Theo sau Tô Thiên đại trưởng lão, Dược Thiên bước vào cấm chế chiêm ngưỡng Vẫn lạc tâm viêm. Ý đồ chính của hắn là thu được ấn ký hoả diễm, từ đó nhân bản Vẫn lạc tâm viêm mà thôi.
Nhưng khi vào không gian phong ấn, cả hai người đều rất kinh hãi. Vẫn lạc tâm viêm không phải là một đoá hoả diễm thông thường mà là có hình dáng của một con cự mãng khổng lồ chiếm cứ gần hết diện tích phong ấn.
Khi hai người tiến vào, cự mãng bỗng ngóc đầu dậy và nhìn chằm chằm vào hai người, mà đặc biệt là Dược Thiên.
Dược Thiên cũng hứng thú đánh giá cự mãng. Hắn quả thật không ngờ, Vẫn lạc tâm viêm lại có thể hoá hình và đản sinh ra linh trí. Nhưng hoá thú thì linh trí sẽ cao bao nhiêu chứ. Nhìn kĩ, cự mãng cũng có năng lượng là đấu tôn đỉnh phong.
Có lẽ cảm ứng được trên người Dược Thiên cũng có dị hoả nên cự mãng xông thẳng tới người hắn định thôn phệ hắn. Đây cũng là bản năng của dị hoả mà thôi.
Thấy dị hoả xông tới, Tô Thiên cũng khá kinh hãi, nhưng Dược Thiên nhanh chóng đưa tay ra ngăn chặn cự mãng. Một lực đẩy nhẹ nhàng chận hoàn toàn các tia hoả diễm từ cự mãng đến bên người Tô Thiên.
“Tô Thiên trưởng lão, ta muốn rút một phần năng lượng trên người nó, chắc ngươi không phản đối chứ!”
“Được, vậy nhờ Dược Thiên huynh đệ. Nếu để cự mãng tiếp tục phát triển, không quá 10 năm nó sẽ phá tan cấm chế. Khi đó, sẽ là tai nạn chứ không phải là bảo bối nữa rồi.”
Dược Thiên bỗng gia tăng lực hút, hút năng lượng trên người cự mãng.
Cự mãng hoảng hốt, giãy dụa trốn thoát nhưng không thoát ra được. Cuối cùng hoá thành một ngọn lửa hình trái tim đang đốt cháy. Khi ấy, Dược Thiên mới buông tha dị hoả ra.
“Hệ thống, thế nào, lấy được ấn ký chưa?”
“Báo cáo ký chủ, hệ thống đã thu được ấn ký và 10 ngàn bổn nguyên điểm!”
“Tốt lắm. Ngươi sử dụng năng lượng bổn nguyên điểm trong không gian thiên nhãn của ta nhân bản ra sơ khai hai đoá hoả diễm này!”
“Qua hệ thống tính toán, mỗi đoá Vẫn lạc tâm viêm cần 380k năng lượng và 20k bổn nguyên. Hệ thống đã lấy 40% bổn nguyên điểm tích luỹ của kí chủ tại không gian thiên nhãn. Còn thừa lại 5 triệu điểm bổn hệ thống đã tinh luyện thành 200k năng lượng tinh thuần cho ký chủ. Ký chủ lúc nào cũng có thể tinh luyện hấp thu. Nhưng trước hết ký chủ cần luyện hoá 500k năng lượng điểm hấp thu từ Cự viêm mãng kia.”
“Ha ha, thật có lỗi, Tô Thiên Đại trưởng lão. Ta không ý tứ đánh Vẫn lạc tâm viêm về nguyên hình mất rồi. Nếu như thế, uy lực của Thiên phần luyện khí tháp có mất đi hay không?”
“Không sao, Dược Thiên huynh đệ. Đây chính là nguyên bản của Thiên phần luyện khí tháp. Cự mãng này đã khiến chúc ta mất ăn mất ngủ mấy chục năm nay mà chưa có cách trừ tận gốc. May sao hôm nay nhờ Dược Thiên huynh đệ khiến cho chúng ta an tâm tu luyện ít nhất mấy trăm năm. Chúng ta cảm tạ không hết chứ chẳng dám trách móc. Đa tạ tiểu huynh đệ.” Vừa nói Tô Thiên vừa cúi đầu.
Dược Thiên cũng chẳng muốn nhận cúi đầu, vì từ đầu đến cuối, hắn chỉ vụ lợi mà thôi. Do đó, gãi đầu xấu hổ nói:
“Ta hấp thu năng lượng hơi nhiều, phải trở về luyện hoá, nếu không sinh biến. Tạm biệt!”
Sau đó hắn thuấn di biến mất, trở về phòng của mình.
“Thật không hổ đấu tôn đỉnh, ta thật không biết hắn biến mất bằng cách nào!” Tô Thiên than thở lẩm bẩm.
Sau đó, Tô Thiên đi ra thuật lại tất cả sự việc cho các trưởng lão kia nghe. Bọn họ cũng chỉ cảm thán đôi câu “thật tiện nghi cho tên tiểu tử kia. Nhưng đây cũng là kết quả tốt nhất!”
“Dược Linh muội, qua phòng ta, ta có quà tặng muội đây!” Dược Thiên dùng ngọc bài truyền âm gọi Dược Linh đến.
“Ca ca, có phải huynh đã thu được Vẫn lạc tâm viêm không?”
“Đúng vậy! Đừng chống cự! Ta thu muội vào không gian của ta!”
Sau khi ra hiệu cho Dược Linh thả lỏng, Dược Thiên dùng tinh thần lực bao bọc nàng và đưa vào không gian thiên nhãn của mình.
Có thể nói đây chính là tiểu thế giới của Dược Thiên. Bởi hắn nhận thấy, thực lực của hắn tăng cường thì không gian này thể tích càng tăng cường. Nếu như ở Ninja thế giới, không gian thiên nhãn chỉ bằng căn phòng 3x3m, thì bây giờ không gian của hắn rộng cả 1000 m vuông.
Khi vào đây, Dược Linh thấy thiên tài địa bảo, linh thảo kim tệ chất đống thì mới biết được Dược Thiên vơ vét Hắc giác vực của cải nhiều đến mức nào.
“Được rồi, muội hãy thả lỏng và truyền tinh thần lực bao bọc ngọn lửa này, sau đó đánh vào tinh thần ấn ký vào hoả chủng!” Dược Thiên bèn phóng xuất một đoá hoả diễm đưa cho Dược Linh đồng thời yêu cầu hệ thống tiêu hao bổn nguyên trợ giúp Dược Linh luyện hoá.
Sau khi Dược Linh đánh dấu linh hồn vào hoả chủng tân vẫn lạc tâm viêm thì nàng cảm thấy mình và dị hoả này liên hệ mật thiết hơn. Nàng có thể dễ dàng điều khiển ngọn lửa này theo nhiều hình thái mình thích. Sau đó, hệ thống lại tiêu hao 100 bổn nguyên giúp nàng tạo ra một không gian phong ấn dị hoả trong cơ thể, cái này khiến cho dị hoả không phản phệ ngay cả khi Dược Linh mất kiểm soát đối với Vẫn lạc tâm viêm. Đồng thời Vẫn lạc tâm viêm cũng không ngừng tuôn ra hoả khí rèn luyện thân thể của nàng. Đây là một công đôi chuyện.
Còn tại sao Dược Thiên phải làm ra thêm một đoá hoả diễm. Hắn chắc chắn sẽ không dùng đến. Bởi công pháp của hắn là toàn diện rèn luyện thân thể, đấu khí và tinh thần lực. Do đó, không cần dị hoả rèn luyện, vừa khô nóng vừa tốn thời gian.
Có lẽ hắn dự định bắt chước Tiêu Viêm thu thập đủ dị hoả luyện thành Đế Viêm nếu không có cách nào khác tấn cấp đấu đế. Còn như có biện pháp khác thì hắn coi đó là phần thưởng cũng được. Với lại, hắn sẽ rời đi thế giới này, khi đó bộ thân thể này tu vi có thể mất hết. Do đó, hắn cũng phải chuẩn bị cho cỗ thân thể này về sau mới được. Mà cho dù rời đi, hắn vẫn là hắn, chỉ là hắn sẽ không còn ràng buộc với thế giới kia mà giao lại tất cả cho bản thể mà thôi. Giống như ninja thế giới. Tengoku hiện giờ đang sống thế nào không liên quan gì đến hắn và bản thể. Tuy nhiên về bản chất, cả ba người bọn hắn tuy ba nhưng là một, ai là bản thể, ai là phân thân cũng không quan trọng. (Tuy nhiên điều này có lẽ rất rất lâu sau có thể sẽ diễn ra.).
“Cám ơn Dược Thiên ca ca!” bỗng Dược Linh nhào tới ôm chằm Dược Thiên và hôn lên mặt hắn một cái.
Do quá bất ngờ, hắn cũng không kịp phản ứng trước hành động đột ngột của Dược Linh nên lãnh cú hôn choáng vàng.
“Ha ha, không có gì to tát, muội đừng bận tâm. Đây coi như quà xin lỗi cho lần trước muội bị bắt. Từ nay về sau, huynh không để ai ức hiếp muội nữa!”
“Dược Thiên ca ca!” Dược Linh mắt rưng rưng lệ, không biết nói gì.
“Bây giờ muội hãy ở đây tăng độ thuần thục thủ pháp khống hoả. Đến khi nào muội làm được nhiệt độ của Vẫn lạc tâm viêm chạm vào không cảm thấy nóng là được!”
Sau đó, Dược Thiên đưa cho Dược Linh mấy bình tích cốc đan mà hắn luyện chế. Đây là nghiên cứu mới nhất của Dược Thiên. Đan dược tuy chỉ là cấp 4 mà thôi nhưng luyện chế vô cùng phức tạp. Khi sử dụng, đan dược sẽ tạo cho cơ thể cảm giác no giả, đồng thời giúp cơ thể tăng cường hấp thu lượng nước trong không khí đồng thời tạo ra một nguồn năng lượng ôn hoà cho cơ thể hấp thu. Nói cách khác, phàm nhân sử dụng một viên có thể nhịn đói nhịn khát trong 3 tháng, người tu luyện tuỳ theo mức độ tiêu hao năng lượng mà cảm giác đói là nhiều hay ít.
Theo Dược Thiên dự đoán, một viên có thể giúp Dược Linh chống đói trong 3 ngày. Hắn đưa cho nàng một bình trăm viên có thể sử dụng rất lâu.
Sau đó, hắn phất tay tạo ra cho Dược Linh và hắn mỗi người một không gian tu luyện riêng biệt có diện tích khoảng 10 mét vuông để khỏi làm hỏng các thứ khác trong không gian của hắn.
Hắn cần hấp thu 500k năng lượng cự viêm mãng và 200k năng lượng tinh thuần.
Sau 1 tuần lễ. Năng lượng cự mãng hắn tiêu hoá toàn bộ. Cùng với năng lượng ban đầu, giúp hắn thu được tổng cộng 300k điểm năng lượng. Sau khi cơ thể hấp thu rèn luyện, đấu khí của hắn cũng gia tăng thêm 100k điểm. Tổng năng lượng của hắn bây giờ là 700k, khiến hắn đột phá đến đấu tốn 7 tinh.
Sau khi hắn đột phá thành công, vừa định đi ra ngoài thì Dược Linh cũng tu luyện xong. Nhờ vào năng lượng dị hoả, nàng cũng đột phá đến đấu hoàng đỉnh phong, chỉ cần lĩnh ngộ không gian là nước chảy thành sông tiến vào đấu tông. Sau đó, cả hai rời không gian thiên nhãn, sau đó, cả hai na di tiến vào cánh rừng bên ngoài nội viện để rèn luyện quen thuộc cảnh giới.
Để giúp Dược Linh bồi luyện tốt hơn, hắn cũng dùng ảnh phân thân thuật chế tạo những phân thân với cảnh giới đấu hoàng 7 sao đến đấu tông một sao từ thấp lên cao dần cùng nàng đối luyện.
Phương pháp này cũng giúp hắn cảm ngộ hoàn toàn triệt để các cảnh giới mà hắn lợi dụng năng lượng để nhảy qua. Từ đó, hắn càng thêm thuần thục kĩ năng chiến đấu của mình. Nếu nói chiêu thức quen thuộc nhất của dược thiên là Rasengan thì giờ đây hắn hoàn toàn xem chúng như vĩ thú ngọc hoặc năng lượng pháp, tuỳ ý ném mạnh, đến khi chạm được mục tiêu hoặc hắn kích thì mới nổ, chứ không còn tán loạn hoặc tiêu tán sau khi rời khỏi cơ thể như trước. Đây cũng là một sự thuần thục trong thang kĩ năng của hắn.
Đáng tiếc hệ thống được thiết kế quá mức nghiễm ngặt hoặc quá cùi bắp. Nhưng thông qua nghiên cứu tìm hiểu từ năng lượng bổn nguyên. Nếu hắn muốn, hắn có thể lợi dụng bổn nguyên thông qua như chơi game đánh quái thăng cấp và hoàn thành nhiệm vụ nhận điểm kĩ năng. Hệ thống của hắn hoàn toàn có thể làm được, chỉ là tiêu hao bổn nguyên khổng lồ mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn thấy các hệ thống đó chỉ là phần mềm hack mà thôi. Và những nhân vật đó chỉ có trong thế giới hư nghĩ chứ không thể có ở đa nguyên vũ trụ được. Bởi vũ trụ này được hình thành từ năng lượng bổn nguyên. Mà năng lượng này là có giới hạn. Nếu sử dụng hết, vượt qua sức chịu đựng của vũ trụ, vũ trụ sẽ giảm cấp. Giống như địa cầu hắn đang sống, lượng võ giả và người tu tiên đã biến mất hầu như không còn. Đó là do các thế hệ tu luyện đời trước đã hấp thu bổn nguyên hầu như không còn.
Chính vì thế, hắn cảm thấy hệ thống của mình quả là khủng bố chứ không hề cùi bắp chẳng có chức năng nào hết.
Nhưng khi vào không gian phong ấn, cả hai người đều rất kinh hãi. Vẫn lạc tâm viêm không phải là một đoá hoả diễm thông thường mà là có hình dáng của một con cự mãng khổng lồ chiếm cứ gần hết diện tích phong ấn.
Khi hai người tiến vào, cự mãng bỗng ngóc đầu dậy và nhìn chằm chằm vào hai người, mà đặc biệt là Dược Thiên.
Dược Thiên cũng hứng thú đánh giá cự mãng. Hắn quả thật không ngờ, Vẫn lạc tâm viêm lại có thể hoá hình và đản sinh ra linh trí. Nhưng hoá thú thì linh trí sẽ cao bao nhiêu chứ. Nhìn kĩ, cự mãng cũng có năng lượng là đấu tôn đỉnh phong.
Có lẽ cảm ứng được trên người Dược Thiên cũng có dị hoả nên cự mãng xông thẳng tới người hắn định thôn phệ hắn. Đây cũng là bản năng của dị hoả mà thôi.
Thấy dị hoả xông tới, Tô Thiên cũng khá kinh hãi, nhưng Dược Thiên nhanh chóng đưa tay ra ngăn chặn cự mãng. Một lực đẩy nhẹ nhàng chận hoàn toàn các tia hoả diễm từ cự mãng đến bên người Tô Thiên.
“Tô Thiên trưởng lão, ta muốn rút một phần năng lượng trên người nó, chắc ngươi không phản đối chứ!”
“Được, vậy nhờ Dược Thiên huynh đệ. Nếu để cự mãng tiếp tục phát triển, không quá 10 năm nó sẽ phá tan cấm chế. Khi đó, sẽ là tai nạn chứ không phải là bảo bối nữa rồi.”
Dược Thiên bỗng gia tăng lực hút, hút năng lượng trên người cự mãng.
Cự mãng hoảng hốt, giãy dụa trốn thoát nhưng không thoát ra được. Cuối cùng hoá thành một ngọn lửa hình trái tim đang đốt cháy. Khi ấy, Dược Thiên mới buông tha dị hoả ra.
“Hệ thống, thế nào, lấy được ấn ký chưa?”
“Báo cáo ký chủ, hệ thống đã thu được ấn ký và 10 ngàn bổn nguyên điểm!”
“Tốt lắm. Ngươi sử dụng năng lượng bổn nguyên điểm trong không gian thiên nhãn của ta nhân bản ra sơ khai hai đoá hoả diễm này!”
“Qua hệ thống tính toán, mỗi đoá Vẫn lạc tâm viêm cần 380k năng lượng và 20k bổn nguyên. Hệ thống đã lấy 40% bổn nguyên điểm tích luỹ của kí chủ tại không gian thiên nhãn. Còn thừa lại 5 triệu điểm bổn hệ thống đã tinh luyện thành 200k năng lượng tinh thuần cho ký chủ. Ký chủ lúc nào cũng có thể tinh luyện hấp thu. Nhưng trước hết ký chủ cần luyện hoá 500k năng lượng điểm hấp thu từ Cự viêm mãng kia.”
“Ha ha, thật có lỗi, Tô Thiên Đại trưởng lão. Ta không ý tứ đánh Vẫn lạc tâm viêm về nguyên hình mất rồi. Nếu như thế, uy lực của Thiên phần luyện khí tháp có mất đi hay không?”
“Không sao, Dược Thiên huynh đệ. Đây chính là nguyên bản của Thiên phần luyện khí tháp. Cự mãng này đã khiến chúc ta mất ăn mất ngủ mấy chục năm nay mà chưa có cách trừ tận gốc. May sao hôm nay nhờ Dược Thiên huynh đệ khiến cho chúng ta an tâm tu luyện ít nhất mấy trăm năm. Chúng ta cảm tạ không hết chứ chẳng dám trách móc. Đa tạ tiểu huynh đệ.” Vừa nói Tô Thiên vừa cúi đầu.
Dược Thiên cũng chẳng muốn nhận cúi đầu, vì từ đầu đến cuối, hắn chỉ vụ lợi mà thôi. Do đó, gãi đầu xấu hổ nói:
“Ta hấp thu năng lượng hơi nhiều, phải trở về luyện hoá, nếu không sinh biến. Tạm biệt!”
Sau đó hắn thuấn di biến mất, trở về phòng của mình.
“Thật không hổ đấu tôn đỉnh, ta thật không biết hắn biến mất bằng cách nào!” Tô Thiên than thở lẩm bẩm.
Sau đó, Tô Thiên đi ra thuật lại tất cả sự việc cho các trưởng lão kia nghe. Bọn họ cũng chỉ cảm thán đôi câu “thật tiện nghi cho tên tiểu tử kia. Nhưng đây cũng là kết quả tốt nhất!”
“Dược Linh muội, qua phòng ta, ta có quà tặng muội đây!” Dược Thiên dùng ngọc bài truyền âm gọi Dược Linh đến.
“Ca ca, có phải huynh đã thu được Vẫn lạc tâm viêm không?”
“Đúng vậy! Đừng chống cự! Ta thu muội vào không gian của ta!”
Sau khi ra hiệu cho Dược Linh thả lỏng, Dược Thiên dùng tinh thần lực bao bọc nàng và đưa vào không gian thiên nhãn của mình.
Có thể nói đây chính là tiểu thế giới của Dược Thiên. Bởi hắn nhận thấy, thực lực của hắn tăng cường thì không gian này thể tích càng tăng cường. Nếu như ở Ninja thế giới, không gian thiên nhãn chỉ bằng căn phòng 3x3m, thì bây giờ không gian của hắn rộng cả 1000 m vuông.
Khi vào đây, Dược Linh thấy thiên tài địa bảo, linh thảo kim tệ chất đống thì mới biết được Dược Thiên vơ vét Hắc giác vực của cải nhiều đến mức nào.
“Được rồi, muội hãy thả lỏng và truyền tinh thần lực bao bọc ngọn lửa này, sau đó đánh vào tinh thần ấn ký vào hoả chủng!” Dược Thiên bèn phóng xuất một đoá hoả diễm đưa cho Dược Linh đồng thời yêu cầu hệ thống tiêu hao bổn nguyên trợ giúp Dược Linh luyện hoá.
Sau khi Dược Linh đánh dấu linh hồn vào hoả chủng tân vẫn lạc tâm viêm thì nàng cảm thấy mình và dị hoả này liên hệ mật thiết hơn. Nàng có thể dễ dàng điều khiển ngọn lửa này theo nhiều hình thái mình thích. Sau đó, hệ thống lại tiêu hao 100 bổn nguyên giúp nàng tạo ra một không gian phong ấn dị hoả trong cơ thể, cái này khiến cho dị hoả không phản phệ ngay cả khi Dược Linh mất kiểm soát đối với Vẫn lạc tâm viêm. Đồng thời Vẫn lạc tâm viêm cũng không ngừng tuôn ra hoả khí rèn luyện thân thể của nàng. Đây là một công đôi chuyện.
Còn tại sao Dược Thiên phải làm ra thêm một đoá hoả diễm. Hắn chắc chắn sẽ không dùng đến. Bởi công pháp của hắn là toàn diện rèn luyện thân thể, đấu khí và tinh thần lực. Do đó, không cần dị hoả rèn luyện, vừa khô nóng vừa tốn thời gian.
Có lẽ hắn dự định bắt chước Tiêu Viêm thu thập đủ dị hoả luyện thành Đế Viêm nếu không có cách nào khác tấn cấp đấu đế. Còn như có biện pháp khác thì hắn coi đó là phần thưởng cũng được. Với lại, hắn sẽ rời đi thế giới này, khi đó bộ thân thể này tu vi có thể mất hết. Do đó, hắn cũng phải chuẩn bị cho cỗ thân thể này về sau mới được. Mà cho dù rời đi, hắn vẫn là hắn, chỉ là hắn sẽ không còn ràng buộc với thế giới kia mà giao lại tất cả cho bản thể mà thôi. Giống như ninja thế giới. Tengoku hiện giờ đang sống thế nào không liên quan gì đến hắn và bản thể. Tuy nhiên về bản chất, cả ba người bọn hắn tuy ba nhưng là một, ai là bản thể, ai là phân thân cũng không quan trọng. (Tuy nhiên điều này có lẽ rất rất lâu sau có thể sẽ diễn ra.).
“Cám ơn Dược Thiên ca ca!” bỗng Dược Linh nhào tới ôm chằm Dược Thiên và hôn lên mặt hắn một cái.
Do quá bất ngờ, hắn cũng không kịp phản ứng trước hành động đột ngột của Dược Linh nên lãnh cú hôn choáng vàng.
“Ha ha, không có gì to tát, muội đừng bận tâm. Đây coi như quà xin lỗi cho lần trước muội bị bắt. Từ nay về sau, huynh không để ai ức hiếp muội nữa!”
“Dược Thiên ca ca!” Dược Linh mắt rưng rưng lệ, không biết nói gì.
“Bây giờ muội hãy ở đây tăng độ thuần thục thủ pháp khống hoả. Đến khi nào muội làm được nhiệt độ của Vẫn lạc tâm viêm chạm vào không cảm thấy nóng là được!”
Sau đó, Dược Thiên đưa cho Dược Linh mấy bình tích cốc đan mà hắn luyện chế. Đây là nghiên cứu mới nhất của Dược Thiên. Đan dược tuy chỉ là cấp 4 mà thôi nhưng luyện chế vô cùng phức tạp. Khi sử dụng, đan dược sẽ tạo cho cơ thể cảm giác no giả, đồng thời giúp cơ thể tăng cường hấp thu lượng nước trong không khí đồng thời tạo ra một nguồn năng lượng ôn hoà cho cơ thể hấp thu. Nói cách khác, phàm nhân sử dụng một viên có thể nhịn đói nhịn khát trong 3 tháng, người tu luyện tuỳ theo mức độ tiêu hao năng lượng mà cảm giác đói là nhiều hay ít.
Theo Dược Thiên dự đoán, một viên có thể giúp Dược Linh chống đói trong 3 ngày. Hắn đưa cho nàng một bình trăm viên có thể sử dụng rất lâu.
Sau đó, hắn phất tay tạo ra cho Dược Linh và hắn mỗi người một không gian tu luyện riêng biệt có diện tích khoảng 10 mét vuông để khỏi làm hỏng các thứ khác trong không gian của hắn.
Hắn cần hấp thu 500k năng lượng cự viêm mãng và 200k năng lượng tinh thuần.
Sau 1 tuần lễ. Năng lượng cự mãng hắn tiêu hoá toàn bộ. Cùng với năng lượng ban đầu, giúp hắn thu được tổng cộng 300k điểm năng lượng. Sau khi cơ thể hấp thu rèn luyện, đấu khí của hắn cũng gia tăng thêm 100k điểm. Tổng năng lượng của hắn bây giờ là 700k, khiến hắn đột phá đến đấu tốn 7 tinh.
Sau khi hắn đột phá thành công, vừa định đi ra ngoài thì Dược Linh cũng tu luyện xong. Nhờ vào năng lượng dị hoả, nàng cũng đột phá đến đấu hoàng đỉnh phong, chỉ cần lĩnh ngộ không gian là nước chảy thành sông tiến vào đấu tông. Sau đó, cả hai rời không gian thiên nhãn, sau đó, cả hai na di tiến vào cánh rừng bên ngoài nội viện để rèn luyện quen thuộc cảnh giới.
Để giúp Dược Linh bồi luyện tốt hơn, hắn cũng dùng ảnh phân thân thuật chế tạo những phân thân với cảnh giới đấu hoàng 7 sao đến đấu tông một sao từ thấp lên cao dần cùng nàng đối luyện.
Phương pháp này cũng giúp hắn cảm ngộ hoàn toàn triệt để các cảnh giới mà hắn lợi dụng năng lượng để nhảy qua. Từ đó, hắn càng thêm thuần thục kĩ năng chiến đấu của mình. Nếu nói chiêu thức quen thuộc nhất của dược thiên là Rasengan thì giờ đây hắn hoàn toàn xem chúng như vĩ thú ngọc hoặc năng lượng pháp, tuỳ ý ném mạnh, đến khi chạm được mục tiêu hoặc hắn kích thì mới nổ, chứ không còn tán loạn hoặc tiêu tán sau khi rời khỏi cơ thể như trước. Đây cũng là một sự thuần thục trong thang kĩ năng của hắn.
Đáng tiếc hệ thống được thiết kế quá mức nghiễm ngặt hoặc quá cùi bắp. Nhưng thông qua nghiên cứu tìm hiểu từ năng lượng bổn nguyên. Nếu hắn muốn, hắn có thể lợi dụng bổn nguyên thông qua như chơi game đánh quái thăng cấp và hoàn thành nhiệm vụ nhận điểm kĩ năng. Hệ thống của hắn hoàn toàn có thể làm được, chỉ là tiêu hao bổn nguyên khổng lồ mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn thấy các hệ thống đó chỉ là phần mềm hack mà thôi. Và những nhân vật đó chỉ có trong thế giới hư nghĩ chứ không thể có ở đa nguyên vũ trụ được. Bởi vũ trụ này được hình thành từ năng lượng bổn nguyên. Mà năng lượng này là có giới hạn. Nếu sử dụng hết, vượt qua sức chịu đựng của vũ trụ, vũ trụ sẽ giảm cấp. Giống như địa cầu hắn đang sống, lượng võ giả và người tu tiên đã biến mất hầu như không còn. Đó là do các thế hệ tu luyện đời trước đã hấp thu bổn nguyên hầu như không còn.
Chính vì thế, hắn cảm thấy hệ thống của mình quả là khủng bố chứ không hề cùi bắp chẳng có chức năng nào hết.
Danh sách chương