Nam tước Coswold bốc hỏa lên tới tận đầu. Hắn chỉ vừa mới từ St. Biel trở về xong thì nhận được tin từ sứ giả của nhà vua rằng trong vòng vỏn vẹn ba tháng Tiểu thư Gabrielle buộc phải kết hôn với Lãnh chúa Monroe tại tu viện Arbane. Sao có thể? Tin tức làm hắn chóang váng. Vị sứ giả hoàng gia cũng truyền chỉ thị của Vua John đến cho Coswold, nhưng vị nam tước này thấy khó mà tập trung trí óc nổi. Hắn hỏi đi hỏi lại sứ giả đến mấy lần.

Nam tước khó lắm mới nén được cơn thịnh nộ của mình xuống cho đến khi trở về nhà. Rồi hắn để mặc cho nó bùng nổ. Hắn tức giận vì đức vua một lần nữa lại thất hứa với mình. Hắn trút cơn giông tố vào đại sảnh, quơ lấy bình đựng rượu và cái tô lớn ném thẳng vào lò sưởi.

Isla, cô cháu gái, đứng đó đón hắn. Ả là sinh vật nhỏ bé đem lòng tôn sùng Coswold như thần thánh, sau khi được đưa về nuôi dưỡng đã biết vâng lời hắn đến từng câu từng chữ. Isla đã vài lần chứng kiến những cơn cáu kỉnh của chú mình và biết điều mà co rúm lại trong góc cho đến khi hắn nguôi lại.

Trong cơn thịnh nộ, hắn quên mất tiêu sự hiện diện của cô cháu gái trong phòng. Nện chân thình thịch, vớ được thứ gì trong tầm tay là ném thẳng cánh, cư xử như một đứa trẻ ngỗ ngược không theo đúng ý mình. Hắn gạt chiếc li và bình rượu đặt trên mặt rương và nở nụ cười tự mãn ngang ngược khi thấy chúng va vào tường vỡ toang.

“Ta chẳng đổ tội cho ai được ngoài bản thân mình,” hắn than vãn, “Đúng là thằng ngốc nên mới tin tưởng vào gã con hoang giả dối ấy. Sao ta lại nghĩ lần này khác đi nhỉ? Gã vua khốn khiếp kia có bao giờ nói thật đâu? Lúc nào chứ?” Hắn gào thét.

Isla lo lắng túm chặt lấy góc váy và rón rén lùi lại một bước xa khỏi bức tường. Ả có mà dám trả lời hắn? Ả cắn cắn môi dưới trong lúc tính toán. Nếu như quyết định sai lầm, ông chú chắc sẽ trút cơn thịnh nộ lên người ả mất. Trước đã xảy ra một lần rồi, và phải đến cả tháng trời trên cánh tay ả toàn những vết bầm tím chỗ hắn đã túm chặt lấy mà lắc như điên. Kí ức đó giúp Isla quyết định giữ mồm giữ miệng cho đến khi Coswold trấn tĩnh lại.

Mười phút đồng hồ sau hắn đổ vật xuống một cái ghế bên cạnh bàn và lớn tiếng đòi rượu. Một người hầu vội vã bước vào đại sảnh với khay đựng li và bình rượu để thay thế những thứ hắn vừa ném vỡ. Chiếc bình đầy đến tận miệng loại rượu đỏ sẫm. Khi cô ta bưng đến tận bàn rượu sánh cả ra ngoài. Cô hầu nhanh chóng lau sạch chỗ rượu sánh ra bằng vạt áo, và bước giật ra xa khỏi nam tước.

Hắn nuốt ực một ngụm lớn, ngửa người ra sau ghế và thốt lên tiếng thở dài ảo não. “Ở Anh giờ còn ai trung thực nữa đâu cơ chứ..”

Kiệt hết sức lực, hắn xoay người lại, nhận ra Isla, và gọi to. “Nào, ngồi xuống đây với ta. Hãy cho ta biết ngươi đã lượm lặt được tin tức gì trong lúc ta đi vắng. Percy thì sao? Gã con hoang đó thế nào rồi? Là một người tính tính đơn giản, Isla quả thật rất hạnh phúc vì được chú ý đến. Ả sải bước đến bên cạnh bàn và ngồi xuống chiếc ghế đối diện ông chú.

“Nam tước Percy được cử đến Highlands ngay khi ngài rời khỏi St. Biel.”

“Ta biết.”hắn đầy nôn nóng. " Gã về chưa ? "

“Thưa, về rồi,” ả đáp. “Nhưng cháu nghe được từ cận vệ rằng vài tuần nữa ngài ấy sẽ thu xếp rời khỏi Arbane Abbey. Ngài ấy không lấy gì làm vui trước cuộc hôn nhân sắp tới của Tiểu thư Gabrielle và nghe nói sẽ tiến hành việc gì đó kinh khủng lắm. Người cận vệ có kể là ngài ấy đã khóc nức nở.”

Quả là chút tin tốt lành đầu tiên nghe được kể từ khi Coswold bước chân ra khỏi con tàu khốn khổ đó. Hắn cười khúc khích khi nghe nói Percy sụt sùi như một mụ già cả. “Gã khóc thật không vậy? Có ai nhìn thấy không? Kể tiếp cho ta nghe.”

Isla định kể ả nghe ngóng được Percy đã vung tay vung chân toán loạn và gào thét, ném đồ vật xung quanh tan tành khi biết tiểu thư sẽ được gả cho Lãnh chúa Monroe, nhưng rồi ả khựng lại vì Coswold cũng mới vừa phản ứng y như thế. Chú ả chắc khó mà chấp nhận sự so sánh ấy. “Ngài ấy thề sẽ cưới bằng được tiểu thư cho dù có hay không sự chấp thuận của nhà vua và của bố cô ta.”

Coswold nấc lên vì cười. “Gã lúc nào mà chẳng mơ mộng hão huyền.”

Ả cúi gằm mặt. “Cháu ước gì ngài ấy sẽ hạ thấp kì vọng về một người vợ.”

Hắn chẳng để tâm lời nhận xét của cô. Coswold nuốt ực hết phần rượu còn lại trong li, dùng ống tay áo lau đi những giọt rớt trên cằm rồi tự mình rót thêm rượu. “Percy có nói với ai là làm thế nào để định thực hiện cái kì tích đó không?”

“Ý ngài là làm thế nào để ngài ấy cưới được Tiểu thư Gabrielle mà không cần sự cho phép phải không ạ?”

“Phải.”

Trước khi hắn trừng phạt ả vì đã để tâm trí lang thang và tỏ ra lơ đãng, ả buột miệng. “Phải, ngài ấy không giải thích với ai. Người cận vệ kia nói với cháu rằng nếu nhà vua không tham dự lễ cưới, thì Nam tước Percy sẽ đại diện nhân danh vua.”

“Vậy là Vua Jone đang tính đến Arbane Abbey à?”

Ả gật đầu. “Nhưng nam tước không tin nhà vua đến kịp, vì Đức vua có nói ngài có nhiều việc phải xem xét trước.”

“Và Percy đang mong John không tham dự được, phải không?” Hắn cau có đặt câu hỏi.

Một lần nữa Isla lại gật đầu. “Percy tự hào rằng nhà vua đã trao cho ngài ấy toàn quyền nhân danh nhà vua cũng như đưa ra những phán quyết.”

Tâm trạng tốt của Coswold bị vùi dập trứơc cái tin đó. “Nam tước Percy có thể đưa ra bất cứ phán quyết nào mà gã muốn?” hắn lầm bầm. “Phải không vậy?”

“Cháu nghe vậy mà.” Isla rụt tay lại và kêu lên. “Ngài phải cuới được Gabrielle. Vì ngay cả có sai đi chăng nữa, cháu vẫn có tình cảm với Nam tước Percy. Ngài biết rõ mà. Ngài không thấy cháu đau khổ thế nào sao?”

Coswold chà tay lên quai hàm. “Gã phỉnh phờ ngươi đấy, Isla, vì gã biết chỉ một lời nói tử tế là sẽ làm ngươi cúi đầu xuống và chiếm được lòng trung thành của ngươi.”

Bàn tay ả đặt lên ngực trái. “Cháu sẽ luôn trung thành với ngài. Khi cha cháu chết, ngài đã cưu mang và đảm bảo tất cả các nhu cầu của cháu đều được đáp ứng. Cháu yêu ngài, và cháu sẽ không bao giờ bất trung với ngài.” Vội vàng, ả tiếp lời. “Nhưng cháu biết ngài muốn Tiểu thư Gabrielle đến thế nào, và nếu ngài cưới được cô ta thì chắc Nam tước Percy sẽ để mắt đến cháu. Cháu biết mình không xinh đẹp lắm, nhưng nếu như ngài kết hôn, thì cháu cũng sẽ có họ hàng với cô ta, phải không ạ? Và điều đó chẳng phải có chút ý nghĩa với Percy sao?’

Câu hỏi khó mà trả lời cho nổi. Hắn gần như cảm thấy đáng tiếc cho cô cháu gái vì những mơ ước viển vông đó. Percy sẽ không bao giờ cưới những kẻ như cô ả. Coswold ngờ rằng chả gã đàn ông nào muốn để mắt tới cô ả đến một phút giây trong ngày, vì cô ả cực kì không hấp dẫn. Làn da vàng bủng và lỗ chỗ, đôi môi không những mỏng dính mà dường như còn biến mất mỗi khi mở miệng. Cô ả đã trở thành một người hầu cận trung thành của Coswold và giờ còn là người bầu bạn lúc trưởng thành, và hắn sẽ không phản đối việc giữ cô ả lại trong nhà cho đến khi một trong hai người chết đi. Nhưng nếu như Isla mong mỏi một cuộc hôn nhân, Coswold biết tìm đâu ra kẻ muốn cưới cô ả bây giờ? Cô ả không có nhiều của hồi môn trừ phi hắn thêm vào số của cải mà bố cô ta đã để lại. Hắn biết nếu số hồi môn đó đủ lớn, sẽ có đầy kẻ đến cầu hôn, nhưng hắn lại không muốn từ bỏ bất cứ thứ gì hắn đang có. Hiện giờ bố mẹ cô ả đã mất, Coswold chính là gia đình duy nhất của Isla. Khi nhận ra chú mình sẽ không tăng thêm của hồi môn, hẳn cô ả có khó chịu, tất nhiên rồi, nhưng chuyện đó sẽ qua, và cuối cùng rồi sẽ chấp nhận địa vị thấp kém của mình. Còn chỗ nào mà nương thân nữa đâu cơ chứ.

“Lúc nào con người cũng phải biết hy vọng,” hẳn lầm bầm vì chẳng biết nói gì tốt đẹp hơn. “Hãy nhớ, Percy và ta là kẻ thù. Ta không nghĩ gã sẽ quên đi mối hận thù giữa hai ta, đặc biệt nếu như ta cưới được Gabrielle. Tuy thế, dường như là Lãnh chúa Monroe mới là kẻ giành được phần thưởng này .”

“Ngài có thể thay đổi được mà,” Isla lên tiếng. “Ngài khôn ngoan và quá thông minh. Ngài sẽ tìm ra cách để cưới cô ta. Cháu được nghe kể cô ta còn chưa biết mình được gả cho vị lãnh chúa đó.”

“Ta nghĩ có lẽ ngươi đang hy vọng hão, nhưng ta sẽ không ngăn cản ngươi.”

“Và nếu cháu giành được trái tim của Percy, ngài sẽ cho phép ngài ấy cưới cháu chứ?” ả háo hức hỏi.

“Phải.”

“Cám ơn ngài.” Ả thì thầm. Giờ đã bằng lòng với lời hứa của chú mình, ả chợt nhớ ra. “Chuyến đi của ngài thế nào? Tốt không ạ?”

Coswold nới lỏng thắt lưng, duỗi thẳng chân, ngả người ra sau ghế. “St. Biel là một nơi tồi tệ. Thời tiết đáng ra lạnh cóng thì lại ấm áp, và đáng nóng chảy mỡ khi đáng ra phải lạnh run.”

“Ngài có tìm thấy kho báu cho nhà vua không.”

“Không.”

“Nó có thật ư?”

Câu trả lời của hắn bật ra ngay lập tức. “Không.”

Chẳng việc gì phải nói cho cô ả biết hắn thực sự đã nghĩ gì. Qua vẻ u mê của ả đối với Percy, Isla có thể phun ra bất cứ điều gì mà hắn trong lúc bốc đồng thổ lộ ra. Tình yêu khiến cho đàn bà trở nên ngờ nghệch.

Coswold sẽ không nói cho ai biết rằng hắn tin kho báu là có thật Hắn tính toán sẽ tìm ra và giữ toàn bộ chỉ cho riêng mình. Hắn chắc chắn cũng sẽ không đời nào chia một cắc cho Vua John, kẻ đã dối trá với hắn lần cuối cùng kia. Với một đống của cải mênh mông trong tay, Coswold có thể dựng lên cho mình một đội quân và làm những điều hắn muốn bất cứ lúc nào hắn thích. Chà, ý tưởng tự do tự tại như thế khiến cho đầu óc hắn quay cuồng cả lên.

Để đạt được những mộng tưởng ấy, hắn phải trở nên thực tế. Gabrielle nắm giữ chìa khóa nơi cất giấu chỗ vàng kia. Hắn tin chắc bí mật của kho vàng đã được truyền từ đời này qua đời khác. Nếu không có được cô ta để moi ra manh mối, thì hẳn Gabrielle cũng sẽ được trao cho một kẻ nào đó mà hắn có thể thao túng được. Và trong tâm trí hắn lúc này đã có một kẻ vô cùng thích hợp.

“Trong vài ngày nữa ta phải đi một chuyến,” Coswold nhấn mạnh.

“Ngài đi có xa không?”

Hắn gật đầu. “Trên đường đến miền tây bắc Scotlen.”

Ả thở hắt ra. “NGài sẽ đến Tu viện Arbane ư?”

“Đầu tiên ta phải tới gặp Vua John để trả lời ông ta về chuyện St. Biel đã. May mắn là giờ ông ta đang ở phía Bắc, và khi kết thúc cuộc tiếp kiến, ta sẽ tiếp tục lên đường tới miền tây bắc Scotlen.”

“Tới tu viện.” Ả gật đầu hùa theo.

“Ta đã định điểm đến khác rồi, nhưng khi xong việc ở đó, ta sẽ đi thẳng tới tu viện. Ta nên đến sớm để chuẩn bị cho đám cưới.”

Isla hít một hơi thật sâu lấy thêm can đảm cất lời. “Cháu biết mình sai khi đòi hỏi thêm một điều nữa, nhưng cháu có thể đi cùng ngài được không? Cháu rất thích được tới dự lễ cưới của công nương. Chắc sẽ là một buổi lễ huy hoàng vô cùng.”

Giờ cô ả lại đang dối trá với hắn. Cô ả chẳng thích thú gì việc tham dự lễ cưới của Tiểu thư Gabrielle. Percy sẽ có mặt ở đó, và cô ả muốn gặp được gã mà thôi. Coswold định sẽ gạt phăng đi lời thỉnh cầu nhưng rồi nghĩ sao lại đổi ý. Cô cháu gái này biết đâu lại hữu dụng cho hắn.

Cô ả buồn bã gục đầu, chấp nhận bị từ chối ngay trước cả khi hắn mở miệng ra.

“Aye, ngươi có thể đi cùng.”

Đầu cô ả ngẩng phắt lên. Những giọt nước mắt quá mức hưng phấn ngay lập tức ràn rụa tràn trên má. Chẳng bao lâu nữa ả sẽ gặp được tình yêu của đời mình, và có lẽ sẽ tìm ra cách nào đó khiến gã yêu mình. Tất cả đều có thể xảy ra. Và Isla sẽ làm bất cứ điều gì để cưới cho bằng được Nam tước Percy.

Bất cứ điều gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện