể tách ra, bọn em ngồi cùng nhau  thì em mới có thể phụ đạo cho cậu ấy." Lý Chuẩn nói.

"Thầy không đồng ý, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc học của em." Cừu Chí Phong nói.

“Sẽ không, em và Nhan Nhan nhất định thi đậu đại học Đế đô." Lý Chuẩn khẳng định.

Tuy rằng hắn không biết vì sao Nhan Thanh thông minh như vậy, thành tích cũng tốt, nhưng khi đi thi lại luôn không tốt, nhưng dù vậy hắn vẫn chọn tin tưởng cậu. 

Điểm số không đại diện cho tất cả.

Cừu Chí Phong cảm thấy hai thằng nhóc này chắc bị tình yêu làm cho ngu muội, nếu không sao lại nghĩ được chuyện tuyệt đối không thể phát sinh này?

"Thầy tin em có thể thi đậu, nhưng Nhan Thanh…… Nó còn cần tiếp tục nỗ lực, không thể ảnh hưởng đến em được." Cừu Chí Phong nói, lại nhìn về phía Nhan Thanh, giả vờ ân cần nói: "Nhan Thanh, nếu em thật sự muốn tốt cho Lý Chuẩn thì nên nghe thầy, hai đứa tách ra, đừng ảnh hưởng đến việc học của em ấy. Hiện tại hai em cảm thấy tình yêu còn lớn hơn trời, học tập không quan trọng đến vậy, nhưng thầy từng trải qua thời của các em rồi, yêu đương ở tuổi này chưa chắc sau này còn ở bên nhau. Hai em còn nhỏ, nếu yêu đương bây giờ thì sau này sẽ hối hận, nhưng nếu thi đậu đại học tốt thì cả đời này sẽ không hối hận đâu."

Câu về sau sẽ không ở bên nhau kia, đâm đ ến thần kinh mẫn cảm của Lý Chuẩn, hắn cười lạnh, nói: "Thầy Cừu, thầy không tin Nhan Nhan sẽ không thi đậu đại học Đế đô? Vậy được thôi, nếu em phụ đạo mà năm nay Nhan Nhan thi đậu thì thầy phải ở trước mặt toàn trường, trước mặt các thầy cô nói lời xin lỗi với cậu ấy." 

“Em……” Cừu Chí Phong bị Lý Chuẩn làm cho tức đến lồ ng ngực phập phồng, trong lúc nhất thời không nói ra lời.

Trong lòng Nhan Thanh vô cùng cảm động, cậu không nghĩ Lý Chuẩn lại tin tưởng lời nói của mình như vậy.

Trong lòng có một dòng nước ấm chảy xuôi, mọi lúc sưởi ấm trái tim cậu.

Cho đến bây giờ, cậu bỗng cảm thấy, nói không chừng Lý Chuẩn chính là cứu tinh của đời cậu.

Cậu bị quản chế bởi cốt truyện, không có tự do.

Nhưng Lý Chuẩn lại thành bug, tùy thời đều có thể thay đổi cốt truyện, cứu vớt cậu.

Chuyện đổi chỗ ngồi liền bị Lý Chuẩn huỷ bỏ như vậy. 

Trên đường về phòng học, một khắc trước mặt Lý Chuẩn còn lạnh băng, bây giờ lại biến thành vẻ mặn ôn nhu sủng nịch, vô cùng đẹp trai.

Nhan Thanh nhìn hắn, mơ hồ như thấy bên cạnh hai tai hắn thoắt ẩn thoắt hiện hai lỗ tai cùng cái đuôi ngoe nguẩy phía sau.

Nhan Thanh biết rõ hắn muốn nghe lời dễ nghe, lại cố ý không nói, ngược lại bắt bẻ: "Cậu nói tôi cần cậu phụ đạo mới có thể đậu đại học Đế đô?"

Nhan Thanh có buff trọng sinh, đến cả tác giả cũng là bạn của cậu, bối cảnh thế giới hai bên không khác biệt lắm, nội dung việc học lại càng tương đồng, tương đương với việc cậu làm lại bài thi đại học lần nữa.

Cho nên nghiêm khắc một chút mà nói, là cậu phụ đạo Lý Chuẩn mới đúng.

Tuy rằng bản thân Lý Chuẩn cũng rất lợi hại.

Lý Chuẩn xem bộ dạng bắt bẻ của cậu, cười cười, hai người đứng ở hành lang, hắn duỗi tay sờ nắn vành tai Nhan Thanh, nói: "Đó còn không phải vì lừa gạt Cừu Chí Phong sao? Chỉ cần tôi nói như vậy thì lão mới không có lý do tách chúng ta ra." 

Nhan Thanh cảm thấy vành tai bị hắn niết cho nóng lên, cậu bắt lấy tay Lý Chuẩn muốn đẩy ra, kết quả lại bị Lý Chuẩn đè vào tường, trở tay nắm lấy cổ tay cậu đè trên tường.

Vườn trường làm kabedon.

Trên người hai người đều mặc đồng phục học sinh.

Khuôn mặt đẹp trai, trái tim như có nai con chạy loạn, còn có gió nhẹ thổi vào cửa sổ......

Tất cả đều vừa vặn tốt.

Đây là lần thứ hai trong cuộc đời Nhan Thanh học cấp 3, nhưng lại là lần đầu tiên cậu yêu đương, cũng là lần đầu tiên bị người ta kabedon ở lối nhỏ hành lang khu dạy học.

Bên phải là văn phòng của thầy chủ nhiệm và thầy cô khác, tùy thời đều có khả năng ôm giáo án xuất hiện. 

Bên trái là phòng học đang nô đùa ầm ĩ, tùy thời đều có học sinh đi qua chỗ ngoặt chạy đến nhà vệ sinh.

Ở trong mắt mọi người, hai người họ là Alpha.

Hơn 50% học sinh trong trường đều là CP fans. 

Một khi có người nhìn thấy họ, trên diễn đàn sẽ nổi lên một phen tinh phong huyết vũ, trường học sẽ can thiệp, anh cả sẽ đánh chết cậu mất.

Nhưng tất cả mọi thứ đều thắng không nổi cơn gió nhẹ kia. 

Trong lòng rối loạn.

Tình cảm rối loạn.

Đến khi kết thúc, hơi thở Nhan Thanh hơi suyễn, môi càng trở nên hồng nhuận, càng no đủ, hai mắt mang theo một tầng hơi nước, làm đôi mắt cậu càng thêm mê người.

“Điên rồi, thật sự điên rồi.” Nhan Thanh thở gấp nói.

Nếu như bị người phát hiện, bọn họ liền thảm.

Lý Chuẩn lấy tay lau đi vệt nước trong suốt trên môi cậu, hầu kết lăn lộn, tuy rằng rất muốn tiếp tục, nhưng một lần làm đã vô cùng mạo hiểm, nếu thêm một lần thì chính là hành vi không sáng suốt và không có trách nhiệm.

Hơi thở của hắn cũng không ổn hơn Nhan Thanh chút nào.

Hai người giống như ăn trộm, nhìn nhau, sau đó nở nụ cười.

K1ch thích của việc yêu đương vụng trộm khắc sâu vào trái tim của hai thiếu niên.

Ẩn ẩn có tiếng bước chân truyền đến, Lý Chuẩn buông lỏng tay đang nắm tay Nhan Thanh ra, bảo trì khoảng cách nhất định, làm bộ bình tĩnh đi về phía lớp học.

Nhan Thanh không thấy mặt mình, nhưng từ nhiệt độ trên mặt thì cậu phỏng đoán mặt mình vô cùng đỏ, cho nên cậu không dám ngẩng đầu, cả đường đi đều cúi xuống cho đến khi đến chỗ ngồi.

Mới vừa ngồi xuống, tay đặt trên bàn đã bị Lý Chuẩn nắm lấy.

Mười ngón tay đan chặt.

Vành tai Nhan Thanh liền đỏ lên, trong phòng ầm ĩ giống như tất cả đều biến mất trong nháy mắt, chỉ còn tiếng tim đập như trống đang treo hò.

Có người đi về phía sau ném rác, Nhan Thanh nhìn thấy có người đến gần, nhanh chóng tránh tay ra, rất sợ bị người nhìn thấy.

Cậu quay mặt nhìn về phía cửa sổ, cửa sổ đang mở thổi qua một cơn gió mát mẻ, nhưng mặt cậu vẫn nóng lên như cũ. 

Tim đập như sấm.

Tình yêu vườn trường thật sự quá k1ch thích. 

Ánh mắt Nhan Thanh dừng ở bồn hoa mào gà đỏ lửa đang nở rộ ngoài cửa sổ, cậu nghĩ nghĩ, không biết hoa đỏ hơn hay mặt cậu đỏ hơn?

Đời trước cậu vội vàng làm việc kiếm học phí, vội vàng đánh nhau, căn bản không có thời gian suy nghĩ đến việc yêu đương, tất cả người theo đuổi đều bị cậu vô tình từ chối.

Trong ấn tượng của cậu, không ít người bị cậu từ chối đều khóc sướt mướt rời đi.

Nhưng cậu cũng không nhớ nổi mình đã nói ra những lời tổn thương người như thế nào mà làm cho những Omega mảnh mai khóc đến lê hoa đái vũ.

Có lẽ là bởi vì cậu làm tổn thương quá nhiều người nên bây giờ phải chịu trừng phạt, sau khi phân hoá, cậu biến thành Omega cao cấp trăm năm khó gặp liền không thể gánh nổi thuế độc thân kếch xù, dù không thích cũng phải  đi xem mắt.

Kết quả phân hoá của cậu quá cao, toàn bộ cơ sở dữ liệu Liên Bang đều không tìm ra người nào có độ phù hợp cao hơn 60% với cậu.

Không biết, độ xứng đôi giữa cậu và Lý Chuẩn là bao nhiêu?

Nhan Thanh sau khi xác nhận quan hệ với Lý Chuẩn, ngẫu nhiên sẽ nghĩ đến trước kia.

Nếu ở thế giới kia, cậu gặp được Lý Chuẩn từ sớm, vậy nhân sinh của cậu sẽ biến hoá như thế nào?

Hay là, cho dù họ gặp nhau tại thế giới kia thì cũng chỉ là người qua đường của nhau, là hai người xa lạ. 

“Shhh.”

Đầu ngón tay bị người gặm, có một dấu răng không sâu không cạn.

Khi Lý Chuẩn cắn căn bản luyến tiếc, không dám dùng lực, nhưng sau khi mang thai thân thể cậu dần trở nên mảnh mai, mẫn cảm, ngày thường lơ đãng va chạm một chút đã đau không chịu được, ngẫu nhiên khi ngủ cũng sẽ xuất hiện dấu xanh tím, căn bản không biết vì sao lại có.

"Cậu cắn tôi làm gì?" Nhan Thanh đáng thương hề hê thổi ngón tay. 

“Tan học, tôi đi mua cơm, cậu lên sân thượng chờ tôi." Lý Chuẩn lanh lẹ thu thập sách giáo khoa, khi đứng dậy cả lớp đều đi hết, chỉ còn lác đác năm sáu người cũng vừa đi, không ai chú ý bọn họ.

Lý Chuẩn nhanh chóng hôn trộm lên trán Nhan Thanh một chút, bị Nhan Thanh giật mình đập một phát lên ngực.

Tuy rằng Nhan Thanh thành Omega thân thể mảnh mai, nhưng thể trạng lại mạnh hơn Omega bình thường rất nhiều, sức lực vẫn có, theo bản năng đập một cái làm Lý Chuẩn đau đến hít khí.

“Mưu sát chồng à?" Hắn làm bộ vô cùng đau đớn.

Nhan Thanh định xoa xoa cho hắn, nhưng lại ngại mấy bạn học đang tò mò nhìn về phía bên này, tay cậu còn chưa vươn ra đã vội thu lại.

“Nhan ca, Chuẩn ca, hai người không đi ăn cơm sao?" Thể Uỷ cũng đang đứng trong đám người ngoài cửa.

"Mọi người đi trước đi, bọn tôi đi liền đây." Lý Chuẩn nói.

Các bạn học đều đi xong, Lý Chuẩn còn ăn vạ không đi, nhìn thẳng vào Nhan Thanh, Nhan Thanh theo bản năng che miệng lại, ngửa về phía sau, đề phòng nói: "Cậu muốn làm gì?"

Lý Chuẩn biết cậu hiểu lầm, cười càng tươi, dứt khoát kéo tay Nhan Thanh qua, ấn vào chỗ bị cậu đánh, ra vẻ ủy khuất, "Nơi này đau lắm, mau xoa xoa cho tôi."

Nhan Thanh đỏ mặt, hùng hùng hổ hổ xoa nhẹ cho hắn vài cái, sau đó thúc giục: “Nhanh đi mua cơm đi, tôi muốn ăn sườn xào chua ngọt và hai phần đùi gà."

Lý Chuẩn cười chạy đi.

Nhan Thanh thu thập đồ vật, chuẩn bị đi lên sân thượng, kết quả mới ra khỏi cửa phòng học đã bị một bạn học giữ lại.

Bạn học kia thở hồng hộc, gấp đến độ cả đầu đầy mồ hôi, nói: "Nhan ca, mau đi cùng tôi, Bạch Dương gặp phiền toái rồi."

“Bạch Dương làm sao vậy?” Khi Nhan Thanh hỏi chuyện, thân thể hành động còn nhanh hơn đại não.

- -----------------------

Lục Quy: Chúc mừng sinh nhật Yoon Doojoon, Manh Lan, Thành Hoà Hoa, Thành Hoà Diệp thêm một tuổi, ngày càng xinh trai đẹp gái, khoẻ mạnh, vui vẻ nhé!!!

Chúc mừng ngày công chúa xinh đẹp nhất Bắc Kinh Manh Manh sinh em bé, chúc mừng ngày công chúa sạch sẽ Thành Công sinh hai bé con xinh đẹp 🎉🎉🎉🎉🎉🎉
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện