Đêm hôm đó, trong cái hang mà cha hắn từng tu luyện, hắn bắt đầu quá trình đột phá Kim Đan kỳ của mình. Không thể không nói là tốc độ tu luyện của hắn quá nhanh đi. Mới qua có 1 tháng, từ phàm nhân trở thành Kim Đan Kỳ thực sự chắc từ trước đến nay chỉ có mình hắn. Phụ thân hắn được cho là thiên tài tu đạo ngàn năm có một, 13 tuổi Kim Đan, 27 tuổi Nguyên Anh. Tức là ông cũng mất 7 năm mới có thể Kết Đan. Mà hắn mới chỉ có 1 tháng đã đạt tới ngưỡng cửa ấy, lại không thể không nói Đan Điền biến dị của hắn thực sự rất rất bá đạo. Tuy có chút tác dụng phụ, nhưng vẫn có cách khắc phục. Hắn thì dù sở hữu thứ Đan Điền biến dị ai cũng muốn nhưng lại không rõ hết tác dụng của nó.
Hắn và Long Nhị tinh thần căng thẳng, 2 đứa nhìn nhau, gật đầu rồi bắt đầu quá trình kết đan. Bên trong Đan Điền hình người, ở vị trí Đan Điền của nó đang có xảy ra 1 cơn lốc xoáy, cuốn hút mọi loại linh lực vào trung tâm. Kết Đan, là kết tụ tinh hoa linh lực lại thành 1 viên cầu bên trong Đan Điền. Và viên cầu này chính là Kim Đan như người ta vẫn hay gọi. Gọi là Kim, không phải vì nó có màu vàng kim mà bởi vì nó rất là cứng, cứng và nhẵn bóng, có ánh kim giống kim loại. Chứ Kim Đan màu sắc tuỳ thuộc vào thuộc tính công pháp và thể chất của tu sĩ. Hoả là đỏ, Mộc là lục, Thuỷ là lam, Kim là vàng, Thổ là nâu, Lôi thì màu lam có tia điện vờn quanh, Ám thì màu đen có hắc khí lượn lờ,...
Còn Long, Quy Nguyên Hỗn Khí của hắn không có thuộc tính. Hấp thu mọi loại linh khí nên Kim Đan hắn tạo thành cũng chẳng có màu sắc gì mà trong suốt như pha lê vậy. Không có ánh kim, cũng chẳng cứng rắn. Hắn không biết của người ta như nào nhưng của hắn thì giống như quả cầu pha lê rỗng ruột, giống pha lê nhưng nhìn thì lại có cảm giác mềm như cao su. Và lực hút là từ nó mà ra. Các loại linh khí đang bị nó hút vào bên trong, lẫn lộn, quấn lấy nhau xoay vòng với tốc độ cực nhanh. Cả linh khí bình thường lẫn tiên thiên linh khí. Hắn chỉ biết nghiêm túc mà quan sát Long Nhị làm, không hề lên tiếng. Bên trong viên cầu pha lê, linh khí hoà trộn vào nhau, nghiễm nhiên, giúp hắn thực hiện bước thứ 3 của Quy Nguyên Hỗn Khí 1 cách tự nhiên. Và lần này còn phức tạp hơn rất nhiều, bởi đây là trộn lẫn nhiều loại khác nhau vào làm 1.
Quá trình này được Long Nhị duy trì ổn định trong suốt 3 giờ đồng hồ. Chỉ 3 giờ nhưng để vừa giữ ổn định các luồng linh khí riêng biệt, vừa duy trì hấp thu linh khí bên ngoài bổ sung cho viên cầu, vừa để ý sự hoà trộn bên trong viên cầu, thực sự khiến hắn tiêu hao tinh thần lực rất nhiều. Tới nỗi Long phải không ngừng truyền tinh thần lực qua cho Long Nhị, để Long Nhị có đủ sức duy trì quá trình tới khi kết thúc. Hắn không dám lơ là 1 giây nào, Long Nhị cũng thế. Chỉ buông lơi 1 chút, khiến quá trình mất cân bằng thì Đan bạo, hết truyện.
Sau hơn 3 giờ đồng hồ vật lộn, cuối cùng cũng kết thúc. Viên tiểu Kim Đan đã ổn định. Trong suốt, toả sáng lấp lánh khắp cả Đan Điền hắn. Rất đẹp. Ngoai từ đẹp ra, hắn không biết dùng từ nào khác để nói. Đến hắn là đàn ông, không ham châu báu ngọc ngà nhưng không thể nào không rung động. Sau khi ổn định, nó giảm bớt cường độ sáng đi, không rực rỡ như khi mới thành hình nữa. Và từ nó, 1 luồng khi mát lạnh toả ra khắp Đan Điền, rồi từ Đan Điền, lan ra toàn thân hắn. Hắn cảm thấy cơ thể lâng lâng. Huyết Sát cũng truyền tín hiệu tới cho hắn bày tỏ sự thoải mái. Tinh thần lực mà hắn tiêu hao cũng được hồi phục với tốc độ cực nhanh. Tuy nhiên, Đan Điền hắn hiện trống trơn, không có 1 giọt linh khí nào. Tất cả đã cô đọng lại thành viên ngọc trong suốt kia.
Khi dòng khí mát kia lan tới đầu hắn thì bị cuốn sách hấp thu. Giống như trẻ đói gặp đồ ăn, nó hút 1 cách mạnh mẽ.
Khi dòng khí kết thúc, cuốn sách cũng toả sáng chói loà. Ý thức Long bị kéo vào bên trong cuốn sách. Vậy là sau gần 1 tháng, cuối cùng cuốn sách cũng hồi phục. Huy xuất hiện trước mặt hắn, nở nụ cười thô kệch mà dâm đãng với hắn:
- Yo, I’m back!
Hắn và Long Nhị tinh thần căng thẳng, 2 đứa nhìn nhau, gật đầu rồi bắt đầu quá trình kết đan. Bên trong Đan Điền hình người, ở vị trí Đan Điền của nó đang có xảy ra 1 cơn lốc xoáy, cuốn hút mọi loại linh lực vào trung tâm. Kết Đan, là kết tụ tinh hoa linh lực lại thành 1 viên cầu bên trong Đan Điền. Và viên cầu này chính là Kim Đan như người ta vẫn hay gọi. Gọi là Kim, không phải vì nó có màu vàng kim mà bởi vì nó rất là cứng, cứng và nhẵn bóng, có ánh kim giống kim loại. Chứ Kim Đan màu sắc tuỳ thuộc vào thuộc tính công pháp và thể chất của tu sĩ. Hoả là đỏ, Mộc là lục, Thuỷ là lam, Kim là vàng, Thổ là nâu, Lôi thì màu lam có tia điện vờn quanh, Ám thì màu đen có hắc khí lượn lờ,...
Còn Long, Quy Nguyên Hỗn Khí của hắn không có thuộc tính. Hấp thu mọi loại linh khí nên Kim Đan hắn tạo thành cũng chẳng có màu sắc gì mà trong suốt như pha lê vậy. Không có ánh kim, cũng chẳng cứng rắn. Hắn không biết của người ta như nào nhưng của hắn thì giống như quả cầu pha lê rỗng ruột, giống pha lê nhưng nhìn thì lại có cảm giác mềm như cao su. Và lực hút là từ nó mà ra. Các loại linh khí đang bị nó hút vào bên trong, lẫn lộn, quấn lấy nhau xoay vòng với tốc độ cực nhanh. Cả linh khí bình thường lẫn tiên thiên linh khí. Hắn chỉ biết nghiêm túc mà quan sát Long Nhị làm, không hề lên tiếng. Bên trong viên cầu pha lê, linh khí hoà trộn vào nhau, nghiễm nhiên, giúp hắn thực hiện bước thứ 3 của Quy Nguyên Hỗn Khí 1 cách tự nhiên. Và lần này còn phức tạp hơn rất nhiều, bởi đây là trộn lẫn nhiều loại khác nhau vào làm 1.
Quá trình này được Long Nhị duy trì ổn định trong suốt 3 giờ đồng hồ. Chỉ 3 giờ nhưng để vừa giữ ổn định các luồng linh khí riêng biệt, vừa duy trì hấp thu linh khí bên ngoài bổ sung cho viên cầu, vừa để ý sự hoà trộn bên trong viên cầu, thực sự khiến hắn tiêu hao tinh thần lực rất nhiều. Tới nỗi Long phải không ngừng truyền tinh thần lực qua cho Long Nhị, để Long Nhị có đủ sức duy trì quá trình tới khi kết thúc. Hắn không dám lơ là 1 giây nào, Long Nhị cũng thế. Chỉ buông lơi 1 chút, khiến quá trình mất cân bằng thì Đan bạo, hết truyện.
Sau hơn 3 giờ đồng hồ vật lộn, cuối cùng cũng kết thúc. Viên tiểu Kim Đan đã ổn định. Trong suốt, toả sáng lấp lánh khắp cả Đan Điền hắn. Rất đẹp. Ngoai từ đẹp ra, hắn không biết dùng từ nào khác để nói. Đến hắn là đàn ông, không ham châu báu ngọc ngà nhưng không thể nào không rung động. Sau khi ổn định, nó giảm bớt cường độ sáng đi, không rực rỡ như khi mới thành hình nữa. Và từ nó, 1 luồng khi mát lạnh toả ra khắp Đan Điền, rồi từ Đan Điền, lan ra toàn thân hắn. Hắn cảm thấy cơ thể lâng lâng. Huyết Sát cũng truyền tín hiệu tới cho hắn bày tỏ sự thoải mái. Tinh thần lực mà hắn tiêu hao cũng được hồi phục với tốc độ cực nhanh. Tuy nhiên, Đan Điền hắn hiện trống trơn, không có 1 giọt linh khí nào. Tất cả đã cô đọng lại thành viên ngọc trong suốt kia.
Khi dòng khí mát kia lan tới đầu hắn thì bị cuốn sách hấp thu. Giống như trẻ đói gặp đồ ăn, nó hút 1 cách mạnh mẽ.
Khi dòng khí kết thúc, cuốn sách cũng toả sáng chói loà. Ý thức Long bị kéo vào bên trong cuốn sách. Vậy là sau gần 1 tháng, cuối cùng cuốn sách cũng hồi phục. Huy xuất hiện trước mặt hắn, nở nụ cười thô kệch mà dâm đãng với hắn:
- Yo, I’m back!
Danh sách chương