Còn Dương Bách Xuyên đâu? Sau khi uống một lúc hết chín viên Kim Nguyên Chân Đan, bị năng lượng của cả chín viên phát nổ cùng lúc, Càn Khôn Đạo Nguyên kêu răng rắc, hoàn toàn mất đi khống chế.

Cho dù hắn vận công như thế nào thì cũng không thể hấp thụ kịp được năng lực bộc phát, kinh mạch và huyết quản đều bị cắt đứt...

Trong lòng chua xót bản thân quá tham lam, sớm biết thế thì dùng từng viên rồi luyện hóa có phải tốt không, lần này thì hay rồi, hắn cảm nhận được rõ ràng, cơ thể sắp bị năng lượng của chín viên đan dược nổ chết ~”

“Sắp toi đời rồi ~”

Đang âm thầm kêu khổ thì nghe thấy chim Thần Ma đang mắng hẳn.

Lúc này hắn đâu còn thời gian mà để ý tới con hàng này?

Nhưng hắn không ngờ, ngay khi hắn nghĩ bản thân sắp xong đời, cơ thể tràn đầy tia máu, thất khiếu cũng đang rỉ máu, hai mắt cũng mờ đi, hắn thấy chim Thần Ma bay tới rồi mổ lên trán hắn.

Sau đó hắn chẳng làm được gì nữa, mặc cho chim Thần Ma mổ.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được mi tâm đột nhiên truyền vào một cỗ lực lượng nóng rực, sau đó đi khắp cơ thể hắn...


Lúc này Dương Bách Xuyên chỉ muốn chửi chim Thần Ma, nó đang bỏ đá xuống giếng, cơ thể tiểu gia sắp bị năng lượng nổ tung rồi nó còn đưa năng lượng còn mạnh hơn vào trong cơ thể hẳn.

Không phải chỉ vặt sạch lông chim, mắng ngươi có vài câu thôi sao? Nó muốn hắn chết như vậy? Trong lòng đang chửi chim Thần Ma thì phát hiện ra chỗ không đúng.

Lực lượng từ mi tâm không làm tăng tốc độ phát nổ của cơ thể như hắn tưởng tượng, ngược lại sau khi tiến vào cơ thể lại bắt đầu trấn áp năng lượng của Kim Nguyên Chân Đạo.

Là áp đảo hoàn toàn.

Hơn nữa kỳ lạ là, Dương Bách Xuyên phát hiện cỗ lực lượng nóng rực mà chim Thần Ma đưa vào không làm hại tới cơ thể hắn.

Năng lượng này đang giúp hắn, mặc dù nóng như lửa nhưng không gây ra bất kỳ thương tổn nào.

Trong chốc lát, nó hòa vào các mạch máu bị đứt khắp cơ thể, rồi chảy về tim.

Lúc này, tình thế trong cơ thể đã được khống chế, Dương Bách Xuyên nhanh chóng vận công Càn Khôn Sáng Tạo Quyết, bắt đầu hấp thu và luyện hóa...

Cùng lúc hắn cũng nghe được tiếng chửi mắng yếu ớt của chim Thần Ma, lúc này mới biết hóa ra con hàng này đang giúp hắn, hơn nữa năng lượng mà nó đưa vào trong cơ thể hẳn chính là máu bổn mạng.


Mặc dù trong lòng có rất nhiều thắc mắc nhưng Dương Bách Xuyên cũng không kịp hỏi chim Thần Ma, bởi vì tình huống bên trong cơ thể hắn chỉ là tạm thời chuyển biến tốt mà thôi, hắn phải nắm bắt cơ hội, hấp thu luyện hóa sạch năng lượng của tiên đan.

Ngoài ra lực lượng nóng rực được chim Thần Ma đưa vào trong cơ thể cũng rất khủng bố, mặc dù đã dung hợp vào máu, thậm chí là tiến vào tận tim nhưng năng lượng đó vẫn còn trong cơ thể, nếu không luyện hóa thì cũng sẽ nguy hiểm, chỉ có luyện hóa biến thành năng lượng của chính bản thân thì mới xem như an toàn.

Sau khi năng lượng trong cơ thể không còn tiện xé rách, Dương Bách Xuyên vận công Càn Khôn Tạo Hóa Quyết lại có hiệu quả.

Kinh mạch và huyết quản bị đứt cũng bắt đầu khôi phục, Càn Khôn Đạo. Nguyên cũng dần chuyển biến tốt, cuối cùng tất cả cũng trở về quỹ đạo.

Thời gian trôi qua trong im hơi lặng tiếng, Dương Bách Xuyên quên tất cả, toàn tâm toàn ý tập trung vào tu luyện.

Trong lúc đó trong cơ thể hắn nổ vang năm lần.

Lần thứ nhất là hắn cuối cùng cũng bước vào Chân Tiên đại viên mãn, lần thứ hai là đột phá, bước vào Kim Tiên sơ phẩm.

Sau lần nổ vang thứ năm, Dương Bách Xuyên tỉnh lại từ trong trạng thái tu luyện.

Bởi vì tất cả lực lượng trong cơ thể đều bị hắn luyện hóa hấp thu.

Lúc này, tu vi của hắn đã đạt tới cấp độ Kim Tiên đại viên mãn.

Đương nhiên lúc này hắn vẫn chưa biết bản thân đã tu luyện tới Kim Tiên đại viên mãn.

Sau khi tỉnh lại, vừa nhìn đã bị dọa nhảy dựng lên. “Cái này...”

Dương Bách Xuyên mở to hai mắt, lúc này hắn mới phát hiện, mình đã là Kim Tiên đại viên mãn.

Chẳng khác nào là liên tiếp nhảy năm tiểu cảnh giới, từ Chân Tiên thượng phẩm trực tiếp lên Kim Tiên đại viên mãn.

Đây mẹ nó là ảo giác sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện