Khi qua cây số thứ tư, Tề Nhạc cảm nhận được huấn luyện này là địa ngục. Chạy bộ trong sa mạc này, bởi vì hạt cát mềm mại không dễ mượn lực, cho nên đây là chuyện phi thường khó khăn, lúc này trên người lại mang theo khối lượng một trăm ký, chân như bị cát hút xuống dưới, rút ra cũng hao phí sức lực khổng lồ. Cho nên, thời điểm qua cây số thứ tư, Tề Nhạc té ngã không đứng lên được. Vào khi đó, hắn chỉ có một biện pháp, chính là khôi phục phong vân lực của mình, lại dùng phong vân lực trợ giúp.

Thời gian hắn khôi phục ước chừng nửa canh giờ, lúc này đây, có lẽ vì hoàn cảnh trong sa mạc quá ác liệt, phong vân lực chỉ có thể trợ giúp hắn tiến lên hai cây số nữa, lại té ngã lần nữa.

Chạy việt dã suốt mười cây só, Tề Nhạc tổng cộng dừng lại sáu lần, mỗi một lần đều đi ngắn hơn lần đầu tiên. Vào thời điểm đạt tới giới hạn, sau ba giờ. Hắn hoàn toàn thoát lực, thủy vân lực ở trong sa mạc hoàn toàn bị áp chế xuống mức yếu nhất. Thân thể của hắn đã ở bên bờ sụp đổ. Nhưng mà, bất luận Giải Trĩ hay Thâm Hải Minh Xà đều bảo trì trầm mặc. Sau đó Tề Nhạc hỏi tại sao nhìn hắn chịu tội, Giải Trĩ trả lời là Tề Nhạc đã lựa chọn huấn luyện gian khổ, sao hắn phát hư được chứ? Thâm Hải Minh Xà trả lời tuyệt hơn, hắn nói, sa mạc là địa phương Thâm Hải Minh Xà sợ hãi nhất, trốn còn không kịp, ngu sao chạy ra hỗ trợ.

Ngày đầu tiên Tề Nhạc là người đi cuôi cùng nhất, nhưng mà, không có người nào thương cảm cho hắn, bởi vì là người cuối cùng, hắn bị trừng phạt thẳng tay, trước khi chịu phạt, hắn uống đủ nước, ăn cơm no, sau đó nghỉ ngơi một giờ. Bắt đầu trừng phạt, trừng phạt rất đơn giản. Chiến đấu tự do. Không phải một đấu một, mà là một đấu một đám.

Tề Nhạc còn nhớ rõ, thời điểm hắn hỏi quyết đấu thế nào. Huấn luyện viên trả lời như lúc hắn trả lời Yến Tiểu Ất ngày đó, hoặc là một đám đánh ngươi, hoặc là ngươi đánh một đám, ngươi có thể chọn.

Tề Nhạc hô to không công bình, nhưng huấn luyện viên chỉ nói một câu khiến hắn nghẹn lại, người khác về sớm hơn ngươi vài tiếng đồng hồ, đã hoàn thành huấn luyện vật lộn. Về sau, Tề Nhạc đối mặt với hai mươi ba tinh anh đặc chủng. Bộ đội đặc chủng học vật lộn là cái gì? Rất đơn giản, một kích tất sát.

Tề Nhạc không có sử dụng Kỳ Lân Xích cùng Kỳ Lân Ẩn, hắn cắn răng đứng trước mặt hai mươi ba người. Hắn bằng vào lôi vân lực cùng hỏa vân lực. Hắn nhờ hai chủng lực lượng này đánh bay bảy người, bởi vì thân thể không chịu nổi nên bị hôn mê, hắn không rõ mình ngày đó bị đánh thành cái dạng gì, cảm giác, mình là một cái bao cát cho người ta đánh.

Huấn luyện viên cho rằng hắn là dị năng giả nên hơi chiếu cố đặc thù, cho hắn nghỉ ngơi một ngày, nhưng sáng sớm hôm sau, ngày trước còn bị đánh hôn mê, nhưng vẫn đứng lên bắt đầu huấn luyện tiếp. Tuy mặt mũi bầm dập, nhưng hắn vẫn kiên trì như trước. Trên thực tế, biểu chiều ngày đầu tiên Tề Nhạc không có tham gia huấn luyện, bởi vì thân thể đã không cho phép. Nhưng ngày hôm sau hắn vẫn đứng lên, làm cho đám bộ đội đặc chuẩn rất kính nể. Thực lực tuy là thứ khiến những tinh anh này tán thành nhất, nhưng không thể phủ nhận, ý chí cũng như thế.

Vì vậy, sau huấn luyện ngày đầu tiên, Tề Nhạc vào ngày thứ hai mới biết, mang phụ trọng một trăm ký đi việt dã trong sa mạc mười cây số chỉ là bài huấn luyện thể dục mà thôi. Ngày hôm sau, hắn về sớm hơn ngày thứ hai hai tiếng, làm cho huấn luyện viên trợn mắt há hốc mồm. Tuy hắn vẫn là người cuối cùng, nhưng mà, tốc độ của hắn khiến người ta kinh ngạc.

Huấn luyện viên làm sao biết được, bởi vì ngày hôm qua ăn trắc trở, Tề Nhạc đã mượn việc đó đột phá phong vân lực, hỏa vân lực lên cảnh giới sơ vân, rốt cuộc hắn đã biến thành Kỳ Lân cảnh sơ vân chân chính. Cùng lúc đó, có chín khỏa Lam Hải Lôi Châu, thủy vân lực và lôi vân lực của hắn đạt tới cảnh giới hai vân, thực lực tăng vọt về chất. Cũng chính vì như thế, mới hoàn toàn bỏ đi ý niệm buông tha trong đầu của Tề Nhạc.

Bởi vì là về cuối cùng, cho nên, cũng tiến hành solo đặc thù như ngày hôm qua, chỉ có điều, Tề Nhạc hiện giờ không có ngã xuống, ngã xuống chính là hai mươi ba tên . Lôi vân lực đạt tới hai vân, đã đủ cho Tề Nhạc phát huy thực lực vượt xa ngày đầu tiên. Cộng thêm thủy vân lực đột phá lên hai vân, khiến thể lực tiêu hao trong so với ngày đầu tiên giảm đi rất nhiều.

Huấn luyện viên nhìn thấy hai mươi ba bộ đội đặc chủng bị đánh cháy đen, cũng cảm thán kẻ trước mặt đúng là quái vật. Đương nhiên, quái vật hắn đã nhìn thấy nhiều, Tề Nhạc vào ngày hôm đó, bắt đầu tham gia toàn bộ huấn luyện.

Nếu như nói huấn luyện địa ngục ở căn cứ quân sự Takla Makan có đặc điểm gì, chính là toàn bộ huấn luyện đều tiến hành trong sa mạc. Huấn luyện buổi chiều rất đơn giản, chỉ có một, chính là giết chết hai mươi bốn con Hỏa Hồ mà căn cứ thả vào sa mạc. Mỗi người phải giết chết một con mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ. Vừa tiếp thụ nhiệm vụ này, Tề Nhạc cảm thấy không có chút khó khăn.

Nhưng mà, trước khi bắt đầu nhiệm vụ, huấn luyện viên treo dụng cụ dò xét năng lượng trên người của hắn, cũng nói cho hắn biết, không cho phép sử dụng bất cứ năng lượng gì. Nếu không, một khi dụng cụ dò xét phát hiện, như vậy, chờ đợi hắn chính là hình thức trừng phạt đặc biệt.

Bắt hồ ly có dễ không? Chỉ sợ còn khó hơn bắt một con gấu. Dù sao, chỉ cần thực lực của ngươi vượt qua gấu, bắt lấy nó cũng không khó khăn, nhưng hồ ly lại chính là động vật giảo hoạt nhất, muốn bắt được nó, phải thông minh hơn so với nó. Dưới tình huống không có bất cứ trợ giúp nào, hắn lại không được sử dụng năng lực Kỳ Lân, Tề Nhạc đi lại sáu tiếng đồng hồ trong sa mạc, mặt trời như thiêu đốt. Thủy vân lực cũng cần phân tử nước để duy trì, nước trong sa mạc không nghi ngờ là mỏng manh nhất. Nhưng mà, ngày đó hoàn thành nhiệm vụ, cũng chỉ có hai người mà thôi.

Huấn luyện mỗi ngày không giống nhau, nhưng phụ tải với thân thể cực lớn, nhất là Tề Nhạc bị cấm chỉ sử dụng năng lực Kỳ Lân, huấn luyện vật lộn với hắn mà nói là cực hình. Tuy các người khác không có ý định trả thù, nhưng toàn thân đã từng bị điện giật cháy đen, thân thể tê liệt vài giờ, thậm chí ngay cả đại tiểu tiện cũng không thể khống chế, ngẫu nhiên mạnh tay một chút cũng là bình thường. Sau huấn luyện một tuần, toàn thân của Tề Nhạc, không có miếng da nào lành lặng.

Trên địa cầu, có người da trắng, người da vàng, người da đen, ba màu da này thường thấy nhất, có lẽ cũng có một ít đặc thù. Nhưng mà, không có người màu da tím. Mà Tề Nhạc, lại là người khơi dòng cho màu da này. Phương pháp binh thành da tím rất đơn giản, chính là toàn thân của ngươi bị đánh tím xanh, sau khi sưng lên mấy lần thì da ngươi biến thành màu tím rồi.

Tính cách quật cường của Tề Nhạc dần dần hiển lộ ra, không ngừng huấn luyện, hắn phát hiện, vật lộn với bất cứ người nào trong đám tinh anh này là việc nghiêm trọng thế nào, mặc dù thân thể của hắn bị thương, nhưng xương cốt lại không bẻ gẫy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện