“Ách, soái ca… xin lỗi nhưng… Đừng nổi nóng nha… làm ơn giải huyệt đạo trên người tôi đi, thật sự rất khó chịu a!” Tô Duyệt Duyệt chớp chớp mắt nói.
Bắc Thần Hàn cười khẩy, những ngón tay thon dài tiếp tục lướt xuống phía dưới và cuối cùng dừng lại ở núm vú (eo >”<) nhè nhẹ vân quanh hai vòng.
“Đồ biến thái, ngươi đang làm cái gì vậy?” Tô Duyệt Duyệt trong chốc lát bỗng cảm thấy cơ thể trở nên tê dại.
Hắn cởi giầy, cả thân hình cao to vội đè lên cơ thể bất động của cô. “Ngươi nói xem là bổn cung muốn làm gì?”
“Cái đó, soái ca… Giờ hãy còn sớm mà, chúng ta đợi đến khuya rồi hãy tiếp tục có được không…” Tô Duyệt Duyệt hoang mang nói vội.
Bắc Thần Hàn nào có chịu nghe lời của cô, cúi đầu thấp hết mức có thể mà cười nói: “ Đợi bổn vương ăn thịt ngươi xong, về đến phủ thì cũng khuya rồi, lúc đó chúng ta tiếp tục cũng được mà…”.
“Ngươi… Không…” Tô Duyệt Duyệt đang định cãi thì liền bị miêng hắn bịt lại.
Bắc Thần Hàn vốn định nhẹ nhàng với cô, nhưng cứ nghĩ đến bờ môi cô vừa bị kẻ khác chiếm đoạt là trong lòng hắn lại như có lửa thiêu đốt, hắn cắn nhẹ vào môi cô như để trừng phạt, rồi nhân lúc cô định há miệng kêu đau thì thọc lưỡi của mình vào quyện chặt lấy cái lưỡi đang lẩn trốn của cô.
Tô Duyệt Duyệt chau mày, không ngừng muốn vùng lên quay đầu đi, không đẻ hắn ta tiếp tục hôn cô, nhưng Bắc Thần Hàn không cho cô có cơ hội nào để cử động, thẳng tay ghì chặt lấy cằm cô, bắt cô phải từ từ tận hưởng sự trừng phạt của hắn.
“Đồ khùng… Đã đủ chưa…” Tiếng la kháng cự của cô không ngừng dâng lên trong cổ họng.
Bắc Thần Hàn buông tha cho cái miệng của cô, cười ra mặt mà nói: “Mở to mắt mà xem bổn vương làm thế nào để dạy dỗ con mèo hoang như ngươi”.
Hắn đã nhẫn nhin lâu lắm rồi, từ ngày hắn và cô thành thân đến giờ cũng gần nửa năm rồi, vậy mà đến giờ vẫn chưa từng động phòng, nói gì đi chăng nữa thì hắn cũng quyết không bỏ qua cơ hội lần này.
“Ha, ngươi sẽ không làm thật chứ!” Tô Duyệt Duyệt trừng mắt nhìn hắn.
“Ngươi cảm thấy là giả sao?” Bắc Thần Hàn cười cười, ngay lập tức tháo đai áo rồi cời phăng áo ngoài, chiếc yếm đào cùng lúc ấy cũng hoàn toàn lộ ra.
Gương mặt Tô Duyệt Duyệt càng ngày càng bối rối, không ngừng tìm cách phá giải huyệt đạo trên người, nhưng đều phí công vô ích.
Đôi tay không chịu an phận của Bắc Thần Hàn nhanh chóng xé toạc chiếc áo yếm của Tô Duyệt Duyệt, hai bầu ngực tròn trĩnh mịn màng nảy ra ngoài, Tô Duyệt Duyệt rên lên khe khẽ, ánh mắt Bắc Thần Hàn thật sự như có lửa cháy, không chút do dự mà thò tay xoa bóp hai bầu vú căng mọng.
“Ngươi xem, phản ứng của ngươi thật trung thực…” Bắc Thần Hàn cười khẩy, ngón trỏ và ngón cái tha hồ mà chà nắn hai đầu vú, khiến chúng dần se lại. (tha lỗi cho mình nhé)
Trời ơi! Chẳng nhẽ cô lại cứ thế để hắn ta ăn thịt sao!! Phải làm sao bây giờ??
“Bổn vương giờ sẽ cho ngươi biết, cơ thể của ngươi trung thực đến cỡ nào” Bắc Thần Hàn mỉm cười như nịnh nọt, gục đầu ngậm lấy một quả dâu mơi người, đầu lưỡi mạnh mẽ không ngừng trêu đùa nó, quả còn lại cũng được đối xử hết sức công bằng, hai ngón tay thon dài vẫn không ngừng vân vê nó.
Tô Duyệt Duyệt không ngừng cảm thấy ngọn lửa dục trong lòng đang dâng lên mạnh mẽ, bên dưới cũng càng ngày càng khó chịu. Thật sự rất muốn vùng dậy, nhưng cơ thế lại bị bất động, khiến cô cảm thấy còn khó chịu hơn cả cái chết.
“Á, đồ biến thái mau dừng tay!” Cô đỏ mặt vì giận mà trợn mắt mắng hắn.
Nhưng Bắc Thần Hàn đáng ghét chẳng những không ngưng tay mà ngược lại còn đưa dần tay xuống phía dưới, trước ánh mắt hoảng hốt của cô mà thọc thẳng tay vào lớp đồ lót tung hoành.
“Ngươi…” Tô Duyệt Duyệt tức muốn chết nhìn hắn trừng trừng, muốn khép ngày hai chân lại. Nhưng rốt cuộc, cái cơ thể bất động của cô chỉ có thể bất lực nhìn Bắc Thần Hàn khẽ dạng hai chân của mình.
_Gấu_
Bắc Thần Hàn cười khẩy, những ngón tay thon dài tiếp tục lướt xuống phía dưới và cuối cùng dừng lại ở núm vú (eo >”<) nhè nhẹ vân quanh hai vòng.
“Đồ biến thái, ngươi đang làm cái gì vậy?” Tô Duyệt Duyệt trong chốc lát bỗng cảm thấy cơ thể trở nên tê dại.
Hắn cởi giầy, cả thân hình cao to vội đè lên cơ thể bất động của cô. “Ngươi nói xem là bổn cung muốn làm gì?”
“Cái đó, soái ca… Giờ hãy còn sớm mà, chúng ta đợi đến khuya rồi hãy tiếp tục có được không…” Tô Duyệt Duyệt hoang mang nói vội.
Bắc Thần Hàn nào có chịu nghe lời của cô, cúi đầu thấp hết mức có thể mà cười nói: “ Đợi bổn vương ăn thịt ngươi xong, về đến phủ thì cũng khuya rồi, lúc đó chúng ta tiếp tục cũng được mà…”.
“Ngươi… Không…” Tô Duyệt Duyệt đang định cãi thì liền bị miêng hắn bịt lại.
Bắc Thần Hàn vốn định nhẹ nhàng với cô, nhưng cứ nghĩ đến bờ môi cô vừa bị kẻ khác chiếm đoạt là trong lòng hắn lại như có lửa thiêu đốt, hắn cắn nhẹ vào môi cô như để trừng phạt, rồi nhân lúc cô định há miệng kêu đau thì thọc lưỡi của mình vào quyện chặt lấy cái lưỡi đang lẩn trốn của cô.
Tô Duyệt Duyệt chau mày, không ngừng muốn vùng lên quay đầu đi, không đẻ hắn ta tiếp tục hôn cô, nhưng Bắc Thần Hàn không cho cô có cơ hội nào để cử động, thẳng tay ghì chặt lấy cằm cô, bắt cô phải từ từ tận hưởng sự trừng phạt của hắn.
“Đồ khùng… Đã đủ chưa…” Tiếng la kháng cự của cô không ngừng dâng lên trong cổ họng.
Bắc Thần Hàn buông tha cho cái miệng của cô, cười ra mặt mà nói: “Mở to mắt mà xem bổn vương làm thế nào để dạy dỗ con mèo hoang như ngươi”.
Hắn đã nhẫn nhin lâu lắm rồi, từ ngày hắn và cô thành thân đến giờ cũng gần nửa năm rồi, vậy mà đến giờ vẫn chưa từng động phòng, nói gì đi chăng nữa thì hắn cũng quyết không bỏ qua cơ hội lần này.
“Ha, ngươi sẽ không làm thật chứ!” Tô Duyệt Duyệt trừng mắt nhìn hắn.
“Ngươi cảm thấy là giả sao?” Bắc Thần Hàn cười cười, ngay lập tức tháo đai áo rồi cời phăng áo ngoài, chiếc yếm đào cùng lúc ấy cũng hoàn toàn lộ ra.
Gương mặt Tô Duyệt Duyệt càng ngày càng bối rối, không ngừng tìm cách phá giải huyệt đạo trên người, nhưng đều phí công vô ích.
Đôi tay không chịu an phận của Bắc Thần Hàn nhanh chóng xé toạc chiếc áo yếm của Tô Duyệt Duyệt, hai bầu ngực tròn trĩnh mịn màng nảy ra ngoài, Tô Duyệt Duyệt rên lên khe khẽ, ánh mắt Bắc Thần Hàn thật sự như có lửa cháy, không chút do dự mà thò tay xoa bóp hai bầu vú căng mọng.
“Ngươi xem, phản ứng của ngươi thật trung thực…” Bắc Thần Hàn cười khẩy, ngón trỏ và ngón cái tha hồ mà chà nắn hai đầu vú, khiến chúng dần se lại. (tha lỗi cho mình nhé)
Trời ơi! Chẳng nhẽ cô lại cứ thế để hắn ta ăn thịt sao!! Phải làm sao bây giờ??
“Bổn vương giờ sẽ cho ngươi biết, cơ thể của ngươi trung thực đến cỡ nào” Bắc Thần Hàn mỉm cười như nịnh nọt, gục đầu ngậm lấy một quả dâu mơi người, đầu lưỡi mạnh mẽ không ngừng trêu đùa nó, quả còn lại cũng được đối xử hết sức công bằng, hai ngón tay thon dài vẫn không ngừng vân vê nó.
Tô Duyệt Duyệt không ngừng cảm thấy ngọn lửa dục trong lòng đang dâng lên mạnh mẽ, bên dưới cũng càng ngày càng khó chịu. Thật sự rất muốn vùng dậy, nhưng cơ thế lại bị bất động, khiến cô cảm thấy còn khó chịu hơn cả cái chết.
“Á, đồ biến thái mau dừng tay!” Cô đỏ mặt vì giận mà trợn mắt mắng hắn.
Nhưng Bắc Thần Hàn đáng ghét chẳng những không ngưng tay mà ngược lại còn đưa dần tay xuống phía dưới, trước ánh mắt hoảng hốt của cô mà thọc thẳng tay vào lớp đồ lót tung hoành.
“Ngươi…” Tô Duyệt Duyệt tức muốn chết nhìn hắn trừng trừng, muốn khép ngày hai chân lại. Nhưng rốt cuộc, cái cơ thể bất động của cô chỉ có thể bất lực nhìn Bắc Thần Hàn khẽ dạng hai chân của mình.
_Gấu_
Danh sách chương