- Đều có được năng lực đặc thù, năng lực thân thể. Sở dĩ anh có thể vượt qua hơn mười cây sô, chẳng phải dựa vào đặc thù hay sao? Những bộ đội
đặc chủng thông qua giai đoạn đầu tiên, sau khi tiến vào giai đoạn thứ
hai, ngay cả năm cây số còn khó vượt qua, nếu như tôi đoán không sai,
năng lực của anh là tích tụ nước. Nếu không, anh căn bản không kiên trì
được tới bây giờ.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Ngài đoán thật chuẩn, nhưng mà, huấn luyện viên, ngài tin tưởng không, không qua mười ngày, tôi nhất định thông qua huấn luyện này.
Lôi Tử gật đầu, nói:
- Tôi tin tưởng!
- Ah, ngài tin tưởng? Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Lôi Tử nói:
- Bởi vì anh là cường cường. Tôi năm nay bốn mươi hai tuổi, từ khi hai mươi mốt tuổi đã ở đây, trong hai mươi mốt năm này, anh là người đầu tiên tôi thấy có tiến bộ lớn nhất. Có lẽ có người dùng thời gian vài ngày là vượt qua huấn luyện đầu tiên, nhưng không một ai có tiến bộ lớn vào mỗi ngày như anh cả, có lẽ, phải dùng bay vọt về chất để hình dung. Năng lực thích ứng của anh, cộng thêm năng lực khôi phục năng lượng vô cùng mạnh, nhất là năng lực khôi phục thân thể. Dường như mỗi tế bào trong người anh không giống bình thường. Nếu như không vì thân phận của anh đặc thù, chỉ sợ có nhà khoa học muốn nghiên cứu anh rồi.
Tề Nhạc cố gắng đi lên một bước.
- Cho dù cho bọn họ nghiên cứu cũng uổng phí, bởi vì trên người của tôi, không thể nghiên cứu ra cái gì.
- Đừng nói nhảm. Mỗi khi anh nói chuyện, nước trong cơ thể anh sẽ bốc hơi một ít, chẳng lẽ chuyện đơn giản này cần tôi nói rõ với anh sao?
Đột nhiên nội tâm Tề Nhạc khẽ động.
- Huấn luyện viên, tôi có suy nghĩ, cần ngài hỗ trợ.
- Cái gì?
Lôi Tử lãnh đạm nhìn qua Tề Nhạc.
- Không nên trông cậy vào việc tôi sẽ giúp anh cái gì, muốn thông qua huấn luyện này, phải dựa vào chính anh thôi.
Tề Nhạc cười, nụ cười của hắn làm Lôi huấn luyện viên không hiểu ý.
- Lôi huấn luyện viên, tôi chỉ muốn nhờ ngài mang tô về trước khi tôi chết thôi.
Lôi Tử ngẩn người, nét mặt hắn hiện ra thần sắc không kiên nhẫn.
- Không nên chơi trò văn tự với tôi.
Tề Nhạc dừng lại, đưa mắt nhìn qua bao tải sau lưng rồi nhìn qua đoạn đường phía trước.
- Từ bây giờ trở đi, khi thân thể tôi nằm xuống, thỉnh ngài cảm giác tình huốn thân thể của tôi, nếu như ngài cảm thấy tôi sắp chết, vậy phải cho tôi nước, tính toán là ngày hôm nay tôi thất bại. Chỉ cần tôi còn chưa chết, cũng đừng có quản tôi.
Nói xong, hắn cởi sạch trang phục trên người mình ra, nhanh chóng cởi sạch, hai tay mở ra hai bên, nằm vật xuống sa mạc theo hình chữ đại..
- Cường cường, anh điên rồi sao? Anh đang muốn tự sát. Không nghĩ tới, ý chí của anh đã chịu không nổi rồi.
Lôi Tử vừa nói, một tay kéo Tề Nhạc từ mặt đất dậy. Thể trọng hơn một trăm ký của Tề Nhạc với hắn là cọng rơm.
Thân thể Tề Nhạc giãy dụa, nói:
- Lôi huấn luyện viên, không phải tôi buông bỏ. Đây là phương pháp tu luyện của tôi, ngài mau buông tôi ra.
Lôi Tử ngẩn người, nói:
- Nói bậy, con mẹ nó anh trần truồng như thế mà là phương pháp tu luyện gì? Anh đang tìm chết, nằm trong sa mạc không bao lâu anh sẽ chết khô.
Không có quần áo bảo hộ, thời điểm ánh nắng mặt trời lên cao, nước trong thân thể không duy trì được bao lâu cả.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Huấn luyện viên, ý của tôi là trước khi tôi bị chết khô, ngài phải cứu tôi, ngài cũng rõ, trong năng lực của tôi có nước. Thẳng thắn nói cho ngài biết, năng lực tôi có bốn loại, theo thứ tự là thủy, lôi, hỏa, phong. Mà muốn tăng thực lực lên, cần tăng bốn loại năng lực lên cảnh giới tiếp theo. Còn nhớ rõ ngày đầu tiên tôi không cách nào chịu nổi không, ngày hôm sau lại có thể đánh ngã toàn bộ đám người kia không? Khi đó chính là lúc tôi tiến vào cảnh giới mới. Mà bây giờ tôi phải làm, chính là muốn đạt tới cảnh giới tiếp theo. Hiện giờ tôi phải hấp thu nhiều phần tử hỏa trong không khí. Cho nên, tôi phải tận lực giảm bới năng lượng thủy trong người, chỉ có như vậy, thân thể của tôi mới có khả năng tiếp thu nhiều năng lượng hỏa thêm nữa, thời điểm này mới thích hợp nhất. Huấn luyện viên, xin cho tôi thử xem.
Lôi Tử nhìn Tề Nhạc thật sâu.
- Nhưng mà, nếu như anh gặp nguy hiểm, một khi nước trong cơ thể tiêu hao quá lớn, tôi không cứu anh được. Cấp trên đã thông báo, cho dù như thế nào cũng không được để anh gặp nguy hiểm.
- Tôi chỉ thử thôi, nếu như tôi có thể đột phá bình cảnh. Có lẽ, ngày mai tôi đã có thể vượt qua huấn luyện thứ hai này. Lôi huấn luyện viên, đây không phải chuyện ngài muốn thấy sao?
Âm thanh của Tề Nhạc rất kiên định. Đột nhiên hắn nghĩ tới, thủy cùng hỏa là hải chung năng lượng trái ngược, nếu như thân thể của mình ít nước hơn nữa, tốc độ hấp thu năng lượng hỏa tăng lên. Phong vân lực đã đạt tới hai vân, hiển nhiên là Kỳ Lân Du mang đến may mắn, nhưng hỏa vân lực không dễ dàng như vậy, mình muốn tăng nó lên, nhất định phải muốn trả giá nhiều hơn nữa. Trong sa mạc phân tử phong và phân tử hỏa rất đầy đủ, đây là cơ hội của mình nha! Đã chịu khổ thật nhiều, vì sao không mạo hiểm một lần chứ?
Tề Nhạc cho tới bây giờ là người không sợ mạo hiểm, lúc trước, hắn đã từng dùng thân thể dẫn lôi điện, tuy lần đó rất nguy hiểm, nhưng lại mang tới chỗ tốt thật lớn cho hắn. Đối mặt với nhiệm vụ giai đoạn hai không hoàn thành, Tề Nhạc biết rõ mình không có tiềm chất biến thành kỳ đà, như vậy, muốn vượt qua giai đoạn thứ hai, cần phải đột phá bình cảnh.
Chỉ cần phá tan bình cảnh hai vân, như vậy, thủy vân lực và lôi vân lực đột phá lên ba vân, đến lúc đó, thủy vân lực dồi dào sẽ ủng hộ mình hoàn thành nhiệm vụ này. Mà chỉnh thể tăng lên hai vân, cũng có nghĩa huyết mạch Kỳ Lân sẽ cải tạo thân thể của hắn thêm lần nữa, cũng thừa sức vượt qua giai đoạn hai.
- Được rồi. Nhưng mà, thời điểm tôi cảm giác thân thể anh không xong sẽ ngăn cản anh.
Lôi Tử buông Tề Nhạc ra. Nam nhân thưởng thức nam nhân, nghe có chút buồn nôn. Nhưng trước mặt là nam nhân có ý chí kiên cường như théo thì đáng được tôn trọng, loại thưởng thức này như huynh đệ của mình, huynh đệ chân chinh.
Tề Nhạc lại nằm xuống, không có quần áo, thân thể của hắn vừa tiếp xúc với sa mạc nóng rực, toàn thân như bị thiêu đốt co rút, phía trên là mặt trời, dưới thân là cát nóng rực, tư vị này, cũng không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Nằm ở đây, Tề Nhạc không có tận lực suy nghĩ cái gì, Kỳ Lân Châu trên cổ biến thành màu đỏ, vô số phân tử hỏa trong không khí thông qua Kỳ Lân Châu truyền vào người Tề Nhạc, dựa theo lộ tuyến tu luyện Thăng Lân Quyết mà vận chuyển. Tuy thủy vân lực đạt tới hai vân, nhưng bảo vệ Tề Nhạc nửa ngày hơn nửa ngày đã tiêu hao rất nhiều, mà tình huống hiện giờ, thủy vân lực tiêu hao nhanh hơn, nươc trong Tề Nhạc dưới nhiệt độ hiện giờ nhanh chong bốc hơi.
Tề Nhạc cười khổ nói:
- Ngài đoán thật chuẩn, nhưng mà, huấn luyện viên, ngài tin tưởng không, không qua mười ngày, tôi nhất định thông qua huấn luyện này.
Lôi Tử gật đầu, nói:
- Tôi tin tưởng!
- Ah, ngài tin tưởng? Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Lôi Tử nói:
- Bởi vì anh là cường cường. Tôi năm nay bốn mươi hai tuổi, từ khi hai mươi mốt tuổi đã ở đây, trong hai mươi mốt năm này, anh là người đầu tiên tôi thấy có tiến bộ lớn nhất. Có lẽ có người dùng thời gian vài ngày là vượt qua huấn luyện đầu tiên, nhưng không một ai có tiến bộ lớn vào mỗi ngày như anh cả, có lẽ, phải dùng bay vọt về chất để hình dung. Năng lực thích ứng của anh, cộng thêm năng lực khôi phục năng lượng vô cùng mạnh, nhất là năng lực khôi phục thân thể. Dường như mỗi tế bào trong người anh không giống bình thường. Nếu như không vì thân phận của anh đặc thù, chỉ sợ có nhà khoa học muốn nghiên cứu anh rồi.
Tề Nhạc cố gắng đi lên một bước.
- Cho dù cho bọn họ nghiên cứu cũng uổng phí, bởi vì trên người của tôi, không thể nghiên cứu ra cái gì.
- Đừng nói nhảm. Mỗi khi anh nói chuyện, nước trong cơ thể anh sẽ bốc hơi một ít, chẳng lẽ chuyện đơn giản này cần tôi nói rõ với anh sao?
Đột nhiên nội tâm Tề Nhạc khẽ động.
- Huấn luyện viên, tôi có suy nghĩ, cần ngài hỗ trợ.
- Cái gì?
Lôi Tử lãnh đạm nhìn qua Tề Nhạc.
- Không nên trông cậy vào việc tôi sẽ giúp anh cái gì, muốn thông qua huấn luyện này, phải dựa vào chính anh thôi.
Tề Nhạc cười, nụ cười của hắn làm Lôi huấn luyện viên không hiểu ý.
- Lôi huấn luyện viên, tôi chỉ muốn nhờ ngài mang tô về trước khi tôi chết thôi.
Lôi Tử ngẩn người, nét mặt hắn hiện ra thần sắc không kiên nhẫn.
- Không nên chơi trò văn tự với tôi.
Tề Nhạc dừng lại, đưa mắt nhìn qua bao tải sau lưng rồi nhìn qua đoạn đường phía trước.
- Từ bây giờ trở đi, khi thân thể tôi nằm xuống, thỉnh ngài cảm giác tình huốn thân thể của tôi, nếu như ngài cảm thấy tôi sắp chết, vậy phải cho tôi nước, tính toán là ngày hôm nay tôi thất bại. Chỉ cần tôi còn chưa chết, cũng đừng có quản tôi.
Nói xong, hắn cởi sạch trang phục trên người mình ra, nhanh chóng cởi sạch, hai tay mở ra hai bên, nằm vật xuống sa mạc theo hình chữ đại..
- Cường cường, anh điên rồi sao? Anh đang muốn tự sát. Không nghĩ tới, ý chí của anh đã chịu không nổi rồi.
Lôi Tử vừa nói, một tay kéo Tề Nhạc từ mặt đất dậy. Thể trọng hơn một trăm ký của Tề Nhạc với hắn là cọng rơm.
Thân thể Tề Nhạc giãy dụa, nói:
- Lôi huấn luyện viên, không phải tôi buông bỏ. Đây là phương pháp tu luyện của tôi, ngài mau buông tôi ra.
Lôi Tử ngẩn người, nói:
- Nói bậy, con mẹ nó anh trần truồng như thế mà là phương pháp tu luyện gì? Anh đang tìm chết, nằm trong sa mạc không bao lâu anh sẽ chết khô.
Không có quần áo bảo hộ, thời điểm ánh nắng mặt trời lên cao, nước trong thân thể không duy trì được bao lâu cả.
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Huấn luyện viên, ý của tôi là trước khi tôi bị chết khô, ngài phải cứu tôi, ngài cũng rõ, trong năng lực của tôi có nước. Thẳng thắn nói cho ngài biết, năng lực tôi có bốn loại, theo thứ tự là thủy, lôi, hỏa, phong. Mà muốn tăng thực lực lên, cần tăng bốn loại năng lực lên cảnh giới tiếp theo. Còn nhớ rõ ngày đầu tiên tôi không cách nào chịu nổi không, ngày hôm sau lại có thể đánh ngã toàn bộ đám người kia không? Khi đó chính là lúc tôi tiến vào cảnh giới mới. Mà bây giờ tôi phải làm, chính là muốn đạt tới cảnh giới tiếp theo. Hiện giờ tôi phải hấp thu nhiều phần tử hỏa trong không khí. Cho nên, tôi phải tận lực giảm bới năng lượng thủy trong người, chỉ có như vậy, thân thể của tôi mới có khả năng tiếp thu nhiều năng lượng hỏa thêm nữa, thời điểm này mới thích hợp nhất. Huấn luyện viên, xin cho tôi thử xem.
Lôi Tử nhìn Tề Nhạc thật sâu.
- Nhưng mà, nếu như anh gặp nguy hiểm, một khi nước trong cơ thể tiêu hao quá lớn, tôi không cứu anh được. Cấp trên đã thông báo, cho dù như thế nào cũng không được để anh gặp nguy hiểm.
- Tôi chỉ thử thôi, nếu như tôi có thể đột phá bình cảnh. Có lẽ, ngày mai tôi đã có thể vượt qua huấn luyện thứ hai này. Lôi huấn luyện viên, đây không phải chuyện ngài muốn thấy sao?
Âm thanh của Tề Nhạc rất kiên định. Đột nhiên hắn nghĩ tới, thủy cùng hỏa là hải chung năng lượng trái ngược, nếu như thân thể của mình ít nước hơn nữa, tốc độ hấp thu năng lượng hỏa tăng lên. Phong vân lực đã đạt tới hai vân, hiển nhiên là Kỳ Lân Du mang đến may mắn, nhưng hỏa vân lực không dễ dàng như vậy, mình muốn tăng nó lên, nhất định phải muốn trả giá nhiều hơn nữa. Trong sa mạc phân tử phong và phân tử hỏa rất đầy đủ, đây là cơ hội của mình nha! Đã chịu khổ thật nhiều, vì sao không mạo hiểm một lần chứ?
Tề Nhạc cho tới bây giờ là người không sợ mạo hiểm, lúc trước, hắn đã từng dùng thân thể dẫn lôi điện, tuy lần đó rất nguy hiểm, nhưng lại mang tới chỗ tốt thật lớn cho hắn. Đối mặt với nhiệm vụ giai đoạn hai không hoàn thành, Tề Nhạc biết rõ mình không có tiềm chất biến thành kỳ đà, như vậy, muốn vượt qua giai đoạn thứ hai, cần phải đột phá bình cảnh.
Chỉ cần phá tan bình cảnh hai vân, như vậy, thủy vân lực và lôi vân lực đột phá lên ba vân, đến lúc đó, thủy vân lực dồi dào sẽ ủng hộ mình hoàn thành nhiệm vụ này. Mà chỉnh thể tăng lên hai vân, cũng có nghĩa huyết mạch Kỳ Lân sẽ cải tạo thân thể của hắn thêm lần nữa, cũng thừa sức vượt qua giai đoạn hai.
- Được rồi. Nhưng mà, thời điểm tôi cảm giác thân thể anh không xong sẽ ngăn cản anh.
Lôi Tử buông Tề Nhạc ra. Nam nhân thưởng thức nam nhân, nghe có chút buồn nôn. Nhưng trước mặt là nam nhân có ý chí kiên cường như théo thì đáng được tôn trọng, loại thưởng thức này như huynh đệ của mình, huynh đệ chân chinh.
Tề Nhạc lại nằm xuống, không có quần áo, thân thể của hắn vừa tiếp xúc với sa mạc nóng rực, toàn thân như bị thiêu đốt co rút, phía trên là mặt trời, dưới thân là cát nóng rực, tư vị này, cũng không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Nằm ở đây, Tề Nhạc không có tận lực suy nghĩ cái gì, Kỳ Lân Châu trên cổ biến thành màu đỏ, vô số phân tử hỏa trong không khí thông qua Kỳ Lân Châu truyền vào người Tề Nhạc, dựa theo lộ tuyến tu luyện Thăng Lân Quyết mà vận chuyển. Tuy thủy vân lực đạt tới hai vân, nhưng bảo vệ Tề Nhạc nửa ngày hơn nửa ngày đã tiêu hao rất nhiều, mà tình huống hiện giờ, thủy vân lực tiêu hao nhanh hơn, nươc trong Tề Nhạc dưới nhiệt độ hiện giờ nhanh chong bốc hơi.
Danh sách chương