Tác giả: già đầu vẫn ế
TRONG PHÒNG LÀM VIỆC CỦA CỐ VIỄN THÀNH
" Anh có buông tay ra không hả..quá đáng vừa thôi chứ"..
" Em ghét anh đến thế cơ à.."
" Cái thứ đáng ghét ghét như anh anh ai mà ưa nổi chứ.."
Như Ý vùng vẫy nhưng hắn không vẫn không chịu buông tay ra..mặt cô cứ đỏ bừng bừng..Như Ý đánh mạnh liên tiếp vào ngực hắn nhìn bộ dạng dễ thương của cô làm hắn phì cười..
" Buông ra nhanh lên"
" Giờ em chuẩn bị lát anh đưa em đi thử đồ tối nay đi dự tiệc với anh"
Giọng nói hắn trở nên nhẹ nhàng hơn lúc trước từ ánh mắt lời nói đến hành động của hắn làm cô như rối bời trước khi bị hắn phát hiện cô phải chuồn lẹ..
" Vậy thì tôi đi đây.."
Như Ý đẩy hắn ra chỉnh sủa lại áo rồi đi nhanh ra khỏi căn phòng làm cô cẳng thẳng này.
Cố Viễn Thành nhìn theo bóng dáng Như Ý đi ra anh mắt hắn nhẹ nhàng rồi bất giác nở nụ cười..lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được cảm giác như thế này..nên hắn sẽ làm tất cả để có thể giữ cô bên cạnh hắn.
Như Ý vừa đi ra khỏi phòng Cố Viễn Thành thì tất cả mọi ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào người cô..chả lẽ áo còn hở hay có chỗ nào không chỉnh tề..hay lúc đó mọi người đã nghe tiếng cô la hét trong phòng văn hắn..Như Ý xấu hổ chạy thẳng vào nhà vệ sinh để rửa mặt lại cho tỉnh.
" A..a..a.a..a"
Cái gì thê này..cổ của cô đầy những vết hôn của hắn..vậy là lúc nãy mọi người đã nhìn thấy hết rồi sao..Như Ý cảm thấy bất lực..từ lúc gặp hân cuộc đời cô như đầy rắc rối và phiền phức
Như Ý lấy chiếc khắn trên quai túi xách quàng cố cột thành nơ để che hết những vết tích hắn để lại rồi trở về phòng làm việc cô nằm bẹp trên bàn thở dài mệt mỏi.. Tự nhiên lại nghĩ ra kế hoạch xin hắn một đứa con làm gì cơ chứ giờ lại bị hắn khống chế..cuộc sống lại đảo lộn thế này chứ..cô trước nay ngang ngược không ai bắt nạt được vậy mà giờ đây lại sợ hắn như sợ cọp..đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn mà..
CHIỀU HÔM ĐÓ
Chiếc xe chở Cố Viễn Thành và Như Ý dừng trước một cửa hàng đầm váy dạ hội..một cửa hàng lớn với những thiết kế độc quyền của những nhà thiết kế danh tiếng khắp các nước..nơi đây chỉ có những thiếu gia tiểu thư nhà giàu mới dám bước chân vào..
" Xin mờ Cố Tổng và tiểu thư vào trong"
Nhân viên tư vấn mở cửa mời cô đi vào trong..hắn ra hiệu cho nhân viên đưa những bộ váy sang trọng nhất ra bày trước mặt hắn..hắn đi một lượt rồi dừng lại ở chiếc váy màu hồng hắn đưa cho cô vào phòng thử đồ..
MỘT LÁT SAU
Như Ý chần chừ mãi mới dám bước ra khỏi phòng thay đồ..chiếc váy với thiết kê hở cổ để lộ phần vai trần trắng như tuyết và bòng ngực đầy đặn... xung quanh đính những viên pha lê lấp lánh làm thêm phần nổi bật..chiếc váy bó sát vòng eo con kiến ôm sát chạy dọc xuống làm nổi bật vòng ba căng đét của cô..một đường cong khuyến rũ.. Phía dưới váy được cắt xẻ để lộ cặp chân dài miên man..chiếc váy giống như đước thiết kế để dành riêng cho cô vậy..
Mấy nữ nhân viên nhìn cô không chớp mắt...ở nơi đây những tiểu thư xinh đẹp ngày ngày ra vào như nước nhưng lần đầu họ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy..
" Cố Viễn Thành...tôi..tôi thấy cái váy này không hợp với tôi"
Như ý lấy tay che đi phần cổ còn hằn vết hôn của hắn để lại..nếu cứ mặc như vậy mà đi tiệc thì người ta sẽ nói cô như thế nào chứ
Cố Viễn Thành nhìn Như Ý không chớp mắt cô gái trước mắt hắn làm tâm trí hắn rối bời khônh thể nào rời đi được
" Anh thấy nó rất đẹp rất hợp với em"
" Nhưng mà.."
" Em như thế này làm anh thật sự chỉ muốn chiếm hữu một mình..không muốn ai nhìn thấy"
Cố Viễn Thành nâng nhẹ cầm Như Ý rồi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên đôi môi nhỏ của cô một nụ hôn ngọt ngào
"Anh biến thái vừa thôi..xung quanh biết bao nhiêu là người đang nhìn"
Như Ý mặt đỏ bừng quay đi chổ khác đám nhân viên cũng làm lơ đi để cô không mất tự nhiên..nhưng mặt hắn vậy là đang đắc ý cơ chứ hắn không bị đứt dây thần kinh xấu hổ rồi sao..
" Tại em khuyến rũ anh trước mà"
Cố Viễn Thành như hiểu đước ý của Như Ý ra hiệu cho nhân viên trang điểm một hồi sau thì những vết hôn trên cổ cô đã được che đi hết..
Nhân viên làm tóc búi tóc nhẹ nhàng đơn gian đính thêm những viên ngọc trai lên tóc để lại những cọng tóc nhỏ rớt xuống nhẹ nhàng..
Nhìn lại mình trong gương Như Ý cũng không thể tin được đây là mình nhìn cô giờ đây như đại minh tinh nổi tiếng.. Đúng là những nơi sang trọng cao quý nhân viên trang điểm bậc nhất có khác..
" A..a"
Bất thình lình vòng tay lớn của Cố Viễn Thành từ đằng sau vòng lên ôm lấy cô..hắn nhẹ nhàng đeo cho cô sợi dây chuyền mặt đính kim cương sang trọng nhìn lấp lánh rất hợp với chiếc váy cô đang mặc..
Nhân viên mang đến một bộ trang sức hắn tự tay đeo tất cả cho cho cô..đôi bông tai lắc tay và chiếc nhân kim cương cỡ lớn...
TRONG PHÒNG LÀM VIỆC CỦA CỐ VIỄN THÀNH
" Anh có buông tay ra không hả..quá đáng vừa thôi chứ"..
" Em ghét anh đến thế cơ à.."
" Cái thứ đáng ghét ghét như anh anh ai mà ưa nổi chứ.."
Như Ý vùng vẫy nhưng hắn không vẫn không chịu buông tay ra..mặt cô cứ đỏ bừng bừng..Như Ý đánh mạnh liên tiếp vào ngực hắn nhìn bộ dạng dễ thương của cô làm hắn phì cười..
" Buông ra nhanh lên"
" Giờ em chuẩn bị lát anh đưa em đi thử đồ tối nay đi dự tiệc với anh"
Giọng nói hắn trở nên nhẹ nhàng hơn lúc trước từ ánh mắt lời nói đến hành động của hắn làm cô như rối bời trước khi bị hắn phát hiện cô phải chuồn lẹ..
" Vậy thì tôi đi đây.."
Như Ý đẩy hắn ra chỉnh sủa lại áo rồi đi nhanh ra khỏi căn phòng làm cô cẳng thẳng này.
Cố Viễn Thành nhìn theo bóng dáng Như Ý đi ra anh mắt hắn nhẹ nhàng rồi bất giác nở nụ cười..lâu lắm rồi hắn mới cảm nhận được cảm giác như thế này..nên hắn sẽ làm tất cả để có thể giữ cô bên cạnh hắn.
Như Ý vừa đi ra khỏi phòng Cố Viễn Thành thì tất cả mọi ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào người cô..chả lẽ áo còn hở hay có chỗ nào không chỉnh tề..hay lúc đó mọi người đã nghe tiếng cô la hét trong phòng văn hắn..Như Ý xấu hổ chạy thẳng vào nhà vệ sinh để rửa mặt lại cho tỉnh.
" A..a..a.a..a"
Cái gì thê này..cổ của cô đầy những vết hôn của hắn..vậy là lúc nãy mọi người đã nhìn thấy hết rồi sao..Như Ý cảm thấy bất lực..từ lúc gặp hân cuộc đời cô như đầy rắc rối và phiền phức
Như Ý lấy chiếc khắn trên quai túi xách quàng cố cột thành nơ để che hết những vết tích hắn để lại rồi trở về phòng làm việc cô nằm bẹp trên bàn thở dài mệt mỏi.. Tự nhiên lại nghĩ ra kế hoạch xin hắn một đứa con làm gì cơ chứ giờ lại bị hắn khống chế..cuộc sống lại đảo lộn thế này chứ..cô trước nay ngang ngược không ai bắt nạt được vậy mà giờ đây lại sợ hắn như sợ cọp..đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn mà..
CHIỀU HÔM ĐÓ
Chiếc xe chở Cố Viễn Thành và Như Ý dừng trước một cửa hàng đầm váy dạ hội..một cửa hàng lớn với những thiết kế độc quyền của những nhà thiết kế danh tiếng khắp các nước..nơi đây chỉ có những thiếu gia tiểu thư nhà giàu mới dám bước chân vào..
" Xin mờ Cố Tổng và tiểu thư vào trong"
Nhân viên tư vấn mở cửa mời cô đi vào trong..hắn ra hiệu cho nhân viên đưa những bộ váy sang trọng nhất ra bày trước mặt hắn..hắn đi một lượt rồi dừng lại ở chiếc váy màu hồng hắn đưa cho cô vào phòng thử đồ..
MỘT LÁT SAU
Như Ý chần chừ mãi mới dám bước ra khỏi phòng thay đồ..chiếc váy với thiết kê hở cổ để lộ phần vai trần trắng như tuyết và bòng ngực đầy đặn... xung quanh đính những viên pha lê lấp lánh làm thêm phần nổi bật..chiếc váy bó sát vòng eo con kiến ôm sát chạy dọc xuống làm nổi bật vòng ba căng đét của cô..một đường cong khuyến rũ.. Phía dưới váy được cắt xẻ để lộ cặp chân dài miên man..chiếc váy giống như đước thiết kế để dành riêng cho cô vậy..
Mấy nữ nhân viên nhìn cô không chớp mắt...ở nơi đây những tiểu thư xinh đẹp ngày ngày ra vào như nước nhưng lần đầu họ nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy..
" Cố Viễn Thành...tôi..tôi thấy cái váy này không hợp với tôi"
Như ý lấy tay che đi phần cổ còn hằn vết hôn của hắn để lại..nếu cứ mặc như vậy mà đi tiệc thì người ta sẽ nói cô như thế nào chứ
Cố Viễn Thành nhìn Như Ý không chớp mắt cô gái trước mắt hắn làm tâm trí hắn rối bời khônh thể nào rời đi được
" Anh thấy nó rất đẹp rất hợp với em"
" Nhưng mà.."
" Em như thế này làm anh thật sự chỉ muốn chiếm hữu một mình..không muốn ai nhìn thấy"
Cố Viễn Thành nâng nhẹ cầm Như Ý rồi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên đôi môi nhỏ của cô một nụ hôn ngọt ngào
"Anh biến thái vừa thôi..xung quanh biết bao nhiêu là người đang nhìn"
Như Ý mặt đỏ bừng quay đi chổ khác đám nhân viên cũng làm lơ đi để cô không mất tự nhiên..nhưng mặt hắn vậy là đang đắc ý cơ chứ hắn không bị đứt dây thần kinh xấu hổ rồi sao..
" Tại em khuyến rũ anh trước mà"
Cố Viễn Thành như hiểu đước ý của Như Ý ra hiệu cho nhân viên trang điểm một hồi sau thì những vết hôn trên cổ cô đã được che đi hết..
Nhân viên làm tóc búi tóc nhẹ nhàng đơn gian đính thêm những viên ngọc trai lên tóc để lại những cọng tóc nhỏ rớt xuống nhẹ nhàng..
Nhìn lại mình trong gương Như Ý cũng không thể tin được đây là mình nhìn cô giờ đây như đại minh tinh nổi tiếng.. Đúng là những nơi sang trọng cao quý nhân viên trang điểm bậc nhất có khác..
" A..a"
Bất thình lình vòng tay lớn của Cố Viễn Thành từ đằng sau vòng lên ôm lấy cô..hắn nhẹ nhàng đeo cho cô sợi dây chuyền mặt đính kim cương sang trọng nhìn lấp lánh rất hợp với chiếc váy cô đang mặc..
Nhân viên mang đến một bộ trang sức hắn tự tay đeo tất cả cho cho cô..đôi bông tai lắc tay và chiếc nhân kim cương cỡ lớn...
Danh sách chương