Hitomi vội vàng gọi ra bảng thông số, mới nhìn, cậu liền trợn mắt.

Figure (nhân vật): Kizari Hitomi

Race (chủng tộc): Nhân loại

Level (Đẳng cấp) 3 +10

STR (lực lượng): Lv 3 +10

VIT (bền bỉ): Lv 3 +10

AGI (nhanh nhẹn): Lv 3 +10

INT (thần bí): Lv 3+9

*Skills 

1. Rokushiki (Lục thức): LV3 (99%)

2. Firudo (Hải hổ bạo phá quyền): LV3 (99%)

3. Upper (biến hình)

4. S- Revitalize (Sinh mệnh quy hồi): LV4 (Hai chiều)

5. Mahouka (Ma pháp): LV3 (50%) - Sapce Control: LV1 (50%)

6. Taijutsu (Thể thuật): LV2 (50%)

Energy: 200.000

Không nói Ma pháp độ khai phá nhảy vọt từ 5% lên đến 50%, liền riêng chỉ số INT tăng từ LV3+6 tới LV3+9 đã đủ khiến cậu mừng như điên.

Trên hết là tiêu hao năng lượng. Nếu đơn thuần dùng Nguyên Điểm để nâng cấp, tính ra thôi đã là một con số trên trời, đủ khiến Hitomi hít hơi lạnh chỉ dám xa xa đứng nhìn. Nhưng phối hợp cùng tri thức, dám liều lĩnh, mạo hiểm, liền có thành quả tương ứng, mất chưa đầy năm mươi ngàn Nguyên Điểm, một con số thực tế ít không tin nổi.

Nói chẳng sợ cũng không đúng, nhưng Hitomi vẫn làm, bởi vì cậu không thích quá mức phụ thuộc vào Nguyên Điểm. Mục tiêu của cậu, là tận dụng nó một cách tối ưu nhất có thể.

Bên cạnh đó, có Kuro hỗ trợ, xét cho cùng tính an toàn vẫn được đảm bảo.

Vả lại, lần này Hitomi đúng là lời to.

Phổ thông chỉ số tăng vọt, không phải là thứ cậu quá quan tâm, mà là ở bảng Skills, đột ngột nhô ra thêm một năng lực mới.

Space Control -Chưởng Khống Không Gian

Vừa nghe đã thấy tiềm lực vô tận. Mà xuất hiện trong bảng Skills, tất nhiên là mang tính trưởng thành theo Hitomi cho đến mãi sau, bởi vậy nó phá lệ quan trọng.

Mà Hitomi cũng cảm nhận được thiên phú bản thân, tựa hồ đối với năng lực mới xuất hiện này, cao đến đáng sợ.

Bình thường năng lực, như Rokushiki hay Firudo, khởi điểm đều chỉ là 0%, sau đó dần dần rèn luyện, sử dụng Nguyên Điểm thăng cấp.

Còn Space Control, tại xuất phát cột mốc đã là LV1 (50%), hơn rất nhiều so với những kĩ năng kia.

Hitomi cũng để ý là nó nằm kế bên Mahouka (Ma pháp), có vẻ như đây là một sức mạnh diễn sinh đặc trưng ở thế giới này, và nó phụ thuộc và Psion. 

Tương quan lực lượng, chỉ khi vận dụng mới có thể hiểu rõ, nhưng có dị năng, Hitomi tùy thời đều có thể biết được trạng thái thân thể mình.

Chính vì thế giảm bớt số lượng lớn thời gian tránh việc cậu mày mò sai đường hoặc tổn hao quá lớn vào những thứ vô bổ.

Tạm gác mấy cái vặt vãnh qua một bên, Hitomi trọng tâm đặt vào Space Control.

Tên gọi bá khí như thế, thi triển ra ắt hẳn cũng sẽ kinh người vô cùng.

Hitomi cũng không sợ bao lớn phá hoại, lý do là theo cậu tính toán, LV1 (50%) độ khai phá, nhiều nhất chỉ gây hư hao căn phòng chút ít, muốn tạo thành tính hủy diệt còn xa lắm, cho dù là chỉnh thể căn nhà cũng không được.

“Thử nghiệm thôi nào...(`・ω・´)!”

Hitomi dứt lời, liền nhắm mắt lại, bắt đầu cảm ngộ chung quanh.

Một phút…

Hai phút…

Mười phút… 

Nửa tiếng sau!

Hitomi mở bừng hai con ngươi, vẻ quái dị lẫn thất vọng đan xen bên trong.

Cậu thế mà không cảm nhận bất cứ gì cả.

[Có vấn đề xảy ra, hay là đẳng cấp còn quá thấp nên không thể tiếp xúc tới…(0~0)!?]

Hitomi cau mày thầm nghĩ, dùng thời lâu như thế vẫn không ăn thua, có nghĩa ngồi thêm cũng khó mà có kết quả.

Có lẽ, cậu cần đổi phương pháp thể nghiệm.

“Đầu tiên, thử với Từ Trường Cảm Ứng trước đã…(~.~)!” 

Một cỗ vô hình lực từ theo Hitomi bắt đầu lan tỏa, dồn dập cảm nhận xung quanh sóng sinh mệnh.

Bình thường thì cậu sẽ làm thế, nhưng bây giờ, Hitomi chỉ chú tâm vào không gian quanh mình.

Rất nhanh, cậu cảm giác được, ý niệm của bản thân tựa hồ đụng phải một lớp gì đó cực kì mềm mại, kết dính với nhau một cách chắc chắn không tưởng, tựa như chính bản thân là một con cá, đang trôi nổi vào đại dương bao la rộng lớn.

Cá sẽ không bị nước ảnh hưởng, nhưng nó cũng không thể làm gì được nước. Kể cả tách sóng, quẫy tung tóe, đều không mang lại chút tác dụng nào.

Mặc dù vậy, Hitomi trong lòng cảm giác vui sướng. Rốt cuộc, cậu tìm thấy một tia hi vọng nhỏ để khai phát năng lực.

Từ Trường Cảm Ứng không đủ, nếu thêm vô đâu? Hitomi sở hữu, cũng không chỉ riêng năng lực này có thể ngoại cảm.

Kenbunshoku Haki!

Cường đại sức cảm ứng, đã được cậu khai phá tiếp cận trung cấp, nếu đơn độc sử dụng, bán kính dò xét chí ít đạt đến một trăm mét, thậm chí còn toàn diện hơn cả Từ Trường Cảm Ứng.

Có điều, Hitomi không có ý định tách hai thứ ra.

Nãy giờ tự mình trải qua là đủ rồi.

Muốn đạt tốt nhất, liền hai cùng lúc mở làm. Cộng hưởng năng lực ở tầm tối đa, Hitomi còn chưa nghiệm thử đâu.

“Test nào...ôヮô!” - Hitomi nhếch mép tự nhủ, bỗng chốc tầm mắt chuyển biến thành một mảnh nhộn nhạo màu trắng xen lẫn vô vàn quang điểm nhảy nhót khắp nơi.

Trước đó sử dụng, Hitomi cũng không hề thấy kì quan này bao giờ, tuy nhiên lúc này, với LV1 (50%) Space Control- Không Gian Chưởng Khống, mọi thứ đã khác biệt.

Hitomi cảm giác cơ thể dường như đang chậm rãi hòa vào khoảng không màu trắng, thế nhưng tốc độ cực kỳ chậm chạp. Dựa theo tiến trình, có lẽ phải đến vài năm nữa, cậu mới đạt tới LV2.

Đấy là Hitomi để cho bản thân năng lực tự nhiên phát triển không can thiệp. Nhưng cần biết rõ cậu thể chất là gì a, Thứ Nguyên Thể Chất, hòa hợp vạn vật không nói chơi. Nếu nhường người khác nắm giữ, lúc nào đạt tới cảnh giới tối cao đây.

Anh hùng thế giới, ác nhân Kurogiri của Liên Minh Tội Phạm cũng có quirk Space Gate, có điều, xét về yếu tố tổng quan, thì đó là bởi vì hắn ta biến dị thân thể, thậm chí không cần rèn luyện đã tự chủ sức mạnh này.

Hạn chế của nó thì ai nấy đều thấy. 

Biến dị thân thể, tiềm năng tại anh hùng thế giới, là thấp nhất.

Cho dù Kurogiri có thuộc hệ hiếm đi chăng nữa, quirk của hắn vĩnh viễn chỉ nằm tại vị trí phụ trợ mà thôi.

Space Control, sinh ra đã ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.

Nói đi cũng cần nói lại, Hitomi nhanh chóng giao tiếp được với “Không Gian” phải kể công vào hai sự trợ giúp đắc lực về mặt cảm ứng, Kenbunshoku Haki và Firudo.

Giả sử không có hai năng lực trên, chí ít cậu sẽ phải lục lọi tầm hai hoặc ba tháng nữa mới có thể chạm đến khoảnh khắc bây giờ.



Trường trung học đệ nhất.

Phòng học 1-E, Khóa Hai. 

“Nhàm chán nhỉ...Mấy cậu tí đi chơi không…(=^=)?!” - Eria nằm dài thườn thượt trên bàn ngó Leo, Hitomi và Tatsuya đang thảo luận vấn đề gì đấy về CAD nói bằng giọng ủ rũ.

“Hỏi Mitzuki đi, nếu rảnh thì chúng ta ra ngoài ăn nhẹ chút cũng được…!” -Hitomi không ngoài đầu đáp.

Cái tính của Erika ai cũng biết tỏng cả rồi.

Chơi với nhau đã được hơn một tháng, ngày nào cô nàng chả ca cẩm, nghe riết hoài thành quen.

Ring ~~~~ Ring ~~~~

Loa phát thanh chung treo chính giữa đầu lớp học đột nhiên phát ra một hồi ma sát âm thanh, kế tiếp là một cái lạ hoắc giọng nói vang lên.

“Tất cả học sinh chú ý...Chúng tôi là một liên minh vì cộng đồng, đang tìm kiếm cách xóa bỏ sự phân biệt đối xử…!”

Hitomi cả đám nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ vẻ nghi ngờ. 

Đặc biệt là Hitomi, cậu suýt chút nữa kêu lên, đành phải ho khan một tiếng che dấu sự thất thố.

Đây chẳng phải là nguyện vọng của Mibu Yamanaka sao, không lẽ cô nàng kia định nói ngay bây giờ.

Nhưng cũng không hợp lý lắm a!

Thanh âm trên loa vẫn đều đều kêu vang…

“Chúng tôi yêu cầu một cơ hội để đàm phán bình đẳng với Hội Học Sinh và Hội Đồng Các Câu Lạc Bộ!”

Hitomi và Tatsuya đồng thời rút máy thông tin, chỉ thấy Wanatabe đã đưa thông báo yêu cầu tập trung ngay lập tức.

[Xem ra có chuyện hay để coi…(-0-)!] 

Hitomi vừa chạy vừa nghĩ thầm trong bụng.

Việc lớn như vậy, chắc chắn Bộ Ba Lớn trong trường không thể ngồi mặc kệ được.

Hitomi dẫn đầu chạy trước, hai anh em nhà Shiba theo sau, gần tới nơi liền thấy toàn bộ mọi người trong Ban ngành đã tụ tập đông đủ hết.

“Sao ba đứa tới trễ thế…(0~0)!” - Mari nhăn mặt nói.

“Xin lỗi, bởi vì học sinh bu động quá...Tình hình thế nào rồi Wanatabe -san…(0-0)?!”

“Đã ngắn điện nên bọn họ không thể truyền tin nữa...►_◄, Tuy nhiên, đám người kia hiện tại tự khóa mình trong phòng và cố thủ...!”

“Bạo lực mở ra không được sao…(~.~)?” - Hitomi trầm giọng nói, đề xuất đưa ra khiến tất cả giật mình.

“Như vậy quá lố mất, Kizari-kun...Chẳng lẽ chỉ vì vài lời nói mà đem chúng ta chôn theo cùng họ…(-.-)!” - Mari lắc đầu đáp.

“Thế còn mở cửa từ bên ngoài…(o 0)?!” - Shiba Tatsuya thắc mắc.

“Không rõ bằng cách nào, nhưng bọn họ trộm được Master Key (Khóa Chính) rồi, tụi này không tiến vô được!”

“Hành động này vi phạm nội quy rồi…!” - Ichihara đưa kết luận cuối cùng, “Tuy nhiên, nếu chúng ta hành xử quá khích, rất dễ xảy ra một vài tình huống xấu!”

“Đôi khi đó là sự cần thiết...Cứ dễ dãi thì càng bị lấn thôi…( - -)!” - Mari lạnh lùng nói, “Chúng ta cần giải quyết vụ này nhanh chóng!”

“Có lẽ chúng ta không cần từ chối đàm phán…” - Im lặng lắng nghe nãy giờ chủ tịch Jyumonoji lên tiếng.

“Từ chối thẳng thừng là việc làm ngu ngốc, chắc chắn sẽ gây nên sự bất mãn từ phía các học sinh...Tốt nhất là án binh bất động (`・ω・´)!”

“Mặc dù hành vi phạm tội là không thể chấp nhận, nhưng vẫn chưa cấp bách đến mức phải ra tay can thiệp bạo lực!”

Hitomi vừa định mở lời, đột nhiên điện thoại trong túi cậu khẽ rung.

P/S: Mibu Sayaka mới đúng tên, cơ mà lỡ ghi nhầm Yamanaka mấy bữa rồi, thôi thì giữ nguyên nghe mn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện