Khí tức hoàn toàn bùng nổ, Tà Tôn một tay nắm lấy cột cờ to lớn bẻ gãy sau đó mang theo Ma Tông đại kỳ bắn thẳng đến Khô Lâu đảo như một đạo hắc lôi xuyên phá qua bầu trời, theo sau hắn là hơn một trăm bóng đen quỷ mị chính là đám người Ma Lang, giang hồ võ giả ở phía sau chỉ biết hai mắt nhìn nhau trước khi cắn răng vận khởi khinh công tiến lên, phóng lao thì phải theo lao và nếu lâm trận rút lui thì đợi chúng ở phía sau là một Ma Đế cực độ đáng sợ.


“GϊếŧTT!!!”


Sớm tiềm phục dưới mặt biển, Bá Lực Sa Vương ngay khi phát giác được cử động của Tà Tôn cùng đám võ giả giang hồ thì lập tức trồi lên mặt biển gầm lớn ra lệnh, Đông Hải đệ nhị binh đoàn hết thảy võ giả theo đó điều khiển cá mập phóng thẳng lên mặt nước, hai chân chúng dậm mạnh lên thân cá mập để lấy đà phi lên không trung như những mũi tên mà mục tiêu chính là đám võ giả giang hồ đang hướng đến Khô Lâu đảo, chiến trận chính thức bùng nổ.

“Toàn lực xông đến Khô Lâu đảo, không cần để tâm đến phía sau!”


Đưa mắt quét đến chỗ Bá Lực Sa Vương, Tà Tôn lạnh giọng ra lệnh với Ma Lang trong khi đổi hướng đánh tới chỗ thống lĩnh Đông Hải đệ nhị binh đoàn.





“Đại địch, rất mạnh!”


Bàn tay to lớn nắm chặt lấy cự phủ, Bá Lực Sa Vương vận khởi toàn bộ sức mạnh vì cảm giác được uy hϊếp cực độ lớn lao, với tu vi Tiên Thiên tứ cấp hắn hết sức tự tin đối mặt với địch nhân.


“DỊCH CÂN KINH ĐỆ LỤC TẦNG – TỨ THẬP PHÙ ĐỒ!”


“HẠO KIẾP MA QUYỀN – SÁT KIẾP VÔ CỰC QUYỀN!!!”


Đối phương thực lực không yếu nên Tà Tôn quyết đoán toàn lực một kích, một tay hắn vẫn giữ đại kỳ còn tay còn lại nhắm thẳng vào đầu lâu Bá Lực Sa Vương oanh phá ngay khi tiếp cận, một đấm vạn vạn cân lực như trời sập đổ xuống đầu vị Tiên Thiên tứ cấp.

“HẢI THẦN CỰ PHỦ!”


“HẢI THẦN VÔ THƯỢNG THẦN CÔNG – PHẠM THIÊN TUYỆT TRẢM!”


Cự phủ nặng ngàn cân với Bá Lực Sa Vương cũng chỉ nhẹ như lông hồng, gã điên cuồng huy động mười hai thành công lực cầm lấy cự phủ chém xuống một đường kinh thế hãi tục đối chọi với Tà Tôn, cự phủ trong tay Bá Lực Sa Vương là một trong Đông Hải tuyệt thế thần binh – Hải Thần Cự Phủ, tương truyền rìu này được chế tác từ một loại khoáng thạch hiếm có từ đáy biển và vô cùng cứng rắn.


“RẦMMMM!!!”


Va chạm khủng bố của hai tên siêu cấp cao thủ làm trời rung biển động không ngừng, dư ba lực lượng chấn nước biển bắn cao hàng trăm mét thành từng con sóng khổng lồ nhấn chìm không ít võ giả yếu ớt xung quanh vào biển sâu.


“Oanhhh…”


“Ngươi… rất mạnh…”


Bị đập ngược trở lại mặt biển sau va chạm, Bá Lực Sa Vương gằn giọng nói khi cánh tay ban nãy cầm cự phủ thế mà bị chấn đến run rẩy sau khi ăn một đấm của Tà Tôn, quyền kình của đối phương cũng làm nội tạng của hắn nhộn nhạo không ngừng, lần đầu tiên vị Tiên Thiên tứ cấp của Đông Hải nhất tộc đối chiến với một kẻ có thân thể đáng sợ đến vậy.

“Cự phủ của ngươi cũng không tệ!”


Hoành không mà đứng đầy bá đạo, Tà Tôn vẫn cầm lấy đại kỳ mở miệng đáp trong khi bàn tay vừa xuất thủ hằn sâu một vết chém xuyên thấu đến tận xương, máu tươi còn chưa kịp chảy ra thì da thịt của hắn cứ thế phục hồi trở lại một cách quỷ dị.


“Ta không sợ chết!” Thủ đoạn của đối thủ quá tà làm Bá Lực Sa Vương chấn kinh nhưng gã không sợ hãi, vị Tiên Thiên tứ cấp lại cầm lấy cự phủ gầm gừ nói.


“Yên tâm, đầu của ngươi ta sẽ giữ lại để trang trí cho chiến kỳ của Ma Tông!”


“MINH HỎA THẦN KIẾM!!!”


“VÔ NGÃ KIẾM – MA NGỤC CUỒNG LOẠN!!!”


Không muốn dây dưa quá lâu, Tà Tôn kêu gọi thần kiếm từ hư không và chỉ một sát na sau sát thần đã vẽ ra một đường hiểm hóc nhắm thẳng vào cổ họng Bá Lực Sa Vương, kiếm khí réo rắt thương thiên đến lạnh lẽo.

“Hải Thần trên cao xin hãy ban tặng cho con dân ngài sức mạnh tối cao!”


“HẢI THẦN VÔ THƯỢNG THẦN CÔNG – VÔ THƯỜNG TAM TRẢM!”


Kiếm đến rất nhanh, nhanh đến nỗi Bá Lực Sa Vương không thể nhìn thấy mũi kiếm rốt cuộc đâm tới đâu nhưng không còn quan trọng nhất nữa vì gã lựa chọn từ bỏ phòng ngự, Thần Hải Cự Phủ trong tay vị Tiên Thiên tứ cấp một lần nữa vung lên ba đường về phía trước với hết thảy lực lượng bằng ba quỷ đạo hết sức kỳ lạ đúng theo hai chữ vô thường trong tên chiêu thức…


… Hải tộc thờ phụng Hải Thần như thần linh nên mọi loại võ công mặc định đều do Hải Thần sáng tạo ra và quy về Hải Thần Vô Thượng Thần Công, vì sống ở biển nên chiêu thức của hải tộc đa phần đều rất quyết đoán và bớt đi biến hóa để tập trung toàn bộ vào việc kích phát uy lực tối đa.

“RẦMMM!!!”


“Xuyyy… Phậppp…”


Nói về độ điên thì Tà Tôn đâu kém ai, tạm thời buông bỏ chiến kỳ trong tay, tôn sát thần cong người dùng lấy một cánh tay chụp lấy cự phủ của Bá Lực Sa Vương để Minh Hỏa Thần Kiếm không bị ngăn trở bắn tới xuyên thủng lấy cổ họng vị Tiên Thiên tứ cấp.


“Ọccc… Ọccc… Ọccc…”


Trợn tròn mắt nhìn một đầu cánh tay của đối phương rơi xuống vì cự phủ chặt đứt, Bá Lực Sa Vương muốn nói gì đó nhưng không thể vì cổ họng bị phá nát hoàn toàn, kiếm khí cùng tử hỏa lan tràn thiêu đốt từng tấc da tấc thịt làm gã đau đớn đến khuôn mặt vặn vẹo, biết cái chết đã cận kề nên tên thống lĩnh Đông Hải đệ nhị binh đoàn quyết tâm đồng quy vu tận với Tà Tôn, Hải Thần Cự Phủ trong tay gã lại một lần nữa vung lên… tuy nhiên… Tà Tôn sao có thể để điều đó xảy ra.

“Phốccc… Phốccc… Rănggg… Rắccc…”


Một kiếm xuyên thủng cổ họng đối thủ nhưng tôn sát thần chưa hề dừng lại, hắn tựa thế xoay tròn môt vòng trên không trung và Minh Hỏa Thần Kiếm trong tay sát thần theo đó xé nát cái cổ Bá Lực Sa Vương thành một đống bầy nhầy, đầu lâu của gã theo đó cũng mất điểm tựa và rơi xuống một như một quả huyết cầu, thân hình vị Tiên Thiên tứ cấp đổ ập xuống mặt biển, chết không thể chết hơn.


“Xuyyy… Phậpppp…”


Nói thì chậm nhưng toàn bộ cử động của hai tên siêu cấp cao thủ nhanh đến không tưởng, đúng như những gì Tà Tôn đã nói lúc trước, cái đầu của Bá Lực Sa Vương còn đang lơ lửng trong hư không thì đại kỳ của Ma Tông dưới sự điều động của tôn sát thần cứ thế xỏ xuyên qua và ghim luôn nó lên bên trên cán cờ, tràng cảnh máu tanh kinh dị không thể tả.

“Hải tộc sao? Vừa hay đại kỳ của Ma Tông ta cần rất nhiều đồ vật để trang trí đấy!”


Vũ động đại kỳ nhuốm máu trên tay, Tà Tôn cười lạnh nói và thân ảnh lại vọt bay về phía Khô Lâu đảo, cỗ thi thể không đầu của Bá Lực Sa Vương cũng không được buông tha mà hóa thành phấn vụn tiêu tán giữa thiên địa, toàn bộ lực lượng đều bị sát thần hấp thu không bỏ sót, một đời chiến binh tung hoành nơi biển cả cứ vậy kết thúc tại thời đại này…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện