Edit: LinhLan601
Beta: Min Heun
Thay đổi xong một thân quần áo mới, cả người Tiết Hàm tản ra hơi thở nồng đậm hormone.
Mấy ngày nay dù hắn không ngủ không nghỉ cũng không hề ảnh hưởng đến khí chất của người đàn ông này.
Vẫn làm người khác mê muội như cũ.
Chẳng qua lúc này ý cười trên gương mặt hắn đã phá hủy đi khí chất lạnh lùng kia.
Chỉ thấy mày kiếm Tiết Hàm dương cao: "Hửm? Em muốn sinh con cho anh?"
Mộng Nhã: "..."
Vẻ mặt cô vô cùng chính trực: "Anh nghe lầm."
Tiết Hàm ghé sát vào, hôn lên chóp mũi cô.
"Ừ, là anh nghe lầm."
Mộng Nhã có chút kỳ quái, lúc này sao hắn lại nghe lời cô như vậy, nói cái gì thì chính là cái đó.
Đột nhiên Tiết Hàm cắn lỗ tai tai cô, nói: "Chúng ta không cần có con được không?"
Mộng Nhã kinh ngạc: "Sao vậy? Vì cái gì?"
Khuôn mặt hai người dính sát vào nhau, có thể nghe thấy được cả hơi thở của đối phương.
"Bởi vì, những tên nhóc đó sẽ tranh giành em với anh."
Mộng Nhã: "!!!" Bao nhiêu tuổi rồi còn ghen với cả trẻ con!
Nhưng lời này của Tiết Hàm không phải là nói giỡn. Hắn muốn cô vĩnh viễn chỉ thích một người là hắn.
Bất luận kẻ nào, bao gồm cả người thân của bọn họ, hắn cũng không muốn chia sẻ sự chú ý của cô.
Hệ thống vừa lúc nghe được những lời này, liền bổ sung một câu: "Ký chủ, nhắc nhở ngươi, trong các thế giới xuyên nhanh này, ngươi không thể lưu lại cốt nhục của mình."
Mộng Nhã nhướng mày: "Vì sao?"
Hệ thống nói: "Bởi vì ngày sau khi ký chủ hoàn thành tất cả nhiệm vụ, sẽ trở lại thế giới hiện thực. Nếu ở mỗi thế giới ngươi xuyên qua đều có một đứa con, thì liệu ngươi có thể đếm hết được số con mình có hay không?"
Khuôn mặt Mộng Nhã run rẩy.
Nghĩ tới thật sự quá khủng khiếp.
Tiểu hệ thống lại nghiêm túc nói: "Nếu ở mỗi một thế giới ký chủ đều có hơn một đứa trẻ, như vậy khi ký chủ trở lại thế giới thực, sẽ có cả một cái thôn hài tử."
Mộng Nhã đầu hàng: "Xin ngươi đừng nói nữa."
Vừa lúc, Tiết Hàm cũng không muốn có con, bọn họ một người không thể sinh, một người không muốn sinh.
Quả thực là rất xứng đôi.
Mộng Nhã nói: "Chờ đến khi vết thương của em tốt lên, chúng ta đi du lịch đi."
Tiết Hàm dịu dàng trả lời: "Được, chúng ta sẽ đi xem tháp Luân Đôn, đi Venice nghe lễ hội âm nhạc, đi Áo trượt tuyết..."
Mộng Nhã cười: "Nghe xa xỉ quá đi."
Đáy mắt Tiết Hàm đều là sủng nịnh: "Kiếm tiền chính là để cho em tiêu."
Mộng Nhã đối với câu trả lời này thập phần vừa lòng.
Có điều, ánh mắt Tiết Hàm vì sao lại càng ngày càng kỳ quái? Thời điểm Mộng Nhã còn không chưa kịp phản ứng lại, cúc áo bệnh nhân đã bị người nào đó cởi ra, bàn tay có chút thô ráp từ cổ áo thăm dò vào.
Mộng Nhã giận dữ: "Em đang là bệnh nhân!"
Người nào đó mặt dày vô sỉ trả lời: "Bác sĩ nói phu nhân chỉ bị thương ngoài da. Hơn nữa loại hoạt động này... Ừm, có lợi cho việc hồi phục."
Hồi phục cái đầu anh!
Tiết Hàm đối với ánh mắt phẫn nộ của Mộng Nhã còn đặc biệt tỏ ra ủy khuất: "Vừa mới lúc nãy không phải phu nhân đã ám chỉ chuyện này sao?"
Mộng Nhã nhất thời không nhớ rõ: "Ám chỉ cái gì...?"
Từ từ, cô chỉ là thắc mắc nỗi đau của việc sinh con mà thôi. Thật sự không có ám chỉ chuyện gì!
Hơn nữa đây là ở bệnh viện! Là bệnh viện đó!
Hệ thống nhỏ khả ái đặc biệt tốt bụng nhắc nhở một câu: "Năng lượng khôi phục đã được quá nửa, đã cấp hiệu quả che chắn cảm giác đau cho ký chủ!"
Từ từ, năng lượng đều khôi phục xong vì sao còn đem tôi nhốt trong phòng tối?!
Hệ thống tổng quản nhìn tiểu Linh Nhất tức giận bất bình, lại vội vàng cùng hắn xem Cậu Bé Bọt Biển.
"Cái kia, ký chủ của ngươi đang làm chuyện thiếu nhi không thể nhìn..."
Hệ thống nhỏ ngây ngốc há to miệng: "A?"
Hệ thống tổng quản đột nhiên không còn lời nào để nói. Thật sự không đành lòng nhuốm đen tiểu Linh Nhất trong sáng nhà mình!
Từ trước đến nay, giáo dục vỡ lòng cho trẻ nhỏ đều phi thường gian nan.
Ai, vẫn là chờ lần sau đi.
14/7/2018
-------HOÀN THẾ GIỚI I-------
Heun: *Phù* Cuối cùng cũng hoàn TG1 rồi *tung bông* (*^_^*) Bật mí 1 tí thế giới sau là cổ đại nha. À mà không có ngoại truyện đâu nên các nàng đừng hóng =)))
Beta: Min Heun
Thay đổi xong một thân quần áo mới, cả người Tiết Hàm tản ra hơi thở nồng đậm hormone.
Mấy ngày nay dù hắn không ngủ không nghỉ cũng không hề ảnh hưởng đến khí chất của người đàn ông này.
Vẫn làm người khác mê muội như cũ.
Chẳng qua lúc này ý cười trên gương mặt hắn đã phá hủy đi khí chất lạnh lùng kia.
Chỉ thấy mày kiếm Tiết Hàm dương cao: "Hửm? Em muốn sinh con cho anh?"
Mộng Nhã: "..."
Vẻ mặt cô vô cùng chính trực: "Anh nghe lầm."
Tiết Hàm ghé sát vào, hôn lên chóp mũi cô.
"Ừ, là anh nghe lầm."
Mộng Nhã có chút kỳ quái, lúc này sao hắn lại nghe lời cô như vậy, nói cái gì thì chính là cái đó.
Đột nhiên Tiết Hàm cắn lỗ tai tai cô, nói: "Chúng ta không cần có con được không?"
Mộng Nhã kinh ngạc: "Sao vậy? Vì cái gì?"
Khuôn mặt hai người dính sát vào nhau, có thể nghe thấy được cả hơi thở của đối phương.
"Bởi vì, những tên nhóc đó sẽ tranh giành em với anh."
Mộng Nhã: "!!!" Bao nhiêu tuổi rồi còn ghen với cả trẻ con!
Nhưng lời này của Tiết Hàm không phải là nói giỡn. Hắn muốn cô vĩnh viễn chỉ thích một người là hắn.
Bất luận kẻ nào, bao gồm cả người thân của bọn họ, hắn cũng không muốn chia sẻ sự chú ý của cô.
Hệ thống vừa lúc nghe được những lời này, liền bổ sung một câu: "Ký chủ, nhắc nhở ngươi, trong các thế giới xuyên nhanh này, ngươi không thể lưu lại cốt nhục của mình."
Mộng Nhã nhướng mày: "Vì sao?"
Hệ thống nói: "Bởi vì ngày sau khi ký chủ hoàn thành tất cả nhiệm vụ, sẽ trở lại thế giới hiện thực. Nếu ở mỗi thế giới ngươi xuyên qua đều có một đứa con, thì liệu ngươi có thể đếm hết được số con mình có hay không?"
Khuôn mặt Mộng Nhã run rẩy.
Nghĩ tới thật sự quá khủng khiếp.
Tiểu hệ thống lại nghiêm túc nói: "Nếu ở mỗi một thế giới ký chủ đều có hơn một đứa trẻ, như vậy khi ký chủ trở lại thế giới thực, sẽ có cả một cái thôn hài tử."
Mộng Nhã đầu hàng: "Xin ngươi đừng nói nữa."
Vừa lúc, Tiết Hàm cũng không muốn có con, bọn họ một người không thể sinh, một người không muốn sinh.
Quả thực là rất xứng đôi.
Mộng Nhã nói: "Chờ đến khi vết thương của em tốt lên, chúng ta đi du lịch đi."
Tiết Hàm dịu dàng trả lời: "Được, chúng ta sẽ đi xem tháp Luân Đôn, đi Venice nghe lễ hội âm nhạc, đi Áo trượt tuyết..."
Mộng Nhã cười: "Nghe xa xỉ quá đi."
Đáy mắt Tiết Hàm đều là sủng nịnh: "Kiếm tiền chính là để cho em tiêu."
Mộng Nhã đối với câu trả lời này thập phần vừa lòng.
Có điều, ánh mắt Tiết Hàm vì sao lại càng ngày càng kỳ quái? Thời điểm Mộng Nhã còn không chưa kịp phản ứng lại, cúc áo bệnh nhân đã bị người nào đó cởi ra, bàn tay có chút thô ráp từ cổ áo thăm dò vào.
Mộng Nhã giận dữ: "Em đang là bệnh nhân!"
Người nào đó mặt dày vô sỉ trả lời: "Bác sĩ nói phu nhân chỉ bị thương ngoài da. Hơn nữa loại hoạt động này... Ừm, có lợi cho việc hồi phục."
Hồi phục cái đầu anh!
Tiết Hàm đối với ánh mắt phẫn nộ của Mộng Nhã còn đặc biệt tỏ ra ủy khuất: "Vừa mới lúc nãy không phải phu nhân đã ám chỉ chuyện này sao?"
Mộng Nhã nhất thời không nhớ rõ: "Ám chỉ cái gì...?"
Từ từ, cô chỉ là thắc mắc nỗi đau của việc sinh con mà thôi. Thật sự không có ám chỉ chuyện gì!
Hơn nữa đây là ở bệnh viện! Là bệnh viện đó!
Hệ thống nhỏ khả ái đặc biệt tốt bụng nhắc nhở một câu: "Năng lượng khôi phục đã được quá nửa, đã cấp hiệu quả che chắn cảm giác đau cho ký chủ!"
Từ từ, năng lượng đều khôi phục xong vì sao còn đem tôi nhốt trong phòng tối?!
Hệ thống tổng quản nhìn tiểu Linh Nhất tức giận bất bình, lại vội vàng cùng hắn xem Cậu Bé Bọt Biển.
"Cái kia, ký chủ của ngươi đang làm chuyện thiếu nhi không thể nhìn..."
Hệ thống nhỏ ngây ngốc há to miệng: "A?"
Hệ thống tổng quản đột nhiên không còn lời nào để nói. Thật sự không đành lòng nhuốm đen tiểu Linh Nhất trong sáng nhà mình!
Từ trước đến nay, giáo dục vỡ lòng cho trẻ nhỏ đều phi thường gian nan.
Ai, vẫn là chờ lần sau đi.
14/7/2018
-------HOÀN THẾ GIỚI I-------
Heun: *Phù* Cuối cùng cũng hoàn TG1 rồi *tung bông* (*^_^*) Bật mí 1 tí thế giới sau là cổ đại nha. À mà không có ngoại truyện đâu nên các nàng đừng hóng =)))
Danh sách chương