Tác giả: già đầu vẫn ế
Như Ý trần trụi trước mặt Cố Viễn Thành khuôn mặt cô ngại ngùng đỏ ủng còn Cố Viễn Thành nhìn cô bằng ánh mắt khao khát lướt từ trên xuống dưới
- Có thể đưng lại được không
Dù Như Ý biết trước sau gì chuyện này cũng xảy ra nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý
- Anh không thể dừng lại được nữa rồi
Rồi lần lượt tất cả những thứ trên người đều được Cố Viễn Thành vứt bỏ hết..hắn nhẹ nhàng đưa bàn tay vuốt ve cơ thể cô bàn tay không ngừng di chuyển khắp cơ thể
- Ưm..Ưm..
Không thể nào kiềm chế được bản thân nữa Như Ý rên rỉ bên tai hắn khiếm hắn thêm phần kích thích
- Aaaa..đau..
Trong căn phòng chỉ có hai người trần trụi không mảnh mai họ như hòa quyện vào nhau da thịt ma xa xát vào nhau kiến họ thêm phấn khích.. Cả căn phòng chỉ còn lại tiếng hơi thở mãnh liệt của hắn..tiếng rên rỉ của cô và những âm thanh do cọ xát..
Hắn luân chuyển đều đặn không ngừng hôn lên đôi môi cô..hắn không thể nào dứt ra được khỏi những vị ngọt đó
Hai bàn tay đan xiết vào nhau siết chặt tới nỗi cô làm tay hắn bị thương bởi móng tay..sức khỏe của hắn làm cô không thể nào chịu nổi..hơi thở ấp áp mãnh liệt..thân hình khuyến rũ với gương mặt hoàn mỹ không góc của hắn làm cô không thể nào từ chối hắn mà cứ bị hắn đưa vào cơn mê..
Những âm thanh ngọt ngào của căn phòng không ngừng nghỉ suốt cả đêm dài...
SÁNG HÔM SAU
Sáng sớm Như Ý thức dậy với toàn thân mệt mỏi đau nhức cô đã cùng hắn cả đêm và bây giờ là thời điểm khó khăn nhất với cô đó là đối mặt với hắn..
Cô cảm nhận được hơi thở của Cố Viễn Thành ở sau lưng mình nhưng không thể nào nhúc nhích..cô đang suy nghĩ giờ đối mặt sẽ nói câu gì hay sẽ tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra..cứ suy nghĩ lòng vòng mãi trong đầu khiến cô dường như chỉ muốn độn thổ khỏi nơi này..
- Em đừng giả vờ ngủ nữa
Cố Viễn Thành vòng tay ôm lấy Như Ý rồi xoay người cô về phía hắn..bất giác cô giật tấm chăn lại che lên người rồi vùng ngồi dậy
- Anh làm gì đấy
- Đâu phải là chưa thấy qua cơ thể của em
Cố Viễn Thành nở nụ cười ma mị nhìn từ trên xuống dưới người cô không chớp mắt..mặt hắn bây giờ cô chỉ muốn đánh một trận cho hắn chết mất thôi..
- Anh đúng là đồ biến thái..đừng có lại gần tôi.
- Được rồi không chọc em nữa..tối qua chắc anh đã làm em mệt rồi bây giờ anh đi tắm rồi dẫn em đi ăn
Cố Viễn Thành bước xuống giường trên người không mảnh vải che thân
- Tên biến thái này mặc đồ vào đi
Như Ý vứt gối liên tục về phía Cố Viễn Thành..tại sao con người này có thể tự nhiên trước mặt người khác như thế này chứ..mặt cô đỏ ửng lên
- Mặt em đỏ nhìn rất dễ thương đấy
Cố Viễn Thành vừa nói vừa bước vào nhà tắm..Như Ý không thể không chắc một điều rằng cơ thể hắn rất đẹp với thân hình đó và khuôn mặt đó khiến biết bao phụ nữ phải chết dưới chân hắn
Như Ý lấy điện thoại trong túi ra có tới 15 cuộc gọi nhỡ của Từ Vi giờ Như Ý không biết lúc về nhà sẽ nói chuyện với Từ Vi như thế nào nữa
Đã giống như mong muốn của cô nhưng trong lòng cô cảm thấy có gì đó mất mát..cô luôn nghĩ có một đứa con với một người đàn ông hoàn hảo sẽ khiến tương lại nó sẽ tốt hơn nhưng khi trao thân cho người đàn ông này rồi cô có chút gì đó tiếc nuối..nhưng không sao cô đã trao thân cho một người đàn ông mà bao phụ nữ mong ước còn đỡ hơn là những tên cặn bã..
Sau khi hắn tắm xong Như Ý cuộn mình vào chăn như một con lật đật rồi chạy vội vàng vào nhà tắm hắn mặc đồ rồi ngồi dựa mình vào nhuế..hắn bất giác cười rồi nhìn lên ga trải giường khuân mặt có một chút đau lòng kèm theo hạnh phúc.. Lần đầu tiên của cô được trao cho hắn...
Hắn đã chuẩn bị sẵn cho cô một bộ đồ khác vì có lẽ đêm qua hắn không kìm chế được mà đã xé rách nát hết bộ váy của cô
SẢNH KHÁCH SẠN
Như Ý không dám nhìn thẳng vào mặt hắn mà luôn tránh đi chỗ khác hắn ra hiệu cho cô khoác tay hắn đi ra khỏi khách sạn..
Từ phía xa cô đã nhận ra ngay người mà cô không muốn gặp rồi Vương Khả Ái dường như đã cố tình đứng đó đợi Cố Viễn Thành từ trước
- Chào Cố Tổng đêm qua ngài có ngủ ngon không
Cố Viễn Thành giả vờ nở nụ cười nhẹ nhàng
- Nhờ Vương tiểu thư đêm qua là đêm tôi ngủ ngon nhất đấy...phòng của cô gần phòng tôi sao
- Phòng em ngay đối diện phòng anh luôn
Vương Khả Ái vui vẻ trả lời
- Đêm qua nếu phát ra tiếng động làm tiểu thư ngủ không được thì bỏ qua nhé..do tôi không kìm nén được bản thân..
Cố Viễn Thành nói xong mặt Vương Khả Ái tối sầm lại hôm qua là cô bày ra mưu kế vậy mà lại để người khác hưởng mất
Mọi người đọc có chỗ nào không vừa ý cmt góp ý mình hoàn thiện hơn trong những tác phẩm sau nha
Như Ý trần trụi trước mặt Cố Viễn Thành khuôn mặt cô ngại ngùng đỏ ủng còn Cố Viễn Thành nhìn cô bằng ánh mắt khao khát lướt từ trên xuống dưới
- Có thể đưng lại được không
Dù Như Ý biết trước sau gì chuyện này cũng xảy ra nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý
- Anh không thể dừng lại được nữa rồi
Rồi lần lượt tất cả những thứ trên người đều được Cố Viễn Thành vứt bỏ hết..hắn nhẹ nhàng đưa bàn tay vuốt ve cơ thể cô bàn tay không ngừng di chuyển khắp cơ thể
- Ưm..Ưm..
Không thể nào kiềm chế được bản thân nữa Như Ý rên rỉ bên tai hắn khiếm hắn thêm phần kích thích
- Aaaa..đau..
Trong căn phòng chỉ có hai người trần trụi không mảnh mai họ như hòa quyện vào nhau da thịt ma xa xát vào nhau kiến họ thêm phấn khích.. Cả căn phòng chỉ còn lại tiếng hơi thở mãnh liệt của hắn..tiếng rên rỉ của cô và những âm thanh do cọ xát..
Hắn luân chuyển đều đặn không ngừng hôn lên đôi môi cô..hắn không thể nào dứt ra được khỏi những vị ngọt đó
Hai bàn tay đan xiết vào nhau siết chặt tới nỗi cô làm tay hắn bị thương bởi móng tay..sức khỏe của hắn làm cô không thể nào chịu nổi..hơi thở ấp áp mãnh liệt..thân hình khuyến rũ với gương mặt hoàn mỹ không góc của hắn làm cô không thể nào từ chối hắn mà cứ bị hắn đưa vào cơn mê..
Những âm thanh ngọt ngào của căn phòng không ngừng nghỉ suốt cả đêm dài...
SÁNG HÔM SAU
Sáng sớm Như Ý thức dậy với toàn thân mệt mỏi đau nhức cô đã cùng hắn cả đêm và bây giờ là thời điểm khó khăn nhất với cô đó là đối mặt với hắn..
Cô cảm nhận được hơi thở của Cố Viễn Thành ở sau lưng mình nhưng không thể nào nhúc nhích..cô đang suy nghĩ giờ đối mặt sẽ nói câu gì hay sẽ tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra..cứ suy nghĩ lòng vòng mãi trong đầu khiến cô dường như chỉ muốn độn thổ khỏi nơi này..
- Em đừng giả vờ ngủ nữa
Cố Viễn Thành vòng tay ôm lấy Như Ý rồi xoay người cô về phía hắn..bất giác cô giật tấm chăn lại che lên người rồi vùng ngồi dậy
- Anh làm gì đấy
- Đâu phải là chưa thấy qua cơ thể của em
Cố Viễn Thành nở nụ cười ma mị nhìn từ trên xuống dưới người cô không chớp mắt..mặt hắn bây giờ cô chỉ muốn đánh một trận cho hắn chết mất thôi..
- Anh đúng là đồ biến thái..đừng có lại gần tôi.
- Được rồi không chọc em nữa..tối qua chắc anh đã làm em mệt rồi bây giờ anh đi tắm rồi dẫn em đi ăn
Cố Viễn Thành bước xuống giường trên người không mảnh vải che thân
- Tên biến thái này mặc đồ vào đi
Như Ý vứt gối liên tục về phía Cố Viễn Thành..tại sao con người này có thể tự nhiên trước mặt người khác như thế này chứ..mặt cô đỏ ửng lên
- Mặt em đỏ nhìn rất dễ thương đấy
Cố Viễn Thành vừa nói vừa bước vào nhà tắm..Như Ý không thể không chắc một điều rằng cơ thể hắn rất đẹp với thân hình đó và khuôn mặt đó khiến biết bao phụ nữ phải chết dưới chân hắn
Như Ý lấy điện thoại trong túi ra có tới 15 cuộc gọi nhỡ của Từ Vi giờ Như Ý không biết lúc về nhà sẽ nói chuyện với Từ Vi như thế nào nữa
Đã giống như mong muốn của cô nhưng trong lòng cô cảm thấy có gì đó mất mát..cô luôn nghĩ có một đứa con với một người đàn ông hoàn hảo sẽ khiến tương lại nó sẽ tốt hơn nhưng khi trao thân cho người đàn ông này rồi cô có chút gì đó tiếc nuối..nhưng không sao cô đã trao thân cho một người đàn ông mà bao phụ nữ mong ước còn đỡ hơn là những tên cặn bã..
Sau khi hắn tắm xong Như Ý cuộn mình vào chăn như một con lật đật rồi chạy vội vàng vào nhà tắm hắn mặc đồ rồi ngồi dựa mình vào nhuế..hắn bất giác cười rồi nhìn lên ga trải giường khuân mặt có một chút đau lòng kèm theo hạnh phúc.. Lần đầu tiên của cô được trao cho hắn...
Hắn đã chuẩn bị sẵn cho cô một bộ đồ khác vì có lẽ đêm qua hắn không kìm chế được mà đã xé rách nát hết bộ váy của cô
SẢNH KHÁCH SẠN
Như Ý không dám nhìn thẳng vào mặt hắn mà luôn tránh đi chỗ khác hắn ra hiệu cho cô khoác tay hắn đi ra khỏi khách sạn..
Từ phía xa cô đã nhận ra ngay người mà cô không muốn gặp rồi Vương Khả Ái dường như đã cố tình đứng đó đợi Cố Viễn Thành từ trước
- Chào Cố Tổng đêm qua ngài có ngủ ngon không
Cố Viễn Thành giả vờ nở nụ cười nhẹ nhàng
- Nhờ Vương tiểu thư đêm qua là đêm tôi ngủ ngon nhất đấy...phòng của cô gần phòng tôi sao
- Phòng em ngay đối diện phòng anh luôn
Vương Khả Ái vui vẻ trả lời
- Đêm qua nếu phát ra tiếng động làm tiểu thư ngủ không được thì bỏ qua nhé..do tôi không kìm nén được bản thân..
Cố Viễn Thành nói xong mặt Vương Khả Ái tối sầm lại hôm qua là cô bày ra mưu kế vậy mà lại để người khác hưởng mất
Mọi người đọc có chỗ nào không vừa ý cmt góp ý mình hoàn thiện hơn trong những tác phẩm sau nha
Danh sách chương