“XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI TÀ TÔN!!!”
“NGẠO THẾ NGŨ KIẾM - KIẾM NGẠO THẬP CHÂU!”
“ROẸTTT… ROẸTTT… ROẸTTT… “
Trở lại với trận chiến của Tà Tôn, hết lớp này đổ xuống lại có lớp khác tiến lên và rốt cuộc cũng có đội cận được sát thần, chín tên Chiến Vệ tu vi thập nhị cấp đỉnh phong điên cuồng kích phát toàn bộ lực lượng bổ ra một kiếm vào đỉnh đầu đối phương, chín đạo Kiếm Ngạo Thần Châu thập phần sắc bén mang theo uy năng ngập trời cắt xuyên qua không gian vẽ thành một đóa hoa chín cánh rực rỡ trên cao, dư ba kiếm khí cũng đã ào ạt như cuồng liệt chi phong chấn nát hết thảy thành phấn vụn đủ để hiểu chiêu thức của chín người mạnh mẽ đến đâu….
… tại Thập Lục Tháp thì Tôn Sứ đã là lực lượng chấp pháp cao nhất nhưng phía trên chúng vẫn còn đó những võ giả mạnh hơn thông thường chỉ đắm chìm trong tu luyện hòng truy cầu cảnh giới chí Tôn, Chiến Vệ là cách gọi chung những kẻ đó và trong Chiến Vệ cũng phân chia nhiều đẳng cấp từ phổ thông, tinh anh đến thiên tài và tuyệt thế thiên tài.
“HẠO KIẾP MA QUYỀN - SÁT KIẾP VÔ CỰC QUYỀN!!!”
“CUỒNG QUYỀN!!! “DIỆT… DIỆT… DIỆT…”
Da dày thịt béo nhưng Tà Tôn không ngu ngốc coi thường sát chiêu của chín tên đại cao thủ, hắn cũng toàn lực thôi động sức mạnh từ thiên địa chi khí và kình lực siêu cường liên tục đấm ra từng quyền mang theo vô biên lực lượng ngạnh kháng chín mũi kiếm sắc bén, A-tu-la hình thái có sáu cánh tay nhưng tại A-Su-ra thì sát thần chỉ có bốn cánh tay thế nhưng chừng đó là đủ để giúp hắn tăng gấp đôi số lượng nắm đấm phát ra, quyền kình chấn bạo cả không gian.
“PHANHHH…. PHANHHH… KENGGG… KENGGG…”
“ẦMMM… RẦMMMM… ẦMMM… RẦMMMM…”
Quyền đối kiếm hết sức ác liệt, chín tiếng nổ cùng lúc bạo phát trên không trung chấn thiên địa đến lắc lư không ngừng, sóng xung kích trùng trùng điệp điệp tràn ra bốn phía thành từng làn sóng hết sức đẹp mắt nhưng không kém phần đáng sợ khi bất cứ nơi nào nó đi qua đều bị san bằng thành bình địa, có không ít võ giả Thập Lục Tháp vì không tháo chạy kịp bị trấn sát ngay tại chỗ thành những bãi thịt nát trải dài trên mặt đất...
“Kiếm… kiếm của ta…”
“Khốn kiếp… ông trời là không có mắt sao?”
“...”
Khí tức dần tan, những hình bóng rách rưới hiện ra với gương mặt thất thần, chín tên Chiến Vệ sau một kích toàn lực vẫn hoàn hảo chỉ trừ sắc phục bị lực lượng cuồng liệt xé rách tuy nhiên nhìn lấy thần kiếm trong tay gãy nát đến tận cán thì không một kẻ nào có thể bình tĩnh được, chúng run rẩy nhìn đến phía trước, nơi mà một đầu quái vật vẫn sừng sững không ngã cùng với một nụ cười tà dị trên môi.
“Kiếm chiêu rất khá tuy nhiên kiếm trong tay các ngươi đáng tiếc không phải là tuyệt thế thần binh! Hắc hắc… Đi chết đi! Phanhhh… Phậppp… Phậppp…”
Tà Tôn không chết, bốn cánh tay của hắn ngập tràn các vết thương lớn nhỏ do kiếm khí cắt qua và thê thảm nhất là bốn quyền đầu gần như bị chẻ thành nhiều phần nhưng chút ít thương thế ấy lại không làm khó được phân thân của Ma Đế, sát thần mặc kệ các vết thương còn đang rỉ máu để rồi vọt đến chụp lấy bốn trong số chín tên Chiến Vệ vừa xuất thủ mà cắm luôn ma trảo vào ngực chúng lôi ra ngoài bốn quả tim nóng hổi vẫn còn đang đập thình thịch.
“Mùi của máu là mùi mà ta thích nhất… Phừnggg… Phừnggg…!”
Bóp nát những quả tim tanh tươi trong tay, Tà Tôn hấp thu hết thảy máu tươi của bốn tên thập nhị cấp đỉnh phong để rồi trong khi bốn cái xác khô bị xuyên thủng lồng ngực còn chưa kịp rơi xuống mặt đất thì đã bị tử hỏa thiêu đốt thành tro bụi, năm tên Chiến Vệ còn lại đã đứng không vững nữa rồi.
“Đại ca, trong chúng ta thì huynh tu vi cao nhất nên khả năng đào thoát khỏi nơi đây cũng lớn nhất, vợ con đệ sợ rằng sau này phải làm phiền huynh rồi!”
“Đại ca, đệ tại thế gian này đã không còn người thân duy lúc trước có nợ ân tình một người, hậu duệ của hắn đang là đệ tử tại Thập Lục Tháp, sau này huynh thay đệ chiếu cố đến nó một hai là được…”
“Đại ca…”
…
“Cùng lên, tranh chủ cho đại ca một cơ hội chạy thoát!”
“NGẠO THẾ NGŨ KIẾM - HUYẾT CHỈ THIÊN ĐỊA!”
“XUYYYY… XUYYYY… XUYYYY…”
Kiếm đã gãy, lực đã kiệt… biết mình không thể chạy trốn khỏi tay đối phương nên bốn trong năm tên Chiến Vệ cắn răng khẩn cầu với kẻ còn lại cũng là đại ca của chúng và không đợi gã đáp lại đã bắn thẳng đến chỗ Tà Tôn như những con thiêu thân. Thiêu đốt sinh mệnh, lấy tay làm kiếm, bốn tên thập nhị cấp cao thủ tám cánh tay có thể so với tám mũi kiếm trực chỉ đến những yếu điểm trên người sát thần đâm tới, uy lực một chiêu cuối cùng này không thể so sánh với lúc trước nhưng mục đích của chúng lại là tranh thủ cho kẻ còn lại một khoảnh khắc để có thể trốn khỏi tầm sát thương của quái vật.
“Các huynh đệ…”
Hai mắt trợn trừng ngập tràn tơ máu nổ tung thành một mảnh huyết hồng khi nhìn đến bốn vị huynh đệ liều mình tiến vào chỗ chết, tên Chiến Vệ cuối cùng cũng không tiếc thiêu đốt sinh mệnh lực nhưng không phải để tiến đến mà là vận khởi khinh công đến tận cùng hòng tìm cách trốn chạy, trên vai hắn là gánh nặng của những người anh em đã nằm xuống.
“Ngu ngốc!”
“HẠO KIẾP MA TRẢO - VẠN MA SÂM LA!!!”
“DIỆTTT!!!”
“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”
Hai mắt đen kịt đắm chìm trong tột độ sát niệm, Tà Tôn mắt còn không thèm nhìn đến bốn tên thập nhị cấp mà điên cuồng xông đến đội hình Thập Lục Tháp phía trước như một đầu quái thú nổi cơn thịnh nộ, bốn cánh tay hai mươi đầu móng vuốt sắc bén đến tận cùng kèm theo tử hỏa hừng hực bạo phát ra hàng vạn đường hỏa trảo bao trùm mọi nơi quái vật bước chân đến, kình lực hung mãnh gào thét chấn nát đại địa, thiên địa chi khí cuồng liệt xóa bỏ hết thảy thành hư vô.
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
“Các vị huynh đệ… đại ca thật có lỗi…”
“...”
Cuồng phong gào thét quét qua đội hình Thập Lục Tháp để lại một rãnh sâu đầy rẫy thịt vụn cùng máu tươi nơi Tà Tôn đi qua, tên Chiến Vệ trốn chạy mới chỉ kịp đạp hơn năm trăm bước thì thân hình bỗng chốc khựng lại trên hư không, hắn thơ thẩn nhìn lấy thân ảnh cao lớn đã vượt trước mình đến ngàn bước có hơn mà bất lực mở miệng trước khi thân thể triệt để phân tán thành hàng vạn mảnh nhỏ tiêu tán giữa thiên địa… cát bụi rồi cũng trở về với cát bụi…
“MẸ NÓ… LÃO TỬ KHÔNG ĐÁNH NHAU VỚI QUÁI VẬT BẤT TỬ…”
“KHỐN KIẾP… TẠI SAO LẠI ĐỂ CHÚNG TA CHỊU CHẾT TẠI CHỖ NÀY? CÁC VỊ ĐẠI LÃO ĐÂU?”
…
“NGẠO THẾ NGŨ KIẾM - KIẾM NGẠO THẬP CHÂU!”
“ROẸTTT… ROẸTTT… ROẸTTT… “
Trở lại với trận chiến của Tà Tôn, hết lớp này đổ xuống lại có lớp khác tiến lên và rốt cuộc cũng có đội cận được sát thần, chín tên Chiến Vệ tu vi thập nhị cấp đỉnh phong điên cuồng kích phát toàn bộ lực lượng bổ ra một kiếm vào đỉnh đầu đối phương, chín đạo Kiếm Ngạo Thần Châu thập phần sắc bén mang theo uy năng ngập trời cắt xuyên qua không gian vẽ thành một đóa hoa chín cánh rực rỡ trên cao, dư ba kiếm khí cũng đã ào ạt như cuồng liệt chi phong chấn nát hết thảy thành phấn vụn đủ để hiểu chiêu thức của chín người mạnh mẽ đến đâu….
… tại Thập Lục Tháp thì Tôn Sứ đã là lực lượng chấp pháp cao nhất nhưng phía trên chúng vẫn còn đó những võ giả mạnh hơn thông thường chỉ đắm chìm trong tu luyện hòng truy cầu cảnh giới chí Tôn, Chiến Vệ là cách gọi chung những kẻ đó và trong Chiến Vệ cũng phân chia nhiều đẳng cấp từ phổ thông, tinh anh đến thiên tài và tuyệt thế thiên tài.
“HẠO KIẾP MA QUYỀN - SÁT KIẾP VÔ CỰC QUYỀN!!!”
“CUỒNG QUYỀN!!! “DIỆT… DIỆT… DIỆT…”
Da dày thịt béo nhưng Tà Tôn không ngu ngốc coi thường sát chiêu của chín tên đại cao thủ, hắn cũng toàn lực thôi động sức mạnh từ thiên địa chi khí và kình lực siêu cường liên tục đấm ra từng quyền mang theo vô biên lực lượng ngạnh kháng chín mũi kiếm sắc bén, A-tu-la hình thái có sáu cánh tay nhưng tại A-Su-ra thì sát thần chỉ có bốn cánh tay thế nhưng chừng đó là đủ để giúp hắn tăng gấp đôi số lượng nắm đấm phát ra, quyền kình chấn bạo cả không gian.
“PHANHHH…. PHANHHH… KENGGG… KENGGG…”
“ẦMMM… RẦMMMM… ẦMMM… RẦMMMM…”
Quyền đối kiếm hết sức ác liệt, chín tiếng nổ cùng lúc bạo phát trên không trung chấn thiên địa đến lắc lư không ngừng, sóng xung kích trùng trùng điệp điệp tràn ra bốn phía thành từng làn sóng hết sức đẹp mắt nhưng không kém phần đáng sợ khi bất cứ nơi nào nó đi qua đều bị san bằng thành bình địa, có không ít võ giả Thập Lục Tháp vì không tháo chạy kịp bị trấn sát ngay tại chỗ thành những bãi thịt nát trải dài trên mặt đất...
“Kiếm… kiếm của ta…”
“Khốn kiếp… ông trời là không có mắt sao?”
“...”
Khí tức dần tan, những hình bóng rách rưới hiện ra với gương mặt thất thần, chín tên Chiến Vệ sau một kích toàn lực vẫn hoàn hảo chỉ trừ sắc phục bị lực lượng cuồng liệt xé rách tuy nhiên nhìn lấy thần kiếm trong tay gãy nát đến tận cán thì không một kẻ nào có thể bình tĩnh được, chúng run rẩy nhìn đến phía trước, nơi mà một đầu quái vật vẫn sừng sững không ngã cùng với một nụ cười tà dị trên môi.
“Kiếm chiêu rất khá tuy nhiên kiếm trong tay các ngươi đáng tiếc không phải là tuyệt thế thần binh! Hắc hắc… Đi chết đi! Phanhhh… Phậppp… Phậppp…”
Tà Tôn không chết, bốn cánh tay của hắn ngập tràn các vết thương lớn nhỏ do kiếm khí cắt qua và thê thảm nhất là bốn quyền đầu gần như bị chẻ thành nhiều phần nhưng chút ít thương thế ấy lại không làm khó được phân thân của Ma Đế, sát thần mặc kệ các vết thương còn đang rỉ máu để rồi vọt đến chụp lấy bốn trong số chín tên Chiến Vệ vừa xuất thủ mà cắm luôn ma trảo vào ngực chúng lôi ra ngoài bốn quả tim nóng hổi vẫn còn đang đập thình thịch.
“Mùi của máu là mùi mà ta thích nhất… Phừnggg… Phừnggg…!”
Bóp nát những quả tim tanh tươi trong tay, Tà Tôn hấp thu hết thảy máu tươi của bốn tên thập nhị cấp đỉnh phong để rồi trong khi bốn cái xác khô bị xuyên thủng lồng ngực còn chưa kịp rơi xuống mặt đất thì đã bị tử hỏa thiêu đốt thành tro bụi, năm tên Chiến Vệ còn lại đã đứng không vững nữa rồi.
“Đại ca, trong chúng ta thì huynh tu vi cao nhất nên khả năng đào thoát khỏi nơi đây cũng lớn nhất, vợ con đệ sợ rằng sau này phải làm phiền huynh rồi!”
“Đại ca, đệ tại thế gian này đã không còn người thân duy lúc trước có nợ ân tình một người, hậu duệ của hắn đang là đệ tử tại Thập Lục Tháp, sau này huynh thay đệ chiếu cố đến nó một hai là được…”
“Đại ca…”
…
“Cùng lên, tranh chủ cho đại ca một cơ hội chạy thoát!”
“NGẠO THẾ NGŨ KIẾM - HUYẾT CHỈ THIÊN ĐỊA!”
“XUYYYY… XUYYYY… XUYYYY…”
Kiếm đã gãy, lực đã kiệt… biết mình không thể chạy trốn khỏi tay đối phương nên bốn trong năm tên Chiến Vệ cắn răng khẩn cầu với kẻ còn lại cũng là đại ca của chúng và không đợi gã đáp lại đã bắn thẳng đến chỗ Tà Tôn như những con thiêu thân. Thiêu đốt sinh mệnh, lấy tay làm kiếm, bốn tên thập nhị cấp cao thủ tám cánh tay có thể so với tám mũi kiếm trực chỉ đến những yếu điểm trên người sát thần đâm tới, uy lực một chiêu cuối cùng này không thể so sánh với lúc trước nhưng mục đích của chúng lại là tranh thủ cho kẻ còn lại một khoảnh khắc để có thể trốn khỏi tầm sát thương của quái vật.
“Các huynh đệ…”
Hai mắt trợn trừng ngập tràn tơ máu nổ tung thành một mảnh huyết hồng khi nhìn đến bốn vị huynh đệ liều mình tiến vào chỗ chết, tên Chiến Vệ cuối cùng cũng không tiếc thiêu đốt sinh mệnh lực nhưng không phải để tiến đến mà là vận khởi khinh công đến tận cùng hòng tìm cách trốn chạy, trên vai hắn là gánh nặng của những người anh em đã nằm xuống.
“Ngu ngốc!”
“HẠO KIẾP MA TRẢO - VẠN MA SÂM LA!!!”
“DIỆTTT!!!”
“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”
Hai mắt đen kịt đắm chìm trong tột độ sát niệm, Tà Tôn mắt còn không thèm nhìn đến bốn tên thập nhị cấp mà điên cuồng xông đến đội hình Thập Lục Tháp phía trước như một đầu quái thú nổi cơn thịnh nộ, bốn cánh tay hai mươi đầu móng vuốt sắc bén đến tận cùng kèm theo tử hỏa hừng hực bạo phát ra hàng vạn đường hỏa trảo bao trùm mọi nơi quái vật bước chân đến, kình lực hung mãnh gào thét chấn nát đại địa, thiên địa chi khí cuồng liệt xóa bỏ hết thảy thành hư vô.
“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”
“Các vị huynh đệ… đại ca thật có lỗi…”
“...”
Cuồng phong gào thét quét qua đội hình Thập Lục Tháp để lại một rãnh sâu đầy rẫy thịt vụn cùng máu tươi nơi Tà Tôn đi qua, tên Chiến Vệ trốn chạy mới chỉ kịp đạp hơn năm trăm bước thì thân hình bỗng chốc khựng lại trên hư không, hắn thơ thẩn nhìn lấy thân ảnh cao lớn đã vượt trước mình đến ngàn bước có hơn mà bất lực mở miệng trước khi thân thể triệt để phân tán thành hàng vạn mảnh nhỏ tiêu tán giữa thiên địa… cát bụi rồi cũng trở về với cát bụi…
“MẸ NÓ… LÃO TỬ KHÔNG ĐÁNH NHAU VỚI QUÁI VẬT BẤT TỬ…”
“KHỐN KIẾP… TẠI SAO LẠI ĐỂ CHÚNG TA CHỊU CHẾT TẠI CHỖ NÀY? CÁC VỊ ĐẠI LÃO ĐÂU?”
…
Danh sách chương