Đối mặt với vấn đề của Miêu Phi Vũ, Thẩm Thu Hoa cười gật đầu.

"Có thu hoạch được gì sao?"

Thẩm Thu Hoa tự hỏi một chút, "Đại khái... Có thể chú ý máy quay nhiều hơn một chút." Nàng tự mình cảm giác tham gia loại tiết mục này tuy rằng không phải rất thú vị nhưng cũng không phải là rất khó. Nhưng vấn đề lớn nhất của nàng chính là xem nhẹ máy quay. Điều này khiến nàng đứng ở vị trí khó quay được hoặc che đi vị trí của người khác, khiến cho khung cảnh trở nên kém đi. Cho nên thoạt nhìn thì quay rất thuận lợi, kỳ thật phải quay lại rất nhiều. Thậm chí buổi quay bổ sung sáng nay phần lớn đều là của nàng.

"Cô là người mới sao? Không phải xuất thân chính quay lại có được biểu hiện như vậy rất khó. Nghe nói trước đây cô đóng phim?" Miêu Phi Vũ đối với nữ nhân mới bước chân vào giới nghệ sĩ này cảm thấy thập phần hứng thú. Lấy kinh nghiệm hành nghề của hắn, Thẩm Thu Hoa tuyệt đối có tương lai. Như vậy ở thời điểm nàng chưa nổi tiếng nên tạo mối quan hệ, tương lai nhất định sẽ có chỗ lợi. Giới giải trí là vòng xoáy dựa vào nhân mạch. Thêm một phần thiện duyên sau này chính là cho bản thân thêm một con đường.

"Đúng vậy. Là một bộ phim cổ trang. Vai của tôi là Quý phi." Thẩm Thu Hoa đối với Miêu Phi Vũ ấn tượng không tệ. Đại hán phương Bắc này có năng lực khống chế toàn cục, lại có một ít sự cẩn thận khó có được. Nhìn qua có vẻ cẩu thả nhưng nhiều khía cạnh lại có nét tinh tế. Giống như Miêu Phi Vũ, Thẩm Thu Hoa cũng cho rằng thêm một người bằng hữu đối với bản thân sau này sinh tồn trong vòng xoáy này cũng là có lợi.

"Quý phi nha." Miêu Phi Vũ nhìn chiếc xe từ xa đang chạy đến, "Khí chất này của cô, còn dùng để diễn sao?"

Thẩm Thu Hoa rũ mắt, biểu hiện những hoạt động tình cảm của Quý phi, cùng với lời kịch đều không phải vấn đề. Dù nàng đã tính trước vị trí đứng nhưng vẫn thường xuyên phạm lỗi. Đạo diễn không mắng nàng đã nể tình lắm rồi.

Miêu Phi Vũ thấy Thẩm Thu Hoa không nói lời nào, hỏi: "Vấn đề cảm máy quay sao?"

Thẩm Thu Hoa giương mắt, gật đầu.

Bởi vì nàng đang có tâm sự, đôi mắt vừa giương lên lộ ra cảm giác thiếu nữ ngây thơ cùng bất lực khiến Miêu Phi Vũ dù nhìn quen nữ minh tinh cũng nhịn không được tim đập thình thịch. Thẩm Thu Hoa này tương lai nhất định sáng sủa. Hắn trong lòng hạ kết luận.

"Thu Hoa, việc cảm máy quay, có thể đến trường học một chút là tốt nhất. Không có điều kiện cũng không sao. Kinh nghiệm mới là quan trọng. Cô hiện tại không nên gấp gáp, nhìn người khác diễn nhiều một chút, đặc biệt là diễn viên giàu kinh nghiệm. Cho dù họ không phải người nổi tiếng, cũng có thể có rất nhiều chỗ chưa làm tốt, nhưng mà người có thể diễn cả đời nhất định đáng giá cho cô học tập. Từ từ, tư chất của cô tốt như vậy, nhất định có thể thành công." Miêu Phi Vũ nhìn xe đã dừng, đứng lên. "Về sau có cơ hội tôi sẽ giới thiệu đoàn phim cho cô. Đến lúc đó cô cần phải cấp mặt mũi cho lão ca."

Thẩm Thu Hoa cũng đứng lên nói, "Cảm ơn Miêu ca."

Miêu Phi Vũ xua tay, tiến đến khách sạn đón những người khác chuẩn bị lên xe.

Dương Quỳnh đứng bên cửa sổ, luôn nhìn Miêu Phi Vũ cùng Thẩm Thu Hoa nói chuyện với nhau. Nhìn thấy Miêu Phi Vũ đi đến, cô liền muốn đi theo. Nhưng nhìn thấy Thẩm Thu Hoa âm thầm ra hiệu cho mình, cô liền không đi lại. Nghe thấy Miêu Phi Vũ đón bọn họ lên xe, cô kéo vali ra khỏi khách sạn. Thẩm Thu Hoa tại đây nhận lấy một cái vali.

"Nói chuyện gì vậy?" Ngữ khí Dương Quỳnh có chút chua.

Thẩm Thu Hoa nhìn bộ dáng biệt nữu của cô, nhịn không được nhấp môi mỉm cười.

"Này này, đừng cười, nói cho chị biết đi." Dương Quỳnh dùng bả vai đụng nàng một chút, ngữ khí lấy lòng.

"Kết bạn mà thôi. Việc như vậy về sau chị làm là tốt nhất. Chị hiện tại cũng hiểu được một việc chính là chị không phải bảo tiêu của em, chị là trợ lý của em." Thẩm Thu Hoa dùng tay chọc bả vai của Dương Quỳnh.

Động tác yêu kiều này biểu hiện tâm tình hiện tại của nàng rất tốt. Dương Quỳnh nắm lấy tay nàng. "Chị sẽ mau chóng thích ứng với vai trò này."

Hiện tại có rất nhiều việc yêu cầu Thẩm Thu Hoa tự mình xử lý, Dương Quỳnh đau lòng. Có điều cô không có năng lực thích ứng nhanh như nương nương, cô cần thời gian để từ từ thích ứng với vai trò của mình.

Mọi người lên xe. Thời điểm xe ra khỏi thôn, Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh nhìn thấy Lương bà bà đứng ven đường ở cửa thôn, nhìn xe rời đi.

Trở lại Y thị, hai người không kịp nghỉ ngơi đã ngựa không nghỉ bay về F thị, trở về đoàn phim.

Rời ba ngày, đoàn phim vẫn như cũ. Thiếu cảnh diễn của Thẩm Thu Hoa, nàng rời đi cũng không có quá nhiều người biết.

Ngày hôm sau nàng trở về như cũ không có suất diễn. Nàng tiếp tục ở trường quay học tập. Nghe theo ý kiến của Miêu Phi Vũ, nàng tìm đến Lý Thạc lúc trước diễn cùng, khiêm tốn thỉnh giáo hắn. Lý Thạc mặt tuy lạnh lùng nhưng đối với việc Thẩm Thu Hoa tùy tiện đến xin thỉnh giáo cũng không cự tuyệt. Chỉ là để nàng nêu ra một vài vấn đề cụ thể. Thẩm Thu Hoa nói về việc cảm máy quay, Lý Thạc buông tay, nói việc này nên tự bản thân trải nghiệm, có cảm giác thì tốt. Thẩm Thu Hoa lại hỏi như thế nào mới có thể tạo ra một nhân vật tốt, Lý Thạc không nói những từ ngữ khó hiểu, hắn chỉ nói với Thẩm Thu Hoa hai chữ "nhập diễn".

Với thông minh cùng học thức của mình, Thẩm Thu Hoa lập tức hiểu ý tứ của Lý Thạc. Đối với một diễn viên không chính quy như nàng, nhập diễn không thể nghi ngờ là một phương pháp nhanh và tốt nhất. Kỳ thật lại nói lúc trước nàng vẫn luôn làm thế. Chỉ là hiện tại càng xác nhận thêm mà thôi.

Ngày thứ ba nàng có một cảnh. Lần này là diễn cùng nam chủ. Quý phi là cô cô của nam chủ, đối mặt với việc nam chủ muốn cưới nữ chủ, Quý phi giữ thái độ phản đối. Hôm nay diễn cảnh Quý phi khuyên nam chủ từ bỏ ý định cưới nữ chủ.

Cảnh này, Thẩm Thu Hoa diễn không tệ, phải diễn một đoạn lời thoại dài với nàng không khó, khó chính là diễn xuất như thế nào mới ổn. Diễn viên trẻ tuổi, đặc biệt là loại diễn viên trẻ tuổi không có chính quy như Thẩm Thu Hoa, lời thoại chính là một vấn đề lớn. Loại lời thoại dài này đặc biệt khó nói. Thẩm Thu Hoa sau khi được Lý Thạc chỉ điểm đã đem bản thân nhập vào nhân vật. Kỳ thật nhân vật Quý phi này tuy rằng là nhân vật mấu chốt nhưng suất diễn quá ít, biên kịch cũng không tốn tâm tư đầu tư nhân vật cho nàng. Cho nên Thẩm Thu Hoa dốc sức suy nghĩ về nhân vật này, sau khi hiểu rõ tính cách nhân vật, nàng phát hiện tính cách nhân vật này rời rạc không thống nhất. Biểu hiện của nàng quá mức cảm xúc hóa, rất khó tưởng tượng một nữ nhân như vậy lại là Quý phi cầm quyền cao tại hậu cung.

Dương Quỳnh nhìn nàng chuẩn bị nhất cử nhất động, nghiễm nhiên nhớ về Khang phi kiếp trước. Thậm chí nét tươi cười đều trở nên cao thâm khó đoán. Dương Quỳnh không dám nói lời nào sợ phá hỏng trạng thái "quỷ nhập" này của nàng.

Trong quá trình chính thức quay, Chu Khê Nghiễm liền cảm giác áp lực rất lớn. Quý phi cô cô phóng khí tràng quá mức cường đại khiến hắn có cảm giác không dám ngẩng đầu. Nhưng hắn là nam chủ! Sao có thể bị một nữ phụ áp chế? Một bên dùng khí tràng áp chế, một bên khác mạnh mẽ muốn phản áp chế khiến cảnh quay tăng sức dãn nhiều. Ánh mắt đạo diễn Trịnh Duyên Đông như phát sáng. Hắn không nghĩ đến hiệu quả như vậy. Thẩm Thu Hoa tựa như Quý phi, mỗi một ánh mắt đều tôn quý vô cùng. Tạo cảm giác một nữ tử bất đắc dĩ ở thâm cung lại có sự uy nghiêm của người đứng đầu.

Trợ lý một bên nhỏ giọng nói: "Quý phi đứng sai vị trí rồi."

Trịnh Duyên Đông hoàn toàn không để bụng. Hắn muốn cảnh này diễn cường đại thêm một chút. Cảnh quay kết thúc, Trịnh Duyên Đông là người vỗ tay đầu tiên. "Diễn quá tuyệt vời, tôi muốn chính là diễn như vậy." Lúc này hắn gọi trợ lý nói: "Anh đi nói về vị trí với Thu Hoa."

Chu Khê Nghiễm nhẹ nhàng thở ra, hắn cảm thấy vừa rồi hoàn thành cảnh diễn đều dựa vào sự liều mạng, bằng không thật sự muốn quỳ! Hắn nhìn nữ nhân đang nói chuyện cùng trợ lý có mười phần khiêm tốn, hoài nghi bản thân mình vừa rồi là ảo giác sao? Thẩm Thu Hoa này nào có khí tràng như thế.

Nhân viên công tác xung quanh vô cùng bận rộn vì chuẩn bị bắt đầu cảnh quay tiếp theo. Thẩm Thu Hoa đứng một bên, nhớ lại vị trí camera, vị trí ánh đèn, xác định vị trí của mình cùng vị trí của Chu Khê Nghiễm.

Dương Quỳnh đưa nước ấm cho nàng, "Chị đã cho rằng Khang phi đã trở lại, kết quả vừa nhìn lại không phải."

"Khang phi cũng sẽ không nói chuyện như vậy. Cũng sẽ không có khí tràng cường đại như vậy." Thẩm Thu Hoa uống một ngụm nước, đây là chỗ khiến nàng cảm thấy nhân vật Quý phi này không hợp lý, nàng không phải đi đánh giặc mà là đối diện với cháu trai của mình, vì sao lại cần khí thế cường đại như thế? Bất quá kịch bản viết như thế, nàng cũng chỉ có thể diễn như vậy.

Dựa vào năng lực đã gặp không quên, Thẩm Thu Hoa lần đầu không đứng sai vị trí, không bởi vì mình sai vị trí mà NG, đối với nàng đây là một tiến bộ lớn. Bất quá theo dõi từ camera đạo diễn, nàng vẫn cảm giác được chênh lệch của bản thân cùng diễn viên kỳ cựu.

"Cảm giác cả người đều căng chặt." Quay xong, Thẩm Thu Hoa lại đi thỉnh giáo Lý Thạc.

"Thả lỏng không được phải không?" Hai người ngồi ở nhà cơm khách sạn ăn cơm.

"Đúng vậy. Lúc diễn, bản thân liền quên thả lỏng." Thẩm Thu Hoa có chút buồn rầu.

Lý Thạc nhìn nàng: "Tiểu Thẩm, cô có biết chính mình so với diễn viên mới vào nghề ưu tú hơn rất nhiều không? Không cần yêu cầu bản thân cao như vậy."

Thẩm Thu Hoa thật không biết, từ ngày đầu tiên nàng vào đoàn phim, ánh mắt nàng đã luôn nhìn về những diễn viên kỳ cựu, luôn tìm sự chênh lệch với những người này cho nên cảm thấy bản thân chênh lệch rất lớn. Kỳ thật so với một diễn viên trẻ tuổi, nàng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rất xuất sắc.

"Lý lão sư, tôi bắt đầu muộn, kiến thức cơ bản kém, đương nhiên muốn nỗ lực nhiều." Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Thu Hoa làm gì cũng ưu tú nhất. Nàng không có chứng cưỡng bách, chỉ là nàng đã dưỡng thành thói quen.

Lý Thạc lắc đầu, "Nói thật, tôi cảm thấy việc tôi có thể dạy cho cô thật sự không nhiều lắm. Câu hỏi của cô chỉ có thể dựa vào thời gian, dựa vào kinh nghiệm bù đắp. Cô hiện tại nhìn thấy những diễn viên kỳ cựu chúng tôi diễn kịch thoải mái như vậy nhưng chúng tôi đã diễn vài thập niên rồi, dù cho người tư chất kém chỉ cần còn ở trong vòng này ăn cơm, đến tuổi tôi đều không đến nỗi tệ. Đây là lực lượng thời gian. Tiểu Thẩm, cô là diễn viên có tư chất tốt nhiên tôi từng thấy. Tuổi trẻ, xinh đẹp, thông minh, mấu chốt còn nỗ lực theo đuổi. Trong vòng này có quá nhiều dụ hoặc, tôi hy vọng cô có thể thanh tỉnh bước tiếp, tiền đồ vô hạn."

"Lý lão sư, cảm ơn ngài cổ vũ cùng nhắc nhở, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực." Thẩm Thu Hoa vẫn khiêm tốn như cũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện