Tác giả: già đầu vẫn ế

Đúng là cuộc sống của người giàu có mà..trên người toàn những thứ sang trọng thì con người cũng trở nên có giá trị hơn sang trọng và quý phái..

Cố Viễn Thành đưa tay ra hiệu Như Ý khoác lấy tay bước đi trong sự ngưỡng mộ của những người xung quanh...trước mắt họ là hai người đẹp như tạc tượng có lẽ trời sinh ra họ đã một cặp..

Xe của Cố Viễn Thành dừng lại một nhà hàng sang trọng nơi đây chuyên tổ chức tiệc tùng cho những người cao sang quyền quý nếu cô không đi cùng Cố Viễn Thành có lẽ cả đời này cũng không thể bước chân vào nơi cao sang này..

Cố Viễn Thành bước xuống trước rồi mở cửa xe đưa tay dẫn Như Ý..cố miễn cưỡng đưa tay đón nhận rồi cùng hắn bước đi..xung quanh đều là cánh phóng viên báo chí đứng trước nhà hàng đông như kiến.

" Có phải Cố Viễn Thành không"

" Đúng rồi.. Cố Viễn Thành rất ít khi đến dự mấy bữa tiệc này mà"

" Nhanh lên ngày mai hẳn là có tin hót rồi"

Đám phóng viên đổ xô hết ống kính về hướng Cố Viễn Thành hắn luôn là trung tâm chú ý của tất cả mọi người. Một nhân vật mà trong giới kinh doanh ai cũng muốn lấy lòng hắn muốn hắn để mắt tới công việc của họ sẽ lên như diều gặp gió nhưng nếu để hắn phật lòng họ sẽ mất tất cả..những cô gái trong thành phố này cũng vậy mong ước một lần được leo lên giường hắn...

Phóng viên không ngừng chụp hình làm Như Ý cảm thấy lo lắng..hắn cảm nhận được sự lo lắng của cô nên đã đưa tay nhẹ vòng qua eo cô chấn an tinh thần cô..

" Cô gái đó là ai vậy "

" Chắc là người phụ nữ của Cố Viễn Thành rồi "

" Đúng là xinh đẹp như hoa ".

" Ngày mai chắc đây là tin hót nhất rồi"

" Không biết vị tiểu thư đó có gia thế nào "

" Chắc đại minh tinh hay tiểu thư tập đoàn lớn nào rồi "

Phóng viên không ngừng tò mò về cô mặc dừ đã được đám vệ sĩ giữ một khoảng cách xa với cô và hắn nhưng những lời đó cô nghe không sót lời nào..nó giống như những mũi dao đâm vào tim cô vậy..không phải tiểu thư giàu có thì không có quyền đi bên cạnh hắn sao..nếu họ biết cô là trẻ mồ côi thì chắc chắn sẽ bùng nổ những lời chỉ trích hướng về thân phận của cô..

Cố Viễn Thành nắm tay Như Ý bước vào bữa tiệc tất cả mọi người đều hướng ánh nhìn về hắn và cô dường như nơi nào có Cố Viễn Thành thì hắn sẽ là trung tâm chú ý của tất cả mọi người..xung quanh hắn như phát ra ánh hào quang mà mọi người xung quanh muốn với tay chạm tới..

Như Ý cảm thây bất an khi tất cả những người phụ nữ ở đây đang nhìn cô bằng ánh mắt hình viên đạn..cảm giác bị mọi người ở đây ghét..

" Em sợ sao.."

Cố Viễn Thành nghiêng đầu cúi xuống ghé sát tai Như Yw hỏi chuyện..ánh mắt hắn nhìn cô say đắm giống như hắn đang cố ý để mọi người nhìn thấy..

" Làm gì có..chỉ là tôi thấy không quen "

Như Ý nói chuyện nhưng cố gắng lãng qua một bên tránh ánh mắt mê hoặc của hắn

Cố Viễn Thành càng nắm chặt tay cô hơn rồi lấy một ly nước ép đem cho Như Ý

" Em không được uống rượu đâu"

" Tại sao..tôi đâu phải là chưa đủ 18 tuổi đâu"

" Vậy là có thể làm chuyện người lớn rồi chứ"

Cố Viễn Thành như cố ý chọc tức Như Ý..ánh mắt bộ mặt Như Ý bây giờ giận dỗi khiến hắn chịu không nổi

" Anh không biết liêm sỉ là"

Kế tiếp cứ lần lượt những vị tổng tài đến bất chuyện với Cố Viễn Thành..hắn người ai cũng muốn lấy lòng

" Cố Tổng vị tiểu thư đây là.."

Một người đứng cạnh đó có ý tò mò liền hỏi Cố Viễn Thành..có lẽ mọi người ở đó ai cũng tò mò về cô gái bên cạnh hắn nhưng không dám mở miệng..

" Cô ấy là người phụ nữ của tôi"

Cố Viễn Thành bình thản trả lời làm Như Ý không kịp phản ứng..mọi người không ngừng bàn tán xôn xao còn hắn vẻ mặt như được vàng..hắn vòng tay kéo Như Ý vào sát người rồi đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô..ánh mắt hắn nhìn hắn dịu dàng. Có lẽ đây là lần đầu tiên mọi người được thấy bộ mặt khác của hắn mà không phải lạnh lùng đáng sợ...

" Anh bị điên hả"

" Ngoan ngoãn hợp tác đi nào "

" Tôi không thích ".

" Vậy anh sẽ hôn chỗ khác "

Như ý tức giận nhưng không làm gì được ai bảo sức hắn khỏe vậy chứ cô đấu không lại..toàn bị hắn bắt nạt..

Trong khi những người đàn ông đang nói chuyện về công việc thì cô không biết phải làm gì ngoài đứng bên cạnh hắn nhàm chán..

" Vị tiểu thư này qua bên này ngồi ăn với tôi nhé..đứng nhiều sẽ đau chân đấy"

Một vị phu nhân khá trẻ đến bắt chuyện với Như Ý..ơn trời cũng có người để cô nói chuyện cho đỡ chán rồi.. Cô đưa mắt nhìn Cố Viễn Thành như muốn hỏi ý kiến hắn rồi hắn gật đầu đồng ý cô liền nở nự cười khiến tim Cố Viễn Thành như nhảy loạn hết cả lên..

Như Ý đi theo vị phu nhân đến một bàn ăn khá khuất nhưng có thể nhìn ra quan sát được cả buổi tiệc.. Vị phu nhân tỏ ra khó thân thiện bắt chuyện rất tự nhiên làm Như Ý cũng vui vẻ trò chuyện qua lại..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện