Khi chỉ còn cách hạm đội địch tầm hai dặm, đột nhiên Đông Hải đệ nhị binh đoàn dừng lại theo hiệu lệnh của kẻ đứng đầu, thống lĩnh Đông Hải đệ nhị binh đoàn một tên quái nhân cao hơn hai mét vô cùng cường trán cùng râu tóc bồm xồm che kín mặt, dưới thân hắn là một con cá mập búa dài mười lăm mét với vô số các vết sẹo trên thân mình chứng tỏ đã trải qua những trận chiến vào sinh ra tử đúng nghĩa… Đông Hải nhất tộc – Bá Lực Sa Vương là danh xưng của tên hãn tướng này.


“OANHHH!!!”


Bá Lực Sa Vương rút từ lưng một thanh cự phủ dài hơn hai mét khiến đám thuộc hạ tăng cao chiến ý chưa từng có, cánh tay của thống lĩnh Đông Hải đệ nhị binh đoàn vung lên cũng là thời điểm hàng ngàn đầu cá mập điên cuồng xông lên, hải tộc rất hiếu chiến và luôn khao khát chiến tranh.




“Địch tập… xin lệnh khai hỏa!”


“Địch tập… xin lệnh khai hỏa!”





Màn hình radar tràn ngập những chấm trắng đang di chuyển với tốc độ cực nhanh khiến những tên sĩ quan trên 6 chiếc tàu ngầm Type 094 hiện đại hết sức kinh hãi, toàn bộ gào lên vì mất bình tĩnh.


“Báo cho soái hạm, phóng ngư lôi tùy ý!”


Sáu tên chỉ huy cùng lúc hạ một đạo mệnh lệnh như nhau, 6 chiếc tàu ngầm 12 ống phóng ngư lôi ngay lập tức mở ra nhắm thẳng đến đám cá mập đang lao đến kích hoạt hàng loạt ngư lôi Yu-9, thế hệ ngư lôi vừa được cải tiến và hiệu năng và uy lực của quân đội.


“Vút… Vút… Vút…”


“ẦMMM… ẦMMM… ẦMMM…”


Va chạm lập tức xảy ra, Đông Hải binh đoàn mặc cho hàng chục quả ngư lôi bắn tới mà điên cuồng tiến đến và không thèm né tránh, sát thương của đầu đạn là khá lớn khi cứ phát nổ là kéo theo ít nhất năm đầu cá mập cùng đám võ giả bên trên xuống địa ngục tạo thành từng mảng máu tươi loang lổ dưới biển sâu… thế nhưng… mấy chục quả ngư lôi lại quá ít ỏi trước hàng nghìn con cá mập đủ để che phủ một vùng biển rộng lớn, đừng nói 6 mà Trần Quân Bảo có huy động toàn bộ 20 tàu ngầm của quân đoàn Hải Âu đến đây cũng không thể ngăn chặn Đông Hải đệ nhị binh đoàn, ở dưới mặt nước hải tộc là vô địch không thể nghi ngờ.

“Vút… Vút… Vút…”


“Đùnggg… Đùnggg… Đùnggg…”


Chỉ mất vài phút để tiếp cận 6 chiếc tàu ngầm, hàng nghìn đầu cá mập bủa vây như thể muốn nuốt chửng 6 con tàu sắt vào biển sâu, hàng tá binh khí nhắm thẳng vào lớp thép bên ngoài tàu ngầm mà đâm đến khiến 6 con tàu ngay tức thì bị đập bẹp đến biến dạng, có những tên hải tộc liều chết xông thẳng vào các ống phóng ngư lôi ôm trọn lấy đầu đạn còn chưa kịp bắn ra khiến tàu ngầm nổ tung ngay chính từ bên trong, ba phút ngắn ngủi là thời gian 6 con tàu ngầm hiện đại trở thành đống sắt vụn chìm xuống đáy biển chôn vùi theo mấy trăm tên thủy thủ ở bên trong.





“Báo! Sáu tầm ngầm đều đã mất tín hiệu, địch nhân dưới biển rất mạnh!”


Trên soái hạm, tên sĩ quan báo tin hô to rõ nhưng không thể che dấu được sự run rẩy trong lời nói, tiếng gào thét bất lực của những tên sĩ quan bên trong bộ đàm vẫn còn đó văng vẳng trong đầu hắn.

“Thả toàn bộ thủy lôi, rút lui, thả ra tín hiệu xin trợ giúp đến soái hạm của Ma Tông!”


Biết không thể một mình chống lại địch nhân hùng mạnh có thực lực vượt xa mình, Trần Quân Bảo quyết đoán hạ lệnh, hắn vẫn còn đó hàng trăm quả tên lửa hành trình trên các khu trục hạm đảm bảo cho việc tung ra cú đấm cuối cùng làm nên chiến tích.





“Bụppp… Bụppp… Bụppp…”


Mệnh lệnh của thống soái là tối cao, 5 khu trục hạm cùng với soái hạm ngay tức thì thả hàng ngàn quả thủy lôi hình cầu xuống biển cùng với đó lùi về sau hết tốc lực, có vẻ như Trần gia đã có chuẩn bị từ trước cho tình huống này.


“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”


Thủy lôi chìm xuống va chạm với hải tộc ngay tức khắc nổ tung, máu tươi cùng thịt vụn ngập tràn một vùng biển rộng thế nhưng Đông Hải đệ nhị binh đoàn không vì thế mà sợ hãi, chúng vẫn nhắm thẳng đến 5 chiếc khu trục hạm lao đến, lớp vỏ tàu hết sức cứng cắn cũng không thể ngăn cản hàng trăm hàng ngàn mũi giáo đầu thương đâm tới, 2 chiếc khu trục hạm sau cùng cứ thế bị hải tộc nhấn chìm, Đông Hải võ giả tràn đến xấu xé từng tên sĩ quan thành thịt nát.

“Khốn kiếp! Bọn chúng là ai? Sao ta không nhận được tin tức Bạch Hổ Môn có thể chinh chiến dưới mặt biển?”


Đã lường trước nhưng Trần Quân Bảo cũng không thể ngờ được việc mình phải gánh chịu tổn thất nặng nề đến vậy, nhìn hàng ngàn của thủy lôi của mình cũng chỉ có thể ngăn cản đối phương một nhịp báo hiệu cho hắn biết rằng đám người kia mạnh đến không tưởng, nếu biết trước địch nhân có lực lượng thiện chiến dưới mặt nước như thế thì có cho thêm tiền thì hắn cũng không đưa thuyền chiến của mình ra làm tiên phong.








“Đại nhân, là hải tộc nhưng không rõ bộ tộc nào nhưng chắc chắn lai lịch không nhỏ, Bạch Hổ Môn vậy mà có thể mời đến họ!”


Trên soái hạm của Ma Tông, một lão giả có một chút hiểu biết về biển khơi tiến đến nói, nhìn chiến thuyền của Trần gia tháo chạy mà gương mặt đám võ giả giang hồ tối sầm lại, chúng hiểu rằng trận chiến sắp tới không hề đơn giản và rất nhiều kẻ phải nằm lại vĩnh viễn tại đây.

“Dưới nước chúng rất mạnh!”


Lạnh lùng nhìn lấy hàng ngàn đầu cá mập đang bủa vây lấy đám thuyền chiến trước mặt, Tà Tôn gật đầu nói.


“Vậy theo ngài trận này đánh thế nào?” Một tên trưởng môn đánh bạo mở miệng.


“Tiến đến, chỉ cần đặt chân lên Khô Lâu đảo thì hải tộc cũng chỉ là một đám cá mắc cạn mà thôi!”


Tà Tôn cười nhạt đáp làm tất cả chân kinh, tiến đến có khác nào mỡ dâng miệng mèo cho hải tộc đâu?!
“Truyền lệnh của ta, toàn bộ nhắm thẳng Khô Lâu đảo tiến đến, thế lực nào bỏ chạy sẽ bị…”


“… DIỆT!!!


“Rắccc… Phốccc…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện