“Trận tập huấn chiến đấu trong nhà…”

“Đội Anh Hùng…”

“WINNNNN!!!!”

Giọng của All Might thông qua loa thông báo vang vọng khắp khu thi đấu Beta.

Đó cũng là dấu chấm hết cho một cuộc chiến cân não và nghẹt thở giữa hai thanh niên…

Midoriya và Bakugo!

Woaaaa…!!!

“Cái quái gì vậy chứ!” – Cả lớp thì thào.

Nhìn thương tích đầy mình bất tỉnh nhân sự và đang nôn khan liên tục Uraraka vì di chứng của sử dụng năng lực…

Kaminari âm thanh có chút nghẹn nghẹn nói ra:

“Bên thua thì chả có tý thương tích gì. Trong khi bên thắng thì lại te tua…”

“Không đúng!”

Tokoyami hơi ngúc ngắc đầu chim, mỏ khép lại, nói với vẻ thâm thúy:

“Tuy thua trong chiến đấu…Nhưng họ đã thắng được trận đấu!”

Bên cạnh Tokoyami, Asui nhìn chằm chằm vào màn hình rồi thốt ra một câu mang đầy sự bất lực:

“Cơ mà chỉ là luyện tập thôi!”

“Ừmmm!”

“Không hiểu tại sao họ lại phải nghiêm túc đến thế!”

Cả lớp hầu hết đều đồng ý một quan điểm rằng… Tụi kia, quá mức quan trọng hóa vấn đề nên mới khô máu như vậy.

Có điều, thật may mắn là mọi chuyện giờ đã ổn.

All Might bảo bọn nhỏ chờ mình ở phòng giám sát, đích thân ông tới “chiến trường” để chăm sóc và đưa Midoriya vào bệnh viện của U.A

Ông cũng chú ý đến Bakugo, thằng nhỏ có vẻ bị chìm vào trong sự hỗn loạn và thất vọng cực độ về chính mình…

(Vẻ mặt Bakugo nếu ai thấy được giây phút này, sẽ nhận ra nó đang vào thế không ổn định đến tột cùng. Vẻ không thể tin được và bất lực hiện rõ trên khuôn mặt của nó…)

[Tay phải… Mình vừa làm gì…] – Bakugo đứng chết trân nhìn chằm chằm vào đôi găng tay màu đỏ đang run rẩy.

Nó vừa nhớ lại, cái khoảnh khắc trước đó…

Ngay khi mà hai đứa đối quyền với nhau…

Mồ hôi lấm tấm ướt đẫm khuôn mặt Bakugo, nó chợt nhận ra rằng…

[Deku nó đoán ra đòn tấn công của mình…Không những thế…!]

[Không những thế… Nó còn tìm được cách chiến thắng!]

Những câu nói khi trước của Midoriya bỗng chốc ùa về…

(Cậu là một người rất tuyệt vời!)

(Thế nên, mình mới muốn đánh bại cậu!)

(Và còn vượt mặt cậu nữa đấy! Thằng đần!)

THẰNG ĐẦN!

Hai chữ này giờ đây cứ như hồi chuông lớn gõ boong boong vô đầu Bakugo, khiến nó không tài nào bình tĩnh nổi.

Bởi lẽ, nó đã hoàn toàn thua Midoriya… Kể cả khi hai đứa đấu khô máu với nhau!

Từng đợt thở dốc dồn dập từ Bakugo khiến bầu không khí dường như trở nên cô đặc lại…

Ở sâu trong hai con mắt ấy… Những viền gân xanh đỏ bắt đầu nổi lên…

Hốt nhiên, một bàn tay to lớn tràn đầy cảm giác ấm áp và mạnh mẽ vỗ nhẹ vào vai nó.

“Tĩnh tâm lại đi, nhóc Bakugo!”

“Đến lúc điểm lại kết quả rồi!”

All Might hữu lực mà trầm trầm giọng thanh âm, ngay tức thì lôi kéo Bakugo thoát khỏi cái vòng lặp do chính sự tự tôn của nó gây ra.

Ông nhìn thằng bé và nói:

“Cho dù thắng… Hay là thua…”

“Nhìn vào đó để rút kinh nghiệm, đấy cũng là một phần của cuộc sống!”

………

Phòng giám sát!

Đứng trước đông đảo học sinh, All Might nhếch mép hiển lộ nụ cười quen thuộc thường ngày rồi nói:

“Dù gì thì người thể hiện tốt nhất trong trận này chính là nhóc Lida!”

“Ớ…!”

Lida giật mình, nó ngạc nhiên không hiểu tại sao phe thua cuộc lại được thầy bầu chọn là nhân vật xuất sắc nhất.

Asui thắc mắc:

“Vậy không phải là Midoriya – chan hay Ochaco – chan sao thầy?”

“Ừmmm…. Tại sao lại không phải vậy nhỉ! CÓ EM NÀO TRẢ LỜI ĐƯỢC KHÔNG?” – All Might đột nhiên cao giọng hỏi.

“Em, All Might sen – sei!”

Đứng phía trước tiên, ngay sát cạnh bên Hitomi, Momo đột ngột giơ cánh tay lên phát biểu.

Hitomi: ( 0, 0)? “Đó là bởi vì…” – Momo không nhìn ai mà nhắm mắt nói tiếp…

“Lida – san chính là người có khả năng thích ứng nhất trong buổi tập luyện này!”

“Còn về Bakugo – san thì rõ ràng đã tự ý hành động chỉ vì tư thù cá nhân.”

“Và lúc nãy, sen-sei cũng có nói rằng… tung một đòn tấn công quy mô lớn tại vị trí mà bản thân cần bảo vệ là một hành động ngu ngốc!”

(Chỉ về phía Midoriya)

“Còn Midoriya – san cũng tương tự. Số thương tích mà cậu ta nhận phải, cùng với cái kế hoạch đầy rủi ro của cậu ấy!”

“Uraraka – san lại để mất cảnh giác ngay giữa trận đấu! Và đòn tấn công cuối cùng của bạn quá bất cẩn. Nếu xem mô hình giấy đó là một vũ khí thật sự, thì bạn đã không được phép có những hành động nguy hiểm như thế.”

Dừng lại một chút, Momo mới quay sang Lida và nói:

“Chuẩn bị sẵn sàng cho việc kẻ địch đột nhập…và nhận thức được rằng trận chiến xoay quanh cái vũ khí ấy. Đó cũng là lí do mà Lida – san phản ứng chậm với pha tấn công của Uraraka…”

“Đội Anh Hùng thắng là do họ tận dụng lợi thế đây chỉ là một buổi luyện tập! Chứ thật ra thì đã làm sai nguyên tắc hoàn toàn.”

Lida: ≧✯◡✯≦!

Cả lớp: ( 0, 0)!

Hitomi: (O.O)

[Trước giờ mình không hề nghĩ tới cô ấy có thể nói nhiều như vậy!!!]

Hitomi có chút choáng váng với sự năng nổ đến bất thường của Momo. Bình thường học giỏi, nhưng cậu cũng đâu thấy cô ấy hăng hái với mấy vụ thế này…

All Might: ~~ (⊙o⊙)~~

[Má ơi…Con bé nói còn nhiều hơn mình nghĩ!]

“Cơ mmm…à…! Nhóc Lida quả thật làm rất tốt! Yaoyozoru ý kiến cũng hoàn toàn chính xác!”

All Might đưa một cái thủ thế “OK” đối với Momo.

Hitomi vừa định mở miệng, nhưng còn chưa kịp cất lời thì đành phải nhét mấy chữ định nói vào mồm…

Bởi vì Momo lại tiếp tục phát biểu:

“Chúng ta nên bắt đầu từ những điều cơ bản để phát triển chiều sau của học vấn. Nếu không thì không thể trở thành anh hùng hàng đầu được!”

Cả lớp lại lần nữa đứng hình!

Nhất là mấy thằng con trai trợn mắt há mồm có chút kinh ngạc trước việc “bùng nổ đột xuất” của cô bạn này.

Hitomi có chút hăng hái ngắm nghía thật kĩ cô bạn của mình, đến mức Momo đỏ mặt đưa tay khẽ nhéo hông thì cậu mới thôi.

“Làm gì mà quan sát tớ ghê vậy?”

Momo nhỏ giọng “dỗi hờn” hỏi…

“Đâu có, tại hôm nay Momo nhà ta tỏa sáng chói lóa quá làm mắt tui đui luôn rồi!”

Hitomi có chút nghịch ngợm đáp lại…

“Hứ…lo chú ý trận kế đi ông tướng!”

Cùng lúc đó, thầy All Might cũng lên tiếng:

“Các em, giờ hãy chuyển địa điểm và bắt đầu trận đấu thứ hai thôi!”

“Nhớ suy nghĩ kĩ về những gì mà các bạn đã nói khi nãy. Dùng nó mà giải quyết đợt tập luyện này.”

Cả lớp: Vâng ạ!

Địa điểm chiến đấu đã được đổi thành tòa nhà B, thay thế tòa nhà A vốn hư hại sau trận đầu tiên.

Khi học sinh đã vào đúng vị trí, All Might lập tức thông báo…

“Phe Anh Hùng, đội B, Ashido và Kizari!”

“Phe Tội Phạm, đội J, Shoji và Todorki!”

“Giờ thì, trận đấu thứ hai, Start!”

………………….

Hai bóng người đang đứng trầm ngâm suy nghĩ trước tòa nhà B. Đó là Hitomi và Ashida!

[Cẩn thận sao?]

Hitomi thoáng nghĩ tới ánh mắt cổ vũ kèm theo chút lo lắng của Momo… Cậu thì thào:

“Nếu như sử dụng từ năm mươi phần trăm sức mạnh trở lên, sẽ xuất hiện phá hoại quá mức, mà ở dưới thì có chút không quá chắc chắn…”

Bởi vì Hitomi chưa thể tra xét ra được thuộc tính của Todorki, mà chỉ tia sơ qua Shoji mà thôi.

Tên: Shoji Mezo

LV 1+4

Skill: Replicated-body (Nhân bản chi giả) (LV1 +5)

Với năng lực của mình thì Shoji quả là một trợ thủ tuyệt hảo để thăm dò và bố trí đối phương.

“Kizari – kun, cậu có biện pháp nào chưa, hay chúng ta cứ thế tiến vào?”

Ashida có chút nôn nóng vì thời gian đã bắt đầu, cô bé dự định trực tiếp tiến thẳng vao hang ổ đối phương.

“Khoan, chờ mình chút…!”

Hitomi khoát tay ra hiệu cô bé im lặng, bản thân nhìn nhìn thật kỹ kết cấu toàn bộ tòa nhà…Rồi lại coi kĩ thuộc tính của cô bạn…

Tên: Ashido Mina

LV1 +4

Skill: Axit (LV1 +5)

Kết hợp với kế hoạch bản thân, cuối cùng, Hitomi cũng thấy được chỗ để đột phá.

“Ashido, mình cần trợ giúp của cậu!”

Hitomi chỉ vào sơ đồ một điểm đen mà chính mình đã vạch ra, nói:

“Năng lực Axit của Ashido – chan có thể hòa tan khu vực này được không?”

“Chỗ nào?”

“Theo tớ!”

Hai đứa đi vòng vê bên trái tòa nhà, khoảng cách so với khu nhà chính có chút xa hơn bình thường.

“Yosh! Là nó!”

“Mình cần cậu hòa tan một lỗ hổng vừa đủ một người qua, nhưng đừng để bất kì tiếng động nào xảy ra cả!”

“Thế cậu định làm gì?” –Ashido tò mò hỏi.

“Chia ra và lẻn vào!”

“Chắc chắn Shoji có thể nghe được tiếng bước chân của chúng ta, thậm chí họ còn biết được chiến lược chúng ta bàn bạc nếu chỉ cách có một tầng lầu. Vậy nên, ta sẽ tạo bất ngờ ngay từ đầu.”

Hitomi ghé tai cô bé thì thào vài câu, chỉ thấy Ashido gật đầu liên tục…

Tầm nửa phút sau, một lỗ hổng nho nhỏ đúng một người có thể qua đã được tạo thành.

Hitomi đưa tay đánh thủ thế với Ashido, ra hiệu có thể bắt đầu kế hoạch của tụi nó…

Tầng thứ tư tòa nhà B, Shoji cùng Todoroki đang bước chậm rãi kiểm tra từng ngóc ngách.

Shoji có thể không quên được một màn kinh khủng lúc nãy, khi mà Todorki dùng năng lực để đóng băng toàn bộ căn phòng, ngăn ngừa kẻ đột nhập vào đánh cắp vũ khí hạt nhân.

“Tại sao cậu không băng phong cả tòa nhà luôn, Todoroki?”

Shoji có chút khó hiểu… Theo ý nghĩ của bản thân, thằng nhóc nghĩ rằng đó là biện pháp dễ dang và nhanh nhất để chiến thắng. Vừa hạn chế được khả năng hoạt động, vừa dễ phát hiện ra kẻ địch.

Nhưng Todoroki lắc đầu nói:

“Chỉ sợ là không thể, Shoji! Cậu quên chúng ta phải đấu với ai à? Kizari năng lực khủng bố đó, ngoại trừ Midoriya, tôi chưa thấy người nào có thể bộc phát sức mạnh ghê gớm như vậy.”

“Và…cậu ta cũng không hề bị chấn thương hay tỏ vẻ mệt mỏi sau khi dùng tuyệt chiêu. Vậy nên chúng ta cần giả thiết rằng Kizari có thể xài nó liên tục trong một khoảng thời gian ngắn.”

“Điều này đồng nghĩa với việc thể chất của cậu ta cực kì kinh khủng. Nên đòn tấn công của tôi chưa chắc đã hiệu quả. Nếu đông băng toàn bộ, e rằng người chịu thiệt chỉ là Team J bọn mình…”

Todoroki đang nói chợt im bặt khi thấy Shoji đưa cánh tay ra hiệu…

Shoji dùng năng lực nhân bản ra mỗi bên ba cánh tay giả, kèm theo cả con mắt lẫn lỗ tai, có thể nói là quan sát gần như không có góc chết, khả năng nghe ngóng cũng cực kì khủng bố.

Hiển nhiên, Todoroki hiểu rõ điều đó, bởi vậy, cậu chắc chắn Shoji đã nhận thấy được tiếng động của phe Anh Hùng.

“Ở đằng dưới!”

Shoji khẽ thì thầm một câu, tay trở xuống tầng lâu dưới chân họ.

“Tiến đến mai phục…!”

Todoroki nhanh chóng ra quyết định, hai người lập tức ẩn mình vào vị trí đi lên thang lâu kế tiếp…

Rất nhanh, tiếng bước chân đi tới mỗi lúc một gần, nhưng đến cầu thang liền dừng lại…Rồi bất động!

(Bên kia đang thăm dò sao?)

“Muốn mở đầu tấn công trước chứ?!”

“Tốc chiến tốc thắng!”

Shoji đánh một ánh mắt về phía Todoroki, tụi nó gật đầu, chuẩn bị hành động…

Bỗng nhiên, Shoji giật mình khẽ kêu lên:

“Hãy khoan… Tại sao tớ chỉ nghe tiếng chân của một người!”

“Hả? Một người? Nhưng mỗi đội đều có hai thành viên mà!”

Todoroki nghe xong, trực giác cũng cảm thấy không ổn. Nãy giờ tụi nó quá mức tin tưởng vào khả năng của Shoji…

Có điều…

Hình như bên họ đã trúng kế điệu hổ li sơn rồi.

Bởi vì trước đó cũng không hề biết được năng lực của mỗi học sinh kĩ càng. Nhưng thông qua bài kiểm tra thể chất, Todoroki và Shoji đều nhận định Kizari mới là thành phần nguy hiểm nhất mà họ phải đối mặt. Còn Ashido, tự nhiên là bị lờ sang một bên.

“Bình tĩnh, có thể Kizari đang ẩn nấp thì sao?” – Todoroki thoáng trấn định lại…

“Nhưng làm sao lại có thể tránh được giác quanh của mình chứ?”

Shoji khó hiểu nhưng chợt nghĩ đến điều gì, cũng thở phào một hơi gật đầu:

“Phải, nếu cậu ta muôn phá hủy hay đột nhập công khai, chắc chắn tớ sẽ phát hiện. Năng lực công phá của cậu ta kiểu gì cũng gây ra động tĩnh rất lớn. Nhưng đến giờ, tất cả vẫn im ắng, có thể đây chỉ là mưu kế của phe Anh Hùng muốn dụ dỗ chúng ta ra mặt trước.”

“Vậy có nghĩa là họ dùng một người làm mồi nhử, còn người còn lại canh chừng chúng ta ló ra!”

“Vậy thì người gây tiếng động ấy, ắt hẳn là Ashido, vì Kizari mới là người tấn công chủ lực của họ.”

Todoroki ngay lập tức tự cho ra dự đoán mà bản thân nghĩ là gần sát nhất với thực tế kế hoạch của team Anh Hùng.

Quả thật khả năng tính toán tình thế của Todoroki cũng không hề kém một chút nào!

Chỉ tiếc là…

Nữ thần may mắn không ngả về phía Team J…

Họ tính trật một bước…

Bởi vì, người đến, chỉ có…

Còn tiếp!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện