Hitomi kịp thời bảo vệ tính mạng của nhóm cảnh sát, nhưng cậu cũng chẳng xông lên, phản chi lui về phía sau, đứng hơi nhỉnh hơn đám cảnh sát một chút mà thôi.

“Cảnh sát trưởng…Chúng ta làm gì tiếp theo…?”

“Có lẽ, ta sẽ phải làm như vậy…” –Housse Dog mặc dù trong lòng đã có quyết định, nhưng vẫn có chút băn khoăn, bởi vì điều ông chuẩn bị làm, trọng trách đưa ra, không phải ai cũng có thể gánh vác được.

Tuy nhiên, tình thế hiện tại, bắt buộc phải như thế thôi! “Cậu trai trẻ…”

“Hửm…( o.o)?!”

Đang trong trạng thái trầm mặc Hitomi bất ngờ nghe thấy có người gọi mình, lại còn là ông Housse Dog. Cậu không quay đầu lại, vẫn nhìn chằm chằm hai tên tội phạm trước mắt đề phòng đánh lén, vừa hỏi dò, “Ngài có điều muốn nói sao…Cảnh sát trưởng!”

“Cậu chính là người đã đạt thứ hạng một ở hội thao U.A mới qua đúng không?”

“Vâng…” –Hitomi trả lời, lòng khó hiểu tự nhủ ông này hỏi vấn đề chẳng ăn khớp với cậu chuyện chút nào cả. Không thấy còn hai tên tội phạm đang nhởn nhơ ngoài đó sao.

Housse Dog tiếp tục, “Hiện tại bên trong kia có rất nhiều người gặp nạn, gặp thương tích chưa kịp cứu chữa, đang tại tình huống hết sức nguy kịch…”

“Ngài có thể vào thẳng chuyện chính…(`・ω・´)!”

Hitomi cắt ngang lời nói, chỉ chỉ về phía bọn tội phạm, ngụ ý không cần nói cũng biết.

“Khụ...Khụ…Ý là thế này, tôi muốn nhờ cháu giúp đỡ Pro Hero Shinrin Kamui hạ gục mấy tên tội phạm này. Để cứu trợ cho dân thường còn đang gặp nạn bên đó.”

[Phải vậy tốt hơn…Cứ thích dài dòng giống thầy hiệu trưởng Nenzu chi cho mệt…( -_-)]

Hitomi thầm phun nước bọt, lắc lắc đầu trả lời, “Ban nãy cháu cứu các chú, về tình về lý đều nói được…Nhưng bây giờ bảo cháu đánh với họ, sợ rằng không thể!”

Quản chi muốn làm anh hùng, trước hết cũng phải tuân thủ pháp luật a, nhất là ngay dưới ánh mắt của nhiều người như vậy. Nội tình lại bị dò ra hoàn toàn, giờ định đánh nhau công khai chính là muốn hủy luôn tiền đồ của bản thân, thậm chí cho vào tù ngồi không biết chừng. Dù cho mục đích là tốt đi chăng nữa, đối phương là tội phạm cũng vô ích.

Hitomi có ý định cứu người chứ không phải là uýnh lộn với bốn tên tội phạm. Thiệt tình, nếu không phải trông thấy đám cảnh sát gặp nguy hiểm, cậu mới lười ra tay đâu. Lẻn qua hỗ trợ dân thường mới là mục tiêu củ yếu nhất của cậu.

Cảnh sát trưởng Housse Dog cũng biết là yêu cầu của mình rất khó để thực hiện, nhưng trước mặt toàn thể dân chúng, đến cả trăm người, cả cánh báo chí dồn dập đứng xa xa quay chụp lại, công lý, không thể bị vũ nhục.

Ông bỗng cắn răng và cất cao giọng:

“Kizari Hitomi…Cháu có đồng ý trở thành một đặc cảnh viên hay không?”

“Đặc cảnh viên… (0,0)?!”

“Chức danh này ta sẽ giới thiệu chi tiết sau, nhưng có hai điều mà cháu yên tâm, thứ nhất tiếp nhận chức danh này, cháu sẽ được quyền chấp pháp như một anh hùng thực thụ, thứ hai là cháu sẽ được nhận một mức lương cố định và thưởng thêm tùy theo công lao đạt được, và cũng sẽ không có bất kì gò bó nào dành cho cháu cả!”

“Hể…Tốt như vậy…(o.o)?”

“Đúng…Mọi người có thể chứng kiến…” – Housse Dog quay sang toàn thể cánh báo chí, anh hùng, dân thường và còn cả tội phạm đằng xa, lớn tiếng nói:

“Tôi…Cảnh Sát Trưởng của thành phố Dagoka, Housse Dog, ủy nhiệm cho học sinh năm nhất U.A, Kizari Hitomi, trở thành đặc cảnh viên của cục cảnh sát thành phố. Hiệu lực chính thức bắt đầu từ lúc này!”

Housse Dog nói xong, hướng cậu gật đầu thấp giọng, “Kizari –kun, với tư cách là một cảnh sát, và là một công dân của đất nước này, hi vọng cháu sẽ bảo vệ tốt nhiều người hơn nữa, đồng thời xóa bỏ cái ác đang tồn tại trên thế giới!”

“Trước mắt chúng ta chưa triệu tập được thêm anh hùng…Càng kéo lâu dài thì càng bất lợi….”

“Vâng…Cháu hiểu…Cảm ơn chú đã tín nhiệm!”

Hitomi dù ngốc cũng biết phe cảnh sát hiện tại đang thiếu nhân thủ, lại bị áp lực từ nhiều phía, nếu hôm nay xử lý không tốt, hoàn toàn có thể bị dân chúng phê phán, biểu tình.

Chức danh này, nói nghe nhẹ nhàng, thực chất là một củ khoai lang bỏng tay. Nhưng nếu suy tính đến sức mạnh của cậu bây giờ, và sắp khôi phục trong thời gian tới, Hitomi liền vỗ ngực nhận thầu luôn.

Vạn chúng chú mục hạ, thằng bé hơi cúi đầu, Housse Dog đặt tay phải lên vai cậu, làm một nghi thức đơn giản.

Toàn bộ sự việc diễn biễn nhìn dài dòng, kì thực tổng cộng chưa đầy một phút. Bên tội phạm cũng có chút đần người ra, không hiểu bọn kia đang chơi trò gì, bỗng nhiên nghe thấy cảnh sát trưởng Housse Dog tuyên bố:

“HƯỚNG KIZARI ĐẶC CẢNH VIÊN LÀM NGHI LỄ…CHÀO!!!”

Một đám cảnh sát lập tức đứng nghiêm người, khom lưng lại làm một tư thế cúi đầu tiêu chuẩn, Housse Dog cũng đưa cánh tay lên trán chào Hitomi một cách nghiêm túc và nói:

“Trông cậy vào cháu cả đấy…!”

“Cháu sẽ cố gắng hết sức… ರ_ರ!”

Hitomi lời ít ý nhiều, người co lại thủ thế chuẩn bị phát động tấn công. Tên đầu sỏ của đối phương có tới hai năng lực, cũng là dạng con lai giống Todoroki, tên gọi Joshep. Đấy là ban nãy Hitomi tra được số liệu, phân tích sơ qua thì cậu đã đưa ra phương án ứng đối tạm thời…

Bỗng nhiên, Joshep lui về phía sau mấy bước, hướng hai tên cơ bắp thủ hạ gọi to, “GE, Leonard, quay về!”

Leonard không ngần ngừ rút lui ngay tức thì, GE có chút do dự những cũng chạy theo sau đó. Hitomi mắt lé sang nhìn GE nhiều mấy lần, kẻ địch này, nghe sao quen quen lạ thường.

Có điều thấy mấy tên tội phạm hướng đằng sau chuồn mất, trong lòng cậu lại dâng lên dự cảm bất tường. Giác quan thứ sau rung rung cảnh cáo Hitomi, giống như bên trong có nguy hiểm gì đang rình rập vậy.

[Nhưng cảm giác được vẫn chưa thể uy hiếp đến tính mạng mình…(=o=), bởi vậy cứ thẳng tiến xem sao…]

Shinrin Kamui cũng hông vội truy bắt, mà trước tiên hội họp với phe cảnh sát bên này. Housse Dog nghẫm nghĩ rồi nói, “Mặ dù không rõ ràng bọn tội phạm đang âm mưu gì, nhưng dù bọn chúng có xếp đặt cạm bẫy, thì bên trong hàng trăm người dân vô tội đang chờ đợi chúng ta giải cứu, nên không thể sợ sệt chờ đợi đông đảo anh hùng đến mới hành động…Không biết hai người ý kiến sao…?”

“Tôi muốn truy bắt bọn chúng!” –Shinrin Kamui chính khí lẫm nhiên trả lời, “Tuy rằng đánh không lại, nhưng kiềm chân vẫn có thể…Trong lúc đó, cảnh sát chia ra tìm kiếm và sơ cứu người bị nạn!”

“Kizari –kun, cháu nghĩ sao…?”

“Cháu không có kiến nghị gì, nhưng vạn sự vẫn lấy an toàn làm chủ, cháu nghĩ các chú cảnh sát không nên đâm đầu quá sâu vây bắt mấy tên kia, chỉ sợ bọn chúng đặt thêm vài cái bẫy giống ban nãy thì nguy!”

“Ừm…”

“Các đồng chí, theo chân Pro Hero Shinrin Kamui và Đặc cảnh viên Kizari, lấy hỗ trợ làm chủ, không chuẩn đánh nhau, nếu nhận thấy nguy hiểm lập tức rút lui. Mạng người quan trọng…Khoảng hai, ba phút nữa, sẽ có cao cấp anh hùng đến hỗ trợ, All Might cũng đang trên đường tới đây!”

Nghe đến hai chữ “All Might” nguyên bản ồn ào rất nhiều thị dân lập tức im lặng, sau đó liền vui mừng hò reo. Đại lão sắp đến, liền có người che chở a, ngay cả Shinrin Kamui cũng tỏ vẻ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Hai anh hùng Death Arms và Justice Ninja đã tỉnh lại, nhưng không thể tham chiến được nữa, có điều cũng rất yên tâm khi nghe anh hùng số một sắp tới nơi.

Hitomi thì không lạc quan như vậy, cậu nhớ lại từng ánh mắt, cử chỉ cộng thêm điệu cười có chút âm hiểm của tên cầm đầu, không hiểu sao cứ thấy lạnh cả gáy.

Để ý thấy Momo lấp ló đằng sau đoàn người, vẻ mặt lo lắng, định tiến lên nói gì đó rồi lại thôi. Hitomi đánh một cái nhìn an tâm cho cô bé, thấy Shinrin Kamui đã chuyển động thân thể, đu lên mái vòm truy theo tội phạm, vội vàng dùng Soru bám sát sau.

Đang phi thân như gió, Shinrin Kamui bỗng quay lại không đầu không đuôi nói với Hitomi, “Hội Thao vừa rồi, tôi cũng đã xem cậu đánh, cậu thật sự rất mạnh!”

“Anh quá khen…”

“Không có gì, cậu là một anh hùng đầy triển vọng trong tương lai, nhớ chút nữa đừng sính cường mà xông xáo lên trước nhé…Bốn tên kia đang dụ chúng ta đi vào đó!”

Hitomi lần nữa nhìn nhìn Shinrin Kamui. Xem ra vị đàn anh này cũng có sức quan sát khá tỉ mỉ đấy chứ. Vả lại, bình thường trầm mặc Shinrin Kamui, nay phá lệ nhiều lời với cậu, tuy rằng có yếu tố người mới, nhưng cũng là một cái trong nóng ngoài lạnh anh hùng đâu. đối mắt với không biết nguy cơ, thoải mái tâm tình càng lộ ra thêm trọng yếu.

Anh hùng phán đoán sai lầm tình huống vì nóng giận hoặc do cảm xúc chi phối khiến đưa ra quyết định sai lầm không phải số ít.

Hitomi, Shinrin Kamui và bốn tên tội phạm, ngươi truy ta đuổi, lượn vòng vèo qua các tòa lâu sụp đổ, chẳng mấy chốc đã rời xa nhóm cảnh sát cùng dân thường tiến đến nơi mà bọn tội phạm xuất hiện lúc đầu, “Ngừng…!” - tên thủ lĩnh bỗng giơ tay ra hiệu nhóm thuộc hạ dừng lại.

Shinrin Kamui cùng Hitomi cũng đứng khựng cách đó không xa, cẩn thận dò xét xung quanh đề phòng bẫy rập.

“Ắt hẳn các ngươi đang khó hiểu vì sao tụi tao chạy đến đây đúng không…(─‿‿─)!”

“Nhìn đi…” – Joshep lấy tay chỉ vào rất nhiều tòa công trình đổ vỡ, thỉnh thoảng còn nghe tiếng kêu cứu của ai đó vang vọng ra…

“Phương viên mấy chục mét quanh đây, liền có đến gần trăm người dân đang mắc kẹt dưới đống đổ nát đấy…”

“C…c...c…Cứ…u…u…T…ôi…!”

“Hả…ಠ▃ಠ?”

Một cánh tay bất chợt đẩy ra đống cát đá, run run kêu lên, có thể nghe được đó là giọng của một người đàn ông trung niên đang bị thương.

“Tụi bây nghĩ sao nếu tao làm thế này…” –Joshep khàn khàn giọng nói, dường như chẳng thèm chú tâm đến tiếng gọi vừa nãy, hai tay vân vê giữa không khí, giống như đang nhào nặn thứ gì vậy. Hitomi biết đây chính là quirk áp suất của hắn ta.

Có dân thường ngay cạnh đó, Hitomi không hề vọng động, thậm chí cậu còn nhảy lui lên một khối đá thật lớn, cách ra xa thêm, đề phòng tên kia cảm thấy nguy hiểm mà giận chó đánh mèo.

Nhưng không, Hitomi nhầm rồi, Shinrin Kamui cũng đã nhầm lẫn…

Joshep bỗng cười rộ lên, tiện tay vứt ngược quả cầu khí trên tay về phía người đàn ông…

To be continued…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện