“Ha ha, các ngươi thật can đảm!”

“Này, các ngươi hãy lựa chọn những tên thấp hơn các ngươi 1,2 tinh mà chiến đấu. Bằng cảnh giới thì hai người đánh 1 tên, còn lại thì giao cho Dược Linh.” Dược Thiên phân phó.

Sau đó, hắn dùng ảnh phân thân thuật, phân ra 50 người phân tán khắp nơi lược trận.

Đây cũng là cơ hội cho bọn hắn lịch luyện. Cả ngàn người chỉ chọn được 48 người thì phải biết đây là những tinh anh trong tinh anh. Khả năng chiến đấu không kém.

Vì thế, chiến trường bùng nổ khắp nơi chiến đấu. Đấu khí tung hoành. Các hệ pháp thuật thi nhau nổ ra thật hoa lệ.

Còn lại khoảng 30 tên, Dược Linh nhanh chóng dùng khống hoả pháp quyết ngũ luân ly hoả nháy mắt tiêu diệt gọn.

Cả đoàn đội gần 50 tên học viên cũ không ai chạy thoát. Cả bọn bị tập trung lại thành một đoàn. Dược Thiên cũng giải trừ phân thân. Quả thật cả nhóm học viên mới này chiến đấu cũng không kém. Trong đó, có vài tên có khả năng vượt cấp chiến đấu như Lâm Tu Nhai, Liễu Kình, Nghiêm Hạo, Bạch Sơn. Bọn hắn đều có thể nhẹ nhàng chiến thắng đối thủ đồng cấp và cao hơn 1 tinh. Quả thật đây là những mầm mống tốt đáng giá bồi dưỡng.

“Thế nào, cuộc đi săn hoả năng này thú vị chứ!”

“Ngươi! Ngươi thật kinh khủng! Học viên mới thế mà có người như ngươi. Bọn ta thua cũng không oan. Đây là tất cả hoả năng. Lấy đi!”

“Ta cũng không khách khí!”

Sau đó, hắn gom góp được hơn ngàn điểm hoả năng. Sau đó phân phối lại cho 48 tên học viên, mỗi người 10 điểm.

“Hổ Kiền viện trưởng, nên hiện thân đi!”

Dược Thiên quát nhẹ một tiếng, Hổ Kiền từ trong một thân cây lặng lẽ bước ra.

“Quả không hổ là Dược Thiên huynh đệ! Tốt lắm. Ta sẽ đưa các ngươi vào cửa. Phía sau tu hành như thế nào, đều dựa vào các ngươi. Hy vọng cuộc săn hoả năng năm sau sẽ có đủ mặt các ngươi.”

“Còn các ngươi, năm nay biểu hiện quá kém!” Hổ Kiền cũng chỉ vào những tên học viên cũ có phần trách móc. Một năm qua bọn này đề cao thực lực khá tốt, tuy nhiên cũng có một số tên chẳng đề thăng bao nhiêu. Hoặc là nói năm nay thí sinh quá ưu việt.

Sau đó, một cánh cửa không gian mở ra, cả trăm người nối đuôi phía sau Dược Thiên huynh muội tiến vào cửa, leo lên bậc thang lên núi tiến vào nội viện.

Thì ra, nội viện được xây dựng trong lòng một ngọn núi lửa đã chết. Tuy nhiên ngọn núi này thật khổng lồ. Đứng trên đỉnh núi nhìn xuống, nội viện diện tích khoảng trăm km vuông. Phía dưới có vô số kiến trúc nhà cửa, đấu trường, dược viên...

Cả bọn người hưng phấn hò hét: “Nội viện, ta đã tới!”, sau đó nối đuôi nhau theo phó viện trưởng bước vào nội viện.

"Về sau các ngươi đều là người của nội viện, nhắc nhở các ngươi một chút, ở bên trong nội viện này, trừ phi các ngươi thực lực cực kỳ mạnh mẽ, bằng không chỉ bằng một người thôi mà nói, thật sự không nên quá náo động. Bởi vì hoàn cảnh cho phép, cho nên bên trong nội viện các cựu học viên đều có thế lực và địa bàn riêng của chính mình, việc này, dù không nói ra thì cũng chẳng bao lâu các ngươi cũng có thể thấy được. Mặt khác, các ngươi nếu thực lực đủ mạnh mẽ có thể thành lập nên thế lực của mình, hoặc gia nhập vào thế lực khác.” Hổ Kiền trầm giọng nói.

"Nội viện không cần loại này, chỉ cần các ngươi có đầy đủ hỏa năng là có thể đi vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp, ở nơi đó tu luyện so với bất cứ khóa trình nào đều tốt hơn nhiều,.. ân, đúng rồi thiếu chút nữa quên, học viện cứ mỗi tuần là tập hợp đệ tử cho tiến vào Thiên Phần Luyện Khí Tháp một lần, nếu như là nói đến khóa trình, vậy coi như nó là khoá trình đi."

Sau đó, hắn lại tiếp tục: “mặt khác bên trong nội viện còn có Đấu Kỹ quán, Công Pháp các và một vài trụ sở, các ngươi muốn có được công pháp hoặc là đấu kỹ. Cũng có thể đi nơi đó nhìn xem, đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là phải có đủ hỏa năng để đổi lấy, nếu so sánh với ngoại viện, kỳ thật nội viện còn tự do hơn."

"Nếu cảm thấy hỏa năng không đủ lại cảm thấy ngứa tay mà nói, có thể đến Thi Đấu trường để thu lấy hỏa năng, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là các ngươi phải có đủ thực lực, nếu không thì chỉ có thể thua đến mất trắng."

“Hoặc có thể đi làm thuê cho Dược viên hoặc hợp đồng với những người khác làm thuê, buôn bán để kiếm lấy hoả năng.”

Sau đó, hắn dẫn huynh muội Dược Thiên đi nhận phòng, còn những người khác thì 5 người một phòng được người khác dẫn đi.

“Các ngươi cứ từ từ làm quen nội viện, có chuyện gì gặp Tô Thiên đại trưởng lão. Ta đã thông báo hắn sự tình của các ngươi rồi!” Nói xong, hắn xoay người định đi nhưng bị Dược Thiên kéo lại.

“Đợi đã, Hổ Kiền. Đa tạ ngươi trong thời gian qua khoản đãi hai huynh muội chúng ta. Đây là thăng tinh đan và phá tông đan. Nó sẽ đảm bảo ngươi trăm phần trăm đột phá đấu tông. Xem như lễ vật đi!”

“Ta cũng không khách khí. Đa tạ Dược Thiên huynh đệ!” Hổ Kiền bị vây ở cảnh giới đấu hoàng đỉnh phong cũng mấy năm rồi. Hắn biết tiềm lực mình không đủ nên không dám đột phá sợ bị phản phệ. Nay có thăng tinh đan kết hợp phá tông đan. Hắn sẽ không từ chối. Phần ân tình này hắn ghi tạc trong lòng, chờ có dịp sẽ trả lại sau.

“Dược Linh muội muội, ngươi có biết ở nội viện quý nhất là gì không?”

“Đương nhiên. Là Thiên phần luyện khí tháp. Nơi này có thể giúp cô đọng đấu khí, rèn luyện linh hồn, tăng lên tâm cảnh. Nói chung tăng tốc độ tu luyện cực kỳ nhanh chóng.”

“Muội nói đúng, nhưng chỉ một nửa. Nói đúng ra là nhờ Vẫn lạc tâm viêm dị hoả. Dị hoả này được chôn dấu bên dưới Thiên phần luyện khí tháp. Già nam học viện lợi dụng cấm chế nhốt dị hoả này bên dưới và hấp thu năng lượng dị hoả toả ra để cho học viên tu luyện.

“Như vậy Thiên phần luyện khí tháp gia tăng tốc độ tu luyện thực ra chính là nhờ Vẫn lạc tâm viêm đúng không ca ca!”

“Đúng vậy. Muội có muốn dị hoả này không!”

“Ca ca muốn cướp lấy à? Dược Linh giật mình hỏi lại.

“Không, không, không. Ta có thể bồi dưỡng dị hoả!”

“Thật sao ca ca. Tuyệt vời quá!”

“Nhưng đây là bí mật của chúng ta nhé!”

“Vâng, muội sẽ giữ bí mật. Vậy huynh cố gắng giúp muội nhé!” Dược Linh cũng không khách khí nhận lấy.

“Được rồi, có dịp ta sẽ đi gặp gỡ một chút dị hoả này!”

“Này Dược Linh. Đây là là mới luyện chế ngọc phù. Nó có khả năng truyền tin và định vị. Muội đeo nó bên người, khi nào muốn gặp ta chỉ việc truyền linh hồn lực và ý nghĩ vào, ta sẽ biết được. Nếu có nguy hiểm, hãy bóp nát nó, ta sẽ nháy mắt đến bên muội.” Vừa định nghỉ ngơi, Dược Thiên bỗng nhớ tới và đưa cho Dược Linh một ngọc phù. Đây là thành quả cả năm qua hắn nghiên cứu phù lục và chế tạo được. Tuy không giống như điện thoại di động nhưng hai chức năng này cũng khá đủ rồi.

...

“Tô Thiên đại trưởng lão, ta muốn đi nhìn một chút Vẫn lạc tâm viêm.” Không quanh co lòng vòng, Dược Thiên trực tiếp đề nghị với Tô Thiên.

“Thật có lỗi, Dược Thiên huynh đệ. Mặc dù thân phận ngươi hiển hách, nhưng Vẫn lạc tâm viêm thuộc về Già Nam học viện. Nó đã giúp học viện bồi dưỡng hàng ngàn hàng vạn cường giả cho đại lục này. Mong ngươi hãy từ bỏ lòng tham đối với nó đi. Nó rất quan trọng với học viện!”

Ý tứ Tô Thiên rất rõ ràng, nếu ngươi cướp đi dị hoả, sẽ có rất nhiều cường giả phản đối. Dù ngươi có là Dược tộc thiên tài đi chăng nữa cũng chưa chắc có thể yên ổn.

Mỉm cười, Dược Thiên vận chuyển đấu khí thả ra cảnh giới thực của mình đồng thời nói “Tô Thiên ngươi hiểu lầm, thân phận địa vị ta cũng không cần Vẫn lạc tâm viêm, ta chỉ hiếu kỳ mà thôi!”. Nói xong hắn vận chuyển năng lượng thả ra Quy Linh địa hoả.

“Đấu... đấu tôn đỉnh phong! Quy Linh địa hoả!” Tô Thiên lắp bắp kinh hãi. Mới mười sáu tuổi đã có năng lực như thế. Nếu người này cướp đi dị hoả, quả thực cả học viện đều không có người có thể ngăn cản hắn.

Đang định nói gì, thì phía sau lưng hắn bỗng liên tục xuất hiện mười mấy bóng người. Đây là toàn bộ trưởng lão trong nội viện. Cảm nhận được uy áp của Dược Thiên, nên họ nghĩ rằng có kẻ địch tấn công nên chạy ra trợ lực.

Thực ra do công pháp Dược Thiên tu luyện quá bá đạo nên năng lượng toả ra cực kỳ mạnh mẽ, chứ cảnh giới thực của hắn chỉ có 4 sao đấu tôn mà thôi. Còn cảnh giới của Tô Thiên cũng chỉ là 4 sao đấu tông. Chênh lệch cực kì to lớn.

“Đại trưởng lão. Đã xảy ra chuyện gì?” Một vị trưởng lão khác hỏi.

“Vị tiểu huynh đệ này chỉ muốn đến đáy tháp tham quan mà thôi!”

“Đúng vậy các vị trưởng lão. Ta bằng vào thân phận và địa vị của mình, tuyệt không cướp dị hoả của các ngươi. Mong các vị thành toàn.”

Các vị trưởng lão cùng nhau thảo luận một thời gian, cuối cùng đồng ý. Đồng thời cũng biết được thân phận thực sự của Dược Thiên. Mọi người khá kinh hãi. Viễn cổ bát tộc, như sấm bên tai. Mỗi tộc đàn đều đã từng xuất hiện một hoặc nhiều vị đấu đế. Tuy nhiên từ vạn năm trước, các vị đấu đế bỗng nhiên biến mất, nhưng các tộc này vẫn còn tồn tại đến hôm nay và địa vị không hề suy suyển mảy may.

Hôm nay tận mắt thấy hậu nhân của bát tộc viễn cổ, bọn họ càng thêm kinh hãi. Chỉ mới 16 tuổi đã đấu tôn đỉnh phong. Bọn hắn ở tuổi này cùng lắm chỉ là đấu sư mà thôi. Thật sự kinh khủng mà.

Từ đó, bọn hắn có cái nhìn tổng quan hơn về viễn cổ bát tộc. Nơi ấy tụ tập cường giả khẳng định là số lượng khủng khiếp. Thậm chí đấu thánh cũng đầy đất như đấu linh đấu vương trong học viện này đây. Do đó, nếu đối phương thực sự muốn cướp đi Vẫn lạc tâm viêm, bọn họ cũng không có cách nào kháng cự, trừ phi viện trưởng trở về.

Sau đó, mười vị trưởng lão cùng nhau thôi động cấm chế, mở ra một lỗ hổng cho Dược Thiên đi vào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện