Tổ hậu cần do đội thảo phạt phái tới đi đến tọa độ của Hứa Kỳ Tịch phân thân với tốc độ nhanh nhất, họ chia làm hai nhánh, một nhánh đưa Hứa Kỳ Tịch phân thân và tài nguyên bổ sung về chỗ tiểu đội thảo phạt. Nhánh còn lại đưa tù binh bị Lệ Lao Thuật phong ấn và sáu công dân Đại Hạ về thành phố.

Chỉ đến đến đi đi như thế cũng đã đến nửa đêm rồi.

Hứa Kỳ Tịch bản thể cũng đã thấy hơi buồn ngủ... Thực ra với cảnh giới và cường độ tinh thần lực hiện tại, cho dù mấy ngày mấy đêm không ngủ thì hắn vẫn tỉnh táo như thường. Nhưng hắn đang quen đi ngủ hàng ngày, dù gì cũng mới thức tỉnh chưa bao lâu mà, thói quen hơn hai mươi năm sao bỏ đi dễ dàng thế được.

Hứa Kỳ Tịch nhập nhèm buồn ngủ tựa vào cơ thể mềm mại của Họa Mi, không khống chế được bàn tay trái làm loạn.

Trong sa mạc.

Càng tới gần chỗ tiểu đội thảo phạt, Hứa Kỳ Tịch phân thân càng cảm thấy tâm linh bị tác động... Dường như ở đó có thứ gì đang thu hút nó.

Ở đó có bảo vật nào có duyên với nó hay là có thứ thuộc về nó chăng? Nhưng cũng có thể là bẫy mà kẻ địch bố trí để dụ nó... hay nói cách khác, là để dụ bản thể của nó đến.

Có điều chắc là đối phương không ngờ được người đến sẽ là một phân thân như nó.

“Bất luận ra sao, cứ qua xem đã rồi tính sau.” Bây giờ Hứa Kỳ Tịch phân thân bình tĩnh lắm.

Cho dù đây là cuộc gặp gỡ định mệnh, chỉ cần nắm đấm đủ cứng rắn, cơ bắp đủ lớn thì vẫn có thể đùa giỡn vận mệnh trong lòng bàn tay.

...

Cùng lúc đó, trong thế giới gương.

Tinh thú tinh tinh vốn đang không thể khống chế phần đuôi, liên tục phun khí độc khiến cả địch lẫn ta đều mệt mỏi bỗng khựng lại một lát.

“Dịch não của mình bắt đầu tiết ra rồi, hình như có thứ gì đó đang lại gần mình...”

Con tinh thú siêu quy cách này phát ra tiếng kêu kỳ lạ, đó là ngôn ngữ thống nhất của văn minh tinh thần xâm lược kia.

Sau khi dịch não tiết ra, nó bắt đầu trở nên hưng phấn, cảm thấy ‘thời điểm’ của mình đến rồi.

Gai độc ở đuôi của nó phun ra nhiều khí độc hơn.

Điều này khiến tiểu đội Diệt Phượng đang vây đánh nó thấy rất khó chịu.

“Đội trưởng Diệt Phượng, tần suất đánh rắm của nó cao hơn rồi... Khó chịu quá.” Đội viên có biệt hiệu ‘Diệt Xà’ không nhịn được nói.

“Không phải rắm, đây không phải rắm! Chỉ là khí độc được thả ra từ dưới đuôi mà thôi, hơn nữa vị trí thả khí độc của người ta là gai độc chứ có phải mông đâu.”

Diệt Phượng nhắc nhở... Không phải bọn cô đang ngửi rắm và thu thập rắm của tinh thú đâu.

Là khí độc, buộc phải nhấn mạnh, đây là khí độc!

“Đội trưởng, không hay rồi. Hình như… nó có hành động lạ.”

Diệt Hổ, một thành viên khác đứng bên cạnh Diệt Xà, trầm giọng nói, hắn là người thức tỉnh hệ biến thân, lúc này hắn đang hóa thân thành một con hổ trắng khổng lồ, trên móng vuốt sắc nhọn còn vương máu của tinh thú.

Sau khi biến thân xong, Diệt Hổ có năng lực ‘phát giác nguy hiểm’ cường đại, đó là một loại cảm ứng dự báo.

“Vừa hay cũng đến lúc rồi. Mấy hôm nay các người luôn kéo dài thời gian... Thực ra ta cũng thế!”

Lúc này tinh thú siêu quy cách đột nhiên lại nói tiếng người... Rõ ràng từ sau khi giáng lâm nó luôn ở thế giới hoang vắng này, ấy thế mà lại có thể nói tiếng Đại Hạ rất lưu loát, chỉ là có khẩu âm của vùng khác mà thôi.

Đội thảo phạt vừa thu thập khí độc vừa làm suy yếu sức mạnh của nó, định bụng mài chết nó.

Mà nó lại luôn phối hợp với đội thảo phạt, kéo dài thời gian, nó cũng có tính toán của riêng mình.

Hai bên vừa hay có cùng suy nghĩ, đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến trận chiến thảo phạt kéo dài đến tận bây giờ mà chưa có thương vong lớn.

Nhưng bây giờ, con tinh tinh này chuẩn bị dùng đến lá bài tẩy rồi.

“Tinh chuẩn giáng lâm.” Tinh tinh nện hai đấm thật mạnh xuống đất.

Mặt đất chấn động, khiến các thành viên đội thảo phạt phải tách ra.

Ngay sau đó, có một thế giới gương mới thành hình. Thế giới gương mới giáng lâm thẳng xuống bên cạnh tinh tinh, dung hòa luôn với thế giới gương cũ.

“Sao lại như thế được, sao thế giới gương lại dung hòa với nhau được?” Viện Trưởng đang giám sát từ xa chau mày lại.

Mỗi một thế giới gương đều là thế giới độc lập. Nếu như cưỡng chế dung hòa thì cả hai thế giới đều sẽ sụp đổ chứ nhỉ?

Nếu như chúng có thể hợp lại với nhau thì đúng là một tai họa với loài người.

Chỉ cần để thật nhiều thế giới gương hợp lại với nhau thì có thể tạo ra một thế giới gương khổng lồ, đạt đến mức đủ để can thiệp vào thế giới thực... Đến lúc đó tinh thú của thế giới gương có thể tác động lên tất cả mọi thứ trong hiện thực.

Kẹt kẹt kẹt ~

Cũng may hai thế giới gương không hợp lại hoàn toàn. Ngay khi vừa tiếp xúc, thế giới gương vừa giáng lâm đã sụp đổ.

Thế nhưng... lại có thứ gì đó rơi từ thế giới gương sụp đổ vào trong thế giới gương cũ.

Đó là một đống tinh thú kỳ lạ, bọn chúng đều có những giáp xác vảy lân quái lạ không hợp với cơ thể mình... Ví dụ trên lớp giáp xác của một con tinh thú hình dáng côn trùng lại có một vảy lân cánh tay thô to. Tinh thú kim loại hình vuông lại tự nhiên lòi ra vảy lân hình bắp đùi.

Những giáp xác vảy lân này nhìn giống như một thể.

Tinh thú mới giáng lâm vừa xuất hiện, còn chưa kịp gào thét chiến đấu đã đột nhiên nhũn chân, ngã luôn xuống đất... Trúng độc rồi.

Kịch độc chẳng phân địch ta tàn nhẫn thế đấy.

“Đến rồi.”

Tinh thú tinh tinh vươn tay lấy giáp xác từ trên người những con tinh thú mới giáng lâm kia xuống, mặc hết chúng lên người:

“Những tinh thú đẳng cấp như chúng ta sẽ bị hạn chế khi giáng lâm xuống thế giới này... Cơ thể bị xé ra, thực lực giảm đi. Nhưng ta là trường hợp đặc biệt, ta có thể tách vảy lân giáp xác ra khỏi cơ thể, cho giáng lâm xuống theo nhóm.”

Trong khi nói chuyện, nó bắt lấy một tinh thú hình côn trùng, đâm nó thật mạnh vào gai độc ở mông của mình.

“Chít ~”

Con tinh thú hình dáng côn trùng kia kêu lên thảm thiết, cơ thể tan ra, hình như nó bị kịch độc giết chết thì phải?

Thật sự quá tàn nhẫn.

Hơn nữa cách chết này cũng khiến tất cả các thành viên của tiểu đội thảo phạt lạnh sống lưng.

Nhân lúc tinh thú hình côn trùng tan ra, tinh tinh cầm lấy chiếc đuôi vảy lân bị bọn Diệt Phượng cắt đứt lúc trước, lắp nó lại, bịt kín gai độc.

Khí độc không ngừng phun từ nãy đến giờ không còn phun ra nữa.

Đám tinh thú mới giáng lâm cũng loạng choạng đứng dậy.

“Giết những tên này đi ~”

Tinh thú tinh tinh đội mũ giáp vương miện cuối cùng tượng trưng cho địa vị vương giả thú của một bầy tinh thú nào đó của nó lên.

Đám tinh thú mới giáng lâm bị trúng kịch độc còn chưa hoàn toàn khỏe lại đã ào xông về phía tiểu đội thảo phạt.

Phúc Hắc vô cùng căng thẳng, hắn có thể nhận ra, sau khi võ trang toàn diện, tinh tinh vương càng khó đối phó hơn.

Cũng may hệ thống Đại Hạ của họ vừa mới update xong, giờ đã là phiên bản 0.9. Theo đó, lực chiến của họ cũng tăng lên rất nhiều.

“Lấy được khá nhiều khí độc rồi... Kết thúc trận thảo phạt này thôi.”

Hắn ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào đám tinh thú vừa mới sinh ra kia.

Lấy đà, xông thẳng.

Ánh sáng đen kịt bao lấy cả cơ thể Phúc Hắc... Hắn đâm thẳng vào đám tinh thú đang suy yếu kia.

Bầy tinh thú này là ‘thú chuyển phát nhanh công cụ’.

Giá trị giáng lâm của bọn chúng chính là mang ‘áo giáp’ của tinh tinh thú tới. Mà vừa mới giáng lâm, bọn chúng đã bị trúng độc nên đã yếu đi, lực chiến chẳng còn một phần mười.

Bịch ~ Chỉ vừa va chạm đơn giản, bầy tinh thú trước mặt hắn đã chia năm xẻ bảy.

Có mấy miếng phù văn chúc phúc rơi xuống mặt đất.

Bầy tinh thú công cụ này không thể đỡ được thế công của Phúc Hắc, đến việc ngăn hắn tiến lên cũng không làm được.

Phúc Hắc giống như một đầu tàu chạy với vận tốc 500km/h, đâm bay tất cả mọi thứ trên đường, mục tiêu cuối cùng của hắn tất nhiên chính là tinh tinh.

“Hì hì hì.”

Đối mặt với tấn công của Phúc Hắc, tinh thú tinh tinh bình tĩnh xoay lại, sờ lên mông mình... Cái đuôi vảy lân chỉ vừa mới gắn vào kia đã có thể giơ lên cao một cách linh hoạt.

Gai độc bén nhọn lóe lên ánh sáng sắc bén, nó giống như một cây trường thương đang đợi Phúc Hắc đâm vào.

“Đội trưởng Phúc Hắc cẩn thận!”

Thấy đội trưởng lao thẳng tới mông của tinh tinh, các đội viên bỗng có cảm giác bi tráng khó nói thành lời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện