“Bổn vương làm gì chứ? Nàng xem nàng “ướt” cả rồi… Xem ra cũng thích “tiếp xúc” với bổn vương đúng không?” Bắc Thần Hàn buông tha cho trái dâu đã đỏ tấy, nói bằng một giọng châm biếm.

Tô Duyệt Duyệt vốn định mắng ngay cho hắn một trận, nhưng lại vì bị bàn tay không báo trước của hắn thọc vào trong cơ thể mà thở hắt, âm thanh phẫn nộ nháy mắt đã biến thành tiếng rên rỉ miễn cưỡng. “Aa…”

Bắc Thần Hàn lại một lần cười khẩy, ám muội ghé vào tai cô mà nói: “Ái phi kêu thật dễ nghe.”

“Đồ khùng nhà ngươi, đồ biến thái chết tiệt, bỏ tay ra…” Tô Duyệt Duyệt cuối cùng cũng hiểu được cái cảm giác người câm ngậm Hoàng Liên, chịu cực mà không thể nói.

Tên thái tử này quả là bênh hoạn, đáng ghét, tức chết mất…

Ánh mắt của Bắc Thần Hàn càng rạo rực, hắn chẳng đếm xỉa đến lời kháng cự của cô, bờ môi ấm nóng mơn chớn lên cái cổ trắng ngần, những ngón tay đang thọc sâu vào cơ thể cô cũng bắt đầu hoạt động trở lại, động tác của chúng mạnh dần, tăng theo cùng những cái mơn trớn đầy kích thích.

 “Ngươi… Khó chịu quá a!!! Dừng… Mau dừng lại…”

Đúng lúc ấy, những ngón tay của Bắc Thần Hàn đột nhiên thu lại, hắn rời khỏi giường một cách nhanh chóng. Và khi hắn quay trở lại, Tô Duyệt Duyệt lại một lần nữa được chiêm ngưỡng cái thân hình trần truồng vạm vỡ  ấy. Trời ơi! Không phải chứ!! Xem ra lần này thật sự thoát không nổi rồi.

Hắn lại áp thân hình nóng hầm hập của mình lên, đồng thời nhẹ nhàng tách hai chân của Tô Duyệt Duyệt, để cho cơn dục vọng đang bùng cháy thiêu đốt cô. Đôi tay hắn rất nhẹ nhàng, chỉ trong nháy mắt đã khiến thân hình cứng đờ ở bên dưới trở nên than nhuyễn.

Tô Duyệt Duyệt phát giác ra huyệt đạo trên cơ thể đã được hóa giải, không chút do dự mà chống tay kháng cự, nhưng không may là Bắc Thần Hàn sớm đã liệu được ý đồ của cô, bèn dùng một tay khống chế đôi bàn tay yếu ớt mà không chịu an phận.

“Nàng nghĩ là bổn vương sẽ để cho nàng có cơ hội kháng cự sao?” Hắn cười nham hiểm, sau đó thẳng tay tống toàn bộ cơn dục vong đang như thiêu như đốt vào người cô.

Tô Duyệt Duyệt rùng mình, cảm nhận thấy cái vật to lớn đó đang từng tấc từng tấc đi vào người cô, Bắc Thần Hàn nghiến răng, sự bối rối của Tô Duyệt DUyệt càng khiến hắn trở nên điên cuồng, hắn đút vào rồi lại rút ra, nhẹ nhàng đưa đẩy tại cửa mình của cô.

“Ngươi…” Tô Duyệt DUyệt tức muốn xì khói, cái cơ thể khó chịu này đang khiến cô trở nên phát điên, đồ biến thái này nhất định là cố ý dùng trò trêu ngươi chí mạng này để trừng phạt cô.

“Bổn vương làm sao? Muốn bổn vương vào thêm một chút nữa đúng không? Như thế này à…” Hắn nham hiểm nói, vừa nói vừa đẩy vào cơ thể cô sâu thêm chút nữa, sau đó lại rút ra.

Tô Duyệt Duyệt thật sự bứt rứt, cái không gian rống tuếch ấy khiến cô thật sự phát điên rồi, đồ biến thái này còn không mau dứt khoát, cứ đút thẳng vào không phải là xong sao!! Hắn tự dưng lại cứ cố tình đẩy vào rút ra.

“Khó chịu chưa? Có muốn bổn vương không?” Hắn cố gắng kiểm soát ngọn lửa của cơn nhục dục, nhẫn nại hỏi.

Tô Duyệt Duyệt tuy tức tối không thèm quay lại nhìn hắn. Nhưng những biểu hiện của cơ thể sớm đã phơi bày ham muốn của cô.

Bắc Thần Hàn cười khẩy, không muốn trừng phạt cô nữa, cũng không muốn trừng phạt bản thân, hắn thở dài đánh thượt, cơn dục vọng đang thiêu đốt lại một lần nữa hướng vào cơ thể cô, hắn muốn thật nhanh chóng biến cô hoàn chỉnh là người con gái của hắn.

Khi đầu “gậy” nóng hổi vừa cảm nhận được tấm màng trinh bạch ấy, hắn tức thì nín thở, tiếp đó…

_Gấu_
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện