Anh Diệu vươn tay vạch một đường, chia những phù văn này ra, cứ mười phù văn là một nhóm, tổng cộng có ba nhóm, những phù văn lẻ tẻ còn sót lại thì trả cho Hứa Kỳ Tịch.

Tiếp đó anh Diệu giơ tay ra nắm lấy một chiếc bút, viết lên một tờ giấy A4.

Chuột Hamster mũm mĩm bé xinh mà anh Diệu ký sinh cầm một chiếc bút còn cao hơn nó, vừa chạy vừa viết lên giấy, cảnh tượng này đáng yêu hết biết... Hứa Kỳ Tịch đột nhiên muốn có một đứa con gái, tốt nhất là một đứa con gái chỉ lớn bằng bàn tay ấy.

Cô con gái đáng yêu chạy lòng vòng trong lòng bàn tay, hoặc chạy quanh bàn khi hắn vẽ tranh, bật cười khúc khích, sau đó hắn sẽ đưa một miếng hoa quả cho cô bé, nhìn bé ăn hoa quả... Chỉ mới nghĩ thôi, Hứa Kỳ Tịch đã cảm thấy mình có tâm trạng một người cha hiền rồi. Hắn nghĩ mình sẽ làm được!

Đang viết dở, anh Diệu bỗng thấy đuôi mình man mát, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy ánh mắt quái dị của Hứa Kỳ Tịch. Ánh mắt như người cha hiền từ này là sao thế hả? Ta coi ngươi là hậu bối, ngươi lại muốn làm cha của ta à? Anh Diệu vung tay thật mạnh, ném bút sang một bên.

Mà trên giấy nợ lúc này đã có một đoạn văn thật dài.

Giấy nợ: Hôm nay mua chịu một ngọc phù tấn công cảnh giới thứ tư sơ cấp [Thiên Thủ Đại Phật Chưởng Ngọc Phù] của Diệu Diệu, giá trị tám viên đá năng lượng cấp ba. Mua lần đầu ưu đãi 50%, tương đương bốn viên đá năng lượng. Trả lần đầu ba mươi phù văn chúc phúc, tương đương 0.3 viên đá năng lượng cấp ba. Nợ lại 2,7 viên đá năng lượng cấp ba. Mười tháng đầu miễn lãi, từ tháng thứ mười trở đi tính theo lãi suất 20% một năm.

Ký tên: để trống.

Sau khi viết giấy nợ xong, anh Diệu đưa nó cho Hứa Kỳ Tịch.

Ký tên đi, ký tên xong ngươi chính là người của Diệu Diệu ta rồi... Đợi ngươi chết đi, có giấy nợ trong tay, Sổ Điểm Danh của ngươi sẽ bị gán nợ cho ta!

Đây là phương án mà anh Diệu nghĩ ra.

Nếu không, cho dù Hứa Kỳ Tịch có chết thì Sổ Điểm Danh cũng do người khác kế thừa. Dù gì sinh vật như loài người cũng có khả năng sinh đẻ tốt, chỉ cần không vô sinh, thông thường các cặp vợ chồng đều sẽ có con cháu cả.

Chắc chắn Sổ Điểm Danh sẽ do con cháu của Hứa Kỳ Tịch kế thừa, nó không phải thân thích của Hứa Kỳ Tịch, không nằm trong phạm vi được thừa kế, chẳng có lý do gì để lấy được Sổ Điểm Danh cả.

Nhưng nếu như nó là chủ nợ, hơn nữa Hứa Kỳ Tịch còn nợ nó một khoản tiền lớn thì mọi chuyện lại khác.

Nếu không trả hết món nợ khổng lồ này, di vật như Sổ Điểm Danh sẽ bị lấy đi để trừ nợ… Đến lúc đó chẳng ai nói được gì cả.

[Tờ giấy nợ này mới chỉ là bắt đầu… Đợi khi ngươi biết được chỗ hữu dụng của các sản phẩm mà ta có, ngươi sẽ không rời xa ta được. Sau đó ngươi sẽ không ngừng mua hàng của ta, nợ nần ngày càng nhiều. Lãi mẹ đẻ lãi con, cuối cùng ngươi sẽ nợ một món tiền khổng lồ không thể trả được. Sau khi chết chỉ có thể dùng Sổ Điểm Danh để gán nợ.]

Anh Diệu đã bắt đầu thấy vui sướng.

Bây giờ nó thấy rất may mắn vì là một trong những người sớm nhất trên sổ tiếp xúc với Hứa Kỳ Tịch, như thế thì cơ hội này mới rơi xuống đầu nó.

Sau khi đưa giấy nợ cho Hứa Kỳ Tịch, móng vuốt của anh Diệu gõ nhẹ lên sổ, ra hiệu cho Hứa Kỳ Tịch nhanh chóng ký tên.

Hứa Kỳ Tịch cầm lấy giấy nợ: “…”

Nói thế nào đây nhỉ, trên thực tế tờ giấy nợ này cho hắn rất nhiều ưu đãi… Ít nhất hiện giờ vẫn còn mười tháng miễn lãi mà.

Phiền phức duy nhất là hắn không biết đá năng lượng này có lai lịch gì, có thể lấy được từ đâu? Trả nợ sẽ rắc rối đây… Nếu vậy việc trả nợ phải dựa hết vào phù văn chúc phúc ư?

Nếu như biết đá năng lượng có nguồn gốc từ đâu thì tốt rồi, hình như Họa Mi rất hài lòng với mùi vị của đá năng lượng, nếu như có thể kiếm được một ít làm đồ ăn vặt cho cô cũng tốt.

Hàng ngàn hàng vạn suy nghĩ lóe lên trong đầu Hứa Kỳ Tịch, một lúc sau hắn vươn tay viết tên mình lên phần chữ ký, còn ấn cả vân tay nữa.

Dù sao anh Diệu cũng không nói cụ thể bao giờ phải trả tiền.

Lãi mẹ đẻ lãi con cũng không sao, mười tháng tới đủ cho hắn dùng phù văn chúc phúc để trả nợ rồi. Nếu không trả hết được… thì hắn sẽ dùng phần đời dài đằng đẵng còn lại để trả, áp lực không lớn.

“Chít ~”Sau khi thấy Hứa Kỳ Tịch ký tên, anh Diệu gật đầu hài lòng, gấp đôi tờ giấy A4 lại rồi cất đi.

Hứa Kỳ Tịch nhìn một lúc lâu mà vẫn không biết anh Diệu cất tờ giấy A4 đi đâu.

Không gian tùy thân hay thế giới gương cá nhân nhỉ?

Sau khi cất giấy nợ đi, anh Diệu vươn tay bắt lấy một ngọc phù lớn bằng ngón tay cái.

Ngọc phù hơi lạnh, chỉ một miếng ngọc phù nhỏ nhoi lại dường như ẩn chứa sức tấn công đáng sợ. Khi cầm ngọc phù, ý thức của Hứa Kỳ Tịch như hóa thành một pho tượng phật khổng lồ đội trời đạp đất, sau lưng bức tượng phật này có một nghìn bàn tay, có thể liên tiếp tấn công kẻ địch.

Đồ khốn, ta nhường ngươi hai tay đấy, nhào vô!

Miếng ngọc phù này có thể sử dụng những đòn tấn công giống nhau hai lần, hơn nữa nó là vật phẩm thể năng lượng, có thể đi qua cánh cổng kỳ tích.

Hứa Kỳ Tịch rất hài lòng với hiệu quả của ngọc phù này.

“Anh Diệu đỉnh quá ~” Hắn bật ngón tay cái lên với chuột Hamster, nịnh nọt nó ở mức vừa phải.

Địa vị của chuột Hamster trong lòng hắn tăng lên rất nhiều.

E là sau này còn phải nhờ anh Diệu giúp nhiều đây.

Sau khi cẩn thận cất kỹ ngọc phù, Hứa Kỳ Tịch tiện tay ôm cô con gái lô hội của mình về phòng ngủ.

Chuột Hamster: “???”

Sao ngươi lại đem lô hội của ta đi? Ngươi mang con bé đi thì tối ta biết ngủ ở đâu?

[Hôm nay lão Hứa mang lô hội đi, ta rất khó chịu, không còn khuyến mãi giảm 20% cho lần mua sau nữa nhé!] Anh Diệu ghi chép lên quyển sổ đen gia truyền.

Trên sổ đen gia truyền, khách hàng nào đủ một trăm ghi chú sẽ bị đưa vào danh sách đen dự bị, có thể bị kéo vào sổ đen bất cứ lúc nào, trừ phi ngươi cho ta rất nhiều tiền!



Sau khi trở lại phòng ngủ, Hứa Kỳ Tịch gửi ảnh đá năng lượng cho Diệt Hoàng, để cô gửi cho tổng bộ Đại Hạ hộ mình.

Hy vọng sức mạnh của cả Đại Hạ có thể giúp hắn tìm ra loại đá năng lượng này.

Nếu như là đá tự nhiên thì phải tìm xem có thể khai thác ở đâu… Nếu như là đá nhân tạo thì phải nghiên cứu xem có thể chế tạo được hay không.

Chỉ cần đủ đá năng lượng thì hắn có thể mua được rất nhiều thứ ở chỗ anh Diệu.

Nói không chừng có thể mua được cách chế tạo vũ khí đối kháng thể năng lượng mà cả Đại Hạ đang khổ công nghiên cứu từ anh Diệu cũng nên.

Anh Diệu chính là một kho báu!

Không vét sạch nó thì có lỗi với Đại Hạ quá.

Đáng tiếc viên đá năng lượng lúc trước đã bị Họa Mi ăn mất, đến cặn cũng không còn… Nếu như có thể để lại vài mảnh vụn thì hắn có thể gửi cho tổng bộ Đại Hạ, để bọn họ có mẫu mà nghiên cứu.

Nếu như sau này còn có cơ hội lấy được đá năng lượng, hắn phải bảo Họa Mi để lại ít nhất một mẩu đá cho mình mới được.

Nghĩ xong, Hứa Kỳ Tịch lại truyền tống ngọc phù ‘Thiên Thủ Đại Phật Chưởng’ này cho phân thân thông qua cánh cổng kỳ tích, tiện tay sạc điện từ xa cho nó luôn.

Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi việc, cuối cùng hắn cũng yên lòng.

Quả nhiên con người phải có lá bài tẩy mới mạnh mẽ được.

Lá bài tẩy càng mạnh, khí thế sẽ càng mạnh, chỉ cần khí thế đạt đến mức vô địch, đến vận mệnh cũng bị vặn thành bánh quai chẻo!



Hứa Kỳ Tịch phân thân cũng giống như Hứa Kỳ Tịch, ngay khi nhận được ngọc phù lấy được từ anh Diệu này, khí thế của phân thân thay đổi ngay lập tức.

Khí thế tràn đầy, tự tin không ngừng dâng trào.

Sau khi có được ngọc phù, phân thân nhìn đại kiếm.

Một trăm lỗ thủng trên đại kiếm đều được lắp kín. Đáng tiếc quá, lúc nãy nó còn đang nghĩ liệu có thể lắp ngọc phù mua được của anh Diệu lên thân kiếm không.

Chỉ đành gác lại ý tưởng thí nghiệm này, đợi khi cô Tô thăng cấp vũ khí cho hắn rồi tính tiếp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện