Diệp Thiên là trận pháp sư, bởi vì vậy cho nên không cần phải đi chiến đấu. Nhưng cũng chỉ là hiện tại, một khi đến thời khắc nguy cơ, đừng nói là trận pháp sư, coi như là Võ Giả 15 tuổi cũng nhất định phải ra trận.

Rất nhanh, Diệp Thiên liền bị hiệp hội trận pháp sư triệu tập đi luyện chế trận bàn, cung cấp trận bàn cho chiến trường. Mỗi khi luyện chế ra một cái trận bàn liền có thể giết chết thêm một vài hung thú, cho nên nhiệm vụ của nhóm trận pháp sư cũng mười phần trọng yếu.

Nhiệm vụ của Diệp Thiên là mỗi ngày luyện chế ra 50 trận bàn sơ cấp, nhiệm vụ cũng không nhiều, luyện chế hoàn thành, còn có thời gian dư thừa để tu luyện.

Đương nhiên, luyện chế thêm một cái trận bàn sơ cấp, còn có thêm điểm tích luỹ ban thưởng, nhưng điểm tích luỹ của hiệp hội trận pháp sư bây giờ lại không có tác dụng đối với Diệp Thiên, huống hồ chỉ là một số trận bàn cấp thấp căn bản không thể cải biến được thế cục, Diệp Thiên tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian đi luyện chế nhiều trận bàn như vậy.

Thế là, Diệp Thiên dùng thời gian dư thừa để tu luyện.

Chiến tranh vẫn tiếp tục, lại trôi qua thêm năm ngày thời gian, Diệp Thiên cũng không nhận được tin cầu cứu của căn cứ Lâm Hải, hiển nhiên là căn cứ Lâm Hải đã tạm thời an toàn.

"Lực lượng thân thể của ta đã là 13 Tượng, đáng tiếc là mặc dù có thiên phú lực lượng cấp nguỵ Áo Nghĩa và Thanh Phong Trảm, bằng vào chừng này lực lượng bất quá cũng chỉ có thể đối phó với Vương thú nhỏ yếu mà thôi." Diệp Thiên thì thào.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Nhạc Linh đã truyền tới một tin tức tốt.

Lão tổ Vân gia đã trở về! Nghe được tin tức này, thần sắc của Diệp Thiên liền trở nên vui vẻ.

Lão tổ Vân gia trở về, Đại căn cứ Ma Hải tối thiểu nhất là vẫn có thể bảo trụ, chuyện này đối với Diệp Thiên mà nói là một chuyện tốt, hắn cũng không hi vọng Đại căn cứ Ma Hải bị huỷ diệt, bản thân phải mang theo em gái đào vong.

Rất nhanh, tin tức lão tổ Vân gia trở về được truyền khắp Đại căn cứ Ma Hải, các cao tầng của Đại căn cứ Ma Hải thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Trong khoảng thời gian này, tổn thất của bọn hắn cũng không nhỏ, không biết chết đi bao nhiêu Tông Sư, thậm chí ngay cả cường giả Vương Cấp cũng chết mất mấy người.

Nếu như lão tổ Vân gia vẫn không trở lại mà nói, chỉ sợ đám hung thú sẽ chờ không nổi mà phát động tổng tiến công, đến khi đó Vương Thú vô địch tất nhiên sẽ xuất thủ, Đại căn cứ Ma Hải sẽ gặp nguy hiểm.

Vào ngày thứ hai khi lão tổ Vân gia trở về, Nhạc Linh thông báo cho Diệp Thiên, Vân gia đã thương lượng cùng với những đại thế lực khác, chuẩn bị phản công hung thú, đánh lui đám hung thú, giải trừ nguy cơ cho Đại căn cứ Ma Hải.

Mà một trận chiến này, tất cả Võ Giả có cảnh giới Đại Võ Giả trở lên đều phải xuất động, coi như là dạng trận pháp sư như Diệp Thiên cũng nhất định phải xuất thủ, dù sao thì ở trên chiến trường, trận pháp sư mới có thể chân chính phát huy ra uy lực của trận pháp.

Trong ngày này, Diệp Thiên đi theo đại quân Võ Giả tiến nhập vào chiến trường, mấy chục vạn Võ Giả từ cảnh giới Đại Võ Giả trở lên chiếm cứ khu vực có phạm vi ngàn dặm, mà so sánh cùng với hung thú, số lượng Võ Giả của nhân loại không thể nghi ngờ là ít hơn rất nhiều.

- ----

Bạn nào muốn mua đến chương mới nhất với giá rẻ thì pm facebook hoặc zalo của mình:

facebook.com/minh.tuan.3192479

0968.412.279

- ----

Nhưng nhân loại cũng có ưu thế, ví dụ như là có thể sử dụng vũ khí, sử dụng trận pháp, còn có các loại vật phẩm chữa thương, có trí tuệ cao hơn.

Cho nên, sự chênh lệch về số lượng cũng ảnh hưởng không lớn, điều trọng yếu ảnh hưởng tới chiến cuộc là trận chiến đấu giữa Vương Cấp, đặc biệt là trận chiến đấu giữa Vương Cấp vô địch cùng với Vương Thú vô địch.

Lão tổ Vân gia cùng với Vương Thú vô địch, ai là kẻ thẳng lợi, thì phương đó sẽ chiến thắng.

Ở giữa không trung, lão tổ Vân gia xuất hiện, gã mặc áo bào màu trắng, có bộ dáng vô cùng trẻ tuổi, giống như một công tử nhà giàu.

Lão tổ Vân gia tên là Vân Mộng Ly, cái tên này giống như tên của một cô gái, nhưng chiến tích của gã lại hết sức hiển hách, ở cảnh giới Tông Sư đã từng chém giết ba con Vương thú trong một trận chiến, sau khi bước vào cảnh giới Vương Cấp, chỉ dùng vẻn vẹn mười năm thời gian liền trở thành tồn tại vô địch trong Vương Cấp, sau đó liền bế quan tiềm tu, không hỏi tới thế sự.

Nhưng mọi người lại không biết, gã đã sớm rời khỏi Đại căn cứ Ma Hải, tiến nhập vào căn cứ siêu cấp, nếu không phải lần này xảy ra sự kiện thú triều, Vân Mộng Ly vẫn còn đang ở bên trong căn cứ siêu cấp.

"Lui đi!" Vân Mộng Ly quát lạnh, gã đang nói với con Viên Hầu, bảo rằng Viên Hầu hãy suất lĩnh đàn thú rời đi.

Nhưng mà, Viên Hầu lại nhe răng cười, phảng phất như là đang trào phúng Vân Mộng Ly.

Không nói hai lời, Viên Hầu liền trực tiếp khai chiến!

Rầm rầm rầm!!!! Hai nhân vật vô địch chém giết ở trên không trung, đánh đến mức hư không chấn động kịch liệt, Võ Giả bình thường nếu như dám ngẩng đầu lên nhìn, tâm thần đều sẽ đại chấn, cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

Mà ở phía dưới, Võ Giả cũng chém giết cùng một chỗ với đám hung thú, tạo ra một cảnh tượng vô cùng thảm liệt, toàn bộ chiến trường giống như là một chiếc cối xay thịt, coi như là Tông Sư cũng không dám chắc là có thể bảo vệ được tính mạng của mình.

Diệp Thiên ở cùng một chỗ với đội ngũ Nhạc gia, cùng với mấy vị trận pháp sư Nhạc gia thôi động một bộ trận pháp cao cấp, bao trùm chu vi 10 dặm, điên cuồng đồ sát đám hung thú.

Thi thể của hung thú chất đầy đại địa, coi như là hung thú đỉnh cấp ở dưới sự công kích của trận pháp cao cấp cũng không kiên trì được bao lâu.

"Tiểu huynh đệ Diệp Thiên, ngươi hãy nghỉ ngơi một chút đi, ngươi đã duy trì trận pháp trong nửa giờ, đã hao tổn rất nhiều tinh thần lực cùng với nguyên lực, hãy để ta thay cho!" Một ông lão mở miệng nói.

Ông lão này là một vị trận pháp sư trung cấp của Nhạc gia, tên là Nhạc Lai, tu vi cũng chỉ có cấp bậc Đại Võ Giả, cho nên chỉ vẻn vẹn trong vài phút liền tiêu hao hết nguyên lực, cho nên mới đi ra ngoài nghỉ ngơi. Mà bây giờ, ông ta đã khôi phục lại.

"Ta không sao, ông hãy đi trợ giúp những trận pháp sư khác đi!" Diệp Thiên mở miệng nói.

Hắn cũng không nói láo, mặc dù duy trì trận pháp cao cấp xác thực là rất hao tổn nguyên lực cùng với thể lực, thậm chí ngay cả tinh thần lực cũng tiêu hao không ít, nhưng ở dưới chân tất cả đều là thi thể của hung thú, có một lượng lớn máu tươi ở bên người.

Thế là hắn âm thầm thôi động thiên phú phệ huyết, hấp thu lực lượng máu tươi để khôi phục lại thể lực, cho nên lực sinh cơ của hắn rất sung mãn, cho dù cưỡng ép tiêu hao sinh mệnh lực để thôi động trận pháp cũng có thể rất nhanh bổ sung trở về, dù sao thì cái mà thiên phú phệ huyết chân chính bổ sung chính là sinh cơ, thể lực và nguyên lực chỉ là hiệu quả bổ sung.

Nhưng Nhạc Lai lại cho rằng Diệp Thiên chỉ đang ráng chống đỡ, không ngừng khuyên Diệp Thiên đi nghỉ ngơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện