Trong phòng tắm xa hoa to lớn, một notebook bị đặt ở vòi sen chính giữa trên ghế trên (?????? Nguyên văn " một notebook bị đặt ở tắm vòi sen vị trí chính phía trước ghế trên"). Trên màn hình mỏng xuất hiện hình ảnh Thiệu Nghị Ngạo đang ngồi trong bàn làm việc của mình, dựa vào ghế da sau lưng, đôi mắt đen thâm thúy gắt gao nhìn chằm chằm máy tính đầy sắc đẹp.
"Bảo bối, nghe chồng nói, ngoan, nhanh chóng cởi đồ nào"
Thiệu Nghị Ngạo đợi trong chốc lát vẫn thấy Trình Cảnh như cũ đỏ mặt đứng dưới vòi hoa sen chưa mở khóa, tay chân luống cuống. Tuy rằng vẻ mặt vợ bé nhỏ nhà mình thẹn thùng thực mê người nhưng so sành thì phải nói, hắn càng thích xem vợ bé nhỏ của mình toàn thân đều vì thẹn thùng mà đỏ ửng lên.
Cho dù cách nhau qua máy tính, nhưng Trình Cảnh vẫn có thể cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của hắn đang trần trụi nhìn mình.
Việc đã đến nước này rồi, muốn trốn thoát cũng không xong. Hồi nãy tại sao lại nóng đầu lên mà thoải mái đáp ứng hắn như vậy! Cho dù Thiệu Nghị Ngạo cách xa cậu như vậy, hắn cũng không có khả năng khiến cậu mụ mị như vậy. Nhìn một chút cũng được, như Thiệu Nghị Ngạo đã nói, chính bản thân cậu toàn thân đã bị hắn xem rồi sờ lại làm những hành động khác từ sớm rồi.
Nghĩ đến Thiệu Nghị Ngạo làm những việc đó với cậu, Trình Cảnh cảm thấy toàn thân mình nóng lên, cảm giác xôn xao nho nhỏ trong bản thân bắt đầu xuất hiện. Thật kỳ lạ, cảm giác mắc cỡ này lại xuất hiện nữa rồi!
Thiệu Nghị Ngạo, người này thật đáng ghét chết được! Làm gì lúc nào cũng dùng ánh mắt muốn nuốt chửng cậu mà nhìn chằm chằm cậu như thế.
Nghe được Thiệu Nghị Ngạo ở bên kia gấp gáp thúc giục, Trình Cảnh hung hăng trừng hắn một cái, sau đó liền xoay người qua chỗ khác, bắt đầu chậm rì rì mà cởi quần áo của mình.
Thật đáng yêu, thật mê người! Trình Cảnh trừng hắn như vậy, đối với hắn chỉ khiến cho càng lúc càng hưng phấn muốn làm cậu hơn thôi.
= = = = = = = = =
Như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, nghe theo lời Thiệu Nghị Ngạo nói, Trình Cảnh chậm rãi cởi quần áo trên người. Nhưng mà đến khi chỉ còn lại quần lót trắng trên người, tay Trình Cảnh lại không muốn tiếp tục chút nào.
Dưới ánh đèn thủy tinh trong phòng tắm dịu nhẹ như thế, chiếu vào thân thể gần như trần trụi của Trình Cảnh. Thân thể trắng nõn, dưới ánh đèn chiếu rọi lại càng thêm mê người. Thân thể tuy mảnh khảnh, nhưng lại không mang lại cho người khác cảm giác nào không thuận mắt.
Sợ là vợ bé nhỏ của chính mình thường ngày thích ăn thịt cho nên phần lưng trắng nõn, tuy tựa hồ có hõm Hồ Điệp nhưng chỗ khung xương lưng lại có chút mơ hồ. Bởi vì thẹn thùng nên Trình Cảnh đưa lưng về phía Thiệu Nghị Ngạo nhưng điều này lại một lần nữa làm hắn lại chiếm được tiện nghi lớn của cậu.
Tầm mắt mang theo xâm chiếm dục vọng mãnh liệt, từ phần lưng tuyệt đẹp có đường cong mềm dẻo từ từ đi xuống, thẳng đến phần eo bị quần lót che giấu. Kỳ thật, điều này lại làm tăng cảm giác tình dục hơn hẳn, nửa che nửa hở thế này.
Cánh mông tròn trĩnh, không giống với phụ nữ tròn trịa to lớn. Cánh mông của cậu được quần lót gắt gao bao lấy thấy rõ hình dáng căng mềm kia. Thiệu Nghị Ngạo đến nay vẫn nhớ rõ cảm giác đó, cảm giác tay hắn xoa nắn hai cánh mông mềm mại kia, thịt đầy đủ, lại rất co dãn. Nếu dùng bàn tay vỗ nhẹ một chút ngay phần thịt đùi, nơi đó liền lập tức run rẩy nẩy lên bắt đầu phiếm hồng.
Tay hắn tuy tương đối lớn nhưng đối với hai cánh mông của vợ mình vẫn có chút khó có thể kiểm soát hoàn toàn.
Xuống chút nữa, bên dưới hai cánh mông là hai mép thịt trắng hồng như ngọc, làm cho người xem chỉ muốn tách hai chân cậu ra, để hai chân của cậu lên vai mình từ từ tiến vào hung hăng chà đạp chúng.
"Bảo bối, em xem, chồng đều đã nghe lời vợ nói, sẽ về nhà sớm một chút. Cho nên, bảo bối em cũng phải nghe lời chồng mình, nhanh chóng cởi quần áo ra nào. Nếu em lúc này không nghe lời chồng mình, thì chờ anh về sẽ trừng phạt em, có khi là không ngừng dằn vặt em liên tục được không...Bảo bối.."
Cái gì nha, cậu lại không làm việc gì sai cả, tại sao lại muốn trừng phạt cậu thế này? Đương nhiên, lời này chỉ ở trong đầu cậu mà thôi, dù oán hận hắn cũng không dám nói ra đâu!!!
Cho dù biết Thiệu Nghị Ngạo không phải đang ở trước mặt hiện diện nhìn mình nhưng Trình Cảnh vẫn cảm thấy bị bắt nạt mà tủi thân. Tuy trong lòng tức giận hắn nhưng cậu vẫn chịu đựng ngượng ngùng mà nghe theo lời hn, chậm rì rì mà cởi quần lót trắng còn sót lại trên người cậu.
"Bảo bối, xoay người lại nào, chồng muốn nhìn em một cái."
Nhìn hai gò thịt mông căng tròn kia đang cong lên, kề sát nhau thành một cảnh tượng đẹp mắt đến nỗi hắn không rời được. Bởi vì hai gò thịt mông kia thật tròn trịa, như một đường cong hoàn toàn đang dụ dỗ người khác tiến vào thêm một bước tìm kiếm địa phương bí ẩn đang bị che lấp dưới nó.
Thiệu Nghị Ngạo vẫn nhớ rõ ràng khi đó, vào ngày chính hắn tách hai cánh mông của cậu ra, hoa nhỏ hoàn toàn bại lộ trần trụi trước mắt hắn, lập tức co rút liên tục. Các nếp uốn đều đều, phía bên trong ẩm ướt đang đói khát hút vào mật dịch của bướm nhỏ. Khi dương v*t của hắn tiến vào, cái miệng nhỏ này gắt gao cắn chặt lấy hắn, vừa ẩm ướt lại nóng bỏng cả người, còn tự động mấp máy hút lấy hắn. Ha ha, quả nhiên vợ bé nhỏ của hắn thật sự là một con mèo nhỏ thèm ăn!
= = = = = = = =
"Không muốn, em không muốn xoay người đâu!"
Trình Cảnh hiện tại đã là khỏa thân toàn vẹn, không còn mảnh vải che thân, nếu xoay về phía hắn, không phải hắn sẽ thấy những nơi khó nói của cậu hay sao? Hai người mặt đối mặt, một người khỏa thân hoàn toàn, một người trang phục chỉnh tề, như vậy cũng quá thẹn thùng, quá ăn hiếp người mà! Đã như vậy làm sao cậu có thể xoay về phía hắn được chứ, cứ đứng như vậy đi dù gì phía sau cũng không có gì hắn có thể nhìn được!
"Được, bảo bối không xoay cũng được, nhưng là-----"
Trình Cảnh thật sự rất buồn bực với hắn, Thiệu Nghị Ngạo người này thế mà lại tốt đến thế, còn chưa kịp cảm ơn hắn đâu, tiền nghe tiếp vế sau không trọn vẹn của hắn liền biết hắn lại có ý xấu với cậu ròi.
"Bảo bối mông hơi nâng lên một tí, chồng muốn nhìn nơi đó của em."
Thiệu Nghị Ngạo hơi thở đã dần nặng nề hơn, lời nói cũng đã mang đầu tình dục, đôi mắt đen đang chứa đầy lửa tình đang cháy.
"Bảo bối, nghe chồng nói, ngoan, nhanh chóng cởi đồ nào"
Thiệu Nghị Ngạo đợi trong chốc lát vẫn thấy Trình Cảnh như cũ đỏ mặt đứng dưới vòi hoa sen chưa mở khóa, tay chân luống cuống. Tuy rằng vẻ mặt vợ bé nhỏ nhà mình thẹn thùng thực mê người nhưng so sành thì phải nói, hắn càng thích xem vợ bé nhỏ của mình toàn thân đều vì thẹn thùng mà đỏ ửng lên.
Cho dù cách nhau qua máy tính, nhưng Trình Cảnh vẫn có thể cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của hắn đang trần trụi nhìn mình.
Việc đã đến nước này rồi, muốn trốn thoát cũng không xong. Hồi nãy tại sao lại nóng đầu lên mà thoải mái đáp ứng hắn như vậy! Cho dù Thiệu Nghị Ngạo cách xa cậu như vậy, hắn cũng không có khả năng khiến cậu mụ mị như vậy. Nhìn một chút cũng được, như Thiệu Nghị Ngạo đã nói, chính bản thân cậu toàn thân đã bị hắn xem rồi sờ lại làm những hành động khác từ sớm rồi.
Nghĩ đến Thiệu Nghị Ngạo làm những việc đó với cậu, Trình Cảnh cảm thấy toàn thân mình nóng lên, cảm giác xôn xao nho nhỏ trong bản thân bắt đầu xuất hiện. Thật kỳ lạ, cảm giác mắc cỡ này lại xuất hiện nữa rồi!
Thiệu Nghị Ngạo, người này thật đáng ghét chết được! Làm gì lúc nào cũng dùng ánh mắt muốn nuốt chửng cậu mà nhìn chằm chằm cậu như thế.
Nghe được Thiệu Nghị Ngạo ở bên kia gấp gáp thúc giục, Trình Cảnh hung hăng trừng hắn một cái, sau đó liền xoay người qua chỗ khác, bắt đầu chậm rì rì mà cởi quần áo của mình.
Thật đáng yêu, thật mê người! Trình Cảnh trừng hắn như vậy, đối với hắn chỉ khiến cho càng lúc càng hưng phấn muốn làm cậu hơn thôi.
= = = = = = = = =
Như một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, nghe theo lời Thiệu Nghị Ngạo nói, Trình Cảnh chậm rãi cởi quần áo trên người. Nhưng mà đến khi chỉ còn lại quần lót trắng trên người, tay Trình Cảnh lại không muốn tiếp tục chút nào.
Dưới ánh đèn thủy tinh trong phòng tắm dịu nhẹ như thế, chiếu vào thân thể gần như trần trụi của Trình Cảnh. Thân thể trắng nõn, dưới ánh đèn chiếu rọi lại càng thêm mê người. Thân thể tuy mảnh khảnh, nhưng lại không mang lại cho người khác cảm giác nào không thuận mắt.
Sợ là vợ bé nhỏ của chính mình thường ngày thích ăn thịt cho nên phần lưng trắng nõn, tuy tựa hồ có hõm Hồ Điệp nhưng chỗ khung xương lưng lại có chút mơ hồ. Bởi vì thẹn thùng nên Trình Cảnh đưa lưng về phía Thiệu Nghị Ngạo nhưng điều này lại một lần nữa làm hắn lại chiếm được tiện nghi lớn của cậu.
Tầm mắt mang theo xâm chiếm dục vọng mãnh liệt, từ phần lưng tuyệt đẹp có đường cong mềm dẻo từ từ đi xuống, thẳng đến phần eo bị quần lót che giấu. Kỳ thật, điều này lại làm tăng cảm giác tình dục hơn hẳn, nửa che nửa hở thế này.
Cánh mông tròn trĩnh, không giống với phụ nữ tròn trịa to lớn. Cánh mông của cậu được quần lót gắt gao bao lấy thấy rõ hình dáng căng mềm kia. Thiệu Nghị Ngạo đến nay vẫn nhớ rõ cảm giác đó, cảm giác tay hắn xoa nắn hai cánh mông mềm mại kia, thịt đầy đủ, lại rất co dãn. Nếu dùng bàn tay vỗ nhẹ một chút ngay phần thịt đùi, nơi đó liền lập tức run rẩy nẩy lên bắt đầu phiếm hồng.
Tay hắn tuy tương đối lớn nhưng đối với hai cánh mông của vợ mình vẫn có chút khó có thể kiểm soát hoàn toàn.
Xuống chút nữa, bên dưới hai cánh mông là hai mép thịt trắng hồng như ngọc, làm cho người xem chỉ muốn tách hai chân cậu ra, để hai chân của cậu lên vai mình từ từ tiến vào hung hăng chà đạp chúng.
"Bảo bối, em xem, chồng đều đã nghe lời vợ nói, sẽ về nhà sớm một chút. Cho nên, bảo bối em cũng phải nghe lời chồng mình, nhanh chóng cởi quần áo ra nào. Nếu em lúc này không nghe lời chồng mình, thì chờ anh về sẽ trừng phạt em, có khi là không ngừng dằn vặt em liên tục được không...Bảo bối.."
Cái gì nha, cậu lại không làm việc gì sai cả, tại sao lại muốn trừng phạt cậu thế này? Đương nhiên, lời này chỉ ở trong đầu cậu mà thôi, dù oán hận hắn cũng không dám nói ra đâu!!!
Cho dù biết Thiệu Nghị Ngạo không phải đang ở trước mặt hiện diện nhìn mình nhưng Trình Cảnh vẫn cảm thấy bị bắt nạt mà tủi thân. Tuy trong lòng tức giận hắn nhưng cậu vẫn chịu đựng ngượng ngùng mà nghe theo lời hn, chậm rì rì mà cởi quần lót trắng còn sót lại trên người cậu.
"Bảo bối, xoay người lại nào, chồng muốn nhìn em một cái."
Nhìn hai gò thịt mông căng tròn kia đang cong lên, kề sát nhau thành một cảnh tượng đẹp mắt đến nỗi hắn không rời được. Bởi vì hai gò thịt mông kia thật tròn trịa, như một đường cong hoàn toàn đang dụ dỗ người khác tiến vào thêm một bước tìm kiếm địa phương bí ẩn đang bị che lấp dưới nó.
Thiệu Nghị Ngạo vẫn nhớ rõ ràng khi đó, vào ngày chính hắn tách hai cánh mông của cậu ra, hoa nhỏ hoàn toàn bại lộ trần trụi trước mắt hắn, lập tức co rút liên tục. Các nếp uốn đều đều, phía bên trong ẩm ướt đang đói khát hút vào mật dịch của bướm nhỏ. Khi dương v*t của hắn tiến vào, cái miệng nhỏ này gắt gao cắn chặt lấy hắn, vừa ẩm ướt lại nóng bỏng cả người, còn tự động mấp máy hút lấy hắn. Ha ha, quả nhiên vợ bé nhỏ của hắn thật sự là một con mèo nhỏ thèm ăn!
= = = = = = = =
"Không muốn, em không muốn xoay người đâu!"
Trình Cảnh hiện tại đã là khỏa thân toàn vẹn, không còn mảnh vải che thân, nếu xoay về phía hắn, không phải hắn sẽ thấy những nơi khó nói của cậu hay sao? Hai người mặt đối mặt, một người khỏa thân hoàn toàn, một người trang phục chỉnh tề, như vậy cũng quá thẹn thùng, quá ăn hiếp người mà! Đã như vậy làm sao cậu có thể xoay về phía hắn được chứ, cứ đứng như vậy đi dù gì phía sau cũng không có gì hắn có thể nhìn được!
"Được, bảo bối không xoay cũng được, nhưng là-----"
Trình Cảnh thật sự rất buồn bực với hắn, Thiệu Nghị Ngạo người này thế mà lại tốt đến thế, còn chưa kịp cảm ơn hắn đâu, tiền nghe tiếp vế sau không trọn vẹn của hắn liền biết hắn lại có ý xấu với cậu ròi.
"Bảo bối mông hơi nâng lên một tí, chồng muốn nhìn nơi đó của em."
Thiệu Nghị Ngạo hơi thở đã dần nặng nề hơn, lời nói cũng đã mang đầu tình dục, đôi mắt đen đang chứa đầy lửa tình đang cháy.
Danh sách chương