Tuy Tiên Nguyên đan vô cùng phổ biến, nhưng lại cần dùng tới rất nhiều chủng loại tiên dược khác nhau, tính sơ sơ phải tầm mười loại, nhiều hơn Kim Nguyên Chân Đạo Đan tận bốn loại.

Nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm thấy điều này rất bình thường, tác dụng của Tiên Nguyên đan là bổ sung tiên nguyên lực, thế nên theo lý thuyết, chỉ cần là tiên dược có chứa tiên lực thì bao nhiêu cùng dùng được cả.

Đan phương của Kỳ Quân Tiên Nhân chỉ dùng mười loại tiên dược tính ra cũng không quá nhiều.

Dương Bách Xuyên bắt đầu chuyển vận Thanh Liên Tiên Hỏa, tập trung luyện chế tiên dược, ngạc nhiên là tay nghề không bị thụt lùi gì mấy, cộng thêm có Thanh Liên Tiên Hỏa giúp sức nên tốc độ tinh luyện dược dịch vô cùng nhanh, tới cả Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy chấn động.

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, mười loại tiên dược đã được tinh luyện xong, hơn nữa còn vô cùng hoàn hảo.

Trước giờ Dương Bách Xuyên chưa từng trải qua cảm giác tinh luyện nước thuốc nhanh tới vậy, dẫn tới trong lòng cảm thấy rất vui sướng, thoải mái.

Tất cả là nhờ công lao của Thanh Liên Tiên Hỏa.

Hiện tại, hắn mới thật sự cảm nhận được những lời đánh giá của chim mất dạy về Thanh Liên Tiên Hỏa trên con đường luyện chế không hề khoa trương chút nào.

Tiếp đó là giai đoạn Dung Hợp, cũng là lúc cần dùng tới thủ quyết luyện đan của Kỳ Quân Đan Đạo, hay còn một cái tên kháp là Tiên Quyết pháp.

Mặc dù đã tự diễn tập trong đầu vô số lần, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn không kiềm được mà căng thẳng.

Có điều hắn chỉ thấy lạ lẫm lúc ban đầu thôi, chứ dần dà ngày càng quen tay, mọi thứ cũng tiến triển khá thuận lợi, khuyết điểm là mỗi lần phải bắt hơn một trăm tiên quyết nên dù có là Dương Bách Xuyên thì cũng cảm thấy hơi quá sức, mồ hôi tuôn ra như suối.

Nhưng cuối cùng hắn cũng chống chịu được, đồng thời luyện thành công tiên quyết.

Có điều đó vẫn chưa phải giai đoạn khó nhất, vì kế tiếp chính là Thành Đan, cần văn võ phối hợp, tức vận dụng cả thủ ấn lẫn khẩu quyết, ngoài ra còn phải chuyển đổi nhiệt độ của ngọn lửa liên tục. Nền tảng của nó là sự kết hợp, giao. hòa giữa _m và Dương, chứ không phải trước văn sau võ, thế nên độ khó tăng lên gấp mấy lần.

Đây cũng là điểm đặc biệt của Kỳ Quân Đan Đạo, chỉ cần lo ra chút thôi là sẽ thất bại ngay.

Tính cả thảy thì khoảng chừng ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết, và mục tiêu cốt lõi là tôi luyện đan dược.

Với những phương pháp luyện đan bình thường, ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng, chỉ cần ngưng kết đan dược thành viên là xong, nhưng với Kỳ Quân Đan Đạo thì đó lại là giai đoạn quan trọng và phức tạp nhất.

Ba trăm sáu mươi đạo tiên quyết được chia làm chín lần thi triển, mỗi lần gồm bốn mươi đạo, và cả thảy chín lần thi triển đều chỉ có đúng một mục đích là tôi luyện đan dược. Mỗi lần tôi luyện, hắn sẽ phải phân tách tạp chất ra khỏi đan dược để loại bỏ, sau chín lần như vậy, tạp chất bên trong sẽ hoàn toàn biến mất, nhờ đó mà chất lượng của đan dược cũng đạt tới mức tối cao.

Đây là điểm đặc biệt và lợi hại của Kỳ Quân Đan Đạo. Nếu không có tiên hỏa cường đại cũng như sức mạnh thần hồn và nội lực dồi dào trong người làm điểm tựa thì khó mà làm nổi, không, nói chính xác hơn là xác xuất thành công sẽ rất thấp.

“Bùm: “Mẹ kiếp.”

Nổ đan rồi.

Tức là lần luyện đan này của Dương Bách Xuyên đã thất bại. Kết quả này

khiến hắn không kiềm được mà chửi thề một tiếng, nhưng cũng đây cũng là chuyện bình thường ở huyện thôi.

Hắn bình tĩnh tự an ủi bản thân: “Thứ ta đang luyện là tiên đan, là đan phương của Kỳ Quân Đan Đạo, không hề giống với những đan phương tầm thường nên chuyện này không có gì lạ cả, không có gì lạ hết...”

Hắn hít sâu một hơi, bắt tay luyện chế lần hai, cũng may là vẫn còn một phần nguyên liệu Tiên Nguyên Đan nữa.

Lần đầu tiên luyện đan nên khó tránh khỏi căng thẳng, quan trọng nhất là chín lần tôi luyện ở giai đoạn Thành Đan cuối cùng của Kỳ Quân Đan Đạo thật sự quá biến thái, nên có thất bại cũng dễ hiểu.

Tiếp tục luyện chế thôi...

Nhờ kinh nghiệm từ lần thất bại trước nên đợt này, khả năng kiểm soát của Dương Bách Xuyên lúc luyện chế đã thuần thục hơn nhiều.

Giây phút hắn hoàn thành tiên thủ quyết cuối cùng, tiên thủ quyết thứ ba trăm sáu mươi cũng đã tới...

“Ong ong..."

Bên trong đan lô Thái Thượng vang lên tiếng va đập nhè nhẹ.

“Phù.” Dương Bách Xuyên thở nhẹ một hơi: “Cuối cùng cũng thành công!”

Kế tiếp, hắn bất ngờ tung chưởng, mở văng nắp đan lô.

Ngay giây sau, bên trong đan lô lập tức bùng nổ thứ ánh sáng trắng ngà lẫn nhũ vàng chói mắt, kèm theo đó là hương tiên đan thơm lừng thấm vào tim, vào phổi và sự dao động tiên nguyên vô cùng mạnh mẽ.

Cảnh tượng tiên đan bay tán loạn như trong tưởng tượng không xảy ra, Dương Bách Xuyên khẽ thở phào, vung tay thu lấy cả thảy chín viên.

Viên tiên đan nào cũng tròn vo không tì vết, bên ngoài được phủ một vầng sáng màu trắng ấm áp, bản thân thì gần như trong suốt, chứng tỏ trong các viên tiên đan này không lẫn chút tạp chất nào, có thể nói là đạt tới chuẩn mực cao cấp. nhất.

Rõ ràng chỉ là một loại Tiên Nguyên Đan bình thường, chỗ nào cũng có, nhưng chất lượng lại tốt nhất.

Dương Bách Xuyên vô cùng hài lòng, hắn nhét một viên vào miệng, tám viên còn lại thì cất vào bình đan dược.

Sau mười nhịp thở, Dương Bách Xuyên cong môi, để lộ ý cười nhàn nhạt: “Quả nhiên, Kỳ Quân Đan Đạo không tầm thường chút nào, độ thuần khiết của tiên nguyên đan đã đạt tới trình độ không cần luyện hóa mà vẫn có thể nhanh chóng chuyển thẳng thành tiên nguyên lực trong người.”

“Cốc cốc cốc..."

Dương Bách Xuyên đang tự lẩm bẩm với bản thân thì bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa.

Hắn khẽ cau mày, ngay lúc tính đi chuẩn bị để luyện chế giải độc đan thì lại bị người khác quấy rầy, thật mất hứng.

“Chủ nhân!” Giọng của Yến Xích Hà vang lên.

“Chuyện gì? Không phải đã dặn trong lúc ta bế quan không được tới quấy rầy sao?” Mặc dù cảm thấy rất khó chịu vì bị Yến Xích Hà phá đám, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn ra mở cửa cho hắn ta.

Yến Xích Hà đứng ngoài cửa mà bồn chồn không yên, bởi hắn ta cũng nhận ra sự khó chịu trong giọng điệu của chủ nhân họ Dương nọ, thế nhưng hắn ta vẫn can đảm nói liền một mạch rằng: “Bẩm chủ nhân, ta cũng không muốn quấy việc việc tu luyện của ngài, nhưng hôm nay từ đâu chui ra một cô gái tự xưng là Giả đại tiểu thư của Tiên Đan Lâu hay gì đó mò tới cửa, yêu cầu chúng ta dọn ra ngoài. Ta nghe nói Tiên Đan Lâu là một trong ba thế lực lớn ở Tiên Đan Thành nên không dám tự tiện đưa ra quyết định, đành mạo muội tới hỏi xin ý kiến của chủ nhân, mong chủ nhân tha tội.”

“Tiên Đan Lâu? Giả đại tiểu thư?” Dương Bách Xuyên sửng sốt, sau đó híp mắt lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện