"Cảm ơn anh đạo diễn Quý, lần nào tôi bị cô ta bắt nạt cũng là anh giải vây giúp tôi. Lần này còn không kiên dè gì đuổi cô ta ra khỏi đoàn phim nữa."
Diệp Thiên Ý mỉm cười, dịu giọng nói với Quý Khởi Phong.
Sau khi Thẩm Nguyệt bị đuổi, cô cùng Quý Khởi Phong đến phòng y tế để xử lý vết thương do cô ả gây ra. Mặc dù chỉ là vết thương ngoài da, nhưng vẫn phải kiểm tra kỹ lưỡng cho chắc.
"Cô không cần cảm ơn tôi, tôi cũng là nhận ủy thác của anh trai và chị dâu cô thôi. Huống hồ kiểu người như Thẩm Nguyệt tôi muốn đuổi lâu rồi, nhưng vẫn không tìm ra lý do chính đáng để đuổi."
Quý Khởi Phong đáp.
"Dù sao cũng mang ơn anh mà. Đúng rồi đạo diễn Quý, chuyện hôm nay mong anh đừng nói với anh trai và chị dâu của tôi. Tôi không muốn khiến họ bận tâm vì tôi thêm nữa. Gần đây chuyện của Diệp Thanh Y khiến họ mệt mỏi lắm rồi."
Diệp Thiên Ý thở dài nói.
Mấy hôm trước khi nói chuyện phím với Ngôn Cảnh Huyên ở đoàn phim, cô ấy vô tình nhắc đến chuyện mẹ con Tố Cầm âm mưu hãm hại, thao túng Ngôn Cảnh Vân đối phó Ngôn Cảnh Huyên, cũng vì thế mới xảy ra vụ cháy cô nhi viện, khiến nhiều người bỏ mạng oan ức.
Chị dâu của cô luôn muốn điều tra chuyện này, bây giờ có chút manh mối, hiển nhiên là không thể bỏ qua.
Sắp tới sẽ có một trận sóng to gió lớn.
"Nhà bà lớn lại gây rắc rối cho Quân Vũ à?"
Quý Khởi Phong tò mò hỏi.
"Gần gần như vậy. Thật ra tôi cũng không rõ cụ thể là chuyện gì, tôi chỉ biết anh trai và chị dâu tôi đang điều tra nhà họ Thái." Diệp Thiên Ý bổ sung: "Chắc anh cũng biết Diệp Thanh Y sắp kết hôn với Thái Mộc Tư, có nhà họ Thái hậu thuẫn, cô ta có gì không dám làm chứ?"
"Tôi biết mẹ con bà lớn vốn không thích cả nhà Quân Vũ, nhưng không nghĩ sẽ phát sinh nhiều rắc rối, hào môn thế gia, không có gia đình nào là bình yên cả!"
Vừa nói, Quý Khởi Phong vừa nhớ đến phong ba nhà họ Quý vài năm trước. Anh cả, anh ba và anh tư của hắn vì tranh được nắm quyền nên không ngại tàn sát lẫn nhau, biến nhà họ Quý thành "Quỷ Môn Quan" không ai dám đến. Sau đó, cả ba người bị anh hai âm thầm thủ tiêu sát hại để đoạt quyền... cuối cùng, trong sáu anh em chỉ còn hắn và anh năm là bình yên vô sự.
Quyền lực cũng rơi vào tay của anh năm Quý Khởi Lâm của hắn.
Bản thân Quý Khởi Phong từ đầu đến cuối không có bất kỳ ham muốn gì nên không ai đụng đến hắn.
Nhà họ Diệp từng có một trận mưa bom đạn lửa, bây giờ lại thêm một trần cuồng phong nữa, Diệp Quân Vũ thu dọn tàn cuộc sẽ mệt lắm đây.
Ai nói người nắm quyền dễ làm chứ? Cứ nhìn Quý Khởi Lâm và Diệp Quân Vũ thì biết, mỗi ngày họ đều phải đối mặt với biết bao nhiêu là đầu trâu mặt ngựa.
"Đúng vậy, nếu hào môn dễ sống thì tôi cũng không lưu lạc đến bước đường này..."
Diệp Thiên Ý cười khổ.
Cô cũng là nạn nhân của tranh đấu hào môn, vì không chịu liên hôn, chạy theo tiếng gọi của tình yêu để rồi phải cắt đứt quab hệ với gia đình đã chung sống hơn hai mươi năm.
"Chuyện của cô cũng là một điều đáng tiếc." Quý Khởi Phong đồng cảm: "Nếu có thể thì cô tìm cơ hội xin lỗi bác Diệp đi, ông ấy ngoài cứng trong mềm, cô đừng làm căng tới cùng với ông ấy là được."
"Tôi cũng muốn lắm, nhưng bố tôi... lần trước mẹ tôi đưa tôi về nhà cầu xin, kết quả là bị ông ấy đánh cho một trận. Con đường về nhà họ Diệp của tôi sớm đã khép lại rồi. Hiện tại tôi chỉ có thể tự đi làm để nuôi sống bản thân."
Diệp Thiên Ý cười nói: "Anh biết không, lúc trước ở nước ngoài tôi từng làm người mẫu ảnh nữa đó, khi đó tôi và người chồng đã ly hôn sống rất hạnh phúc với nhau."
"Cô từng làm người mẫu ảnh à? Bất ngờ quá đấy!"
Quý Khởi Phong cười đáp.
"Chuyện bất ngờ của tôi còn nhiều lắm đó, anh có muốn tìm hiểu không?"
Diệp Thiên Ý nháy mắt trêu chọc.
"Tôi không tìm hiểu về phụ nữ đâu. Tôi chỉ tìm hiểu khi tôi thích người đó thôi."
Quý Khởi Phóng né thính.
"Đáng tiếc ghê, thế mà tôi còn định sẽ nói cho anh biết thêm về tôi đó. Mà tôi không đáng cho anh tìm hiểu à? Tôi không đẹp, không đáng yêu hả?"
"Cô rất đẹp, rất đáng yêu, nhưng không phải gu của tôi đâu."
"Thế gu của anh là gì? Để tôi thay đổi!"
"Không nói cho cô biết đâu! Tôi đây vẫn còn thích sống độc thân lắm. Quen bạn gái, yêu đương hay kết hôn chỉ tổ rước phiền phức thôi."
Quý Khởi Phong bĩu môi, rùng mình nói.
Hắn nhìn thấy Nhan Hồng Quan vì Ngôn Cảnh Vân đau khổ, lại nhìn sang Diệp Quân Vũ hôn nhân phải đối diện với sóng gió gia tộc. Hắn còn chưa đủ sợ hay sao mà đâm đầu vào nấm mồ đó? Trong ý định của hắn trước giờ chưa từng xuất hiện mấy chữ kết hôn hay quen bạn gái.
Vì vậy mà dù bạn bè bên cạnh lần lượt có đôi có cặp, hắn vẫn chọn độc thân cho an toàn.
"Sao lại phiền phức chứ? Vui lắm đó, cùng lắm là như tôi nè, không hợp thì chia tay rồi mất luôn gia đình ruột thịt."
Diệp Thiên Ý mỉm cười, dịu giọng nói với Quý Khởi Phong.
Sau khi Thẩm Nguyệt bị đuổi, cô cùng Quý Khởi Phong đến phòng y tế để xử lý vết thương do cô ả gây ra. Mặc dù chỉ là vết thương ngoài da, nhưng vẫn phải kiểm tra kỹ lưỡng cho chắc.
"Cô không cần cảm ơn tôi, tôi cũng là nhận ủy thác của anh trai và chị dâu cô thôi. Huống hồ kiểu người như Thẩm Nguyệt tôi muốn đuổi lâu rồi, nhưng vẫn không tìm ra lý do chính đáng để đuổi."
Quý Khởi Phong đáp.
"Dù sao cũng mang ơn anh mà. Đúng rồi đạo diễn Quý, chuyện hôm nay mong anh đừng nói với anh trai và chị dâu của tôi. Tôi không muốn khiến họ bận tâm vì tôi thêm nữa. Gần đây chuyện của Diệp Thanh Y khiến họ mệt mỏi lắm rồi."
Diệp Thiên Ý thở dài nói.
Mấy hôm trước khi nói chuyện phím với Ngôn Cảnh Huyên ở đoàn phim, cô ấy vô tình nhắc đến chuyện mẹ con Tố Cầm âm mưu hãm hại, thao túng Ngôn Cảnh Vân đối phó Ngôn Cảnh Huyên, cũng vì thế mới xảy ra vụ cháy cô nhi viện, khiến nhiều người bỏ mạng oan ức.
Chị dâu của cô luôn muốn điều tra chuyện này, bây giờ có chút manh mối, hiển nhiên là không thể bỏ qua.
Sắp tới sẽ có một trận sóng to gió lớn.
"Nhà bà lớn lại gây rắc rối cho Quân Vũ à?"
Quý Khởi Phong tò mò hỏi.
"Gần gần như vậy. Thật ra tôi cũng không rõ cụ thể là chuyện gì, tôi chỉ biết anh trai và chị dâu tôi đang điều tra nhà họ Thái." Diệp Thiên Ý bổ sung: "Chắc anh cũng biết Diệp Thanh Y sắp kết hôn với Thái Mộc Tư, có nhà họ Thái hậu thuẫn, cô ta có gì không dám làm chứ?"
"Tôi biết mẹ con bà lớn vốn không thích cả nhà Quân Vũ, nhưng không nghĩ sẽ phát sinh nhiều rắc rối, hào môn thế gia, không có gia đình nào là bình yên cả!"
Vừa nói, Quý Khởi Phong vừa nhớ đến phong ba nhà họ Quý vài năm trước. Anh cả, anh ba và anh tư của hắn vì tranh được nắm quyền nên không ngại tàn sát lẫn nhau, biến nhà họ Quý thành "Quỷ Môn Quan" không ai dám đến. Sau đó, cả ba người bị anh hai âm thầm thủ tiêu sát hại để đoạt quyền... cuối cùng, trong sáu anh em chỉ còn hắn và anh năm là bình yên vô sự.
Quyền lực cũng rơi vào tay của anh năm Quý Khởi Lâm của hắn.
Bản thân Quý Khởi Phong từ đầu đến cuối không có bất kỳ ham muốn gì nên không ai đụng đến hắn.
Nhà họ Diệp từng có một trận mưa bom đạn lửa, bây giờ lại thêm một trần cuồng phong nữa, Diệp Quân Vũ thu dọn tàn cuộc sẽ mệt lắm đây.
Ai nói người nắm quyền dễ làm chứ? Cứ nhìn Quý Khởi Lâm và Diệp Quân Vũ thì biết, mỗi ngày họ đều phải đối mặt với biết bao nhiêu là đầu trâu mặt ngựa.
"Đúng vậy, nếu hào môn dễ sống thì tôi cũng không lưu lạc đến bước đường này..."
Diệp Thiên Ý cười khổ.
Cô cũng là nạn nhân của tranh đấu hào môn, vì không chịu liên hôn, chạy theo tiếng gọi của tình yêu để rồi phải cắt đứt quab hệ với gia đình đã chung sống hơn hai mươi năm.
"Chuyện của cô cũng là một điều đáng tiếc." Quý Khởi Phong đồng cảm: "Nếu có thể thì cô tìm cơ hội xin lỗi bác Diệp đi, ông ấy ngoài cứng trong mềm, cô đừng làm căng tới cùng với ông ấy là được."
"Tôi cũng muốn lắm, nhưng bố tôi... lần trước mẹ tôi đưa tôi về nhà cầu xin, kết quả là bị ông ấy đánh cho một trận. Con đường về nhà họ Diệp của tôi sớm đã khép lại rồi. Hiện tại tôi chỉ có thể tự đi làm để nuôi sống bản thân."
Diệp Thiên Ý cười nói: "Anh biết không, lúc trước ở nước ngoài tôi từng làm người mẫu ảnh nữa đó, khi đó tôi và người chồng đã ly hôn sống rất hạnh phúc với nhau."
"Cô từng làm người mẫu ảnh à? Bất ngờ quá đấy!"
Quý Khởi Phong cười đáp.
"Chuyện bất ngờ của tôi còn nhiều lắm đó, anh có muốn tìm hiểu không?"
Diệp Thiên Ý nháy mắt trêu chọc.
"Tôi không tìm hiểu về phụ nữ đâu. Tôi chỉ tìm hiểu khi tôi thích người đó thôi."
Quý Khởi Phóng né thính.
"Đáng tiếc ghê, thế mà tôi còn định sẽ nói cho anh biết thêm về tôi đó. Mà tôi không đáng cho anh tìm hiểu à? Tôi không đẹp, không đáng yêu hả?"
"Cô rất đẹp, rất đáng yêu, nhưng không phải gu của tôi đâu."
"Thế gu của anh là gì? Để tôi thay đổi!"
"Không nói cho cô biết đâu! Tôi đây vẫn còn thích sống độc thân lắm. Quen bạn gái, yêu đương hay kết hôn chỉ tổ rước phiền phức thôi."
Quý Khởi Phong bĩu môi, rùng mình nói.
Hắn nhìn thấy Nhan Hồng Quan vì Ngôn Cảnh Vân đau khổ, lại nhìn sang Diệp Quân Vũ hôn nhân phải đối diện với sóng gió gia tộc. Hắn còn chưa đủ sợ hay sao mà đâm đầu vào nấm mồ đó? Trong ý định của hắn trước giờ chưa từng xuất hiện mấy chữ kết hôn hay quen bạn gái.
Vì vậy mà dù bạn bè bên cạnh lần lượt có đôi có cặp, hắn vẫn chọn độc thân cho an toàn.
"Sao lại phiền phức chứ? Vui lắm đó, cùng lắm là như tôi nè, không hợp thì chia tay rồi mất luôn gia đình ruột thịt."
Danh sách chương