Edit + Beta: Vịt
Lại đợi 1 tiếng, vẫn không có like đến từ Thẩm Gia Ngôn, xung quanh Tạ đại tổng tài một vòng áp suất thấp.
Thư ký Hoàng rót chén trà hoa cúc cho anh giải nhiệt, "Hơn 3 vạn like, nhất định là xem bỏ sót." Thời gian nói chuyện lại thêm 1 nghìn like, không ai có thể nhìn từng cái, xem xong rồi mắt cũng sắp mù.
"Tôi ấn vào trang chủ của em ấy xem cũng có thể xem sót xao?"
Thư ký Hoàng ngừng lại, "Nếu không chính là like quá nhanh, weibo xuất hiện bug, đây đều là chuyện thường có."
Kính nhờ bà chủ nhanh ấn like cho Tạ tổng đi.
Tạ Kế Hiên dường như có chút lòng tin, nhưng tới lúc tan làm cũng không nhìn thấy like của Thẩm Gia Ngôn.
Thẩm Gia Ngôn 9h tối quay xong, về khách sạn rửa mặt súc miệng, nằm trên giường định video với Tạ Kế Hiên. Đây là chuyện mà bọn họ hẹn mỗi ngày nhất định phải làm, chiều theo công việc của cậu, trên căn bản đều là lúc nào cậu quay xong thì video lúc đó.
Cho nên lúc bọn họ video Thẩm Gia Ngôn phần lớn là ở trên giường.
Còn là vừa tắm rửa súc miệng xong.
Tạ đại tổng tài liền gì đó.
Đã trải qua 2 lần, Thẩm Gia Ngôn cuối cùng cũng nhớ lâu, lần nào mặc cũng phải kín đáo, tránh cho người khác thú tính đại phát, tổn hại thận.
Video vừa gọi qua liền kết nối. Trong màn hình xuất hiện thân ảnh của Tạ Kế Hiên, hình như đang làm việc, cúi đầu đang viết gì đó. Trước kia lúc gọi thông, Tạ Kế Hiên đều là đối diện ống kính, đây là lần đầu tiên bận rộn không có thời gian nhìn cậu.
Đã làm việc, Thẩm Gia Ngôn sẽ không quấy rầy, an tĩnh chờ anh làm xong.
Qua 2 giây, Tạ Kế Hiên ngẩng đầu: "Sao em không nói chuyện?"
"......"
"Anh không phải đang làm việc sao?"
"Anh cũng không phải dùng miệng làm việc."
"......" Thẩm Gia Ngôn nói: "Bảo Bảo thế nào?"
"Vừa uống sữa xong đã ngủ."
Thẩm Gia Ngôn biết, cậu vừa xem giám sát rồi, ngủ tới tứ ngưỡng bát xoa, bộ dạng một giấc có thể ngủ tới trời sáng. Ăn được ngủ ngon, cảm giác lại mập chút.
"Bọn em hôm nay lúc quay phim trong phòng quay phim tiến vào một con ong, đầu lớn vầy nè......" Thẩm Gia Ngôn ước lượng một chút, hăng hái bừng bừng kể, "Anh từng thấy con ong nào lớn vậy chưa?"
Tạ Kế Hiên nói: "Chưa từng thấy."
Thẩm Gia Ngôn đắc ý: "Em thấy rồi."
"......"
Âm thanh Tạ Kế Hiên trầm trầm: "Em không phải bận lướt weibo sao? Còn rảnh nhìn ong?"
Nói đến Weibo, Thẩm Gia Ngôn nhớ tới chuyện Tạ Kế Hiên hôm nay đăng kí Weibo, nói: "Sao anh đột nhiên muốn đăng ký Weibo?"
Nghe vậy, Tạ Kế Hiên "hừ" một tiếng.
"......"
"Tạ tổng, anh sao thế?" Thẩm Gia Ngôn hồi tưởng một lần, không phát hiện mình chỗ nào đắc tội anh. Cậu lúc này mới kịp phản ứng, Tạ Kế Hiên hóa ra là giận, khó trách không nhìn cậu.
Nhìn dáng vẻ này là có liên quan tới weibo, Thẩm Gia Ngôn sắp xếp không ra đầu mối, cậu không phải đã follow sao? Tạ Kế Hiên nhắc nhở: "Anh đăng weibo."
Thì sao?
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn đầy mặt không hiểu ra sao, Tạ Kế Hiên lãnh khốc nói: "Anh ở trong lòng em còn không bằng đứa trẻ 6 tuổi sao?"
"......"
Thẩm Gia Ngôn phản ứng hồi lâu, Tạ Kế Hiên tức giận: "Sao không ấn like cho anh?"
......
Chỉ vì chuyện này? Thẩm Gia Ngôn kịp phản ứng cười hồi lâu, lấy điện thoại ra nói: "Em giờ ấn like cho anh."
"Em tự nguyện sao?"
Thẩm Gia Ngôn gật gật đầu.
Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Như vậy thì tốt, anh không thích ép buộc người khác nhất."
"......"
Tạ phu nhân sáng sớm dậy, đau lưng, tối qua mưa sét đánh, bà lại có chút tâm sự, trong lúc nhất thời ngủ không ngon, buổi sáng thức dậy cả người khó chịu.
Thế nào cũng không nghĩ được phải làm sao chụp ảnh chung với Thẩm Gia Ngôn, hai hôm nay cũng không dám vào group chat.
Hôm nay còn họa vô đơn chí, đang ăn sáng, Tạ Kính Đông đột nhiên tìm tới cửa, nói với bà, hai nhà Tạ Đổng đã bàn bạc xong, nhằm vào vấn đề con nối dõi của Tạ Kế Hiên, nhất định phải họp cẩn thận.
"Bà cũng đừng trách tôi lòng dạ ác độc, chuyện con nối dõi nhất định phải giải quyết cẩn thận, Tạ gia không thể không có người thừa kế, tôi tuyệt đối không cho phép huyết mạch Tạ gia đoạn tuyệt!"
Tạ phu nhân không biến sắc nói: "Sao ông không nói với Kế Hiên, chỉ biết chạy tới chỗ này diễu võ dương oai?"
Đối với Tạ Kế Hiên, Tạ Kính Đông bây giờ là có bao xa thì trốn bao xa, trước kia ở trước mặt người ta hếch mũi, con trai bị phán tội không nói, ông ta cũng mất mặt mũi. Bằng không cũng sẽ không hiện tại mới đến tính sổ.
"Người làm mẹ bà đây không xử lý tốt, tôi đương nhiên tới tìm bà."
Tạ phu nhân hừ lạnh, "Ông để tay lên ngực tự hỏi, từng vì Kế Hiên làm cái gì?"
"Tôi mang con trai của Hồng Phi làm con thừa tự cho nó, chẳng lẽ không là vì nó —"
Lời còn chưa nói hết, Tạ phu nhân giơ tay ném đũa vào mặt, Tạ Kính Đông quẫn bách tránh né, kết quả vẫn bị đập vào người, hỏa khí lập tức lên. "Bà đừng cho mặt mà không biết xấu hổ, Kế Hiên có con cái dẫn dắt, Tạ gia vẫn là của nó. Đợi đến hôm này họp nó tay không, bà xem mấy người đó có thể tha cho nó hay không!"
"Cút." Tạ phu nhân cũng không phải dễ chọc, bình thường nhìn rất hòa khí, lúc tức giận mặt mày bén nhọn, người bình thường căn bản không đối phó được. "Ông không phải muốn họp sao?" Tạ phu nhân cười lạnh: "Trước mặc kệ Kế Hiên thế nào, chúng ta cũng là lúc ly hôn rồi."
Tạ Kính Đông có chút mông lung, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Ly hôn? Nhiều năm như vậy, sao đột nhiên muốn ly hôn với ông?
Tạ Kính Đông cười lạnh: "Ly thì ly, bà đừng hối hận." Ông có nhược điểm con cái ở tay, người đàn bà này tuyệt đối không dám ly hôn, cũng chỉ dọa ông tý thôi.
"Ông chuẩn bị đi, tiễn khách."
Tạ Kính Đông như thường lệ bị đuổi ra ngoài, ông ta đứng ở cửa đại trạch Tạ gia, nhìn đại trạch này, rõ ràng là bất động sản của Tạ gia ông, bây giờ lại bị người ngoài chiếm dụng, còn dám dùng sắc mặt với ông, thật là phản trời.
Đường Kính chạy tới, kéo cánh tay ông ta: "Thế nào, mụ ta nói thế nào hả?"
"Mạnh miệng với anh, muốn ly hôn với anh."
Đường Kính nghe trong lòng vui mừng, nhưng nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Tạ Kính Đông, tâm lại lạnh. Nếu ly hôn, đồ trong tay Tạ Kế Hiên Tạ Kính Đông không cầm đi được, vậy cũng chỉ có thể phân chia tài sản vợ chồng với Tạ phu nhân. Mặc dù có thể kiếm được ít tiền, nhưng tuyệt đường lui, chút tiền ly hôn này, căn bản không đủ cho hai người, nhất là Tạ Kính Đông.
Nhưng Đường Kính vẫn ôm hi vọng hỏi: "Anh sẽ ly chứ?"
Ánh mắt Tạ Kính Đông như nhìn kẻ ngốc: "Sao có thể!"
"Em cứ chờ bọn họ tới van cầu chúng ta đi. Bà ta không dám ly hôn đâu, bằng không nhiều năm như vậy đã sớm ly, chỉ là phân chia tài sản chính là vấn đề lớn."
Sau khi Tạ Kính Đông đi, Tạ phu nhân ngồi ngẩn người, vừa nãy không phải nói nhảm, trong lòng bà đã sớm có ý nghĩ ly hôn. Nhưng thứ liên quan giữa bà và Tạ Kính Đông nhiều lắm, nếu có thể ly đã sớm ly, cần gì kéo dài tới hiện tại.
Tạ Kính Đông nói không phải tiếng người, nhưng lại khiến bà rất để ý. Tạ Kế Hiên quả thật cần một đứa con, nếu không trên dưới Tạ gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.
Mà vấn đề hiện tại chính là, Tạ Kế Hiên sẽ không có con, hiện tại không có, sau này cũng sẽ không có.
Bà thật sự rầu rĩ.
Lúc này, điện thoại di động vang lên, Đổng Hạ Lãng gửi tới mấy video ngắn, đều là y dùng điện thoại di động chụp trộm, máy ảnh quá gây chú ý, không dễ cất giấu.
Trong lòng bà rất phiền, nhưng vẫn tiện tay mở ra.
Hai cái trước đều là tổ phim thường ngày, cái cuối cùng cách khe cửa chụp trộm, bên trong thoạt nhìn giống như phòng nghỉ, chỉ có một mình Thẩm Gia Ngôn ngồi trên ghế.
Cậu đang cầm điện thoại, không biết đang nhìn cái gì, mặt tràn đầy ôn nhu, một lát sau kêu lên: "Bảo bối!"
Đối phương tựa hồ đáp lại cậu, Thẩm Gia Ngôn cực kỳ vui vẻ: "Biết ta là ai không?"
"Oaaa, thông minh quá." Thẩm Gia Ngôn cách điện thoại hôn một cái: "Moa moa!"
Còn chưa cúp, có điện thoại tới, Thẩm Gia Ngôn nhận: "Tạ tổng."
Video tới đây là hết. Tạ phu nhân xem xong, cảm giác rất không đúng, "bảo bối" mà Thẩm Gia Ngôn gọi là ai?!
Một đường lục quang lóe qua.
Tạ phu nhân đột nhiên có cảm giác nguy cơ, thay con ruột có cảm giác nguy cơ!
Bà cẩn thận lại xem hai lần, không nhìn ra cái khác, chính là cảm thấy con trai càng ngày càng xanh, xanh tới bà phát hoảng!
Nhưng trước khi chuyện chưa làm rõ, bà lại không thể nói lung tung, vạn nhất phá hỏng tình cảm 2 người thì sao đây. Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ được 1 chiêu.
Hôm sau, Tạ phu nhân quăng một tấm hình của Thẩm Gia Ngôn tới trước mặt thám tử tư nào đó, "Điều tra một chút hành tung của người này cho tôi." Bà cường điệu: "Không cần tra gì khác, chỉ điều tra cậu ta ngoại trừ đi làm có ở ngoài lén lút đi đâu không là được." Thẩm Gia Ngôn dù sao cũng là minh tinh, tra quá nhiều, bà sợ gây chuyện thị phi.
Tra hành tung cũng rất tốt, Thẩm Gia Ngôn muốn gặp tiểu tình nhân, tuyệt đối sẽ không ở trường hợp công chúng chạm mặt, khẳng định đều là lén lút tìm một chỗ, an toàn lại đảm bảo. Bà tra hành tung, biết chỗ Thẩm Gia Ngôn tới, từng cái loại bỏ, rất dễ làm.
Đợi hai ngày, kết quả rất nhanh đã ra.
Sau khi Thẩm Gia Ngôn hot, lịch trình càng ngày càng bận, chỗ lén lút đi một mình một tay cũng có thể đếm hết. Bình thường cũng có cẩu tử theo dõi, hình chụp trộm có rất nhiều, muốn tìm được không phải cái gì khó.
Tạ phu nhân muốn hắn tra nơi Thẩm Gia Ngôn lén lút đi, trinh thám điều tra hành tung một tháng qua của Thẩm Gia Ngôn, phát hiện nơi Thẩm Gia Ngôn một mình tới, chỉ có khu dân cư cao cấp bên bờ biển nào đó.
Tạ phu nhân nhìn, mắt co rút, căn nhà này cũng không rẻ, nghe nói an ninh cực kỳ tốt. Ui da, bà nhức đầu, bịt kín như vậy, đây là tiết tấu muốn kim ốc tàng kiều mà.
Tạ phu nhân cách ngày đi qua đó, bà trăm ngàn cay đắng tra xét chứng nhận bất động sản, bên trên còn có tên của Tạ Kế Hiên. Trinh thám cũng điều tra, hai người thường xuyên cùng ra vào, chẳng lẽ là nhà hai người mua? Bà nhầm rồi? Vậy "bảo bối" rốt cuộc là chuyện gì hả!
Lại đợi 1 tiếng, vẫn không có like đến từ Thẩm Gia Ngôn, xung quanh Tạ đại tổng tài một vòng áp suất thấp.
Thư ký Hoàng rót chén trà hoa cúc cho anh giải nhiệt, "Hơn 3 vạn like, nhất định là xem bỏ sót." Thời gian nói chuyện lại thêm 1 nghìn like, không ai có thể nhìn từng cái, xem xong rồi mắt cũng sắp mù.
"Tôi ấn vào trang chủ của em ấy xem cũng có thể xem sót xao?"
Thư ký Hoàng ngừng lại, "Nếu không chính là like quá nhanh, weibo xuất hiện bug, đây đều là chuyện thường có."
Kính nhờ bà chủ nhanh ấn like cho Tạ tổng đi.
Tạ Kế Hiên dường như có chút lòng tin, nhưng tới lúc tan làm cũng không nhìn thấy like của Thẩm Gia Ngôn.
Thẩm Gia Ngôn 9h tối quay xong, về khách sạn rửa mặt súc miệng, nằm trên giường định video với Tạ Kế Hiên. Đây là chuyện mà bọn họ hẹn mỗi ngày nhất định phải làm, chiều theo công việc của cậu, trên căn bản đều là lúc nào cậu quay xong thì video lúc đó.
Cho nên lúc bọn họ video Thẩm Gia Ngôn phần lớn là ở trên giường.
Còn là vừa tắm rửa súc miệng xong.
Tạ đại tổng tài liền gì đó.
Đã trải qua 2 lần, Thẩm Gia Ngôn cuối cùng cũng nhớ lâu, lần nào mặc cũng phải kín đáo, tránh cho người khác thú tính đại phát, tổn hại thận.
Video vừa gọi qua liền kết nối. Trong màn hình xuất hiện thân ảnh của Tạ Kế Hiên, hình như đang làm việc, cúi đầu đang viết gì đó. Trước kia lúc gọi thông, Tạ Kế Hiên đều là đối diện ống kính, đây là lần đầu tiên bận rộn không có thời gian nhìn cậu.
Đã làm việc, Thẩm Gia Ngôn sẽ không quấy rầy, an tĩnh chờ anh làm xong.
Qua 2 giây, Tạ Kế Hiên ngẩng đầu: "Sao em không nói chuyện?"
"......"
"Anh không phải đang làm việc sao?"
"Anh cũng không phải dùng miệng làm việc."
"......" Thẩm Gia Ngôn nói: "Bảo Bảo thế nào?"
"Vừa uống sữa xong đã ngủ."
Thẩm Gia Ngôn biết, cậu vừa xem giám sát rồi, ngủ tới tứ ngưỡng bát xoa, bộ dạng một giấc có thể ngủ tới trời sáng. Ăn được ngủ ngon, cảm giác lại mập chút.
"Bọn em hôm nay lúc quay phim trong phòng quay phim tiến vào một con ong, đầu lớn vầy nè......" Thẩm Gia Ngôn ước lượng một chút, hăng hái bừng bừng kể, "Anh từng thấy con ong nào lớn vậy chưa?"
Tạ Kế Hiên nói: "Chưa từng thấy."
Thẩm Gia Ngôn đắc ý: "Em thấy rồi."
"......"
Âm thanh Tạ Kế Hiên trầm trầm: "Em không phải bận lướt weibo sao? Còn rảnh nhìn ong?"
Nói đến Weibo, Thẩm Gia Ngôn nhớ tới chuyện Tạ Kế Hiên hôm nay đăng kí Weibo, nói: "Sao anh đột nhiên muốn đăng ký Weibo?"
Nghe vậy, Tạ Kế Hiên "hừ" một tiếng.
"......"
"Tạ tổng, anh sao thế?" Thẩm Gia Ngôn hồi tưởng một lần, không phát hiện mình chỗ nào đắc tội anh. Cậu lúc này mới kịp phản ứng, Tạ Kế Hiên hóa ra là giận, khó trách không nhìn cậu.
Nhìn dáng vẻ này là có liên quan tới weibo, Thẩm Gia Ngôn sắp xếp không ra đầu mối, cậu không phải đã follow sao? Tạ Kế Hiên nhắc nhở: "Anh đăng weibo."
Thì sao?
Nhìn dáng vẻ Thẩm Gia Ngôn đầy mặt không hiểu ra sao, Tạ Kế Hiên lãnh khốc nói: "Anh ở trong lòng em còn không bằng đứa trẻ 6 tuổi sao?"
"......"
Thẩm Gia Ngôn phản ứng hồi lâu, Tạ Kế Hiên tức giận: "Sao không ấn like cho anh?"
......
Chỉ vì chuyện này? Thẩm Gia Ngôn kịp phản ứng cười hồi lâu, lấy điện thoại ra nói: "Em giờ ấn like cho anh."
"Em tự nguyện sao?"
Thẩm Gia Ngôn gật gật đầu.
Tạ Kế Hiên mặt không biểu tình nói: "Như vậy thì tốt, anh không thích ép buộc người khác nhất."
"......"
Tạ phu nhân sáng sớm dậy, đau lưng, tối qua mưa sét đánh, bà lại có chút tâm sự, trong lúc nhất thời ngủ không ngon, buổi sáng thức dậy cả người khó chịu.
Thế nào cũng không nghĩ được phải làm sao chụp ảnh chung với Thẩm Gia Ngôn, hai hôm nay cũng không dám vào group chat.
Hôm nay còn họa vô đơn chí, đang ăn sáng, Tạ Kính Đông đột nhiên tìm tới cửa, nói với bà, hai nhà Tạ Đổng đã bàn bạc xong, nhằm vào vấn đề con nối dõi của Tạ Kế Hiên, nhất định phải họp cẩn thận.
"Bà cũng đừng trách tôi lòng dạ ác độc, chuyện con nối dõi nhất định phải giải quyết cẩn thận, Tạ gia không thể không có người thừa kế, tôi tuyệt đối không cho phép huyết mạch Tạ gia đoạn tuyệt!"
Tạ phu nhân không biến sắc nói: "Sao ông không nói với Kế Hiên, chỉ biết chạy tới chỗ này diễu võ dương oai?"
Đối với Tạ Kế Hiên, Tạ Kính Đông bây giờ là có bao xa thì trốn bao xa, trước kia ở trước mặt người ta hếch mũi, con trai bị phán tội không nói, ông ta cũng mất mặt mũi. Bằng không cũng sẽ không hiện tại mới đến tính sổ.
"Người làm mẹ bà đây không xử lý tốt, tôi đương nhiên tới tìm bà."
Tạ phu nhân hừ lạnh, "Ông để tay lên ngực tự hỏi, từng vì Kế Hiên làm cái gì?"
"Tôi mang con trai của Hồng Phi làm con thừa tự cho nó, chẳng lẽ không là vì nó —"
Lời còn chưa nói hết, Tạ phu nhân giơ tay ném đũa vào mặt, Tạ Kính Đông quẫn bách tránh né, kết quả vẫn bị đập vào người, hỏa khí lập tức lên. "Bà đừng cho mặt mà không biết xấu hổ, Kế Hiên có con cái dẫn dắt, Tạ gia vẫn là của nó. Đợi đến hôm này họp nó tay không, bà xem mấy người đó có thể tha cho nó hay không!"
"Cút." Tạ phu nhân cũng không phải dễ chọc, bình thường nhìn rất hòa khí, lúc tức giận mặt mày bén nhọn, người bình thường căn bản không đối phó được. "Ông không phải muốn họp sao?" Tạ phu nhân cười lạnh: "Trước mặc kệ Kế Hiên thế nào, chúng ta cũng là lúc ly hôn rồi."
Tạ Kính Đông có chút mông lung, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng. Ly hôn? Nhiều năm như vậy, sao đột nhiên muốn ly hôn với ông?
Tạ Kính Đông cười lạnh: "Ly thì ly, bà đừng hối hận." Ông có nhược điểm con cái ở tay, người đàn bà này tuyệt đối không dám ly hôn, cũng chỉ dọa ông tý thôi.
"Ông chuẩn bị đi, tiễn khách."
Tạ Kính Đông như thường lệ bị đuổi ra ngoài, ông ta đứng ở cửa đại trạch Tạ gia, nhìn đại trạch này, rõ ràng là bất động sản của Tạ gia ông, bây giờ lại bị người ngoài chiếm dụng, còn dám dùng sắc mặt với ông, thật là phản trời.
Đường Kính chạy tới, kéo cánh tay ông ta: "Thế nào, mụ ta nói thế nào hả?"
"Mạnh miệng với anh, muốn ly hôn với anh."
Đường Kính nghe trong lòng vui mừng, nhưng nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Tạ Kính Đông, tâm lại lạnh. Nếu ly hôn, đồ trong tay Tạ Kế Hiên Tạ Kính Đông không cầm đi được, vậy cũng chỉ có thể phân chia tài sản vợ chồng với Tạ phu nhân. Mặc dù có thể kiếm được ít tiền, nhưng tuyệt đường lui, chút tiền ly hôn này, căn bản không đủ cho hai người, nhất là Tạ Kính Đông.
Nhưng Đường Kính vẫn ôm hi vọng hỏi: "Anh sẽ ly chứ?"
Ánh mắt Tạ Kính Đông như nhìn kẻ ngốc: "Sao có thể!"
"Em cứ chờ bọn họ tới van cầu chúng ta đi. Bà ta không dám ly hôn đâu, bằng không nhiều năm như vậy đã sớm ly, chỉ là phân chia tài sản chính là vấn đề lớn."
Sau khi Tạ Kính Đông đi, Tạ phu nhân ngồi ngẩn người, vừa nãy không phải nói nhảm, trong lòng bà đã sớm có ý nghĩ ly hôn. Nhưng thứ liên quan giữa bà và Tạ Kính Đông nhiều lắm, nếu có thể ly đã sớm ly, cần gì kéo dài tới hiện tại.
Tạ Kính Đông nói không phải tiếng người, nhưng lại khiến bà rất để ý. Tạ Kế Hiên quả thật cần một đứa con, nếu không trên dưới Tạ gia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh.
Mà vấn đề hiện tại chính là, Tạ Kế Hiên sẽ không có con, hiện tại không có, sau này cũng sẽ không có.
Bà thật sự rầu rĩ.
Lúc này, điện thoại di động vang lên, Đổng Hạ Lãng gửi tới mấy video ngắn, đều là y dùng điện thoại di động chụp trộm, máy ảnh quá gây chú ý, không dễ cất giấu.
Trong lòng bà rất phiền, nhưng vẫn tiện tay mở ra.
Hai cái trước đều là tổ phim thường ngày, cái cuối cùng cách khe cửa chụp trộm, bên trong thoạt nhìn giống như phòng nghỉ, chỉ có một mình Thẩm Gia Ngôn ngồi trên ghế.
Cậu đang cầm điện thoại, không biết đang nhìn cái gì, mặt tràn đầy ôn nhu, một lát sau kêu lên: "Bảo bối!"
Đối phương tựa hồ đáp lại cậu, Thẩm Gia Ngôn cực kỳ vui vẻ: "Biết ta là ai không?"
"Oaaa, thông minh quá." Thẩm Gia Ngôn cách điện thoại hôn một cái: "Moa moa!"
Còn chưa cúp, có điện thoại tới, Thẩm Gia Ngôn nhận: "Tạ tổng."
Video tới đây là hết. Tạ phu nhân xem xong, cảm giác rất không đúng, "bảo bối" mà Thẩm Gia Ngôn gọi là ai?!
Một đường lục quang lóe qua.
Tạ phu nhân đột nhiên có cảm giác nguy cơ, thay con ruột có cảm giác nguy cơ!
Bà cẩn thận lại xem hai lần, không nhìn ra cái khác, chính là cảm thấy con trai càng ngày càng xanh, xanh tới bà phát hoảng!
Nhưng trước khi chuyện chưa làm rõ, bà lại không thể nói lung tung, vạn nhất phá hỏng tình cảm 2 người thì sao đây. Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ được 1 chiêu.
Hôm sau, Tạ phu nhân quăng một tấm hình của Thẩm Gia Ngôn tới trước mặt thám tử tư nào đó, "Điều tra một chút hành tung của người này cho tôi." Bà cường điệu: "Không cần tra gì khác, chỉ điều tra cậu ta ngoại trừ đi làm có ở ngoài lén lút đi đâu không là được." Thẩm Gia Ngôn dù sao cũng là minh tinh, tra quá nhiều, bà sợ gây chuyện thị phi.
Tra hành tung cũng rất tốt, Thẩm Gia Ngôn muốn gặp tiểu tình nhân, tuyệt đối sẽ không ở trường hợp công chúng chạm mặt, khẳng định đều là lén lút tìm một chỗ, an toàn lại đảm bảo. Bà tra hành tung, biết chỗ Thẩm Gia Ngôn tới, từng cái loại bỏ, rất dễ làm.
Đợi hai ngày, kết quả rất nhanh đã ra.
Sau khi Thẩm Gia Ngôn hot, lịch trình càng ngày càng bận, chỗ lén lút đi một mình một tay cũng có thể đếm hết. Bình thường cũng có cẩu tử theo dõi, hình chụp trộm có rất nhiều, muốn tìm được không phải cái gì khó.
Tạ phu nhân muốn hắn tra nơi Thẩm Gia Ngôn lén lút đi, trinh thám điều tra hành tung một tháng qua của Thẩm Gia Ngôn, phát hiện nơi Thẩm Gia Ngôn một mình tới, chỉ có khu dân cư cao cấp bên bờ biển nào đó.
Tạ phu nhân nhìn, mắt co rút, căn nhà này cũng không rẻ, nghe nói an ninh cực kỳ tốt. Ui da, bà nhức đầu, bịt kín như vậy, đây là tiết tấu muốn kim ốc tàng kiều mà.
Tạ phu nhân cách ngày đi qua đó, bà trăm ngàn cay đắng tra xét chứng nhận bất động sản, bên trên còn có tên của Tạ Kế Hiên. Trinh thám cũng điều tra, hai người thường xuyên cùng ra vào, chẳng lẽ là nhà hai người mua? Bà nhầm rồi? Vậy "bảo bối" rốt cuộc là chuyện gì hả!
Danh sách chương